Lúc còn yêu trông ‘nghèo rách mồng tơi’, chia tay mới biết anh thực sự là đại gia ngầm
Tôi không muốn lập gia đình mà chồng nghèo, không lo được cuộc sống sung túc cho vợ con. Anh chỉ cười trừ, lúc nào cũng xuề xòa: “Em lo gì, trời sinh voi, sinh cỏ, ai đói mà em lo”.
Tôi thừa nhận mình là đứa con gái thực tế khi yêu. Có thể một phần lí do đó là do xung quanh tôi, 2 chị gái, vài cô bạn thân cũng đều lấy chồng vì yêu, nhưng chồng nghèo quá… để rồi bây giờ, người thì ly dị, kẻ thì sống khổ không bằng chết. Những thứ đó ám ảnh làm tôi luôn xác định, yêu là một chuyện nhưng cưới nhất định người đó phải có điều kiện.
Nói như vậy không có nghĩa tôi thực dụng trong tình yêu. Tôi đến với anh ấy cũng hơn 3 năm. 3 năm đó, tôi chưa bao giờ nhận được từ anh một món quà đắt tiền. Tôi cũng không đặt nặng vấn đề đó. Cái mà tôi quan tâm là sự ổn định kinh tế sau khi hai đứa cưới nhau chứ không phải là những món quà xa xỉ khi yêu.
Yêu tôi, anh đúng chất là một chàng trai mới ra đời không hơn không kém. Mặc dù hơn tôi tới 5 tuổi nhưng anh vẫn đi xe máy bình thường, áo quần cũng chẳng có gì là sang trọng. Thậm chí có nhiều lúc để ý tôi còn thấy anh quanh đi quẩn lại chỉ có vài bộ thay đổi. Những lần hẹn hò, chúng tôi chỉ ăn ở quán bình dân, khi thì bún, lúc thì phở, lần nào sang lắm thì dắt tay nhau đi ăn gà.
Những ngày lễ tết, anh tặng tôi hoa hồng, thiếp và socola, đơn giản như mọi người đàn ông khác. Tôi đoán khả năng tài chính của anh không đủ để mua những thứ đắt tiền. Nhưng tôi yêu anh và chờ đợi.
Tôi đến với anh ấy cũng hơn 3 năm. 3 năm đó, tôi chưa bao giờ nhận được từ anh một món quà đắt tiền. (Ảnh minh họa)
Tôi giao hẹn với anh, anh phải cố gắng làm việc, trong vòng 3 năm, sau khi tôi ra trường, anh phải có sự nghiệp vững vàng rồi chúng tôi mới cưới. Tôi không muốn lập gia đình mà chồng nghèo, không lo được cuộc sống sung túc cho vợ con. Anh chỉ cười trừ, lúc nào cũng xuề xòa: “Em lo gì, trời sinh voi, sinh cỏ, ai đói mà em lo”.
Sau khi tôi ra trường, hầu như chuyện chúng tôi cãi nhau hàng tháng là vấn đề thu nhập của anh. Tôi yêu cầu anh phải làm thêm nhiều hơn, có của tích cóp. Thậm chí tôi còn bảo anh lập sổ tiết kiệm mang tên anh nhưng đưa tôi giữ, hàng tháng đóng vào đó. Tôi không có ý lợi dụng hay lấy của anh, tôi chỉ muốn chắc chắn có một khoản đảm bảo sau khi hai đứa cưới.
Thế nhưng, anh không làm được như tôi kì vọng. Hàng tháng tôi vẫn thấy anh dậm chân tại chỗ với khoản thu nhập như thế. Anh vẫn đi thuê nhà, một căn phòng be bé… Tôi bắt đầu chán nản và có ý muốn giãn ra.
Anh bảo với tôi, cứ yên tâm, sau khi cưới anh sẽ lo được cho tôi đàng hoàng. Nhưng câu đó tôi quen quá rồi. Đàn ông ai chẳng nói vậy, lấy về không kiếm được tiền lúc đó vợ lại lai lưng ra làm chứ làm gì khác được. Tôi muốn anh chứng minh bằng thực tế, bằng những khoản tiền anh có được mỗi tháng. Nhưng anh chỉ im lặng.
