Lúc hấp hối mẹ chồng có hơn 1 tỷ nhưng không cho con trai, biết người thừa kế các anh giận run người
Vợ chồng tôi, người thì bị t.inh t.rùng yếu, người lại bị u xơ tử cung nên thành ra bao năm mong con vẫn chẳng có.
Về làm dâu nhà chồng 14 năm nay, do vợ chồng chưa có con cái nên tôi suốt ngày bị mẹ chồng giục. Chán giục thì bà quay ra nói xấu con dâu đủ điều. Tôi không chịu được nên đã xúi chồng đòi ra riêng. Nhưng do ở cùng mẹ từ bé đến lớn, nhà mang tiếng có 2 anh trai thật nhưng họ đều đã yên bề gia thất, có của ăn của để và nhà cao cửa rộng trên thành phố. Bởi thế mà chồng tôi cứ lần lữa:
“Mẹ già rồi có nhiều tư tưởng không tiến bộ, lời nào em nghe được thì nghe, lời nào không nghe được thì coi như gió thoảng, anh không thể bất hiếu để bà sống 1 mình được”.
Tôi không chịu được mẹ chồng nên đã xúi chồng đòi ra riêng. (Ảnh minh họa)
Cực chẳng đã tôi lại phải sống cùng mẹ chồng và cố gắng nín nhịn cho yên cửa yên nhà. Nhiều lúc tôi cũng đặt mình vào vị trí của bà để mà suy nghĩ nên cũng thông cảm cho mẹ chồng phần nào. Vợ chồng tôi, người thì bị t.inh t.rùng yếu, người lại bị u xơ tử cung nên thành ra bao năm mong con vẫn chẳng có. Ghét con dâu hiếm muộn là vậy nhưng vài lần có tiền để dành, mẹ chồng vẫn sốt ruột đưa cho 2 con chữa hiếm muộn. Tốn bao tiền của song vẫn chẳng đâu vào đâu.
Đã vậy 4 năm nay chồng tôi còn bị tai nạn giao thông nên sức khỏe giảm sút hẳn. Do gãy chân nên anh giờ không làm được các việc nặng, hay ốm đau phải thuốc thang, kinh tế gia đình phụ thuộc hết vào đồng lương công nhân còm của tôi. Chồng bị như vậy nên tôi cũng chẳng còn để tâm để chữa trị hiếm muộn như trước.
Nhưng được cái, từ ngày anh bị tai nạn mất sức lao động, mẹ chồng dường như biết thương con dâu hơn. Bà ít nói con dâu nặng lời nữa, nhất là trong chuyện sinh nở tuyệt nhiên không nhắc đến. Thậm chí khi nhà có việc, nhiều họ hàng giục nên tìm cách có 1 một mụn con, mẹ chồng toàn nói đỡ:
“Giờ vợ chồng thằng Tiến rơi vào cảnh éo le như vậy, chỉ mong 2 đứa nó bình an, đừng xảy ra chuyện gì nữa thôi chứ cũng không mong có cháu bế bồng nữa. Khổ, mỗi đứa 1 số phận rồi”.
Thương con dâu hiếm muộn vừa đi làm vất vả vừa phải chăm chồng, bà cứ tích cóp được đồng bán rau cỏ hay được 2 chị dâu cho là lại dấm dúi đưa cho tôi bảo cầm lấy chi tiêu. Nhưng tôi nào nỡ lấy của bà dù khó khăn thật sự. Hai anh chồng kinh tế có hơn nhưng ở xa nên ít khi về chơi. Với lại anh em nhất giả kiến phận cũng không giúp đỡ được gì nhiều.
Video đang HOT
Hơn 1 năm nay do có tuổi nên mẹ chồng ốm yếu hơn. Bản thân bà cũng bị nhiều bệnh tật ghé thăm nữa. Khi bà ốm đau, các anh chị không về được nên hầu hết chỉ có một mình tôi chăm bà. Bà cũng tiết lộ năm trước thu hồi đất ruộng, bà cũng có 1 tỷ gửi tiết kiệm phòng thân. Bà cho vợ chồng tôi hết số tiền này mà đi chữa hiếm muộn nhưng tôi không nhận, bắt bà cứ để trong ngân hàng để phòng lúc cần dùng đến. Thấy con dâu nhất quyết như vậy nên bà cũng phải chịu. Nhiều lần bà bảo, bà chết không đáng tiếc nhưng tâm nguyện của bà chỉ mong cho tôi có 1 đứa con để sau này vợ chồng có chỗ mà nương tựa.
