Lúc cãi nhau vì ống tiết kiệm bị đập vỡ, vợ nói một câu khiến tôi đau hơn cả dao đâm!
Tôi choang vang, gân như đưng không vưng khi nghe đươc nhưng lơi đo tư vơ. Quá tức giận, tôi tat thăng vao măt vơ. Nhưng vợ tôi lại bu lu bu loa khiên hang xom chay sang tương co an mang.
Tôi viêt nhưng dong nay khi vừa trai qua cuôc nhăn tin cai nhau vơi vơ trên điên thoai. Tôi quyêt đinh buông xuôi. Nhưng lam đan ông ma đê gia đinh tan vơ thì quá bất lực song co le sô phân phai vây, đanh châp nhân đê đưt ganh giưa đương. Bởi cho đên bây giơ, tôi cung chăng ly giai nôi vơ tôi biêt suy nghi hay không va suy nghi như thê nao. Cô ây gân 30 tuôi đâu chư đâu phai tre con nưa…
Tôi va vơ băt đâu cuôc sông hôn nhân sau môt đam cươi như mơ. Trươc đo, hai đưa cung quen nhau qua môi lai, tim hiêu vai ba thang rôi quyêt đinh tô chưc đam cươi. Cho đên bây giơ tôi mơi nhân thây, cai gi nhanh đên se nhanh đi. Trong chuyên tinh cam cung vây, yêu nhanh, không tim hiêu ky co thê dân đên kêt cuc hôm nay.
Tôi chăng muôn kê xâu vợ lam gi nhưng hai vơ chông khac nhau hoan toan vê tinh cach. Tôi la ngươi hiên lanh, nhun nhương, thâm chi luôn lam lanh trươc moi chuyên. Vơ tôi lai không như vây.
Cô ây đươc nuông chiêu tư be, nhin ngươi băng nưa con măt.
Vi vây, ban thân chi thich ăn ngon, măc đep, chăng muôn nhâc tay đông chân vao bât cư chuyên gi. Co le do viêc đươc quan tâm, chăm soc qua mưc ma cô ây chăng bao giơ suy nghi cho chông, để ý cam xuc cua tôi thê nao va đôi khi con hôn lao. Ngoai ra, cô ấy co ve không quan tâm nha chông, chi nghi cho ban thân va cung chăng nghi gi đên chuyên sinh con đe cai.
Sau 2 năm cươi nhau, gia san cua vơ chông tôi chăng co gi ngoai gian nha đi thuê chât chôi. Bao nhiêu tiên lương hang thang đươc tôi đưa gân hêt cho vợ nhưng cô ây vân chưa hai long. Măc du đa co gia đinh nhưng vơ tôi chăng biêt tiêt kiêm. Co bao nhiêu tiên đô vao mua săm quân ao, du lich, tiêc tung vơi ban be…
Co nhưng hôm tôi đi lam vê muôn, vơ chăng them hoi no hay đoi, muôn ăn gi không. Tiên tôi đưa đê chi tiêu nhưng không hiêu vợ tôi dung vao viêc gi ma thang nao cung hêt sạch.
Mơi đây, tôi tinh cơ phat hiên tiên tiêt kiêm đươc đê trong lơn đât đa không canh ma bay. Tôi gặng hoi thi vơ thu nhân đa đâp đê lây tiên.
Tôi ngơ ngươi, giân lăm nhưng đanh nen lai. Khi không chiu đưng đươc, tôi khuyên vơ nên biêt tiêt kiêm đê con lo cho con cai va cuôc sông sau nay. Chưa kê cuôc sông con nhiêu bât trăc không lương trươc. Vơ tôi vân tưng tưng như không nghe thây gi…
Đêm đo, vơ chông tôi cai va. Tôi vân muôn giư thê diên vơi hang xom nên binh tinh. Con vơ tôi het âm i, chưi bơi, xưng may tao… Tôi sôc nhưng vân cô nhin.
Sang hôm sau, tôi nghi moi chuyên se lăng xuông va cô găng lam lanh. Tuy nhiên, không như nhưng lân trươc, lân nay vơ tôi chi thăng vao măt: “Anh xem lai ban thân minh đi, co đang măt lam thăng đan ông không. Luc nao cung xin lôi, luc nao cung cui gâp đâu trươc tôi, rum ro… Tôi thây anh la đô hen”.
Video đang HOT
Tôi nghe đươc vây, chi muôn xông vao tat thăng vao măt vơ nhưng tôi vân cô kim nen. Tôi chi nho nhe noi: “Vơ chông co gi noi chuyên thăng thăn chư không phai thăng nay, con no, hay đô nay đô kia… Mai này em còn làm mẹ của con chúng ta nữa đấy”.
Vơ tôi đươc đa lân tơi noi thăng vao măt tôi: “Tôi không bao giơ muôn co con vơi anh hiêu chưa. Con cai la thư rang buôc vơ chông. Cho nên tôi se phai khôn ngoan đê không co con rôi co ngay tư căt đưt cuôc hôn nhân te nhat nay… Anh thich tư đi ma đe”.
