Luật sư kể về bàn tay lạnh của Lê Văn Luyện
Người ta gọi Lê Văn Luyện là “ sát thủ máu lạnh”. Luật sư bào chữa cho hắn cũng thừa nhận bàn tay Luyện lạnh như băng.
Luật sư Nguyễn Bá Ngọc, Giám đốc Công ty Luật Số 1 Bắc Giang, người bào chữa cho Lê Văn Luyện, vẫn nhớ cảm giác khi chạm vào bàn tay sát thủ. Đó là những lần bắt tay tạm biệt sau khi ông vào trại giam lấy lời khai của hắn. Vị luật sư vẫn có thói quen vỗ vai hay bắt tay chào thân chủ của mình trước khi ra về.
Bàn tay của kẻ máu lạnh
Thoáng gặp Luyện, luật sư Nguyễn Bá Ngọc không ngờ hắn là một thanh niên trắng trẻo thư sinh như vậy. Nhìn chàng trai khôi ngô trước mặt mình, ông không thể tin nổi đây là kẻ gây ra vụ thảm án tại phố Sàn (Bắc Giang) cách đó không lâu. Nhưng khi lại gần, giáp mặt Luyện, ông mới cảm thấy ớn lạnh. Ông không dám nhìn lâu vào mặt Luyện, đặc biệt là đôi mắt.
Luật sư Ngọc bảo ông từng đọc qua nhiều sách về nhân tướng học nên biết, người có đôi mắt như mắt của Luyện (trắng dã, lòng đen co vào rất nhỏ ở giữa) là tướng sát nhân. Quả thật, Luyện không những sát nhân mà còn là kẻ sát nhân máu lạnh. Không máu lạnh sao dám vung dao giết cả gia đình trong một đêm. Và khi ngồi trước mặt luật sư, kể lại hành trình gây án, hắn vẫn luôn giữ vẻ trầm ổn đáng sợ.
Luật sư Nguyễn Bá Ngọc, Giám đốc Công ty Luật Số 1 Bắc Giang
Hiếm có kẻ giết người nào luật sư Ngọc từng tiếp xúc lại bình tĩnh, trầm ổn như Lê Văn Luyện. Những kẻ phạm tội dã man đến đâu, khi vào trại giam cũng luôn cúi đầu. Có kẻ tỏ ra hối hận, có kẻ lắp bắp không thành câu. Có người kể chuyện mình phạm tội với sự rụt rè, run sợ. Có kẻ kể chuyện chém giết với sự phấn khích. Còn Lê Văn Luyện kể chuyện thảm sát cả gia đình mà trên mặt không biểu lộ chút cảm xúc nào.
Hắn luôn ngẩng đầu, nhìn thẳng, trả lời dõng dạc. Luật sư hỏi gì, hắn trả lời nấy. Hắn không e ngại. Luật sư không hỏi, hắn cũng kể. Hắn kể rành rọt quá trình phạm tội. Những chi tiết không cần có trong hồ sơ vụ án, Luyện cũng nhớ kể. Hắn kể cho luật sư nghe mình đã làm gì giết thời gian trong buổi chiều chờ đến khi trời tối để ra tay. Luyện đã ra ngồi trên hòn đá cạnh đường tàu rồi quanh quẩn qua lại…
Luật sư Ngọc còn nhớ, hồi đó là mùa thu, trời vẫn khá nóng. Sau cuộc nói chuyện, ông bắt tay Luyện chào ra về. Vừa chạm vào bàn tay của Luyện, ông giật mình. Ông không ngờ, bàn tay của hắn lại lạnh đến vậy. Cái lạnh không phải của người bị bệnh phong thấp, cũng không phải của bàn tay mới ngâm trong nước đá. Đó là cái lạnh tựa bàn tay người chết. Cái lạnh có lẽ đúng như người ta nói – “máu lạnh”.
Lần sau bắt tay hắn, luật sư hỏi vì sao tay lạnh thế, Luyện chỉ khẽ nhếch môi bởi chính hắn cũng không biết tại sao.
Đắn đo nhận bào chữa cho Luyện
Theo LS Nguyễn Bá Ngọc, Lê Văn Luyện không mời luật sư bào chữa mà do tòa chỉ định. Lúc nhận lời bào chữa cho Luyện, LS Ngọc cũng có chút đắn đo. Ông nghĩ, kẻ mang tội giết 3 người trong đêm ở một khu phố quả là điều đáng sợ, nhưng nếu mình không nhận lời thì người khác cũng phải làm.
Video đang HOT
Gương mặt của Lê Văn Luyện tại phiên sơ thẩm.