Cá nhân tôi cũng nghĩ, khi sống thì bà gửi ngân hàng như vậy nhưng lúc mất đi chắc chắn bà sẽ cho hết 3 con trai của bà số tiền 1 tỷ ấy. Thế nhưng tôi đã lầm hoàn toàn.
Khi mẹ chồng yếu dần, bà gọi các con về bàn bạc xem đất cát tài sản sau này chia thế nào. Trước mặt cả nhà bà nói thẳng:
“Đất ở quê thì cứ chia đều cho 3 con trai. Còn sổ tiết kiệm thì tao để hết cho vợ chồng thằng út. Bởi vợ chồng nó chăm mẹ bao năm nay. Thứ 2 gia cảnh nhà thằng út éo le và nghèo nhất. Mẹ muốn sau khi mất, con dâu út cầm tiền này lo cho chồng con sau này và đi chữa hiếm muộn để có 1 mụn con mà nương tựa sau này”.
Khi mẹ chồng yếu dần, bà gọi các con về bàn bạc xem đất cát tài sản sau này chia thế nào. (Ảnh minh họa)
Lời mẹ chồng nói khiến cả nhà tôi ngã ngửa, 2 anh chồng và các chị dâu thì giận run người vì không được bà cho hưởng đồng nào lại cho dâu út hưởng hết. Vì thế hôm bà mất, họ về quê chịu tang rất miễn cưỡng, xong lại vội lên thành phố.
Bao năm sống với mẹ chồng, khi bà mất rồi tôi mới biết bà luôn thương và lo cho tôi. Có lẽ sau khi thu xếp việc gia đình xong, tôi sẽ cùng đưa chồng đi khám hiếm muộn lại và quyết định thụ tinh ống nghiệm để có 1 mụn con. Xin mọi người cho hỏi, chi phí thụ tinh ống nghiệm bao nhiêu tiền và phụ thuộc vào những yếu tố nào?
Chi phí thụ tinh ống nghiệm (IVF) hết bao nhiêu và phụ thuộc những yếu tố nào?
Đối với các trường hợp vô sinh hiếm muộn thông thường, hiện nay chi phí làm IVF tại các trung tâm, bệnh viện trên toàn quốc vào khoảng trên 100 triệu đồng. Ngoài ra, chi phí IVF giao động khác nhau còn tùy thuộc vào từng loại thuốc IVF khác nhau, tuỳ liều lượng mỗi bệnh nhân sử dụng khác nhau hoặc tùy thuộc vào bệnh viện nơi cặp đôi chọn làm IVF…
Ngoài ra, chi phí làm IVF còn phụ thuộc vào nhiều yếu tố như tình trạng vô sinh hiếm muộn của hai vợ chồng ở mức độ nào, có các bệnh lý đi kèm không, có cần điều trị bệnh trước khi tiến hành IVF không?… Bởi thực tế, nhiều trường hợp sau khi thăm khám, bác sĩ phát hiện người vợ bị các bệnh lý dẫn đến dù đã làm IVF ở nhiều nơi nhưng vẫn không thể có con. Chi phí thăm khám, tư vấn và điều trị vô sinh hiếm muộn cho những ca này sẽ phải bổ sung thêm.
Để biết chính xác chi phí thụ tinh ống nghiệm cụ thể cho trường hợp của mình là bao nhiêu, bệnh nhân có thể đến trực tiếp bệnh viện để được thăm khám và tư vấn cụ thể.
Ôm con bỏ chạy khỏi nhà chồng vì ông xã nợ ngập đầu, mẹ đẻ nói một câu tôi lập tức quỳ xuống
Về đến nhà, mẹ tôi rất bất ngờ khi thấy con gái và cháu ngoại nhưng nhìn bộ dạng hành lý lỉnh kỉnh của chúng tôi, bà vội vàng bế cháu rồi trả tiền taxi giúp.
11h đêm, chồng tôi vừa ra khỏi nhà, tôi cũng quyết đoán dọn đồ đạc của hai mẹ con rồi ra đường vẫy taxi. Tôi chẳng còn đồng nào trong người, đành về nhà mẹ đẻ xin bà trả tiền taxi hộ.
Ngồi trên xe, ôm con trong lòng đã ngủ say mà tôi chỉ biết khóc. Bốn năm hôn nhân, cuối cùng tôi đã hạ quyết tâm bỏ đi trong cay đắng và ê chề đến thế này.
Chồng tôi nợ nần bị người ta đòi ráo riết quá, 11h đêm anh ta đòi tôi đưa tiền mang đi trả nợ. Tôi làm gì có tiền đâu. Lương tháng đủ chi tiêu và nuôi con, lo ăn uống sinh hoạt trong nhà. Vợ chồng tôi đang sống cùng mẹ chồng, bà không có thu nhập nên chúng tôi còn phải lo cho cả bà nữa.
