Luôn nhẫn nhục chịu đựng mẹ chồng, tôi suy sụp khi nghe được kế hoạch đáng sợ của bà
Nhiều lúc giận chồng rồi lại bị mẹ chồng chèn ép, tôi đã có ý định dừng lại, không thể cố gắng được nữa.
Thế nhưng, nghĩ đến đứa con, tôi lại không nỡ.
Tôi từng trải qua một tuổi thơ không mấy êm đềm khi bố mẹ ly hôn lúc tôi lên 8. Không lâu sau đó, bố tôi đi lấy vợ mới còn mẹ đi xuất khẩu lao động nước ngoài vài năm mới về một lần, để tôi ở lại sống với bà ngoại.
Dù bà rất thương tôi nhưng trong tâm thức, tôi vẫn luôn mang một nỗi buồn khó diễn tả. Tôi khao khát được có một gia đình hoàn chỉnh như các bạn cùng trang lứa. Khao khát được sống trong tình yêu thương của cả bố lẫn mẹ.
Sau này khi yêu chồng hiện tại, tôi đã rất ngưỡng mộ khi nghe anh kể, bố mẹ rất thương anh, luôn dành mọi điều tốt đẹp nhất cho anh. Anh luôn nói sẽ bảo vệ tôi, cho tôi một gia đình hoàn chỉnh. Thời điểm ấy, tôi đã rất hạnh phúc, tôi luôn tự nhủ sau này sẽ cố gắng sống thật tốt để những đứa con sẽ không bao giờ phải rơi vào hoàn cảnh như tôi ngày xưa.
Con dâu ấm ức vì bị mẹ chồng tìm cách đuổi ra khỏi nhà. Ảnh minh họa
Thế nhưng, cuộc sống lại không hề đơn giản như mình mơ ước. Lúc người yêu đưa tôi về ra mắt, tôi đã vấp phải sự phản đối đến từ mẹ của anh. Bà nói nhà tôi không “môn đăng hộ đối” với gia đình bà và khuyên tôi chọn một người phù hợp hơn để xây dựng gia đình.
Video đang HOT
Dĩ nhiên, cảm giác bị chê bai chẳng hề dễ chịu. Tuy nhiên, tôi vẫn cố gắng thuyết phục mẹ chồng tương lai cho tôi một cơ hội. Tôi rất yêu con trai bà, tôi không thể sống thiếu anh được.
Song, bà vẫn cương quyết không đồng ý cho chúng tôi đến với nhau. Bí quá, hai chúng tôi làm liều, cố tình có em bé để ép bố mẹ đồng ý. Cuối cùng, đám cưới được diễn ra nhưng chỉ là hình thức.
Không tráp lớn, tráp bé, mâm lễ mang sang hỏi cưới tôi chỉ vỏn vẹn chai rượu, vài quả cau và hộp bánh. Tôi dù tủi thân nhưng vẫn cố chấp nhận, bởi tôi luôn nghĩ, qua thời gian, sự chân thành của mình có lẽ sẽ được gia đình nhà chồng chấp nhận.
Tôi thiếu thốn tình cảm gia đình từ nhỏ nên luôn cố gắng coi bố mẹ chồng như bố mẹ đẻ mà phụng dưỡng. Từ ngày về sống chung, dù bầu bì mệt mỏi nhưng sáng nào tôi cũng dậy từ sớm để nấu đồ ăn cho cả nhà. Tôi luôn tìm công thức nấu những món ăn ngon, bổ dưỡng để nấu đổi bữa, phục vụ gia đình nhà chồng.
Tôi bỏ rất nhiều tiền ra để mua quần áo, thực phẩm chức năng bồi bổ sức khỏe để tặng bố mẹ chồng. Cứ nghĩ mình có lòng, sẽ nhận lại được sự yêu mến từ gia đình nhà chồng. Nhưng không, tất cả vẫn là sự lạnh lùng, coi thường tôi ra mặt vì đã cố tình “ụp sọt” con trai ông bà để trói chân anh.
Hồi tôi bị ngã động thai, phải nằm viện vài ngày, mẹ chồng cũng chỉ vào để hỏi thăm đứa bé trong bụng chứ không hề ở lại cùng tôi. Bà ngoại tôi là người lặn lội mấy chục cây số lên chăm tôi.