Đã có kinh nghiệm đi tòa nhiều năm nên vị luật sư biết. Những phiên tòa kiểu này không nóng trên bục thẩm phán hay trên ghế luật sư mà nóng ở ngoài cửa. Cảnh tượng người nhà đeo khăn tang, mang di ảnh, hương khói đến tòa vẫn luôn là điều ám ảnh nhiều luật sư. Tiếng la ó, đe dọa vẫn là chuyện thường xuyên xảy ra. Nhiều lần ngồi tòa, trống ngực luật sư đập thình thịch. Tan phiên xử, luật sư không dám ra về ngay mà phải đợi một lúc cho đoàn người đi hết.
Nhưng rốt cuộc, phiên tòa Lê Văn Luyện ít đáng sợ hơn nhiều vụ khác. Báo chí, công luận quan tâm nhiều đến vụ án này nên cảnh sát được bố trí dày đặc tại tòa. Từng bào chữa cho nhiều bị cáo kiểu này, luật sư Ngọc biết phải làm gì. Trước khi bào chữa, ông quay xuống nói lời chia buồn với gia đình nạn nhân, những người đang mang vẻ mặt căm phẫn tại công đường.
Luật sư cất tiếng dõng dạc: “… Tôi hiểu nỗi đau của gia đình nạn nhân. Tội ác của Lê Văn Luyện là quá ghê gớm. Nhưng tôi không nhận lời bào chữa, luật sư khác cũng phải làm… Và họ cũng sẽ phải làm như tôi…”.
Ông Ngọc biết rằng, luật sư phải cố gắng hết sức, tìm những tình tiết có lợi nhất để bảo vệ thân chủ. Nhưng với Lê Văn Luyện, những tình tiết để bào chữa cho hắn quá ít. Khi mới tiếp xúc lần đầu, luật sư đã nói cho hắn rõ, tội của hắn chỉ phải chịu mức phạt 18 năm tù là cao nhất. Đó là thứ có lợi nhất cho hắn. Ngoài ra, hắn không có tình tiết nào để xem xét trừ phi có kẻ đồng lõa. Hắn nghe xong cũng chẳng nói gì bởi hắn biết mọi việc hắn làm đã quá rõ ràng. Hắn cũng không chối bỏ việc mình làm.
Hắn chỉ thú nhận với vị luật sư là không hề muốn giết đứa bé 18 tháng tuổi. Nhưng lúc hắn giằng co, giết hại anh Ngọc, chị Chín, đứa bé đã khóc ré lên, sợ bị lộ hắn quát: “Im!”, đứa bé lập tức nín bặt. Khi hắn vào nhà vệ sinh rửa mặt mũi, tay chân dính máu, đứa bé lại cất tiếng khóc lớn. Lần thứ 2 hắn quát, đứa bé tiếp tục khóc to hơn nên hắn đã tàn nhẫn cầm dao sát hại cháu bé.
Đến nay, nhớ lại tình tiết Lê Văn Luyện nhẫn tâm sát hại đứa bé 18 tháng tuổi nhiều người vẫn nổi da gà. Kể cả luật sư Ngọc, lúc đó ông nghĩ, không biết có nên tiếp tục bào chữa cho hắn hay không.
Nhưng theo vị luật sư, bản chất máu lạnh của Lê Văn Luyện thể hiện rõ nhất là khi hắn gây án xong. Nhiều kẻ giết người gây án là do bị kích động hoặc thần kinh mất kiểm soát. Khi nhận ra, người ta sẽ thấy run sợ, tìm cách lẩn trốn. Còn Luyện, hắn không run, cũng không tìm cách trốn thoát ngay. Hắn không việc gì phải vội mà vào nhà vệ sinh rửa mặt mũi, chân tay, rồi thản nhiên bước đi qua những xác chết vấy máu khắp sàn, mở tủ lạnh lấy nước uống.
Lấy vàng xong xuôi, hắn định đi ra bằng lối sau nhưng lúc này trời đã sáng, học sinh của trường học bên cạnh đã lũ lượt kéo nhau tới lớp. Luyện đành quay vào, tiếp tục lấy nước uống ngồi đợi chờ giữa những xác chết.
Rồi hắn gọi điện cho Trương Thanh Hồng đến. Khi này, học sinh đã vào học, đường phố im ắng, Luyện nhảy ra xe Hồng đang đợi rồi biến mất.