Video đang HOT
Cuối cùng, chính tôi chủ động nói lời chia tay. Anh chỉ hỏi tôi đã nghĩ kĩ chưa chứ không níu kéo. Khi tôi giãi bày lí do không muốn mình và con sau này phải khổ, anh đồng ý để tôi ra đi. Tôi nhẹ lòng khi nghĩ mình dứt bỏ được một người đàn ông kém cỏi.
Nhiều tuần sau đó, tôi nhớ anh thực sự. Tôi yêu anh chân thành, chỉ là cảm thấy tương lai mờ mịt nếu anh không kiếm được nhiều tiền. Tôi đã định tìm anh để mong nối lại. Nhưng rồi, khi tôi biết sự thật về thân thế của anh, tôi đã không dám tìm anh nữa.
Anh là con trai của một gia đình giàu có. Nhà anh ở ngoại ô chẳng khác nào biệt thự. Bố mẹ cũng đã nhiều lần định mua nhà cho anh ở trung tâm thành phố vì họ chẳng thiếu gì tiền nhưng anh lại cứ muốn đợi bao giờ cưới vợ xong mới mua. Anh muốn được cùng vợ đi lựa nhà, muốn mua nhà gần chỗ vợ đi làm. Bởi thế mà anh đi thuê nhà.
Hơn nữa, anh cũng không muốn tỏ ra giàu có vì sợ lấy phải cô hám tiền. 3 năm qua anh cảm giác tôi yêu chân thành nên đã chờ đợi và cho tôi cơ hội. Anh nhiều lần ngỏ lời cưới tôi nhưng tôi lại cứ gạt đi vì cho rằng anh nghèo. Thấy tôi quá thực dụng nên anh quyết định dừng lại.
Giờ tôi tiếc nuối cũng chẳng ích gì. Tôi không có mặt mũi nào để tìm anh và mong nối lại dù tôi còn yêu.
Theo eva.vn
Đời đàn bà, đây là thứ tuổi 30 nên LẬP, tuổi 40 nên HIỂU, tuổi 50 nên BIẾT, tuổi 60 nên THẤU
Mỗi người đàn bà đều có cuộc đời của riêng mình, số kiếp an bài có chạy đằng trời cũng không thoát. Thế nhưng, chỉ cần nhớ những điều này bạn nhất định sẽ an yên hưởng phúc, khi nhắm mắt xuôi tay chẳng còn gì đề tiếc nuối.
Dưới đây là những cột mốc của đời đàn bà, ai xuất sắc vượt qua chắc chắn sẽ hạnh phúc an yên, thảnh thơi hưởng phúc.
Ở mốc 30 tuổi, có 3 thứ đàn bà cần lập: lập thân, lập nghiệp, lập gia - Ảnh minh họa: Internet
30 tuổi, đàn bà nên lập gì?
Ở mốc 30 tuổi, có 3 thứ đàn bà cần lập: lập thân, lập nghiệp, lập gia.
Hãy nỗ lực không ngừng để tu dưỡng chính mình, khắc phục những sở đoản và thu nạp thêm kiến thức, làm giàu vốn sống. Bạn đừng cố gắng thể hiện sự độc lập của mình bằng cách làm ngơ những lời khuyên hữu ích của mẹ cha, cũng đừng cúi mình sống bám vào đàn ông. Hãy tự lực tự cường, sự trưởng thành sẽ khiến không ai dám khinh thường, xem nhẹ đàn bà.
30 tuổi, bạn không phải là cô sinh viên mới ra trường lương ba cọc ba đồng, vẫn xin tiền mẹ để mua sắm cho bản thân. Hãy trách nhiệm lên đi, hãy làm việc cần mẫn, chăm chỉ để khẳng định vị thế của mình chốn công sở. Dùng đam mê để kiếm tiền, phấn đấu để được thăng chức, để nhận lấy sự ghi nhận của cấp trên chính là thứ bạn cần chú trọng ở thời điểm này.