Tôi choang vang, gân như đưng không vưng khi nghe đươc nhưng lơi đo tư vơ. Quá tức giận, tôi tat thăng vao măt vơ. Nhưng vợ tôi lại bu lu bu loa khiên hang xom chay sang tương co an mang.
Sau 2 năm chung sông, tôi sôc khi nghe vơ noi &’không muôn co con vơi anh
Khi hang xom vê, tôi ngôi xuông ghê vơi tâm trang tưc giân cưc đô. Vơ tôi trươc khi ra khoi nha con ngoai đâu lai: “Anh khiên tôi thây chan nan. Anh luôn la ngươi to ra dai khơ trươc măt tôi, chăng lam đươc cai gi nên hôn”.
Tôi đinh chay theo đê cho vơ biêt thê nao la sư hôn lao, nhưng may măn la vân kiêm chê đươc. Cho đên mây ngay hôm sau, hai vơ chông vê nha không noi vơi nhau câu nao. Căn bêp nguôi ngăt, căn nha u am… Vơ tôi đi ăn ơ bên ngoai vê rât muôn, con tôi ăn uông qua quyt rôi tha thân ca phê cho bơt nhưng suy nghi chan nan.
Tôi suy nghi nhiêu đêm liên vê viêc co nên châm dưt cuôc hôn nhân nay không. Tôi tiêc nuôi nhưng cô găng vun đăp cua ban thân va muôn dân dân thay đôi tinh cach cua vơ. Nhưng co le đây la điêu cưc kho, bơi “non sông kho đôi, ban tinh kho dơi”. Nêu châp nhân niu keo, cuôc hôn nhân nay co thê vơ tan bât cư luc nao khi đa co dâu hiêu ran nưt nay. Tôi rât kho nghi va đưa ra quyêt đinh luc nay…
Theo Emdep.vn
Im lặng là tận cùng của tổn thương
"Nếu một mối tình chỉ xuất phát từ một phía, thì cần đánh cược khoảng thời gian bao nhiêu là đổi được một kết thúc trọn vẹn?"
Tôi tự hỏi: nếu một mối tình chỉ xuất phát từ một phía, thì cần đánh cược khoảng thời gian bao nhiêu là đổi được một kết thúc trọn vẹn?
...
Sáng nay khi bầu trời vừa hửng nắng, tôi nhận được một cuộc điện thoại từ người quen:
- Em có đang bận gì không? Cafe nhé.
- Được anh. Tầm 9h em có mặt. Cafe Hẻm, dưới chân cầu Hoàng Hoa Thám.
- Ừ em. Hẹn gặp em sau.
Dứt lời, tôi chỉ còn nghe tiếng tút vì đầu dây bên kia đã cúp máy.
"Lạ nhỉ. Mọi hôm nếu có đi cafe thì nhỏ Loan thì luôn là đứa chủ động gọi rủ chứ?" - Tôi nhăn mặt buột miệng tự hỏi vì đây là lần đầu tiên bạn trai của Loan - nhỏ bạn thân từ thời sinh viên, chủ động gọi rủ tôi cafe.
Tôi tặc lưỡi, nhưng cũng nhanh nhẹn chuẩn bị để kịp giờ hẹn.
...
9h. Tôi rảo bước vào quán cafe có hai hàng cây xanh dọc lối đi, vẫn vài bản nhạc quen thuộc chẳng mấy xa lạ với một đứa khách ruột như tôi.
- Loan đâu anh?
Tôi khựng lại, có chút ngần ngại vì chỉ có bạn trai của cái Loan. Lấy làm lạ vì vốn dĩ hai người luôn dính nhau như sam trong tất cả các cuộc hẹn cafe với tôi.
- Anh và Loan chia tay rồi.
- Tại sao? - Tôi vội vàng kéo ghế, ngoảnh mặt nhanh hướng về phía cô bé nhân viên đang chờ tôi xem menu gọi nước - Một ly cam!
- Anh và cái Loan dạo gần đây cãi nhau rất nhiều. Bởi cô ấy càng lúc càng ghen tuông vô lý, mặc cho anh có giải thích bao nhiêu lần. Ngày trước, anh chỉ nhắn tin hỏi thăm sức khỏe người yêu cũ, cô ấy nổi quạu với anh mấy ngày liền, sau đó lại đùng đùng khó chịu khi thấy anh khen cô bạn chung chỗ làm dễ thương. Anh nói với cô ấy anh chẳng có ý gì cả, chỉ là mối quan hệ người yêu cũ và đồng nghiệp. Cô ấy khóc rất nhiều, rồi thì cũng chịu bỏ qua cho anh. Từ đó trở đi, bất cứ lúc nào anh dính dáng đến một đứa con gái nào, bất kể là ở vị trí hay trong một mối quan hệ nào, cô ấy cũng cáu gắt, rồi bỗng dưng đột ngột im lặng. Dần dà, anh cảm thấy tụi anh không còn thấu hiểu được nhau nữa, nên anh quyết định dừng lại.