Luyện vẫn luôn bình thản kể lại câu chuyện nhiều lần cho luật sư nghe, kể một cách hồn nhiên, không biểu lộ cảm xúc. Có lần, hắn kể cho luật sư nghe chuyện về gia đình mình, kể chuyện yêu đương. Và những khi đó, khuôn mặt hắn cũng không biểu lộ nhiều cảm xúc. Hình như mọi thứ đi qua đời kẻ sát nhân Lê Văn Luyện đều không có ý nghĩa gì với hắn.
Lê Văn Luyện (SN 1993, ở xã Thanh Lâm, huyện Lục Nam, tỉnh Bắc Giang) là kẻ đã gây ra vụ thảm án tại tiệm vàng Ngọc Bích (ở phố Sàn, xã Phương Sơn, huyện Lục Nam, tỉnh Bắc Giang) vào ngày 24/8/2011. Lê Văn Luyện đã giết chết vợ chồng chủ tiệm vàng cùng con gái nhỏ 18 tháng tuổi. Con gái lớn của họ mới 8 tuổi bị chém đứt tay. Hắn phá tủ kính của tiệm lấy tổng số vàng ước chừng hơn 200 chỉ vàng ta, hơn 150 chỉ vàng tây. Sát thủ bị bắt vào ngày 31/8/2011, sau 6 ngày lẩn trốn. Lê Văn Luyện sa lưới tại khu vực biên giới ở huyện Lạng Sơn khi đang tìm đường chạy trốn sang Trung Quốc. Hắn cũng đã kéo theo bố đẻ và một số người thân họ hàng vào vòng lao lý. Khi phạm tội, Lê Văn Luyện chưa đủ 18 tuổi. Trong phiên phúc thẩm, TAND tối cao tại Bắc Giang đã tuyên Lê Văn Luyện 18 năm tù tội giết người, 18 năm tù tội cướp tài sản, 9 tháng tù tội lạm dụng tín nhiệm chiếm đoạt tài sản. Theo quy định luật pháp của Việt Nam đối với tội phạm chưa thành niên, Lê Văn Luyện chỉ phải nhận mức án 18 năm tù.
Thao Khampha
Tiền thiếu, ý thức yếu: Cháy lớn là... "chết" thôi!
Có câu "nhất thuỷ, nhì hoả", thế nên sức huỷ diệt của "bà hoả" thì khỏi phải bàn. Để giảm thiệt hại do thảm hoạ lửa, rõ ràng phòng là quan trọng nhất. Nhưng muốn phòng được thì phải có tiền, kèm theo ý thức, kể cả dân trí và... quan trí!
Nguy cơ cháy nổ chả kém gì... bom nguyên tử
Điển hình của sự thiếu hiểu biết, ý thức kém là vụ cháy ở cây xăng đầu đường Trần Hưng Đạo, Hoàn Kiếm, Hà Nội, ngày 3-6-2013.
Trong khi lực lượng PCCC đang xả thân áp sát chiếc xe bồn ngụt ngụt cháy để chữa cháy, thì vô số người dân vây xung quanh để xem!
Trung tướng Tô Thường, Tổng cục trưởng; Thiếu tướng Trần Anh Dũng, Phó Tổng cục trưởng Tổng cục Cảnh sát quản lý hành chính về trật tự an toàn xã hội (Bộ Công an), Đại tá Đoạt Việt Mạnh, tân Cục trưởng Cục Cảnh sát PCCC và CNCH
Một số chuyên gia về phòng cháy chữa cháy (PCCC) cho biết, vô cùng may mắn là đã khống chế được ngọn lửa, không để lan ra xung quanh. Xăng cũng không bị trào ra hệ thống cống. Nếu xăng bị tràn vào hệ thống thoát nước thì có thể gây cháy nổ trên địa bàn cả quận. Hậu quả sẽ vô cùng thảm khốc, chả kém gì bom nguyên tử...
Vụ cháy tại cây xăng ở đường Trần Hưng Đạo, Hoàn Kiếm, Hà Nội, là tiếng chuông báo động khẩn cho công tác an toàn PCCC
Thiếu trầm trọng lực lượng và phương tiện chữa cháy, cứu nạn, cứu hộ
Tư duy lệch lạc, mê tín
Hoàn thành ngôi nhà mới được một thời gian, tôi quyết định trang bị mỗi tầng một bịt bột chữa cháy. Nghĩ là làm, tôi đến ngay cơ sở bán trang thiết bị bảo hộ, PCCC mua liền 4 bình bột loại lớn; nhân thể sắm luôn chiếc bình nhỏ để trên ô tô.
