Lúc nguy kịch anh có ở bên em không?
Dạo này, anh bận trăm công ngàn việc, chị đã không gặp anh cả tuần nay. Trong đầu chị nảy ra biết bao chuyện, là anh không còn yêu chị, anh có người khác hay vì anh thực sự bận?
Anh là chủ một công ty nhỏ mới thành lập, chị là nhân viên văn phòng. Họ yêu nhau đã hơn 3 năm nhưng chưa cưới, vì anh muốn mua được căn hộ nhỏ trước khi “rước chị về dinh”.
Chị nhiều thời gian rảnh, anh thì bận rộn đủ đường – Ảnh minh họa
Công ty anh mở chuyên về sản xuất gạch xây dựng, đơn hàng lúc có lúc không, chưa kể năm ngoái làm ăn thua lỗ, anh lo phát sốt. Còn chị, vốn bay bổng, lãng mạn, chẳng hiểu gì về kinh doanh nên cũng không thể san sẻ.
Thời gian rảnh của chị nhiều hơn anh, mà phụ nữ rảnh thường suy diễn lắm thứ. Tháng này, trong khi anh đang lo cái hợp đồng tiền tỷ thì chị cứ muốn đi du lịch đổi gió. Anh từ chối vì bận, có tuần chẳng ghé chị một lần, mà ngủ ở văn phòng, công xưởng.
Tình cờ cái hôm anh em trong xưởng làm xong, muốn giải lao một bữa nên rủ nhau đi ăn. Chị thấy hình đăng lên mạng, anh cười cười nâng ly với mọi người, xung quanh còn có mấy em gái cùng chỗ làm. Chị vừa ghen, vừa giận. Thì ra anh không bận như chị tưởng.
Anh giải thích, chị chẳng buồn nghe. Cứ thế, anh chẳng có thời gian để đi giãi bày mãi cái chuyện bé xíu. Họ lại im lặng, chị vẫn ghen, nỗi hờn giận vẫn len lỏi trong lòng.
Hôm nay, chị đi cà phê với bạn, thổ lộ hết những ấm ức trong lòng. Thậm chí chị còn nói với bạn rằng không biết có nên lấy anh khi mà anh cứ mặc kệ chị như thế, chị không phải ưu tiên, quan trọng nhất.
Video đang HOT
Bạn chị – người có kinh nghiệm yêu đương qua vài mối tình đã xúi chị thử lòng anh: “Đơn giản lắm, cứ thử xem lúc nguy kịch anh có ở bên em không, thì biết ngay tình cảm anh thế nào”. Chị nghe mà hoang mang, nhưng lời nói của người bạn cứ đeo bám chị đến tận lúc về nhà.
Sau một hồi phân vân, chị gọi cho anh, giọng tỏ ra gấp gáp và đau đớn. Chị nói anh tới ngay, chị bị đau ruột thừa, nhà chẳng có ai.
Anh chẳng nói chẳng rằng, cúp máy. Lúc ấy chị nghĩ đủ chuyện, nếu anh không tới thì chuyện tình của họ sẽ chấm dứt. Nhưng một lúc sau, chị đã thấy anh đứng ở cửa nhà, thở mệt, bảo chị nhanh nhanh anh đưa đi viện.
Chị cười, hóa ra anh vẫn còn thương chị nhiều lắm. Vậy mà sau cái cười vui vẻ của chị, anh sững sờ, nổi giận. Anh quát: “Em có biết vì em, anh đã hủy cuộc gặp với đối tác không? Cái hợp đồng cả tháng qua, bao nhiêu người cùng anh ra sức cố gắng, giờ vì trò đùa của em mà hỏng hết rồi. Em có biết anh đang nợ nần, khổ cực thế nào không?”.
Nói rồi, anh bỏ đi, mắt anh nhòe nước. Chưa bao giờ chị thấy anh khóc, càng chưa bao giờ thấy anh thất vọng như vậy. Chị chạy theo anh, muốn giải thích, nhưng chẳng còn kịp nữa.
