Lùm xùm nghi án nhóm gái hư trở mặt vu oan bị ‘h.ãm h.iếp’
Chỉ vài tiếng đồng hồ “tìm việc”, các cô thấy nản nên sà vào nhậu nhẹt với nhóm trai làng vừa mới quen, rồi đêm đó cả nhóm cùng ngủ chung một giường.
Nhóm gái hư bỗng trở mặt, vu oan bị h.ãm h.iếp khiến vụ án trở nên phức tạp (ảnh minh họa)
Gái phố về quê rủ trai làng ngủ bụi
Ngày 4/10/2010, Võ Thị Trúc (SN 1991), Vũ Thị Như Huệ (SN 1993) và Đỗ Tường Vi (SN 1994, đều ngụ TP. Biên Hòa, tỉnh Đồng Nai) đi xe buýt tới xã Đông Hòa, huyện Trảng Bom để “tìm việc làm”. Không tìm được việc, cả nhóm ghé vào một tiệm internet trên địa bàn để chơi, gặp Huỳnh Thanh Tuyền, Võ Thành Lâm và Lê Minh Hiếu (đều SN 1989). Do Vi và Tuyền quen biết nhau từ trước trên mạng, nên đến chập tối cùng ngày, Tuyền ngỏ ý rủ cả nhóm cùng đi ăn lẩu cá ở ấp Bình Hưng, xã Hưng Thịnh. Khi tới quán, “chủ xị” còn gọi điện rủ thêm 4 người bạn khác là Nguyễn Huỳnh Thanh Phong (SN 1983), Lê Minh Hải (SN 1991), Kiều Quốc Hậu (SN 1993) và Hoàng Quốc Bảo (SN 1986) nhậu cùng.
Cuộc nhậu lai rai đến 23h thì Tuyền về nhà ngủ, đồng thời nhờ sáu người bạn dùng xe Honda chở ba cô gái ra quốc lộ 1A để bắt xe về lại Biên Hòa. Tuy nhiên các thanh niên đã chở 3 cô gái đi lòng vòng, sau đó mời vào nhà nghỉ để ngủ chung, nhưng do không có ai có giấy tờ tùy thân nên nhà nghỉ từ chối cho thuê.
“Thua keo này”, đám trai làng lại “bày keo khác”, nảy sinh ra sáng kiến là mua mì tôm, rượu, rồi cử một đối tượng về nhà lấy chén bát và cầm 2 cây nến ra đưa 3 cô gái cùng vào một chòi canh rẫy bỏ hoang của một người dân ở ấp Xuân Trường, xã Sông Thao, huyện Trảng Bom để cùng nhậu và ngủ qua đêm. Theo cáo trạng, đến khoảng 2h sáng ngày 5/10, khi hơi men đã ngấm, Lâm nói nhỏ với các bạn nam: “Bây giờ dụ tụi nó để “chơi”, nếu tụi nó không cho thì đ.ánh, đè tụi nó ra mà chơi”.
Ăn nhậu xong, 3 cô gái và 6 chàng trai cùng leo lên một chiếc phản của chòi canh rẫy để nằm ngủ. Điều đáng nói là tấm phản này chỉ rộng chừng 1m, dài 2m, do vậy tất cả đều phải nằm nghiêng “úp thìa” xen kẽ nam nữ với nhau. Lâm nằm gần Trúc nên chủ động đưa tay sờ soạng và đòi quan hệ t.ình d.ục, nhưng bị cô này phản ứng đẩy ra. Lâm tát Trúc, Huệ lên tiếng can ngăn liền bị Lâm tát 2 cái vào mặt và lôi ra, l.ột q.uần áo. Huê la hét, cào cấu vào tay và người của Lâm để phản đối, Lâm đè Huệ xuống rồi ngồi lên bụng, dùng tay tát vào mặt và đe dọa: “Mày muốn la hả, nếu còn la tao đ.ập c.hết”. Tuy nhiên Lâm đã “chậm chân”, vì Hải đãnhanh chóng nằm đè lên người của Huệ và g.iao c.ấu trước, nói: “Mày qua bên kia, tao đã ở đây rồi”.