Đến khi đưa tôi về nhà, bà cũng không hề được bố mẹ chồng tôi tiếp đón và có ý giữ lại chơi. Nhìn người bà vất vả cả mấy chục năm nuôi tôi khôn lớn, phải lặng lẽ ra về trong buồn bã, tôi chỉ biết rơi nước mắt thương xót.
Chồng tôi dù rất yêu vợ nhưng trước mặt bố mẹ, anh không dám giữ bà tôi ở lại ăn bữa cơm vì biết mẹ chồng không thích. Đó là điều khiến tôi cảm thấy rất thất vọng. Sau đám cưới, tôi cũng nhận ra, chồng tôi khá nhu nhược, anh ít khi dám đứng ra bảo vệ tôi cũng như gia đình nhà tôi dù trước đó đã hứa hẹn với tôi nhiều điều.
Nhiều lúc chán chồng rồi lại bị mẹ chồng chèn ép, tôi đã có ý định dừng lại, không thể cố gắng được nữa. Thế nhưng, nghĩ đến đứa con, tôi lại không nỡ. Nếu tôi làm vậy, chẳng phải lại cố tình đẩy con tôi vào hoàn cảnh của mẹ nó hay sao.
Vậy là suốt 3 năm qua, tôi sống trong tâm thế lúc nào cũng phải nhẫn nhục. Bố mẹ chồng mắng tôi chỉ biết nghe, không bao giờ cãi. Chồng có chơi bời, tôi cũng chỉ góp ý, không cãi nhau to tiếng trong nhà. Ngay cả việc chồng và mẹ chồng tự ý quyết định lựa chọn trường mầm non cho bé mà không hỏi ý kiến tôi, tôi cũng cắn răng nhẫn nhịn.
Nhưng hiện tại, mẹ chồng đang khiến tôi vô cùng ấm ức khi bà cố tình chia rẽ hai vợ chồng tôi để cho kẻ thứ 3 chen vào. Đó là con gái một người bạn của mẹ chồng, mới từ nước ngoài về.
Vì mẹ chồng biết rõ cô ta có tình cảm với con trai mình nên luôn cố tình mời đến nhà ăn cơm và bắt tôi phục vụ. Không những thế còn sắp xếp bắt chồng tôi đèo cô ta về lúc đêm tối để hai người họ có thời gian riêng với nhau.
Đỉnh điểm, trong cuộc nói chuyện với người bạn, mẹ chồng còn nói sẽ tìm cách hất cẳng tôi ra khỏi nhà và rước người đó về làm con dâu.
Tất cả những chuyện đã diễn ra khiến tôi như sụp đổ. Mọi cố gắng của tôi cuối cùng vẫn là con số 0 trong mắt mẹ chồng. Liệu tôi có nên tiếp tục chịu đựng cuộc sống này vì con nữa hay không?
Thầm trách mẹ chồng chèn ép nhiều năm, con dâu khóc nấc hối hận khi xem xong cuốn sổ ghi chép
Đọc xong thư và cuốn sổ của mẹ chồng, con dâu bật khóc cảm thấy có lỗi.
Tôi làm dâu nhà chồng đến nay cũng đã gần 8 năm, thời gian ở nhà chồng tôi đã cố gắng hết sức để làm tròn bổn phận của người con dâu. Nhưng thật buồn, giữa tôi và mẹ chồng luôn có khoảng cách, ngay từ đầu về nhà chồng tôi đã không được đón nhận rồi. Biết rằng làm dâu có mấy ai thoải mái, nhưng với tôi luôn mong ngóng từng ngày để được ra ở riêng.
Ở nhà chồng, tôi hầu như không có tiếng nói, mặc dù tôi có công việc, thu nhập tốt và được nhiều người nể trọng. Nhưng về nhà tôi luôn trong vai người giúp việc cần mẫn, nhẫn nhịn trước sự dò xét, soi mói của mẹ chồng. Tôi làm bất kỳ việc gì dù nhỏ cũng có sự giám sát của mẹ chồng. Bà luôn tỏ ra không vừa lòng cho dù tôi có làm cẩn thận, tốt đến đâu.
Ngay cả ước mơ một ngày nào đó được ra ngoài ở cũng sớm bị dập tắt. Sau ngày cưới, mẹ chồng đã bắt tôi nộp hết tiền, vàng hồi môn mà tôi đã được tặng. Từ đó đến nay, mẹ chồng cũng luôn muốn kiểm soát thu nhập của vợ chồng con trai. Hàng tháng tôi đều không dư đồng nào, nên nghĩ về tương lai tôi thấy nản.
