Lúc hay tin vợ không qua khỏi tôi mới biết vì sao thùng rác có nhiều bao cao su đến thế
Tôi bảo vợ đợi 1 chút để tôi đi kiếm chỗ khác thì vợ không chịu, nằng nặc lôi tôi lên giường. Đang hưng phấn nên tôi cũng tặc lưỡi làm nốt luôn, nghĩ chỉ 1 lần khó có thể “dính” được.
Kết hôn xong chúng tôi thuê 1 căn nhà nhỏ sinh sống. Lương 2 vợ chồng cộng lại 14 triệu chi trả cho tiền nhà, tiền ăn là đã vơi đi hơn nửa vì thế vợ chồng bảo nhau chưa có con vội để dành tiền tiết kiệm đã. Vợ tôi rất khéo tay nên ngoài công việc chính cô ấy còn nhận thêm đồ handmade về làm. Những chiếc váy, chiếc áo được cô ấy thêu thùa tỉ mỉ được rất nhiều người ưa thích, nhờ thế chúng tôi cũng có thêm khoản thu nhập đáng kể. Tôi ngoài thời gian đi làm thì đều tranh thủ đi ship hàng giúp vợ buổi trưa và chiều tối. Cả 2 đều tự nhủ chỉ độ 2 năm là chúng tôi có thể hoàn thành kế hoạch và sẵn sàng đón đứa con đầu lòng.
Phải nói rằng tôi là người có nhu cầu khá cao về chuyện đó thế nên dù công việc bận rộn vợ chồng tôi vẫn quan hệ với nhau đều đặn. Lần nào “hành sự”, tôi cũng đeo đồ phòng hộ đầy đủ. Nhiều lần vợ phải phì cười khi thấy tôi ôm cả thùng bao cao su về còn tôi thì cười xuề xòa bảo là cứ phải dự trữ thế cho chắc. Gia đình hạnh phúc là vậy nên dù hơi thiếu thốn một chút, cuộc sống của chúng tôi vẫn tràn ngập tiếng cười.
Gia đình hạnh phúc là vậy nên dù hơi thiếu thốn một chút, cuộc sống của chúng tôi vẫn tràn ngập tiếng cười. (ảnh minh họa)
Thế rồi vợ tôi có những biểu hiện rất lạ. Cô ấy liên tục lấy nhiều hàng về làm đến 3-4 giờ sáng mới chịu đi ngủ. Tôi khuyên can vợ thì cô ấy bảo vào mùa mới người ta có nhu cầu mua sắm nhiều, phải tranh thủ lúc này. Chỉ 2-3 tuần không ngủ đủ giấc, vợ tôi gầy xọp đi trông thấy nhưng quả thực việc buôn bán tiến triển rất nhanh. Mình tôi không thể chạy ship đủ cho vợ nữa nên chúng tôi thuê thêm Hùng – hàng xóm của chúng tôi giúp đỡ. Bắt đầu từ đấy tôi để ý vợ tôi và Hùng có chút thân thiết hơn bình thường.
Xót vợ mệt mỏi, ốm yếu nên sau 1 tháng tôi bắt vợ không được nhận việc nhiều nữa. Chúng tôi hục hặc, cự cãi với nhau cả mấy ngày liền vì chuyện này. Thế nhưng hôm đó khi tôi về nhà thì thấy vợ đã ăn diện rất xinh đẹp, vừa thấy tôi là chạy ra ôm rồi khoác tay bảo tôi đã mua vé xem phim rồi, vợ chồng mình hẹn hò đi. Nghĩ cô vợ của tôi đang tính kế làm lành với chồng nên tôi cũng vui vẻ đi ngay. Vợ đưa tôi vào 1 nhà hàng khá sang trọng, không tiếc tiền gọi toàn những món ngon mà chúng tôi chưa thử bao giờ. Buổi tối ấy 2 vợ chồng tiêu tốn hết gần 2 triệu bạc nhưng vợ tôi chẳng tỏ ra xót tiền gì cả.
Về đến nhà, tôi chưa kịp thay đồ tắm rửa gì thì vợ đã đẩy tôi vào tường rồi tiến đến. Tôi bất ngờ lắm vì vợ chưa bao giờ chủ động với tôi thế này cả. Bế vợ lên phòng, tôi cởi quần áo rồi lục tìm bao cao su trong ngăn kéo nhưng chẳng còn cái nào. Tôi bảo vợ đợi 1 chút để tôi đi kiếm chỗ khác thì vợ không chịu, nằng nặc lôi tôi lên giường. Đang hưng phấn nên tôi cũng tặc lưỡi làm nốt luôn, nghĩ chỉ 1 lần khó có thể “dính” được.