Lâm nhanh chóng quay qua l.ột h.ết q.uần áo của Trúc. Bị chống cự, Lâm vung tay đ.ánh vào mặt khống chế. Trong lúc Lâm gây án với Trúc, thì 3 thanh niên Hậu, Phong, Quốc cùng đến d.âm ô, đồng thời giữ tay chân của nạn nhân cho Lâm. Khoảng 3 phút sau, ba thanh niên này nhào vào lôi Lâm ra, nhưng không phải để giải cứu, mà là… tranh nhau gây án. Cứ như thế lần lượt nhau, cho tới lúc Trúc hết chịu nổi, ngất xỉu tại chỗ.
Lại nói về đối tượng Lâm, sau khi bị đồng bọn lôi ra khỏi nạn nhân Trúc, đối tượng đứng lên kéo cô gái còn lại là Vi (lúc này chưa đủ 16 t.uổi) ra. “Quan hệ” kiểu bầy đàn xong, cả nhóm cùng lên phản tiếp tục nằm ngủ.
Video đang HOT
Oái oăm ở chỗ các nạn nhân không la hét gào thét chạy trốn hay có hành vi nào giống như bị h.iếp d.âm, mà cũng khò khò ngủ cùng các “thủ phạm”. Sẽ không xảy ra phiên tòa nếu khoảng 30 phút sau, công an xã đi tuần, phát hiện cả nhóm nam nữ ngủ bầy đàn bất thường nên mời tất cả về trụ sở kiểm tra hành chính. Tạiđây, các “bị hại” mới tố cáo sự việc.
Ảnh minh họa
Tòa huyện “lấn sân” tòa tỉnh
Kết thúc điều tra, VKSND huyện đã xác định và truy tố bị cáo Lâm phạm 2 tội là h.iếp d.âm và h.iếp d.âm t.rẻ e.m, đề nghị xử mỗi tội từ 7 – 8 năm tù; bị cáo Hiếu phạm tội h.iếp d.âm t.rẻ e.m. Các bị cáo còn lại phạm tội h.iếp d.âm. Dù đã xác định được là có tội h.iếp d.âm t.rẻ e.m, nhưng VKS vẫn phê chuẩn hồ sơ để chuyển qua tòa án cùng cấp. Tại đây, lẽ ra thấy vụ án không thuộc thẩm quyền của mình thì từ chối, trả, chuyển hồ sơ, nhưng TAND huyện Trảng Bom vẫn tiến hành xử.
Tháng 2/2011, TAND huyện đưa vụ án ra xét xử và tuyên phạt bị cáo Lâm 15 năm tù (8 năm về tội h.iếp d.âm, 7 năm về tội h.iếp d.âm t.rẻ e.m); bị cáo Hiếu 3 năm tù về tội h.iếp d.âm t.rẻ e.m; bị cáo Quốc 7 năm 6 tháng tù; bị cáo Phong 7 năm tù; bị cáo Hậu và Hải 4 năm tù.
Tuy nhiên, một chuyện “xưa nay hiếm” đã xảy ra trong vụ án này, bởi khi kháng cáo xin giảm nhẹ hình phạt, thì đã không được giảm, mà bị cáo còn bị tăng án lên gấp đôi. Sự thể là sau khi nhậnbản án 15 năm tù, cho rằng quá nặng với mình nên Lâm đã làm đơn kháng cáo xin giảm nhẹ. Thế nhưng cũng chính nhờ sự kháng cáo này mà cấp phúc thẩm đã phát hiện ra cấp sơ thẩm đã đi quá giới hạn của mình khi “to gan” xử luôn cả án h.iếp d.âm t.rẻ e.m.