Chị hối hận vì thử lòng anh, nhưng hành động ấy đã đẩy mối quan hệ của cả hai đến trước bờ vực tan vỡ – Ảnh minh họa
Tối đó, anh về nhắn một tin đề nghị chia tay. Anh nói anh mệt mỏi vì sự nghiệp dang dở, vì đang phải lo cho rất nhiều anh em làm cùng và quan trọng nhất là anh không thấy được sự cảm thông từ chị cho công việc của anh.
Chị hối hận, dày vò, chỉ vì một phép thử mà chị nhận ra anh yêu thương chị, nhưng cũng chính vì phép thử ấy mà họ trước bờ vực tan vỡ. Hôm nay, nhìn thấy anh sau chừng đó ngày xa cách, chị mới nhận ra anh gầy đi, tóc dài cũng chẳng thèm cắt.
Chị muốn xin lỗi, muốn nối lại mọi thứ với anh. Nhưng phép thử này đã làm anh không còn muốn tha thiết gắn bó với chị nữa rồi.
Vừa hết cữ, mẹ chồng khát cháu trai đã vội giục giã "đẻ thêm đứa nữa đi", nàng dâu liền nói một câu khiến bà im bặt
Mai sinh con gái, mẹ chồng "khát" cháu trai nên không hài lòng. Bà liên tục giục cô sinh thêm đứa nữa.
Lấy nhau đến năm thứ 2 thì Cương - chồng Mai đổ đốn ăn chơi, ham mê cờ bạc. Anh nghỉ công việc với mức lương ổn định để về nhà làm công việc chân tay, cả tháng kiếm được 500.000 đồng - 1 triệu. Đã ít, anh còn nướng vào lô đề, bài bạc. Con xe SH Mai được bố mẹ đẻ mua cho lúc chưa cưới, chồng cũng đem đi cắm để trả nợ. Của vàng cưới, phong bì cưới, anh ta cũng đã lén mang đi bán lúc nào không hay...
Lúc biết được sự tình thì Cương đã vỡ nợ. Anh trốn đâu mất tăm. Hàng ngày, Mai phải đối mặt với dân xã hội đến nhà làm loạn, đòi cô phải thay chồng trả nợ món tiền mà anh đã vay chúng.
Mai chán nản muốn buông bỏ cuộc hôn nhân này thì lại phát hiện mình mang bầu. Thương con, cô đành ngậm đắng nuốt cay ở lại nhà chồng. Vừa đi làm vừa tự chăm mình chăm con, rồi hàng tháng trả nợ tiền lãi cho chồng. Đến lúc chửa vượt mặt, đi lại nặng nề, Mai cũng không dám nghỉ làm. Bởi bây giờ nghỉ thì 2 mẹ con lấy tiền đâu mà tiêu. Đã thế, có con rồi thì tốn kém, mà số tiền dành dụm của cô cũng chẳng được đáng là bao nhiêu.
3 tháng trước, Mai sinh con, là con gái. Mẹ chồng nghe tin thì gọi lên nói rằng bà đang bận chuyện đồng áng, chưa lên chăm ngay được. Mai đành gọi cho mẹ đẻ, nhờ bà lên trông cháu.
Đến khi Mai gần hết cữ, mẹ chồng mới lên chăm. Nhưng bà nội lười, bế cháu được tí thì kêu mệt, kêu đau đầu rồi trả con cho Mai, xong vào phòng riêng để ngủ.
Tuy nhiên điều đó không khiến Mai bực bằng việc bà suốt ngày sang nhà hàng xóm để buôn chuyện. Khi về thì than thở "giá như được giống con nhà người ta". Mai thừa hiểu, mẹ chồng muốn nhắc khéo chuyện sinh con trai. Bà muốn cô cũng đẻ được thằng cu giống nàng dâu nhà hàng xóm.
Mẹ chồng vừa bế cháu, vừa nói nửa đùa nửa thật: "Có được thằng cháu trai nó mát mày mắt mặt lắm. Giá mà bé Thảo (con Mai) nhà bà là con trai thì giờ có nhắm mắt xuôi tay bà cũng toại nguyện".
