Lúc giàu sang 3 nơi không đến, 1 người không gần
Càng có tiền trong tay, càng phải nghiêm khắc với bản thân mình, dưới đây là 3 nơi tuyệt đối không nên đến và 1 người phải tránh xa.
3 nơi không đến
Sòng bạc
Cờ bạc có thể gây nghiện, hơn nữa trăm điều hại mà không có lấy một điều lợi. Một khi đã bước chân vào sòng bạc thì muốn dứt ra là vô cùng khó, bởi họ đã bị lòng tham và cám dỗ nhẫn chìm. Thắng ham ăn, thua ham gỡ, và mã bị mắc kẹt trong kiếp đỏ đen.
Nên nhớ, người dù giàu có đến đâu, trong một đêm vẫn có thể trắng tay vì bài bạc. Từ xưa tới nay, cảnh tượng vì đánh bạc mà gia đình đổ vỡ, vợ con ly tán nhiều không kể xiết.
2. Chốn ăn chơi trụy lạc
Bạn có tiền, bạn hoàn toàn có quyền hưởng thụ, nhưng nếu dại dột sa chân vào chốn ăn chơi trụy lạc, sẽ phải trả một cái giá vô cùng đắt. Những nơi ăn chơi trác táng sẽ khiến con người ta dễ dàng đánh mất lý chí, cuối cùng dẫn đến cảnh tán gia bại sản, vợ con ly tán, gia đình tan vỡ.
3. Cố hương
Video đang HOT
Một người xa xứ làm ăn phát đạt, khi trở về quê hương lại khoa trương, khoe mẽ sẽ bị người khác bàn tán, chê cười, thậm chí trở thành đối tượng bị hỏi vay tiền. Nếu không cho mượn, ta có thể sẽ trở thành bạc tình, bạc nghĩa, đắc tội với người khác, rước phải nhiều rắc rối không đáng có.
1 người không gần
Người không cảm thông cho bạn
Người không thông cảm cho hoàn cảnh, nỗi khổ của bạn sẽ không đặt bản thân họ vào hoàn cảnh và góc nhìn của bạn để có sự cảm thông. Thế nên, đừng ở bên những người như vậy, bởi khi bạn gặp khó khăn, họ chẳng những khong giúp bạn, mà sẽ quay lưng chì chiết và bôi nhọ bạn.
Nỗi khổ của chàng rể ngoại
Thúy - con gái bà Lan dẫn về một chàng Tây sau 3 năm du học. Bà Lan chỉ liếc một cái là biết 2 đứa không phải bạn bè bình thường, bà hỏi Thúy: 'Mày yêu nó phỏng?'.
Thúy cười tủm tỉm: "Thật ra anh ấy cầu hôn con từ lâu rồi, nhưng con bảo anh phải về đây xem mẹ em có duyệt anh không đã".
Sau một hồi "điều tra" lý lịch rể ngoại, bà Lan nói thầm với con gái: "Mày đồng ý lấy nó đi, tuổi băm như mày khó kiếm được chỗ ưng ý ở đây lắm, chỉ có Tây mới chịu lấy mày thôi". Thúy phẫn nộ: "Con gái mẹ cao giá lắm chứ bộ".
Đám cưới mang đậm phong cách truyền thống diễn ra ngay sau đó. Rể Tây tỏ ra thích thú với các nghi lễ độc đáo mà anh chưa từng trải nghiệm. Bà Lan xúng xính trong bộ áo dài màu đỏ, tươi cười chào hỏi khách khứa đến dự đám cưới.
Một vài người nói đùa: "Gớm, con gái bà lấy được rể Tây, từ bây giờ bà tha hồ sung sướng". Bà Lan như múa cờ trong bụng nhưng vẫn quạu mặt lại: "Úi dào, chả giao tiếp được với mẹ vợ, chán ốm".
Thấy biểu cảm của mẹ vợ không bình thường tí nào mỗi khi nhìn mình, rể Tây thắc mắc với vợ: "Anh đã làm gì để mẹ em giận?". Lan xua tay: "Không không, anh không làm gì cả, mẹ em thường có biểu cảm như vậy mỗi khi phấn khích". Rể Tây chỉ biết lắc đầu khó hiểu.
Đám cưới kết thúc tốt đẹp, Thúy đưa chồng Tây về nhà mẹ ở vài tháng trước khi quay lại bển. Buổi tối, bà Lan hớn hở bưng mâm cơm ra phòng khách, mắt nhìn con rể, tay vỗ vỗ xuống nền nhà, ý bảo "ngồi xuống đây cho mát".
Rể Tây mỉm cười lắc đầu, Thúy nhanh nhảu xúc cơm và thức ăn vào một đĩa to rồi đặt lên bàn cho chồng. Rể tây ngồi trên ghế ăn cơm ngon lành, bà Lan phẫn nộ: "Sao nó không chịu ngồi xuống ăn cơm cùng mẹ con mình?".