Về nhà, đang say sưa hướng dẫn cho các thành viên trong gia đình các kỹ năng tối thiểu để sử dụng bình bột, thì bà hàng xóm lao sang "hỏi thăm".
"Nhà mới, xe mới, sao lại mang cả đống bình cứu hoả về thế này. Không sợ đen đủi, run rủi à?" - bà hàng xóm bô bô. "Là sao bác?", tôi ngơ ngác. "Thì đó, xưa nay người ta kiêng kiểu này, nhà mới ai lại mang bình cứu hoả về, sợ bị dớp... cháy thì sao?". "Ơ đây là để phòng ngừa, nếu lỡ gặp sự cố không có bình chữa cháy thì ngồi khóc à? Ở nước ngoài, nhà nào cũng thấy có bình chữa cháy để sẵn, thế thì nhà họ cháy hết à bác?". Bị truy ngược, bà hàng xóm bảo thủ chống chế: "Tôi không biết! Xưa nay các cụ bảo có kiêng có lành!"
Chịu, không thể tranh luận với những người có kiểu tư duy này. "Không sao, dự phòng mà. Nếu lỡ nhà bác bị sự cố cháy thì cứ qua, cháu cho mượn bình chữa cháy". Nghĩ thế nhưng cấm có dám nói ra, sợ bà hàng xóm lu loa lên như cháy nhà thì mệt lắm.
Vũ Tuấn Anh
(Quảng An, Tây Hồ, Hà Nội)
Trong cuộc gặp gỡ báo chí nhân "Ngày toàn dân PCCC 4-10", tân Cục trưởng Cục Cảnh sát PCCC và cứu nạn, cứu hộ, thuộc Tổng cục Cảnh sát quản lý hành chính về trật tự an toàn xã hội, Bộ Công an, Đại tá Đoàn Việt Mạnh, cho biết: "Hiện nay, lực lượng PCCC thiếu nhiều so với thực tiễn, mạng lưới đội Cảnh sát PCCC trên cả nước quá mỏng. Cả nước mới có 169 đội Cảnh sát chữa cháy, 35 đội cứu nạn, cứu hộ, trong đó có 42-63 tỉnh thành (66,7%) chỉ có 1 đến 2 đội Cảnh sát chữa cháy. Theo quy định, một đội Cảnh sát chữa cháy chuyên nghiệp hoạt động hiệu quả nhất chỉ trong bán kính 5km, nhưng thức tế nhiều đám cháy xảy ra cách đội Cảnh sát chữa cháy hàng chục, thậm chí hàng trăm km.
Bên cạnh đó, các phương tiện vừa thiếu, vừa cũ, kém chất lượng. Tính đến đầu năm 2013, toàn lực lượng Cảnh sát PCCC đang quản lý, sử dụng 1.730 phương tiện chữa cháy cơ giới, trong đó có 887 xe chữa cháy, 37 xe cứu hộ, 75 xe thang, 300 xe chuyên dùng khác, 388 máy bơm và 43 tàu, ca nô, xuồng cấp cứu, cứu nạn, cứu hộ. Trong số 1.730 phương tiện chữa cháy cơ giới, có tới 62,9% là chất lượng trung bình, kém; 4,7% hư hỏng chờ thanh lý; chỉ có 32,4% phương tiện chất lượng tốt; số phương tiện đã sử dụng trên 10 năm chiếm 60%, sử dụng trên 20 năm chiếm 28%. Vì thế khi lực lượng Cảnh sát chữa cháy đến được hiện trường thì đám cháy đá phát triển lớn, gây rất nhiều khó khăn cho công tác cứu chữa, làm thiệt hại lớn đến tài sản nhà nước, nhân dân".
"Nói thật, nhiều khi có phương tiện cũng không dễ để sử dụng đâu nhé". Trung tướng Tô Thường, Tổng cục trưởng Tổng cục Cảnh sát quản lý hành chính về trật tự an toàn xã hội, Bộ Công an, tiếp lời tân Cục trưởng Đoàn Việt Mạnh. "Như mấy toà nhà cao tầng chẳng hạn. Xe chữa cháy, xe thang cứu hộ muốn vươn được lên mấy chục tầng thì phải xoè hệ thống chân thăng bằng ra xung quanh, nếu không xe lật ngay. Nhưng hạ tầng thường không có đủ chỗ, nơi có đủ chỗ thì chất lượng xây dựng không đảm bảo đủ chịu lực. Nếu triển khai loại xe này, đường, cầu cống sập hết...", Trung tướng Tô Thường chia sẻ.