Bản án sơ thẩm bị tuyên hủy, cấp phúc thẩm rút hồ sơ lên và mọi vấn đề được làm lại từ đầu. Kết quả là VKSND tỉnh Đồng Nai đã truy tố tất cả các bị cáo về cả 2 tội h.iếp d.âm và h.iếp d.âm t.rẻ e.m. Khung hình phạt mà VKS tỉnh truy tố cùng đã tăng lên gấp đôi, thậm chí gấp 3 so với khung mà VKS huyện truy tố trước đó, trong đó bị cáo Lâm bị đề nghị ở mức án chung thân cho tội h.iếp d.âm t.rẻ e.m.
Sau nhiều thăng trầm, tháng 2/2014, TAND tỉnh Đồng Nai mới đưa được vụ án ra xét xử. Tại phiên tòa này, các bị cáo vẫn không biết tại sao mình lại phạm tội h.iếp d.âm t.rẻ e.m vì thực tế mình không h.iếp d.âm t.rẻ e.m, mà chỉ h.iếp d.âm người lớn… HĐXX và đại diện VKS cho rằng tuy không h.ãm h.iếp t.rẻ e.m, nhưng là đồng phạm trong vùng một vụ việc nên vẫn phải chịu tách nhiệm hình sự?
Kết thúc phiên tòa, HĐXX tuyên phạt bị cáo Lâm 30 năm tù (12 năm về tội h.iếp d.âm và 18 năm về tội h.iếp d.âm t.rẻ e.m); bị cáo Bảo, Phong và Hải cùng chịu mức 17 năm tù cho cả 2 tội; bị cáo Hậu 12 năm; bị cáo Hiếu 10 năm tù cho cả 2 tội.
Các bị cáo đã làm đơn kháng cáo xin giảm nhẹ hình phạt, một số bị cáo lại bị VKS tỉnh kháng nghị theo chiều hướng tăng án.
Bị h.iếp d.âm hay trở mặt vu oan bạn tình?
Tại phiên phúc thẩm tại TANDTC ngày 26/5 vừa qua, một luật sư của bị cáo phản ứng gay gắt: “Các cô gái đều rất vui vẻ. Ngay từ khi nhậu họ đã rất vui, đến khi rủ đi nhà nghỉ họ cũng đồng ý, chỉ vì không có giấy tờ nên nhà nghỉ không cho thuê. Điều đặc biệt là dù đã rất khuya nhưng khi được các chàng trai rủ vào chòi trong rẫy để nhậu thì 3 cô gái vẫn tiếp tục đồng ý. Điều quan trọng nhất là 3 cô gái chấp nhận nằm ngủ chung với 6 chàng trai. Hơn nữa khi g.iao c.ấu xong thì tất cả tiếp tục nằm ngủ chung như chưa hề có chuyện gì xảy ra. Kết luận giám định cũng cho thấy dù màng trinh có vết rách cũ, nhưng bộ phận s.inh d.ục của các cô đều không thấy trầy xước hay tổn thương nào, dù bị nhiều người h.iếp cùng lúc. Thậm chí có cô còn có bệnh sùi mào gà, chứng tỏ cô gái này buông thả như thế nào rồi. Như vậy, các cô gái này đã tạo ra điều kiện thuận lợi, kích thích sự ham muốn của các chàng trai khiến họ không thể kiềm chế được. Từ những phân tích đó, liệu các cô gái này có bị ép buộc hay không, hay đó là sự thỏa thuận của các bên?”.
Một số thân nhân của các bị cáo thì bức xúc cho rằng các cô gái đó là gái làm t.iền. “Con gái gì mà đi chơi thâu đêm suốt sáng với đàn ông con trai vừa quen được một hồi. Đã đồng ý với người ta rồi, vậy mà còn “làm t.iền”, còn đẩy mấy thằng mới lớn vào tù. Mấy cô đó sành quá rồi mà…”.