- Anh đã nghĩ kĩ rồi chứ? - Tôi nhíu mày hỏi.
- Anh nghĩ kĩ rồi.
Tôi nắm chặt bàn tay mình. Vốn dĩ, đó chẳng phải là câu trả lời tôi muốn nghe từ anh ta. Im lặng hút một hơi nước cam còn vị ngọt của đường. Tôi từ tốn nói:
- Nếu anh đã có quyết định của riêng anh thì chuyện hai người, em không can thiệp. Chỉ có đôi lời cần nói với anh. Em và cái Loan chơi thân với nhau từ thời tụi em còn sinh viên, bản tính nó, hơn ai hết, em hiểu. Em và nó, giống nhau ở chỗ, hai đứa đều quan niệm sau chia tay, tuyệt đối sẽ chẳng có mối quan hệ nào bất kể là anh em, hay bạn bè. Bởi những mối quan hệ như thế với người cũ có khác gì mối quan hệ tình nhân đâu? Vốn dĩ đã mập mờ, lại còn chẳng rõ ràng. Phụ nữ, chẳng ai đủ bao dung hay cao thượng nhìn người thương của mình sau chia tay còn dính dáng đến người thương cũ. Thêm nữa, phụ nữ chúng em, có thể không trở thành nữ hoàng trong mắt người đời, nhưng lúc nào cũng mong cầu mình có thể là công chúa trong lòng người đàn ông mình yêu thương nhất. Anh khen cô đồng nghiệp của anh như thế, anh có nghĩ đến cô gái ngày ngày bên anh sẽ chạnh lòng? Cô ấy đã đánh cược cả tuổi thanh xuân để đổi lấy mọi điều tốt đẹp nhất cho anh, quên mất cả việc phải chăm chút cho bản chính bản thân mình, mặc kệ ngoài kia bao nhiêu người cần cô ấy, cô ấy chỉ cần một người thương duy nhất là anh. Cô ấy khóc rồi bỏ qua mọi thứ cho anh. Bởi cô ấy thương anh và cần anh. Nhưng anh vốn đã quên mất rằng, với phụ nữ, một khi thương tổn đủ lớn, sâu nặng cách mấy cũng trở nên vô nghĩa. Cô ấy im lặng với anh, vì cô ấy đã quá mỏi mệt. Anh cứ nghĩ xem, một đôi vai nhỏ bé, gánh làm sao hết những nhọc nhằn tình ái. Chưa kể vết sẹo ban đầu anh mang đến còn chưa được chữa lành?
Dứt lời, tôi đứng dậy cáo lỗi ra về. Vốn là phụ nữ, tôi hiểu những gì cái Loan đã trải qua, những giọt nước mắt bất chợt rơi xuống thay cho sự đồng cảm, tôi giấu vội...
Từ lần đó, tôi chẳng bao giờ gặp lại anh ta, cũng nghĩ hẳn anh ta đã có một mối quan hệ mới. Nhưng trong thâm tâm, chưa lúc nào vơi bớt chút nghĩ suy. Phụ nữ, nặng lòng vì dăm ba điều cỏn con không đáng, là chuyện thường tình!
Tôi nhận ra rằng thật chất, khi yêu, chẳng ai muốn mình trở thành kẻ bị ép buộc, nhưng vẫn luôn mong cầu đối phương phải có sự tự nguyện. Phụ nữ nào cũng đều khao khát người đàn ông mình yêu dẫu bên ngoài có trăm vạn người kề, vẫn biết đâu là giới hạn và điểm dừng, vẫn nhớ bên cạnh vốn đã có một mối tình thâm. Đàn ông, sai lầm ở chỗ khi thấy người phụ nữ mình yêu lặng thinh, lại nghĩ đó chính là biểu hiện ngoan ngoãn.
Phụ nữ, có cái tôn của phụ nữ. Lặng thinh, không đồng nghĩa với việc chấp nhận đàn ông dửng dưng thản nhiên phạm sai lầm, mà lặng thinh, chính là chấp nhận cho bản thân thời gian, chờ đến lúc đủ tuyệt vọng, rồi buông tay!
Thế thôi.
Theo Guu
Mới yêu được 3 tuần, bạn trai đã đòi "góp gạo thổi cơm chung" Anh gợi ý em là để tiết kiệm thì hay là hai đứa về ở cùng nhau. Vừa vui hơn, lại đỡ tiền nhà và sinh hoạt phí. Anh hứa các khoản chi phí hai đứa sẽ chia đôi. Chào mọi người, em năm nay 20 tuổi, hiện đang là sinh viên năm 2 của một trường đại học ở Hà Nội. Em...