Lưu “phở”, đàn em Dung “Hà” đệ nhất sát gái chuyên ăn… “phở”
Đã có vợ nhưng Lưu “phở” lúc nào cũng “chăn” cả chục chân dài để vui vẻ. Là người mê tín, ông trùm này luôn coi trọng vấn đề tuổi tác và chọn đàn bà dựa vào sự phán bảo của thầy tướng số.
Bị gái lừa vì quá… “đồng bóng”
Phải nói rằng, Lưu “phở” (Bùi Quốc Lưu, SN 1965, phường Hàng Kênh, Lê Chân, TP. Hải Phòng) thực sự là một tay “sát gái” nổi đình nổi đám trong giới giang hồ Đất Cảng từ trước đến nay. Theo lời kể lại của những người cùng thời với ông trùm ma túy này, nói về Lưu “phở”, trước tiên phải nói đến một tay ăn chơi có hạng, một khi đã chơi là chơi tới bến, chi thẳng tay không nhíu mày tiếc của.
Và hơn nữa, Lưu “phở” còn được cho là một trong những người đầu tiên sản xuất thuốc lắc ở Hải Phòng nói riêng, Việt nam nói chung, một đàn em thân tín của Dung “Hà”, một “cạ cứng” trong các phi vụ làm ăn phi pháp với Dũng “tình”.
Cũng chính bởi đức tính “chịu khó” chơi đẹp của ông trùm mà các em chân dài, chân ngắn lúc nào cũng bám riết lấy đại ca như báu vật. Trong giang hồ có người nói, Lưu “phở” chỉ cần ngả người về phía nào, ngay lập tức có cả tá chân dài nằm rạp ra phía ấy để mà nâng đỡ. Lưu “phở” chỉ cần khẽ nhếch miệng cười với em nào thì em đó sẽ cười cả đêm vì sung sướng.
Có khi nào tất cả các chân dài trong chốn ăn chơi Đất Cảng, ai cũng có một chút tình gì đó với Lưu? Nhưng muốn được cặp bồ với ông trùm, ngoài việc chân dài, dáng đẹp, nhan sắc tuyệt vời, các cô gái còn phải trải qua một khâu kiểm duyệt vô cùng khó khăn và quan trọng do Lưu “phở” tự đề ra. Khâu này do các thầy tướng số quyết định việc họ có đem lại may mắn cho ông trùm hay không.
Khác với hầu hết các ông trùm giang hồ khác, Lưu “phở” tuy chán vợ thích ăn “phở” nhưng lại là người rất kỹ lưỡng trong việc yêu đương, bồ bịch. Chỉ cần em nào bị thầy tướng số phán rằng không hợp tuổi thì dù nóng bỏng đến mấy, cưng đến mấy, Lưu “phở” cũng cương quyết nói câu “Anh rất thích nhưng anh rất tiếc!”. Gã này quan niệm rõ ràng em út dù sao cũng chỉ là ăn chơi qua đường, không em này thì em khác, công việc mới là thứ quan trọng phải đặt lên hàng đầu.
Tội phạm ma túy Lưu “phở” lúc bị bắt
Cũng chính bởi tính “đồng bóng” mê bói toán, một điều “thầy” phán, hai điều “thầy” phán, làm gì cũng theo ý “thầy” cho nên ông trùm không ít lần dính quả lừa mỹ nhân. Trước khi cặp với em nào, Lưu cũng phải cho người điều tra lý lịch, tuổi tác rồi đưa thầy xem hai đứa có hợp nhau không. Biết kiểu yêu đương của ông trùm, nhiều người đẹp đưa tuổi giả, thầy xem thấy hợp gật đầu như bổ củi, thế là yêu.
Nhưng rốt cuộc, cái việc xem phong thủy, tuổi tác để cầu may mắn trong chuyện ăn “phở” của Lưu không mấy linh nghiệm. Ông trùm phát ốm vì phải phải chu cấp tiền cho bồ nhí nuôi con rơi, con vãi, ít lâu sau cũng bị bắt và đền tội. Sau khi Lưu “phở” bị bắt, đám chân dài từng xúm xít vây quanh, được thầy tướng số cao tay phán là tuyệt đối trung thành liền dạt đi mất hút, ngang nhiên cặp với người khác, chẳng đoái hoài đấng lang quân.