Có hôm sang hàng xóm gọi mẹ chồng về ăn cơm, Mai nghe được bà đang ra sức kể: "Nhà tôi là trưởng họ, lại có mỗi thằng Cương là con trai nên tôi mong có thằng cháu lắm. Cứ sang đây chơi, nhìn thấy thằng cu tí nhà bà lại thèm. Khổ, ngay từ lúc đầu, tôi đã dặn con Mai kiêng khem, ăn nhiều đồ bổ để đẻ con trai mà nó không nghe...".
Khi hàng xóm bênh Mai, nói rằng cô mới sinh được 1 đứa, vẫn còn cơ hội đẻ đứa sau, mà con gái đầu lòng càng quý, thì mẹ chồng chép miệng: "Ôi dào, nhất nam viết hữu, thập nữ viết vô. Đẻ 10 đứa con gái thì cũng như không. Chúng nó lớn như lũ vịt trời bay đi".
(Ảnh minh họa)
Hôm qua, mẹ chồng sang phòng ngủ thủ thỉ với Mai: "Hay hôm nào mẹ điện cho thằng Cương về, chúng mày làm đứa nữa đi. Kiểu gì cũng phải sinh con trai. Tranh thủ giờ còn trẻ thì đẻ. Nhỡ đứa sau vẫn là con gái thì đẻ tiếp, không muộn...".
Mai nghe đến đó đã "tăng xông", cô nói luôn mới mẹ chồng: "Mẹ buồn cười thật ấy. Con vừa mới hết ở cữ, mẹ đã bắt con đẻ đứa nữa. Thế cái Thảo ai chăm. Đứa sau ai chăm? Mẹ có nhận chăm cháu không? Mẹ ích kỷ lắm, lúc nào cũng chỉ sợ không có người nối dõi tông đường. Nhưng suốt thời gian con mang thai, đi làm không có ngày nghỉ để kiếm tiền tự chăm con chăm mình, rồi trả nợ cho chồng thì mẹ có đoái hoài không?
Với con, đẻ con gái con trai chẳng quan trọng, miễn là chúng nó giỏi giang, có hiếu. Chứ cứ đi cờ bạc, rượu chè rồi nợ nần như con trai mẹ thì con sợ lắm. Không vì thương con của mình, con đã bỏ quách đi cho nhẹ nợ. Mà con cũng đang nghĩ đến chuyện đó đây. Sau khi sinh con xong thì con cũng nghĩ thông rồi. Không có chồng, con vẫn tự chăm con mình nên người được. Chứ có khi có bố, nó lại học theo rồi sinh hư cũng nên. Tiền nợ ngày càng nhân đôi nhân ba lên, con cũng chẳng có sức mà gánh cho anh ấy nữa. Giờ có con rồi, con muốn được ích kỷ cho riêng mình".
Mẹ chồng nghe thấy thế thì im bặt, chẳng nói được lời nào hết. Bởi con trai vỡ nợ nhưng bà lờ tịt đi, chẳng thêm với con dâu được đồng nào để trả nợ cùng. Ngồi thần người 1 lúc lâu, mãi sau bà mới chữa ngượng: "Ừ thì mẹ cứ nói thế. Mẹ cũng nghĩ cho chúng mày. Bây giờ mẹ còn khỏe, mẹ trông được 2 đứa, mấy nữa mẹ già yếu đi, không trông được thì lại vất vả cho chúng mày".
Nhưng Mai chẳng buồn để ý đến lời bà nữa. Cô cho con bú rồi đi ngủ. Mẹ chồng thấy Mai không nói không rằng, thì lủi thủi về phòng mình.
Chưa cưới nhà chồng đã giao cho khoản nợ 500 triệu Chưa cưới, bố mẹ chồng đã giao cho hai vợ chồng khoản nợ 500 triệu và yêu cầu phải có trách nhiệm trả... Tôi 24 tuổi, yêu chồng sắp cưới được 2 năm, chúng tôi vừa ăn hỏi và đăng ký kết hôn, định vài tháng nữa sẽ làm đám cưới. Nhưng bây giờ tôi cảm thấy rất hoang mang, không biết lựa...