Lý do bất ngờ người yêu không bao giờ cho tôi về nhà ra mắt
Tôi khóc lóc, giận dỗi anh suốt hai tuần liền. Cuối cùng, anh đã đồng ý đưa tôi về ra mắt. Hôm đó, vừa về tới nhà anh, tôi sững sờ khi nhìn thấy cảnh tượng ấy.
Từ ngày yêu nhau cũng đã được hơn 2 năm, vậy mà, anh chưa từng một lần đồng ý cho tôi về ra mắt. Tôi mong muốn được anh chứng thực những lời anh nói là chân tình. Nếu như anh chấp nhận cho tôi về gặp bố mẹ anh, chứng tỏ lời nói của anh là thật lòng và anh mong muốn được lấy tôi làm vợ.
Chỉ là, lần nào tôi đề cập đến, anh đều nói lảng đi. Anh không muốn tôi về ra mắt gia đình anh là vì sao? Tôi cứ phân vân mãi, lăn tăn mãi không hiểu anh có yêu mình hay không. Một người yêu mình thật lòng, đã hẹn hò nhau hơn 2 năm, có lý gì lại không cho mình gặp bố mẹ anh?
Tôi khóc lóc, giận dỗi anh suốt hai tuần liền. Cuối cùng, anh đã đồng ý đưa tôi về ra mắt. Hôm đó, vừa về tới nhà anh, tôi sững sờ khi nhìn thấy cảnh tượng ấy.
Bố mẹ anh vừa thấy chúng tôi về, vội vàng ra ngõ, vồn vã, vui vẻ vô cùng. Nhưng điều tôi nhìn thấy chính là, hai người họ đã quá nhiều tuổi. (Ảnh minh họa)
Những gì tôi tưởng tượng là hoàn toàn sai sự thật. Tưởng anh là công tử con nhà khá giả, tưởng bố mẹ anh trẻ trung, khỏe mạnh, sang trọng quý phái. Tất cả hoàn toàn ngược lại.
Video đang HOT
Bố mẹ anh vừa thấy chúng tôi về, vội vàng ra ngõ, vồn vã, vui vẻ vô cùng. Nhưng điều tôi nhìn thấy chính là, hai người họ đã quá nhiều tuổi. Mẹ anh già lụ khụ, còn bố, tóc đã bạc trắng đầu. So với bố mẹ tôi, chắc họ hơn rất nhiều tuổi, phải bằng tuổi ông bà tôi cũng nên.
Mái nhà tranh cấp bốn cũ kĩ, trong nhà không có một thứ đồ đạc gì giá trị khiến tôi hơi bất ngờ. Tưởng anh sinh ra trong một gia đình giàu có, vì cách ăn mặc, nói chuyện của anh giống như thế. Chỉ là, anh chưa từng kể về bố mẹ anh, gia đình anh với tôi nên tất cả chỉ là do tôi dự đoán.
Mẹ anh nấu cơm canh chuẩn bị sẵn. Bữa cơm đạm bạc đến bất ngờ. Rau vườn, cá vườn. Mẹ anh còn kể chuyện, biết chúng tôi về nên bố anh đã xuống tận ao bắt cá chiêu đãi các con. Giọng nói chân chất, mộc mạc của người ở quê thật sự có chút xúc động. Khiến tôi có cảm giác được sống lại thời thơ ấy khi tôi còn ở với ông bà ở dưới quê.
Nhìn mẹ anh dáng vẻ yếu đuối, đã già, tôi lại thấy thương vô cùng. Nhà anh nghèo, rất nghèo. Ở khu nhà anh, dường như người ta đã cất nhà tầng hết, chỉ mối gia đình anh là còn nhà tranh mái ngói. Nghe anh nói thì bố anh là thương binh, mẹ anh cũng chỉ ở nhà trồng trọt chăn nuôi, nuôi anh ăn học nên không được mấy đồng tiết kiệm. Anh đi làm có đồng nào thì chi tiêu, cũng biếu bố mẹ nhưng chẳng đáng là bao.