Nước mắt giang hồ Đất Cảng
Trong số đám đàn em thân tín được nằm trong danh sách “Nam tiến” vào Sài Gòn cùng với chị cả Dung “Hà”, Lưu “phở” được đàn chị đặt nhiều kỳ vọng.
Nói về quá khứ của Lưu “phở”, riêng việc xuất thân từ phường Hàng Kênh, Lê Chân, Hải Phòng cũng đã đủ để người ta lưu ý. Bởi vì đây là một địa danh nổi tiếng ở Đất Cảng, là nơi tập trung của vô số các con nghiện, buôn bán ma túy, tệ nạn xã hội… trong suốt một thời gian dài. Nó thực sự là một địa danh khiến người ta không khỏi ngán ngẩm khi nghĩ đến.
Video đang HOT
Theo lời kể của một “cựu” giang hồ cùng thời, Giới “trâu” từng phải vò đầu bứt tóc không hiểu vì sao Lưu “phở” lại được chị cả Dung “Hà” coi trọng như vậy. Thực tình, trong tính toán của bà trùm, Lưu “phở” là một quân cờ quan trọng trong chiến dịch “Nam tiến” của mình.
Đó là một sự tính toán vô cùng khôn ngoan và có tầm nhìn chiến lược của bà trùm bởi Lưu “phở” luôn luôn kiếm được rất nhiều tiền nhờ “chạy” hàng trắng. Mà tiền là thứ Dung “Hà” sẽ rất thiếu trong thời điểm chân ướt chân ráo “chinh phạt” mảnh đất làm ăn mới. Vấn đề tài chính có thể trông nhằm được ở một ông trùm ma túy như Lưu “phở”.
Tuy nhiên, theo chị cả Dung “Hà” vào Sài Gòn chưa được bao lâu, nhận thấy không phù hợp nên Lưu “phở” đã xin phép chị trở về Đất Cảng tiếp tục kiếm tiền bằng con đường buôn bán ma túy. Lưu “phở” được cho là đã nhiều lần chuyển tiền vào Nam cho đàn chị “nuôi quân” trong những ngày thiếu thốn.
Đầu những năm 2000, Hải Phòng xuất hiện cái tên Dũng “tình” (Dư Kim Dũng) nổi như cồn trong giới buôn hàng trắng. Mỗi phi vụ làm ăn xuyên quốc gia của Dũng “tình” đều được thực hiện với số lượng lớn, lên tới hàng chục kilogam hoặc gấp nhiều lần hơn thế. Như một quy luật “ngưu tầm ngưa, mã tầm mã”, Lưu “phở” và Dũng “tình” đã bắt sóng được nhau. Lưu “phở” trở thành nhà sản xuất thuốc lắc cũng cấp cho thị trường của Dũng “tình” với “công nghệ” vô cùng.
Mặc dù là “cạ cứng” của nhau, luôn phối hợp ăn ý trong chuyện làm ăn, cuối cùng cả hai cũng sa lưới pháp luật và phải trả giá cho tội ác của mình bằng những tháng năm mòn mỏi sau song sắt. Nhiều người kể rằng không hiểu vì sao, trong thời gian ở trại giang, Lưu “phở” khóc rất nhiều, chẳng giống với một giang hồ thứ thiệt đầu đội trời chân đạp đất ngoài đời. Có lẽ vì Lưu đã ngộ ra một điều gì đó, một điều gì đó khiến ông trùm ma túy phải rơi nước mắt.
Dương Dung
Theo_Người Đưa Tin
Giang hồ đất Cảng và Dũng "mặt sắt" bắt tay thế nào?
Dũng "mặt sắt" cho đàn em đứng ở các đầu đường nối giao nhau, buộc hàng của doanh nghiệp phải qua đó.
Dũng "mặt sắt" cho đàn em đứng ở các đầu đường nối giao nhau, buộc hàng của doanh nghiệp phải qua đó.