Cũng vậy, đàn bà 30 nếu đang yêu đừng trì hoãn việc lấy chồng, sinh con đẻ cái. Rồi bạn sẽ thấy, khi yêu đương ta có thể vô trách nhiệm đến mức chỉ cần một vài xích mích nhỏ đã vội vã nói lời chia tay. Vậy nhưng, hôn nhân sẽ giúp ta chín chắn, suy nghĩ thấu đáo và sống có trách nhiệm hơn. Gia đình chính là điểm tựa tâm hồn, bạn đời chính là người giúp ta có hậu vận yên ổn, êm đềm.
Chăm sóc, quan tâm chồng chu đáo, dạy dỗ con nên người, hiếu thuận với mẹ cha là điều đàn bà 40 nào cũng nên vẹn toàn - Ảnh minh họa: Internet
40 tuổi, đàn bà nên hiểu gì?
Đàn bà 40 đủ trải đời, đủ kinh nghiệm sống để hiểu rằng nếu cứ sống vì người khác mà bỏ quên chính mình thì đấy là tội ác. Họ cần học cách trân trọng bản thân, hiện thực hóa những ấp ủ, ước mơ những tưởng đã chìm vào quên lãng. Đừng ngại thay đổi, cũng đừng ngại mạo hiểm. Trên đời này, thứ gì cũng có cái giá của nó. Bạn muốn biết đi phải chấp nhận những đau đớn khi vấp ngã, muốn thành công cần nếm trải thất bại.
Tuy nhiên, bạn cùng đừng vô trách nhiệm đến mức quên mất những nghĩa vụ của người vợ, người mẹ, người con của mình. Chăm sóc, quan tâm chồng chu đáo, dạy dỗ con nên người, hiếu thuận với mẹ cha là điều đàn bà nào cũng nên vẹn toàn.
Ngưỡng 50 chính là lúc cuộc sống của bạn ổn định, bình yên nhất - Ảnh minh họa: Internet
50 tuổi, phụ nữ nên biết gì?
Tuổi 50, đàn bà nên biết rõ vị trí của mình. Bạn được quyền tự hào về những gì mình đang có, lấn cấn về những gì mình chưa làm được nhưng tuyệt đối đừng oán trách số phận. Bạn đã chông chênh ở tuổi 30, đã tìm ra điều mình ham thích và thành đạt mọi ước nguyện ở tuổi 40 thì ngưỡng 50 chính là lúc cuộc sống của bạn ổn định, bình yên nhất.
Lúc này, bạn hãy ngừng sân si, thôi thù hằn những người khiến bạn phật lòng. Thay vì hằn học, xấu tính bạn hãy rộng lòng cho qua tất cả để lòng luôn nhẹ bẫng.
Thứ họ cần lúc này không phải lợi danh, tiền tài mà là một sức khỏe tốt để vui vầy bên gia đình, con cháu - Ảnh minh họa: Internet
60 tuổi, phụ nữ nên thấu gì?
Thấu đời, thấu danh lợi và thấu sinh mệnh!
Đàn bà 60 đã đủ lớn tuổi để hiểu đời, đủ trải nghiệm để không rượt đuổi những thứ quá tầm với của mình. Hạnh phúc, thương tổn, khổ đau đàn bà đều đã nếm trải đủ. Thứ họ cần lúc này không phải lợi danh, tiền tài mà là một sức khỏe tốt để vui vầy bên gia đình, con cháu.
Cuộc đời đàn bà, chỉ cần sống trọn vẹn, vui vẻ là đủ. Càng cưỡng cầu, tham lam càng rước lấy bất hạnh vào người.
Theo phunuvagiadinh.vn
Dùng dằng làm kẻ thứ 3, tôi đã bị bồ giam lỏng, biến tôi thành nô lệ chuyện ấy Khi con tôi được vài tháng tuổi, tôi quyết định rời xa anh một lần nữa, nhưng không may bị anh phát hiện và anh lại nhốt tôi trong phòng. Đêm đêm, anh đến và yêu tôi bằng mọi cách mà anh thích. Tôi cảm thấy mình như nô lệ chuyện ấy của anh. Khi tôi 17 tuổi, tôi có quen với một...