Hầu hết sáu bị cáo đều có hoàn cảnh hết sức khó khăn, có bị cáo còn cha thì mất mẹ, có bị cáo còn mẹ thì mất cha, gia đình nghèo khó, có bị cáo vừa mới xuất ngũ, có bị cáo đang là sinh viên, cũng có bị cáo đang là công nhân. Chỉ vì ham muốn tức thời trước sự “mời chào” của 3 cô gái hư, mà họ không làm chủ được bản thân rồi rơi vào tù tội. “Nếu không có sự xuất hiện của 3 cô gái thì giờ này chắc các bị cáo giờ đã hạnh phúc. Ví dụ như bị cáo Lâm là niềm hy vọng còn lại của cả gia đình ấy, vì bố mẹ Lâm đã già yếu, người anh trai duy nhất của Lâm giờ đang nằm chờ c.hết vì bệnh ung thư giai đoạn cuối… Mong sao HĐXX chiếu cố mà giảm một phần án cho Lâm”. luật sư bào chữa chỉ định cho Lâm đề nghị.
Giờ nghị án, các bị cáo nhìn nhau cười chua chát, lâu lâu lại có sự trách cứ nhau về chuyện “giá như”. Giá như hôm đó đừng mềm lòng trước 3 cô gái sành đời, giá như Lâm đừng kháng cáo thì giờ này chắc có bị cáo cũng đã được ra tù.
HĐXX phiên phúc thẩm tuyên y án sơ thẩm với tất cả các bị cáo. Vụ án khép lại, song nó vẫn khiến người ta băn khoăn áy náy về ranh giới giữa sự cho- nhận t.ình d.ục, thỏa thuận với c.ưỡng h.iếp, là khá mong manh. Chỉ tội đám trai làng, vì thiếu hiểu biết, thiếu kiềm chế, phải chia nhau hơn cả trăm năm tù vì vài phút “sung sướng” với đám gái hư dễ dãi, buông thả, vô trách nhiệm.
Theo Xahoi
H.iếp d.âm tập thể b.é g.ái, trốn nã gần 10 năm không thoát
H.iếp d.âm cháu bé xong y trốn biệt tăm khỏi địa phương nhưng sau gần 10 năm vẫn không thoát được tội.
H.iếp d.âm tập thể b.é g.ái (Ảnh minh họa)
Sáng ngày 7/5, TAND tỉnh Thanh Hóa mở phiên tòa sơ thẩm xét xử bị cáo Trần Đức Hùng về tội "Hiếp dâm trẻ em".
Theo cáo trạng của VKSND tỉnh Thanh Hóa, vào khoảng 21h ngày 10/8/2005, các bị cáo gồm Trần Đức Hùng (SN 1981), Nguyễn Văn Mão (SN 1986), Bùi Văn Toàn (SN 1989, đều ngụ tại xã Hoằng Châu, huyện Hoằng Hóa, Thanh Hóa) trên đường đi chơi đến đoạn đường liên xã Hoằng Thành và xã Hoằng Châu thì bắt gặp 2 cháu là L.T.M và cháu L.T.H (cả hai cùng SN 1991, và cùng ngụ tại xã Hoằng Phong, huyện Hoằng Hóa). Thấy 2 cháu bé chở nhau bằng xe đạp, 3 tên Mão, Hùng, Toàn đã giữ xe đạp của 2 cháu lại Hùng kéo cháu H. vào ruộng vừng rồi Mão và Toàn tiếp tục khênh cháu H. ra khu đất trống cách đường 30m thay nhau thực hiện hành vi h.iếp d.âm cháu H.
Khi vẫn đang thực hiện hành vi đ.ồi b.ại với cháu H thì dân làng đến, Mão và Toàn bị bắt còn Hùng thì trốn biệt tích khỏi địa phương. Ngày 2/3/2006 TAND tỉnh Thanh Hóa đã tuyên phạt Nguyễn Văn Mão 13 năm tù, Bùi Văn Toàn 7 năm tù.
Đối tượng Trần Đức Hùng trước vành móng ngựa
Gần 10 năm trốn lệnh truy nã, Hùng đã sống như vợ chồng với một người phụ nữ và sinh hai con ở tỉnh Bà Rịa - Vũng Tàu. Ngày 16/1/2014, Trần Đức Hùng đã bị bắt theo lệnh truy nã.
Với hành vi phạm tội trên, HĐXX tuyên phạt Hùng 16 năm tù giam, bồi thường cho gia đình bi hại theo quy định của pháp luật.
Theo Xahoi