Thúy giải thích: "Mẹ ơi, anh ấy không quen ngồi khoanh chân như mình đâu". Bà Lan cau có: "Biết cầm đũa mà không biết ngồi khoanh chân là sao?".
Thấy biểu cảm của mẹ vợ bất thường, rể ngoại quốc lại không yên tâm, hỏi vợ: "Mẹ nói gì thế? Mẹ nổi cáu với anh phải không?". Thúy đành phải "lái" sang chuyện khác: "Mẹ bảo trông anh cao to mà sao ăn ít thế?". Rể Tây tỏ ra nghi ngờ nhưng không thắc mắc gì nữa.
Ăn cơm xong, Thúy bưng mâm bát đi rửa, bà Lan một tay xỉa răng, một tay bấm điều khiển tivi, dò đúng kênh phim yêu thích rồi quay sang con rể, bảo: "Xem đi, phim này hay lắm". Con rể hiểu ý mẹ vợ, cười vui vẻ.
Theo dõi được khoảng 15 phút thì anh bắt đầu "chóng mặt" với các diễn viên liên tục nhảy múa, hát hò ỉ ôi trong phim. Anh vào bếp tìm Thúy, hỏi: "Phim ấy bao giờ kết thúc?".
Thúy thành thật trả lời: "Còn lâu mới hết anh ạ, nghe nói phim này dài hàng nghìn tập". Rể Tây tròn mắt kinh ngạc: "Mẹ em xem hết à?". "Vâng, mẹ em theo dõi phim này gần 3 năm rồi, không bỏ sót tập nào".
Xem phim xong, bà Lan hỏi con gái: "Nó đâu? Sao không xem phim cùng mẹ con mình?". Thúy giải thích: "Anh ấy không thích thể loại phim này đâu mẹ ạ". Bà Lan phẫn nộ: "Chả biết gì! Phim hay thế mà không xem".
Hết xung đột chuyện tư thế ngồi ăn, phim ảnh, bà Lan lại tỏ ra bức xúc khi thấy con gái mua xúc xích về rán cho chồng ăn: "Canh cua, tôm rang, chả lá lốt mẹ làm ngon ơi là ngon thì không ăn, tự nhiên đi rước đồ ăn sẵn về làm gì không biết, toàn hóa chất, độc ơi là độc".
Thấy mẹ vợ nhăn nhó, rể Tây lại bất an: "Em ơi, sao mẹ cứ mắng anh thế?". Thúy nhẹ nhàng giải thích: "Mẹ không mắng anh đâu, mẹ bảo anh ăn nhiều vào".
Không hiểu tiếng Việt và thường xuyên tiếp nhận thông tin "sai lệch" nên rể Tây không thực sự cảm thấy thoải mái khi ở nhà vợ. Một hôm anh mạnh dạn đề nghị: "Hay vợ chồng mình thuê khách sạn? Hình như mẹ em không thích anh, mới cả anh không thể chịu đựng nổi bộ phim dài lê thê kia nữa".
Trước khi theo chồng quay lại bển, Thúy hứa với bà Lan: "Mỗi năm chúng sẽ về thăm mẹ một lần, mẹ ở nhà giữ gìn sức khỏe nhé". Bà Lan rơm rớm nước mắt: "Chúng mày phải tiết kiệm, về ít thôi, 2 năm về lần cũng được, mẹ còn khỏe, cứ yên tâm". Con rể xúc động ôm mẹ vợ thay lời chào tạm biệt.
Một năm sau, Thúy nhắc chồng: "Anh này, chúng mình chuẩn bị về thăm mẹ nhé". Chồng Thúy tỏ ra đề phòng: "Em hỏi xem, bộ phim mẹ em xem đã hết chưa?". Thúy vui vẻ thông báo: "Mẹ bảo hết rồi anh ạ".
Lần này bà Lan chào đón con rể bằng nụ cười tươi rói chứ không nhăn mặt khó chịu như trước. Nhưng buổi tối, bà lại bật kênh phim yêu thích, bảo: "Xem đi, phim này hay hơn cả phim lần trước". Rể Tây bất ngờ thốt lên bằng tiếng Việt: "Trời ơi!!!".
Vợ chồng hàng xóm cãi nhau, tôi chạy sang can thì ngã ngửa khi biết mình chính là 'ngòi lửa' trong cuộc chiến ấy Tôi thấy có lỗi và cũng ấm ức vì không thể nói ra nỗi khổ của mình. Còn chị hàng xóm thì ghét tôi ra mặt. Tôi mới chuyển đến khu này được gần hai năm. Hàng xóm xung quanh nhà tôi rất tốt, đặc biệt là đôi vợ chồng trẻ ở ngay phòng bên cạnh. Thấy tôi làm mẹ đơn thân ....