Anh bảo, vì gia đình anh nghèo như thế, sợ đưa tôi về ra mắt, tôi sẽ &’cao bay xa chạy’. Thế nên, nhiều lần anh do dự là vì thế. Anh sợ vì gia đình anh nghèo mà tôi sẽ bỏ rơi anh. Quá yêu tôi, muốn lấy tôi nhưng đã nhiều lần anh yêu và đưa người yêu về gặp bố mẹ anh, họ đều chia tay không lời từ biệt.
Nghe anh nói vậy, tôi lại thấy thương vô cùng. Thương anh, trân trọng bố mẹ anh đã sinh ra anh để cho tôi được gặp anh ngày hôm nay. Nếu tôi thực sự vì anh nghèo mà chạy trốn, thì còn gì gọi là tình yêu. Tôi yêu anh, có chút ngạc nhiên khi thấy gia đình anh nghèo như thế nhưng không vì lý do đó mà chia tay người đàn ông của mình.
Nhìn bố mẹ anh đon đả, vui vẻ với chúng tôi, tôi càng cảm nhận được những tháng ngày vất vả mẹ anh đã nuôi anh được như bây giờ. Lúc chúng tôi lên thành phố, mẹ vất vả ra mưa, gói ghém bao nhiêu đồ cho chúng tôi mang lên. Tôi đã rơi nước mắt. Tôi càng trân quý anh hơn, yêu thương gia đình anh hơn và mong rằng, anh cũng sẽ tin và yêu tôi như thế!
Theo Afamily
Lần đầu dẫn người yêu về nhà ra mắt, chỉ mấy phút sau bố em đã đuổi thẳng anh
Người yêu em khi đến đã mua theo một ít quà biếu bố mẹ em. Nhưng vừa thấy anh ở cửa, bố em đã chau mày, tỏ ra khó chịu.
Em quen biết anh trong một lần đi xăm mình cùng bạn. Anh là chủ cửa hàng xăm nghệ thuật. Tuy còn trẻ nhưng năng lực của anh rất cao. Bạn em xăm hình hoa hồng bên vai phải, còn em sợ nên chỉ xăm một ngôi sao nhỏ trên cổ tay. Nhưng khi cầm tay em lên thì anh nhất quyết không xăm. "Nhìn em còn nhỏ lắm, vả lại tay em mềm mại thế này, không xăm gì vẫn tốt hơn". Mặc em nói em bằng tuổi bạn mình, cũng đã đi làm nhưng anh vẫn không xăm là không xăm. Em đã mắng anh một tràng là kênh kiệu, chảnh chọe sau đó mới đi về trong ấm ức. Rõ ràng em là khách mà anh còn từ chối.
Lần thứ hai em gặp anh là khi em đi làm trễ giờ mà xe lại hư dọc đường. Vừa dắt bộ vừa nghĩ đến cảnh bị sếp mắng te tua là nước mắt em cứ chảy tràn ra. Đi ngang qua cửa hàng của anh thì nghe tiếng anh gọi. "Đem xe vào đây để, lấy xe anh mà đi làm. Chiều về nhớ trả xe anh là được". Nói chứ xe em cũ kĩ lắm rồi, còn xe anh mới cóng, lại là xe ga đời mới nên em chẳng sợ mất xe. Thế là em lấy đi ngay không thì khả năng mất việc còn cao hơn mất xe.
Chiều về, em ghé trả xe thì thấy xe em đã được sửa xong, lại còn rửa sạch sẽ. Em tò mò hỏi vì sao anh đối tốt với em, thì anh nói trước giờ anh chưa từng cầm bàn tay nào mềm như tay em, cũng chưa có cô gái nào chửi anh điên cuồng như em nên anh mới nhớ dai vậy. Sau lần đó, chúng em quen rồi yêu nhau luôn.