Ngày hôm sau tôi tìm quanh nhà không thấy chỗ bao cao su mình mua dự trữ đó đâu cả. Mua cả thùng về dùng nên tôi cứ tiện đâu nhét đó, không quan tâm còn bao nhiêu trong nhà. Mấy hôm sau bận việc nên tôi chưa kịp đi mua thêm nhưng liên tục mấy ngày hôm nào vợ cũng “tấn công” tôi trên giường nên chúng tôi cứ quan hệ mà không có đồ bảo vệ. Vài lần tôi hỏi vợ nhỡ có con thì sao , vợ tôi bảo: “Con cái là của trời cho, có thì đẻ rồi nuôi thôi chồng ạ.”. Nghe vợ nói thế tôi yên tâm nhưng vẫn lo lo vì sợ rằng có con lúc này vợ chồng tôi lại thêm phần khó khăn.
Một hôm đang làm việc thì thằng bạn thân gọi điện cho tôi hỏi tôi đang ở đâu, nó thấy vợ tôi đi cùng người đàn ông khác đến bệnh viện, người kia còn dìu vợ tôi đi nữa, dáng vẻ thân thiết lắm. Tôi bán tin bán nghi về nhà sớm thì thấy hơn 5 giờ chiều Hùng mới đèo vợ tôi về. Thấy tôi ở nhà, vợ tôi thoáng giật mình rồi cười hỏi tôi: “Hôm nay anh về sớm thế!”. Hùng thì gật đầu chào tôi rồi về nhà luôn. Vợ tôi vào bếp nấu cơm. Mọi thứ vẫn như bình thường nhưng không hiểu vì sao lòng tôi như có lửa đốt.
Tối đó vợ tôi thông báo tin vui là đã có thai 3 tuần. Tôi nhớ lại chuyện Hùng đèo vợ tôi đi khám chiều nay thêm thái độ lạ của vợ và việc biến mất của đống bao cao su tôi dự trữ bèn lạnh lùng hỏi:
Video đang HOT
- Đó có phải cái thai của tôi không?
- Anh.. anh nói gì vậy? Không của anh thì của ai? – Vợ tôi sửng sốt
- Ai biết được đấy! Chiều nay thằng Hùng đèo cô đi khám phải không, người khác còn thấy 2 người thân thiết dìu nhau nữa. Tôi là chồng cô sao cô không gọi tôi? Bao nhiêu bao cao su tôi mua về sao bỗng dưng không cánh mà bay? Cô nói xem tôi có thể không nghi ngờ được không?
- Anh… – Vợ tôi giận dữ đứng phắt dậy: Em không có phép anh xúc phạm em như thế. Em đối với anh thế nào bao lâu nay anh còn không biết hay sao?
Nhiều đêm nghe tiếng vợ nôn ọe trong phòng vệ sinh tôi lại nổi lòng thương nhưng vì nguồn gốc cái thai bất minh đó khiến tôi quyết không làm gì cho vợ hết. (ảnh minh họa)
Rồi cô ấy bỏ lên phòng trùm chăn khóc. Nhìn vợ nổi giận như vậy tôi cũng thấy chột dạ. Thế nhưng hôm sau tôi bảo đưa vợ đi khám lại thì vợ tôi nằng nặc không nghe. Tôi quát vợ:
- Sao cô để người dưng đưa đi được mà chồng cô thì không được? Cô nói thật cho tôi, đấy có phải con tôi không?
- Anh không tin thì thôi. Con tôi tôi tự đẻ tự nuôi được.
Từ đó vợ chồng tôi chiến tranh lạnh. Vợ tôi tự lo liệu mọi thứ một mình. Nhiều đêm nghe tiếng vợ nôn ọe trong phòng vệ sinh tôi lại nổi lòng thương nhưng vì nguồn gốc cái thai bất minh đó khiến tôi quyết không làm gì cho vợ hết.
9 tháng 10 ngày cũng qua đi, tôi đưa vợ vào viện đẻ. Hùng cũng đến cùng tôi khiến tôi càng chắc mẩm đó là cái thai của cậu ta. Thế nhưng khi làm thủ tục cho vợ xong thì Hùng kéo tôi vào phòng bác sỹ, nói với tôi: “Có chuyện này anh phải nghe cho hết!”. Vị bác sỹ có khuôn mặt phúc hậu nhìn tôi đầy thương cảm rồi ôn tồn nói với tôi: “Vợ anh đang bị ung thư giai đoạn cuối.”. Tôi sững sờ khi nghe tin đó, qua lời kể của vị bác sỹ ấy thì vợ tôi đã phát hiện ra điều đó từ 1 năm trước. Cô ấy điên cuồng lao đầu vào công việc rồi ra sức quan hệ không an toàn với tôi cũng là để cho tôi có 1 đứa con trước khi cô ấy qua đời. Hùng chìa ra quyển sổ tiết kiệm vợ tôi nhờ cậu ấy giữ lâu nay, trong đó là con số lớn không ngờ. Tôi bật khóc, lao đến phòng sinh, vừa lúc đó thì nghe tiếng khóc ré lên. Con tôi đã chào đời.