Sau khi trở thành "ông trùm" giang hồ vùng biên thực thụ, oai hơn cả đại ca mình đã lật kèo, bội nghĩa, tự thấy cái sự mafia có thể làm được tất cả, Dũng "mặt sắt" bất chấp những cảnh báo, hệ luỵ khó lường và cả chuyện có thể "ăn cơm nhà lạnh" vươn cái ""vòi bạch tuộc"" về Hải Phòng, nơi mà theo Dũng làm thủ tục tạm nhập hàng hóa để tái xuất đi nước thứ ba dễ như trở bàn tay.
Mục tiêu của Dũng "mặt sắt" là dựa vào lực lượng giang hồ sẵn có và mối quan hệ giang hồ của em rể tại đất Cảng cộng với tiền để hình thành một quy trình tạm nhập, tái xuất hàng lậu khép kín. Dũng muốn thu bộn tiền, còn đàn em phục vụ được ban chút nghĩa, tý tiền lẻ để sống, chơi bời, cán bộ làm công cụ kiếm tiền, VIP là nấc thang để tiền của Dũng chồng cao hơn.
Khó chịu với "mắt cú" của giang hồ
Người thạo tin nói rằng, nếu Dũng là một doanh nhân thực thụ thì hay biết bao. Tên này có "cái nhìn ra tiền" rất nhanh nhưng phương pháp để đạt được tiền thì đúng là giang hồ cộm cán nên phải vào khám cũng chẳng lạ.
Điều đáng lưu tâm, mặc dù trên địa bàn Hải Phòng có rất nhiều chi cục hải quan làm thủ tục tạm nhập tái xuất nhưng trong những năm vừa qua, doanh nghiệp do Dũng "mặt sắt" và em rể hoạt động, chỉ chủ yếu làm thủ tục tạm nhập rồi tái xuất ở cửa khẩu Hải quan KV3 - cục Hải quan Hải Phòng.
Dũng "mặt sắt" được giang hồ coi là kẻ bạc nghĩa, cạn tình.
Dũng chỉ làm thủ tục ở đây vì nhiều lý do. Thứ nhất, giang hồ đất Cảng đã tìm được "phốt" của cán bộ để khống chế. Thứ hai, giang hồ và những doanh nghiệp khác, làm thủ tục ở đây rất khó nhưng lại phải dễ với hàng của Dũng nên càng thuận lợi cho Dũng và đàn em. Thứ ba, VIP của Dũng ở đất Mỏ thân quen với VIP ở đây nên đã có sự giới thiệu từ trước.
Về tâm lý, đã có sự giới thiệu, được giang hồ bảo kê, lại có "tiền thù lao" hàng tháng, chẳng vị cán bộ nào không giúp; mà không giúp cũng chẳng được, lý do chính đáng không bao giờ được giang hồ chấp nhận.
Thực tế, thời gian đầu, Dũng "mặt sắt" cũng chưa được tin tưởng, bị khước từ làm thủ tục nhiều chuyến hàng. Thấy thế, Dũng đưa giang hồ "cài cắm" vào các chủ hàng làm thủ tục khác, thậm chí ép họ khi làm thủ tục phải cho giang hồ đi theo để giám sát. Thế là bao nhiêu những thủ thuật ở đây bị lộ, bị đàn em của Dũng "nắm chắc như chân tơ, kẽ tóc". Khi đã có "tài liệu" trong tay, Dũng "mặt sắt" dùng nó để khống chế.
Người thạo tin thừa nhận, biết Dũng và em rể là những tên giang hồ cộm cán, bội nghĩa, bạc tình, họ không muốn hợp tác nhưng không được. Dũng cho đàn em chặn xe, tắc cả một hàng dài, gây lộn xộn giao thông. Ai vào làm thủ tục hải quan đều bị đàn em của Dũng bảo, đi nơi khác làm, cán bộ ở đây quan liêu, hách dịch lắm. Người nào cố tình vào, bị đàn em của Dũng đứng chặn ngay trước mặt, không đi được.
Tóm lại, con "mắt cú" của giang hồ thật lợi hại và thường đi trước một bước nên chúng khống chế cán bộ hải quan thật đơn giản.
Tư "điếc", một giang hồ cũng dính dáng ít nhiều đến doanh nghiệp xuất nhập khẩu hàng tạm nhập, tái xuất, cùng thời với Dũng "mặt sắt" cho biết: "Anh em nhà Dũng hành động nhanh, gọn, dùng tiền đè chết người không được thì dùng thịt đè chết người. Chúng xuống tay tàn độc nên không ai muốn hợp tác, trừ những trường hợp bất đắc dĩ.