(Ảnh minh họa)
Tuy nhiên, yêu nhau hơn 1 năm mà em vẫn chẳng dám dẫn người yêu về nhà. Riêng nhà anh thì em đã đến chơi vài lần. Nói chung nhà anh rất khá giả, bố mẹ đều là những người có tiếng tăm trong kinh doanh bất động sản. Hồi trước anh thi đậu đại học kinh tế nhưng bỏ ngang vì theo đuổi đam mê xăm hình. Lần nào đến mẹ anh cũng lấp lửng hỏi khi nào tụi em mới tính chuyện lâu dài. Người yêu em cũng sốt ruột nên đòi đến nhà em cho biết bố mẹ để bàn chuyện kết hôn. Anh hiện tại đã gần 30 rồi nên cũng muốn lập gia đình và có con.
Em không thể nói là em không dám dẫn anh về nhà, vì bố mẹ không chấp nhận chuyện con gái yêu một người đàn ông xăm trổ kín cả mình mẩy. Bố mẹ em là người cổ hủ, vẫn thành kiến với những người xăm hình. Trong suy nghĩ của ông thì đó toàn là những người không đàng hoàng.
Mãi tới hôm qua em mới lấy hết can đảm dẫn anh về chơi. Em cũng rào trước đón sau với bố là người yêu em có vài hình xăm. Ông còn cười nói chỉ cần anh rước em ra khỏi nhà là ông cảm ơn lắm rồi. Thế mà khi gặp người yêu em, hành động của bố làm em xấu hổ, đau đớn.
Người yêu em khi đến đã mua theo một ít quà biếu bố mẹ em. Nhưng vừa thấy anh ở cửa, bố em đã chau mày, tỏ ra khó chịu. Suốt chục phút ngồi nói chuyện, bố em chẳng mở miệng lần nào. Thấy không khí căng thẳng quá, em mới nói người yêu em xuống bếp gọt trái cây để lánh mặt một chút. Nào ngờ bố em nói thẳng: "Thôi, cậu đừng gọt làm gì mắc công. Ai biết tay chân cậu có sạch sẽ không?".
Bố em thốt ra câu nói đó một cách bình thường. Nhưng em và người yêu đều sửng sốt. Sau đó bố em còn lấy chổi quét nhà (dù nhà sạch) rồi nói: "Quét mấy thứ cặn bã này ra khỏi nhà cho khỏi bẩn thỉu". Đến mức này thì người yêu em xin phép ra về luôn. Mặc em chạy theo giải thích, anh cứ đi thẳng không thèm nhìn lại.
Vào nhà, em buồn quá nên không nói chuyện với bố mà lên thẳng phòng. Tầm vài phút sau thì nhận được tin nhắn: "Mình chia tay đi. Anh không thể chấp nhận được sự kinh thường của bố em. Xăm mình không có gì là sai hết. Anh vẫn rất đàng hoàng sạch sẽ, sạch sẽ hơn cả những kẻ không xăm mình". Em đọc tin nhắn mà khóc ngất.
Thế đấy, giờ em gọi điện, nhắn tin người yêu đều không trả lời lại. Yêu nhau hơn 1 năm cũng đủ để em hiểu anh là người như thế nào, anh thương em nhiều ra sao. Giờ em phải làm sao để người yêu chịu quay lại và bố em chấp nhận anh đây?
Theo Afamily
Tôi chết lặng khi biết bí mật vì sao cô vợ khô khan của mình bỗng trở nên lãng mạn, ngọt ngào Ngày quen cô ấy, tôi thấy em cũng có vẻ cứng nhắc, khô khan, nói thật có lúc cũng thấy chán, nhưng sau đó lại chặc lưỡi cho qua... Tôi lấy vợ khi đã ngoài 30 tuổi, vợ bằng tuổi. Tôi là kỹ sư xây dựng, còn vợ là kế toán trong một công ty xuất nhập khẩu. Vợ chồng tôi có với...