‘Lương nghìn đô lại biếu nhà chồng mấy đồng bạc lẻ’
Mẹ chồng tôi bảo với cô rằng, tôi coi bà như trẻ con. Bà nói: “Nó giàu có chứ nghèo hèn gì đâu. Lương tháng nó đến cả nghìn đô mà mừng tuổi mẹ mấy đồng bạc lẻ. Chả lẽ mới đầu năm mới, tôi lại ném ra sân”.
Ảnh minh họa
Thời chưa có gia đình, tôi cũng mong ngóng Tết như những đứa trẻ. Đến khi lấy chồng tôi mới thấy ngày Tết không còn là nỗi háo hức…
Tôi năm nay 26 tuổi, quê ở Thái Bình, lấy chồng ở tỉnh khác được hơn một năm. Tết năm ngoái, tôi là dâu mới, hai quê cách nhau không quá xa nên tôi cứ nghĩ phong tục tập quán quê anh không khác quê tôi là bao.
Tôi cứ mua sắm, chuẩn bị Tết nhất cho nhà chồng giống như nhà mình, việc mừng tuổi cũng không ngoại lệ. Thấy mẹ chồng đã già, bà lại hay đi lễ chùa, tôi đổi một cọc tiền 2 nghìn mới tinh và một cọc tiền 10 nghìn để mừng tuổi các cháu.
Đêm giao thừa, cả nhà chồng tôi quây quần bên nhau. Khi chuông đồng vừa điểm 12h, bố chồng tôi và tất cả mọi người đứng dậy, tiến đến bàn thờ tổ tiên để thắp hương, mong một năm mới thuận hòa.
Thắp hương xong, bố chồng tôi quay lại phía các con, các cháu và rút tiền mừng tuổi. Ông mừng tuổi cho các con, cháu mỗi người một tờ 50 nghìn.
Video đang HOT
Sau đó, lần lượt từ anh trai cả, chị dâu cả đến gia đình anh chồng thứ hai, thứ 3 mừng tuổi bố mẹ. Các anh chị đều giàu có nên mỗi người mừng tiền triệu. Anh trai cả còn mừng cả cọc tiền 100 nghìn.
Vợ chồng tôi là út, kinh tế chưa dư giả nên chồng tôi ủy quyền cho tôi thay mặt cho gia đình nhỏ mừng tuổi bố mẹ, anh chị và các cháu. Vì thế, tôi cũng mừng tuổi bố chồng một tờ 500 nghìn và quay sang mừng tuổi mẹ chồng một cọc tiền 2 nghìn mới tinh.
Khi mừng tuổi mẹ chồng, tôi có giải thích: “Biết mẹ hay đi chùa, con đã đổi một ít tiền lẻ để biếu mẹ”. Tôi cho rằng mẹ chồng cũng giống bà nội tôi, đều thích tiền lẻ mới để đi chùa, thế nhưng nhìn cọc tiền 2 nghìn của tôi bà nở nụ cười vô cùng nhạt nhẽo.
Chị dâu của chồng tôi thì vừa cười vừa nói, bảo: “Dâu mới tâm lý quá, biết mẹ chồng hay đi chùa nên biếu cả cọc tiền lẻ”. Chị nói xong, cả nhà tôi cùng cười. Mẹ chồng tôi lại thêm vào: “Năm đầu biếu cọc 2 nghìn, năm sau thì phải to hơn nhé”.
Tôi vâng dạ nhưng mặt đỏ bừng bừng vì ngượng. Tuy nhiên tôi cứ nghĩ mọi chuyện bông đùa chỉ dừng ở đó.
Đến mùng 4 Tết, sau khi từ nhà ngoại trở về, người cô của chồng tôi mời cả nhà tôi đến ăn cơm. Tuy nhiên bố mẹ, các anh chị chồng bận nên chỉ vợ chồng tôi đến đại diện. Tôi đến sớm để giúp cô làm bữa. Trong lúc làm cô chồng mới rỉ tai tôi biết chuyện mẹ tôi không hài lòng vì cọc tiền lẻ tôi biếu bà.
Mẹ chồng tôi bảo với cô rằng, tôi coi bà như trẻ con. Bà nói: “Nó giàu có chứ nghèo hèn gì đâu. Lương tháng nó đến cả nghìn đô mà mừng tuổi mẹ mấy đồng bạc lẻ. Chả lẽ mới đầu năm mới, tôi lại ném ra sân”.
Tôi nghe lại chuyện mà nghẹn lòng. Ý tốt của tôi mà mẹ chồng tôi coi là trò con trẻ. Đúng là vợ chồng tôi làm việc ở Hà Nội, lương tôi được trả 1 nghìn đô nhưng vợ chồng tôi chưa có nhà cửa. Chồng tôi cũng chỉ là viên chức bình thường với đồng lương hơn 5 triệu/tháng.