Giang hồ đất Cảng chỉ làm giá, không được thì làm kiểu khác chứ không có kiểu triệt hạ, trừ trường hợp phát hiện ra đối phương chuẩn bị hoặc ra tay trước thì đối phó tàn độc ngay. Nhưng Dũng thì khác, chúng kiếm tiền bằng mọi giá, bắt đàn em nhập vai, tạo ra các cơ hội để cán bộ vi phạm rồi dùng chính "phốt" ấy khống chế họ. Sự trắng trợn này của Dũng không được bền, Dũng đã "vô khám" cũng với đại ca trước thời hạn mà giang hồ dự tính khá nhiều".
Theo Tư "điếc", những người đi làm thủ tục xuất hàng ở Hải quan Hải Phòng phần lớn là cán bộ của doanh nghiệp, cơ quan, tổ chức. Họ làm theo chỉ đạo của sếp chứ có phải hàng của họ đâu.
Họ phải bỏ công sức ra mới kiếm được đồng tiền để lo lắng cho gia đình, thế mà Dũng cho đàn em quậy họ, làm họ mất việc làm, mất miếng cơm, manh áo. Dũng quá hợm nên mới phải mua xe chống đạn để đi, vì sợ giang hồ trả thù, bắn tỉa.
Ăn chặn trắng trợn
Sau khi đã khống chế được một số cán bộ hải quan dưới nhiều hình thức, Dũng tuyên bố đầy tự tin rằng, doanh nghiệp, cá nhân nào muốn xuất, nhập hàng lậu vào Việt Nam, tái xuất đi nước thứ ba đến gặp Dũng là an toàn, hiệu quả nhất. Nếu Dũng phát hiện, doanh nghiệp "dám đi đêm" với cán bộ hải quan để "qua mặt" Dũng thì chủ hàng cứ bình tĩnh nhận những hậu quả không thể lường trước được.
Hàng loạt siêu xe của Dũng "mặt sắt" nằm đắp chiếu, phủ đầy bụi.
Dũng cho đàn em đứng ở các đầu đường nối giao nhau, buộc hàng của doanh nghiệp phải qua đó, nếu chủ hàng không "làm luật" với Dũng, Dũng cho đàn em quậy tới bến để hàng của chủ hàng đó không còn nguyên vẹn; báo cơ quan chức năng kiểm tra; rồi thì khi vào đến cửa khu làm thủ tục, sẽ có người gây khó khăn, xảy ra chuyện bất ngờ, không thể làm thủ tục được. Dũng còn trắng trợn đến mức, sai đàn em vứt hàng cấm, hàng lậu vào hàng của chủ hàng không "qua tay" Dũng, báo cơ quan bảo vệ pháp luật kiểm tra, bắt hàng...
Người thạo tin nhận định: Những kiểu hàng tạm nhập, tái xuất, nếu có tin báo, kiểm tra thì thường bị ách lại, vì có nhiều vấn đề. Nhiều chủ hàng đã bỏ hàng để chạy lấy người khi lô hàng tạm nhập, tái xuất ấy có vấn đề thực khi cơ quan chức năng kiểm tra. Còn hàng xuất trực tiếp của doanh nghiệp đi nước ngoài bình thường thì Dũng có "nổ" đến mấy cũng không làm gì được họ. Dũng chỉ trắng trợn đòi "bảo kê" hàng lậu, hàng tạm nhập, tái xuất. Vì Dũng "thám" được rằng, những lô hàng tạm nhập, tái xuất và hàng lậu mới có vấn đề.
Để ăn chặn tiền của doanh nghiệp một cách trắng trợn mà lại có gì đó hợp pháp (theo suy nghĩ của giang hồ - PV), Dũng cho thành lập chi nhánh công ty tại Hải Phòng.
Đàn em của Dũng là nhân viên công ty. Ngoài ra, để hoạt động ăn chặn được "thường xuyên" và "thông thương", Dũng "bắt tay" với một cán bộ hải quan thải hồi, trả lương cao cho người này để người này chỉ việc ngồi, rồi chỉ điểm và vạch lỗi của hải quan để Dũng "hành" họ.