Phải truy đến cùng trách nhiệm các vụ cháy lớn
"Tội ác của Lê Văn Luyện đúng là ghê rợn, dã man, vì đã giết mấy mạng người một lúc. Báo chí, dư luận sôi sục, nói đi nói lại cả năm trời về Lê Văn Luyện, rồi còn đòi sửa cả luật để trừng trị thủ phạm. Trong khi đó, có những vụ cháy gây ra cái chết khoảng 20 người, nhưng bị lãng quên rất nhanh. Vì sao thế? Lẽ ra phải truy đến cùng trách nhiệm của người đứng đầu nơi để xảy cháy. Chính vì không truy đến cùng, không có người phải chịu trách nhiệm, nên các vụ cháy lớn, thảm hoạ lớn, người ta quên rất nhanh, và rồi lại cháy tiếp", Trung tướng Tô Thường nêu quan điểm quyết liệt.
Thúc đẩy phong trào toàn dân PCCC
Ngày 17-8-2012, Thủ tướng Chính phủ đã có Quyết định số 1110 phê duyệt Đề án "Quy hoạch tổng thể hệ thống cơ sở của lực lượng Cảnh sát PCCC và CNCH đến năm 2020 và tầm nhìn đến năm 2030", với số tiền dự tính đầu tư rất lớn nhằm bổ sung quân số, trang thiết bị phương tiện chữa cháy, CNCH, theo hướng chuẩn quốc tế. Dù hiện nay rất thiếu tiền để triển khai theo quy hoạch này, nhưng theo Trung tướng Tô Thường, có được chủ trương, định hướng đúng là rất tốt rồi. Đó là cơ sở để từng bước hoàn thiện mô hình tổ chức, nâng cao năng lực hoạt động của lực lượng Cảnh sát PCCC và CNCH trên cả nước. Cùng với việc nâng cao được ý thức PCCC của cả dân trí và... quan trí, những thảm hoạ do "bà hoả" sẽ giảm bớt, và nếu có không may xảy, cũng sẽ được nhanh chóng khống chế, giảm tối đa thiệt hại cho người dân, doanh nghiệp và nhà nước.
1.920 vụ cháy, 32 người chết!
9 tháng đầu năm 2013, cả nước xảy ra 1.920 vụ cháy các cơ sở, nhà dân, phương tiện giao thông cơ giới, cháy rừng, làm chết 32 người, 99 người bị thương, thiệt hại tài sản trị giá 780 tỷ đồng (chưa tính vụ cháy Trung tâm thương mại Hải Dương) và 745ha rừng. Nguyên nhân cháy: Do sự cố hệ thống điện, và thiết bị điện 826 vụ (43%), sơ xuất trong dử dụng lửa, xăng dầu và khí đốt 353 vụ (18,4%), nguyên nhân khác (sự cố kỹ thuật, do đốt, vi phạm quy trình, quy định an toàn PCCC, tai nạn giao thông và tự cháy...) 200 vụ (10,4%). Còn lại 541 vụ cháy chưa rõ nguyên nhân (28,2%).
20 vụ cháy lớn, gây thiệt hại trên 600 tỷ đồng. Đây là thiệt hại trực tiếp, nếu tính cả thiệt hại gián tiếp gây ra, thì giá trị thành tiền sẽ cao hơn rất nhiều lần. Cháy lớn tuy chỉ chiếm 1% số vụ, nhưng thiệt hại tài sản lại chiếm tới 80%, tổng thiệt hại gây ra. Qua phân tích cho thấy tình hình cháy lớn vẫn có những diễn biến phức tạp, do nhiều cơ sở sản xuất, kinh doanh hàng hoá chưa quan tâm đúng mức và tuân thủ chặt chẽ các quy định về công tác an toàn PCCC; khả năng phát hiện và xử lý tình huống cháy ban đầu của lực lượng PCCC tại chỗ và của người dân còn yếu, thời gian xảy cháy thường vào ban đêm, ngoài giờ hành chính.
(Nguồn: Cục Cảnh sát PCCC và cứu nạn cứu hộ, Bộ Công an)
Hà Phương
Theo ANTD
Tử hình hung thủ 19 tuổi giết hai mẹ con cướp tài sản Ngày 29/8, Tòa phúc thẩm TAND Tối cao tại TP HCM tuyên bác đơn kháng cáo xin giảm nhẹ hình phạt, tuyên y án tử hình bị cáo Tạ Chung Phương (19 tuổi). "Sát thủ máu lạnh" Tạ Chung Phương (giữa) giết chết hai mẹ con cướp tài sản bình thản sau khi nhận án tử hình Theo Hội đồng xét xử, hành...