Mới đầu tôi sốc và buồn tủi lắm, nhưng thời gian trôi đi tôi đã trai sạn cảm xúc với mẹ chồng. Những lời bà nói, dường như tôi không còn cảm thấy quá để ý vì nếu không tôi căng thẳng, mệt mỏi ảnh hưởng đến công việc, chăm sóc chồng con. Với tôi, chỉ có con mới là điều duy nhất để tôi phải nỗ lực mỗi ngày.
Con dâu ấm ức vì bị mẹ chồng chèn ép nhưng lại xúc động khi biết rõ sự thật. Ảnh minh họa
Mấy tháng nay mẹ chồng tôi đổ bệnh nặng, sức khỏe yếu hẳn. Tôi vẫn tận tình chăm sóc, yêu thương bà. Bệnh tình ngày càng nặng, mẹ chồng tôi phải chuyển lên ở với nhà anh cả của chồng, nhà anh ấy ở trung tâm thành phố, điều kiện chăm sóc và chữa trị cho mẹ chồng tôi được đảm bảo hơn. Ngày chia tay, tôi khóc vì thương mẹ chồng, tôi muốn chăm sóc mà ở xa nên đành nhờ vào anh chị trên đó giúp tôi.
Hàng ngày tôi gọi điện cho anh chồng để hỏi han tình hình sức khỏe của mẹ chồng. Tôi bất ngờ khi mẹ chồng nói rằng có chút đồ gửi tôi, bảo hai vợ chồng tôi vào phòng bà mở tủ ra lấy chiếc hộp. Vợ chồng tôi làm theo, quả nhiên trong tủ quần áo của mẹ chồng phía góc trong có một chiếc hộp gỗ nhỏ. Mở ra, tôi thấy trong đó có nhiều tiền, vàng.
Có một bức thư, là chữ mẹ chồng tôi viết riêng cho con dâu: " Chắc là mẹ sẽ không sống được bao lâu nữa, nên mẹ xin lỗi vì trước giờ luôn khắt khe với con. Vì con trai của mẹ ham chơi, bồng bột nên mẹ phải cẩn thận giữ tiền, vàng của con. Nếu không chồng con sẽ cờ bạc, rượu chè hết. Giờ thì con trai của mẹ trưởng thành, con dâu của mẹ ngoan ngoãn, có hiếu, làm tốt việc nhà. Mẹ có thể yên tâm ra đi được rồi, mẹ trả lại toàn bộ tiền, vàng đã cầm của con".
Cùng với đó là cuốn sổ được ghi chép rất tỉ mỉ từng ngày, từng khoản mà mẹ chồng đã cầm của tôi. Bà chi vào việc gì và dư bao nhiêu được cộng lại thành một khoản lớn lên đến vài trăm triệu đồng. Đó chính là số tiền trong chiếc hộp mà mẹ chồng đã để lại cho vợ chồng tôi. Lâu nay mẹ chồng đã chi tiêu tiết kiệm để bây giờ trả lại cho con dâu.
Đọc xong thư và xem cuốn sổ ghi chép, tôi bật khóc hối hận. Tôi đã cảm nhận được tình cảm của mẹ chồng, bà đã thương yêu con dâu theo cách riêng của bà, dù rằng điều này làm tôi ấm ức. Tôi thấy mình có lỗi khi thầm trách mẹ chồng bấy lâu nay. Bây giờ tôi chỉ cần mẹ chồng khỏe mạnh, để về với con cháu. Tôi sẽ hết lòng yêu thương, chăm sóc cho mẹ chồng và không bao giờ nghĩ sai về bà nữa.
Ra mắt nhà chồng tương lai giàu có, tôi muốn hủy hôn khi nhận ra người sắp là mẹ chồng mình Người mà tôi sắp phải gọi là mẹ chồng đã từng khiến cả nhà tôi lao đao, khổ sở. Tôi năm nay 24 tuổi, đã có bạn trai được gần 1 năm. Bạn trai hơn tôi 5 tuổi, anh ấy đẹp trai, chín chắn, công việc ổn định, thu nhập tốt. Chúng tôi rất hợp nhau và trải qua những tháng ngày yêu...