Từ đó, Dũng lùa hết các doanh nghiệp tạm nhập, tái xuất phải qua chi nhánh công ty làm "thủ tục bảo lãnh", đóng phí. Sau đó, chỉ cần một đàn em của Dũng hoặc một cú điện thoại là hàng của chủ đã đóng phí, làm "thủ tục bảo lãnh" được thông thương. Dũng đã "sử dụng" nhân viên hải quan như công cụ để kiếm bộn tiền cho mình.
Trụ sở công ty của Dũng "mặt sắt" là bình phong để gã bôn tẩu giang hồ.
Buôn lậu ô tô theo đường tạm nhập, tái xuất
Theo đàn em của Dũng "mặt sắt", Dũng luôn mơ ước thành "ông trùm" buôn lậu ô tô, nhất là xe siêu sang. Đã sống trên núi tiền nhưng Dũng vẫn thích phải sống trên cả một xưởng xe ô tô siêu sang. Thế là một công ty mới được thành lập chỉ phục vụ cho mục đích nhập lậu siêu xe.
Đàn em của Dũng thừa nhận, cái xe ô tô chống đạn của Dũng cũng là xe nhập lậu, là xe trong "công" hàng tạm nhập, tái xuất. Một số phụ kiện khác thì trên phà, qua cửa khẩu Lục Chắn, vào Móng Cái. Nhiều siêu xe khác của Dũng cũng về Móng Cái qua cửa khẩu này.
Người thạo tin thừa nhận, Dũng sử dụng đồng tiền rất đúng mục đích. Tại đất Mỏ, Dũng đưa VIP vào ma trận của mình để đạt mục đích, tại đất Cảng, ngoài tiền, Dũng còn dùng giang hồ để đối phó. Tất cả những siêu xe, xe ô tô nhập lậu đến cả trăm chiếc mà cơ quan chức năng phát hiện, thu giữ ấy là hàng nhập lậu. Nó ở trên phà, được phủ bằng vải bạt (che mưa, che nắng - PV) đơn sơ rồi qua cửa khẩu Lục Chắn, lượn lờ trên sông, vào Móng Cái, về kho của Dũng.
Thực chất, những lô hàng ô tô lậu của Dũng vẫn có tỳ vết nhưng được cán bộ công ty nguyên là cán bộ hải quan bị sa thải "phù phép". Tên người làm công ăn lương của Dũng đã chỉ đạo cán bộ hải quan, bỏ qua các lỗi - thực chất là làm sai quy trình thủ tục hải quan đối với các lô hàng nhập lậu.
Hàng hóa tạm nhập-tái xuất gửi kho ngoại quan phải được niêm phong kẹp chì tại kho ngoại quan trước khi làm thủ tục tái xuất. Đối với những lô hàng nhập lậu của Dũng "mặt sắt", mặc dù được khai báo là hàng gửi kho ngoại quan nhưng vẫn được niêm phong kẹp chì ngay tại bãi cảng, rồi được nhân viên thi hành nhiệm vụ hoàn thiện hồ sơ sau.
Vì thế, những siêu xe do doanh nghiệp của Dũng làm thủ tục tạm nhập tái xuất bị phát hiện cũng là những lô xe ôtô tạm nhập-tái xuất lậu. Số xe này đã được tân trang lại tình trạng kỹ thuật cũng như hồ sơ pháp lý từ nước ngoài trước khi được nhập khẩu vào Việt Nam dưới hình thức tạm nhập, rồi tái xuất lậu đi nước thứ ba qua khu vực TP.Móng Cái, tỉnh Quảng Ninh.
Theo_Kiến Thức
Dũng 'mặt sắt' liên kết với giang hồ đất Cảng để "thị uy" (kỳ 5) Dũng cho đàn em đứng ở các đầu đường nối giao nhau, buộc hàng của doanh nghiệp phải qua đó, nếu chủ hàng không "làm luật" với Dũng, Dũng cho đàn em quậy tới bến. Sau khi trở thành "ông trùm" giang hồ vùng biên thực thụ, oai hơn cả đại ca mình đã lật kèo, bội nghĩa, tự thấy cái sự mafia...