4 ngày sau sinh thì vợ tôi mất. Cô ấy mất rất nhẹ nhàng, chỉ như ngủ 1 giấc mà thôi. Tôi đón con về nhà nội, nhờ bố mẹ trông hộ mấy ngày để lo hậu sự cho vợ. Khi dọn dẹp đồ đạc của cô ấy trong nhà, tôi nhìn thấy trong thùng rác đặt trên tầng 3 có rất nhiều bao cao su. Tôi rất ít khi lên đây nên không bao giờ để ý thùng rác ở đó. Hóa ra vợ tôi đã vứt hết bao cao su tôi dự trữ ở đây để cố có con với tôi.
Cho đến cuối, cô ấy vẫn tự lo mọi thứ, không để cho tôi phải chịu đựng điều gì, sự hy sinh của cô ấy tôi chỉ biết dùng việc nuôi dạy con cho tốt để bù lại mà thôi…
Theo Một thế giới
Đến khi tôi hiểu lý do vì sao vợ cứ nằng nặc đòi đi khám thai ở vị bác sỹ đó thì mọi chuyện đã muộn
Tôi ngồi ở ngoài đợi 7 tiếng đồng hồ, lòng tôi như lửa đốt. Vẫn không có ai thông báo gì cho tôi cả. Đến tối, tôi thấy ông bác sỹ ấy đi ra, miệng mấp máy như sắp mếu...
Vợ chồng tôi cưới nhau đã được 4 năm mà vẫn chưa có được một mụn con cho thỏa lòng mong ước. Vợ tôi xinh lắm, nàng lại hiền hậu và đảm đang. Có được nàng giống như phúc mấy đời của tôi vậy. Bạn bè tôi ai cũng ghen tỵ với tôi, họ nói tôi nhìn xấu xấu bẩn bẩn vậy mà kiếm được cô vợ hay phết.
Nói chung tôi không chê vợ tôi ở điểm gì cả, nhưng cưới nhau đã 4 năm mà nàng vẫn không có thai khiến mẹ tôi mất ăn mất ngủ. Bà nói tôi vô phúc, tự tưng vớ phải cô vợ "điếc", phụ nữ lấy chồng có mỗi việc đẻ con là quan trọng nhất mà làm không được nữa thì sống làm gì. Mẹ tôi về quê thì thôi chứ bà mà lên chơi với vợ chồng chúng tôi thì khi nào cũng nhai đi nhai lại điệp khúc đó. Những lúc như vậy, vợ tôi chỉ biết cúi gằm mặt vâng dạ trông rất tội. Tôi chỉ biết nói với mẹ rằng, chúng tôi đã cố gắng hết sức, đi kiểm tra bác sỹ cũng bảo rằng mọi thứ đều tốt, con cái là lộc trời cho, cứ đợi chờ xem sao .
Quả đúng như lời tôi nói, chỉ 5 tháng sau đó, vợ tôi thông báo có thai. Trời ơi, đó là tin hạnh phúc nhất mà tôi từng nghe. Tôi chăm sóc vợ tôi dữ lắm, chẳng cho cô ấy làm bất kỳ cái gì. Vợ tôi thích ăn gì tôi mua ngay lập tức, tôi đi làm về rất sớm, đi chợ, nấu cơm, lau nhà, tôi làm mọi thứ thành thạo vô cùng. Ngày nào tôi cũng ôm bụng vợ nói chuyện với con, với tôi, từng ngày trôi qua là một ngày vui vì tôi sắp được gặp con của mình.
Sau nhiều năm chờ đợi, cuối cùng vợ tôi cũng mang thai. Tôi chăm sóc cô ấy rất kỹ (Ảnh minh họa)
Từ khi có bầu, vợ tôi thăm khám định kỳ rất đều đặn. Nhưng khoảng tháng thứ 5, vợ tôi kiên quyết bắt tôi chở đến bác sỹ Khôi để khám. Cô ấy nhất quyết không đi khám chỗ khác mặc dù nhà ông bác sỹ này ở rất xa, cách nhà tôi đến 30km. Tôi không hiểu ông bác sỹ này có cái gì giỏi, chỉ biết đó không phải là phòng khám lớn, chỉ là một cái phòng nhỏ có vài bệnh nhân lèo tèo. Vợ tôi toàn bắt tôi đứng từ xa rồi cô ấy tự đi bộ vào.