Còn chồng tôi làm được bao nhiêu trả nợ bấy nhiêu, không thì cũng chi tiêu riêng cho bản thân anh ta. 4 năm cưới nhau anh ta chưa mang được đồng nào về cho vợ, chẳng mua nổi một cái áo cho con.
Anh ta dùng vũ lực để cướp lấy 1,5 triệu cuối cùng trong tay tôi, dù biết ngày mai tôi định đưa con đi khám bệnh. (Ảnh minh họa)
Khi trước tôi yêu đương mù quáng, lúc yêu nhau mẹ tôi đã nghi ngại, bà nói chồng tôi không phải mẫu đàn ông hiền lành chăm chỉ, lấy về sợ tôi sẽ khổ. Gần đám cưới chuyện nợ nần của chồng vỡ lở, lúc ấy tôi mới biết anh ta vướng vào một món nợ lớn, do trước đây vay mượn chơi bời, tiêu pha hoang phí.
Lúc ấy mẹ kiên quyết muốn tôi chia tay nhưng tôi thì mềm lòng vì tình yêu, muốn cùng chồng vượt qua khó khăn. Tôi ngây thơ tin rằng chỉ cần hai vợ chồng đồng lòng làm lụng chăm chỉ thì khoản nợ sẽ được giải quyết và chồng sẽ ghi nhận công lao của vợ.
Can ngăn con gái không được, ngày cưới của tôi, mẹ khóc đến lả đi. Bố tôi mất rồi, ông bà chỉ có mình tôi thôi, con gái đi lấy chồng còn mình mẹ lủi thủi.
Mẹ tôi đã đúng, lấy về rồi mọi chuyện chỉ có tệ hơn gấp nhiều lần. Bốn năm hôn nhân tôi chưa được một ngày vui vẻ hạnh phúc. Con tôi cũng không hề được bố quan tâm yêu thương.
Cho đến tối ấy, con đang ốm, chồng thì gầm lên đòi vợ đưa tiền. Tôi không đưa, anh ta dùng vũ lực để cướp lấy 1,5 triệu cuối cùng trong tay tôi, dù biết ngày mai tôi định đưa con đi khám bệnh. Trái tim lạnh lẽo, tôi quyết đoán chấm dứt mọi thứ.
Giờ tôi sẽ chỉ sống vì con, vì mẹ và vì chính bản thân mình mà thôi. (Ảnh minh họa)
Về đến nhà, mẹ tôi rất bất ngờ khi thấy con gái và cháu ngoại, nhưng nhìn bộ dạng hành lý lỉnh kỉnh của chúng tôi, bà vội vàng bế cháu rồi trả tiền taxi giúp. Đặt cháu gái vào giường ngủ say, mẹ cầm tay tôi nói: "Mẹ chờ ngày này từ rất lâu rồi. Về đây với mẹ và đừng quay trở lại đó nữa con nhé!".
Mẹ vừa dứt lời, tôi chỉ biết quỳ xuống xin lỗi mẹ. Xin lỗi vì đã nông nổi cứng đầu không nghe lời bà, cha mẹ nào chẳng muốn tốt cho con cái, nhất là mẹ tôi hết lòng yêu thương con. Xin lỗi bà về mấy năm qua đã để bà phải lo lắng đến mất ăn mất ngủ. Bà có sợ tôi mang tiếng bỏ chồng đâu, chỉ cần tôi được vui vẻ và hạnh phúc mà thôi. Còn tôi thì vẫn cố chấp níu giữ lấy một cuộc hôn nhân bi kịch, phần vì muốn con có gia đình trọn vẹn, phần vì hi vọng người đàn ông đó thay đổi.
Giờ tôi sẽ chỉ sống vì con, vì mẹ và vì chính bản thân mình mà thôi. Tôi đã phí hoài nhiều năm cuộc đời mình cho một người đàn ông không đáng rồi! Chia sẻ câu chuyện của mình, tôi mong các chị em đã và đang mù quáng giống như tôi đã từng, xin hãy tỉnh táo đừng để bản thân, con cái và cha mẹ ruột phải đau khổ.
4 nỗi lo của cha mẹ khi về già Cuộc sống này vốn là một guồng quay vội vã, đã bao giờ bạn dừng chân lại và lắng nghe xem cha mẹ mình muốn gì hay buồn phiền về điều gì chưa? Tuổi già là một phần tất yếu của cuộc sống con người. Tại thời điểm đó, sau khi đã trải qua bao nhiêu sóng gió cuộc đời, cha mẹ cần...