Tết nhất tôi sắm toàn bộ bánh kẹo, giò chả, đồ ăn đặc sản và còn mang về biếu bố mẹ chồng 5 triệu. Tôi mừng tuổi bố 500 nghìn và mừng tuổi mẹ một cọc 2 nghìn. Tôi cũng mừng tuổi cho trẻ con gần hết cọc tiền 10 nghìn. Như vậy tổng cộng các khoản tiền cũng đã ngót nghét 10 triệu bạc.
Thế mà mẹ chồng tôi vẫn không hài lòng. Bà so sánh tôi với các anh chị. Trong khi các anh chị ấy đều thành đạt và giàu có…
Vì thế, từ tâm lý coi bố mẹ chồng như bố mẹ đẻ, tự nhiên tôi bắt đầu cảm nhận được ranh giới giữa mẹ chồng nàng dâu. Chắc Tết năm nay, tôi sẽ không dại gì đổi tiền mừng tuổi bà nữa…
Theo VNE
Lạc giọng trước cảnh tượng vợ khóc lóc, quỳ gối trước ô sin trong phòng ngủ
Hôm đó tôi đã uống rất say, càng nghĩ càng thương vợ đến thắt lòng. Vợ chồng tôi phải làm gì bây giờ đây?
Ảnh minh họa
Cưới nhau hơn 3 năm ròng mà vợ tôi không có con, đi khám chữa khắp nơi, kết quả bình thường. Hai đứa đều trẻ trung, khỏe mạnh, chuyện chăn gối cũng rất hòa hợp mà không hiểu vì lý do gì, mãi chưa thấy dấu hiệu bầu bí gì.
Vợ tôi cũng vì chuyện này mà khổ tâm vô cùng. Cô ấy luôn tỏ ra lạc quan, vui vẻ, nhưng những đêm khó ngủ, nghe vợ nén tiếng thở dài mà tôi xót xa.
Tôi rất yêu vợ, theo đuổi cô ấy suốt từ ngày đại học, đến khi ra trường mới nhận được lời đồng ý. Vợ xinh xắn, hiền dịu, mẹ tôi cũng từng rất yêu thương vợ, nhưng vì mãi chẳng con cái gì nên bà cũng tạo áp lực với cô ấy rất nhiều.
Chúng tôi từng làm thụ tinh trong ống nghiệm nhưng thất bại. Vợ khóc suốt, cô ấy đòi ly hôn để tôi có thể lấy người khác nhưng tôi không đồng ý. Tôi động viên cô ấy, thôi thì xin con nuôi hoặc nhờ mang thai hộ. Vợ tôi cứ buồn rầu, chẳng nói chẳng rằng.
Thế rồi một ngày, vợ đưa về một người giúp việc chừng 30 tuổi. Bảo dạo này em bận quá, không chăm anh chu đáo được. Tôi cũng không ý kiến gì. Nhưng dần dần, tôi thầm hiểu ra ý định của vợ khi cô ấy cứ đi suốt ngày, đẩy tôi và giúp việc gần nhau hơn. Biết tâm tình của vợ, tôi vừa thương vừa giận.
Cho đến một ngày, tôi mệt nên về giữa chừng, thấy trong nhà có tiếng khóc. Tôi đến cửa thì thấy vợ đang quỳ xụp dưới chân ô sin khóc lóc: "Em xin chị giúp em, em cùng đường rồi, xin chị hãy sinh cho chúng em đứa con...". Tôi thấy chị ô sin cũng sut sùi theo.
Tôi đạp cửa vào, thấy tôi vợ hốt hoảng đứng vụt dậy. Tôi nhìn cô ấy trân chối rồi bỏ đi. Hôm ấy tôi đi uống say, vừa giận vợ vừa thương cô ấy. Biết cô ấy cùng đường rồi mới phải dùng đến cách này, giờ tôi thực sự bế tắc lắm, không biết nên làm gì nữa?
Theo blogtamsu
1 lần chứng kiến bạn gái mặc bikini mẹ tôi tuyên bố mùng 1 Tết cũng cưới dù trước đó... Bãi biển đầy nắng, tôi chọn cho mình một chiếc quần đùi hoa tắc kè nổi bật. Đi sang phòng gọi em đi tắm nắng, tôi sững sờ khi em bước ra trong bộ bikini ấy, một số chỗ, chẳng được như tôi mong đợi. Đi sang phòng gọi em đi tắm nắng, tôi sững sờ khi em bước ra trong bộ bikini...