Tôi hỏi mọi người xung quanh, mọi người đều bảo rằng ông bác sỹ này chẳng có chuyên môn gì về sản khoa đâu. Tôi về nói lại với vợ, vợ tôi bảo rằng mấy người đó không biết cái gì cả, chỉ tuyên truyền vớ vẩn.
Không biết vợ tôi có vấn đề gì mà một tuần cô ấy cứ đi khám thai 2 lần. Tôi lo lắng lắm, theo như tìm hiểu của tôi thì phụ nữ có bầu chỉ đi khám theo định kỳ chứ không dày như vợ tôi. Vợ tôi nghe thế thì mắng tôi xối xả, cô ấy bảo dạo này tôi cứ tìm hiểu thông tin loạn xạ rồi toàn nói vớ vẩn. Cô ấy là mẹ cô ấy biết làm gì tốt nhất cho con của mình. Tôi hứa sẽ không can thiệp vào chuyện khám xét của vợ nữa.
Vợ tôi chỉ muốn đi khám thai ở vị bác sỹ đó (Ảnh minh họa)
Rồi cũng gần đến ngày vợ tôi sinh, nhưng lúc này, tôi trông cô ấy mệt lắm. Khi nào cũng kêu đau. Tôi sợ lắm, toàn phải nghỉ làm ở nhà trông vợ. Rồi đến một hôm nọ, hôm đó vợ tôi chỉ còn cách ngày dự sinh khoảng 6 ngày, nhưng cô ấy lại lăn đùng ra ngất. Tôi gọi cấp cứu xong thì rối rít gọi cho bác sỹ Khôi. Ông bác sỹ sau khi nghe tôi trình bày thì phi ngay đến bệnh viện rồi dặn dò các bác sỹ khác cấp cứu cho vợ tôi.
Tôi ngồi ở ngoài đợi 7 tiếng đồng hồ, lòng tôi như lửa đốt. Vẫn không có ai thông báo gì cho tôi cả. Đến tối, tôi thấy ông bác sỹ ấy đi ra, miệng mấp máy như sắp mếu, ông đưa tay lên vai tôi bảo: "Tôi chỉ cứu được con của anh thôi. Xin thứ lỗi".
Tin đó như sét đánh ngang tai tôi. Tôi không hiểu tại sao vợ tôi lại lâm vào tình trạng bi đát như thế. Ông bác sỹ lúc này mới nắm tay tôi bảo: "Tôi rất khâm phục vợ cậu, suốt thời gian điều trị ung thư ở chỗ tôi, cô ấy rất kiên cường. Có thể thấy cô ấy quá khao khát được sinh đứa con này cho cậu. Tôi rất tiếc".
Tôi đau đớn khi biết được sự thật quá phũ phàng này (Ảnh minh họa)
Tôi nghe xong những lời đó mà cảm thấy rụng rời. Tôi ngồi phịch xuống sàn bệnh viện. Trời ơi, vợ tôi bị ung thư từ lúc nào, sao tôi không biết? Tôi vô tâm đến mức ấy ư? Thì ra lý do vợ tôi nằng nặc đòi đi khám ở vị bác sỹ đó là vì lý do này sao?
Tôi chạy vào phòng mổ, vợ tôi nằm đó, mắt không bao giờ mở nữa. Con tôi đã được đưa vào một phòng khác với chế độ chăm sóc đặc biệt. Tôi đau khổ tột cùng, nhưng nhìn sự kiên cường của vợ tôi, tôi lại gắng gượng. Con tôi giờ đây cần có tôi hơn bao giờ hết và tôi phải sống để làm chỗ dựa cho nó. Cảm ơn vợ tôi - người vợ chưa bao giờ được hưởng hạnh phúc trọn vẹn.
Theo Một Thế Giới
Cực Đông đó có phải tình yêu? "Phượt" và Hân là hai thứ quan trọng nhất trong cuộc sống của nó, bên cạnh gia đình. *** - Hân, đi chơi đêeee - Chơi ở đâu? - Cực đông. Đợt này thấy bảo nhiều trai đẹp đi lắm mày ạ. - Hờ. Tao có thích trai đẹp đâu. Mày đi đi. - Ừ, rồi, tao thích, tao thích. Thì coi như...