Lừa tình cô gái còn trong trắng
Tôi là người đã có vợ và con gần 3 tuổi. Cho đến những ngày tháng 6 vừa qua, tôi đã gặp em và mọi chuyện cứ thế đến với tôi. Em yêu tôi và đang nghĩ về viễn cảnh gia đình hạnh phúc. Tôi thực sự không biết phải làm gì bây giờ vì tôi chưa bao giờ xác định điều đó.
Công việc của tôi thường hay phải đi công tác và một trong những lần đó tôi gặp em. Em là người con gái sống gần thị trấn nhỏ nhưng lên thành phố học và làm việc. Là người đàn ông có thói trăng hoa, tôi đã cố tình lừa em, dối rằng tôi chưa có đình và em tin tôi.
Phải nói rằng ban đầu tôi cũng có ý định trăng gió nhưng biết thêm về em, tôi cảm thấy em là một người con gái chịu khó và khá cứng rắn.
Ảnh minh họa.
Tôi cảm phục và không muốn tiếp tục lừa dối. Lúc này giữa tôi và em chưa có chuyện gì xảy ra. Tôi chỉ coi em như một người bạn, em gái. Một lần em nhắn tin cho tôi là không xứng đáng với tôi, sẽ làm cho cuộc sống của tôi thêm gánh nặng. Nhưng tôi nói rằng em không nên nghĩ như vậy và hãy chờ tôi vào (khi đó tôi đang ở nhà, chỉ khi đi công tác mới gặp em).
Rồi mọi chuyện đã đến, chỉ một thời gian khá nhanh sau đó chúng tôi đã có những cử chỉ âu yếm tình cảm. Hai lần chúng tôi vào khách sạn nhưng bản thân tôi tự thấy không nên để chuyện đó xảy ra vì nghĩ cho em và cho cả chính bản thân mình nữa.
Cả hai lần đó tôi đều nói với em rằng tôi muốn để dành cho ngày hạnh phúc của chúng ta. Vì điều này mà em càng cảm phục tôi. Đến lần thứ 3, tôi vào với em sau gần một tháng xa nhau. Lần này em đã trao cho tôi cái quý nhất của người con gái.
Sau khi chia tay tôi về, em còn nhắn tin cảm ơn tôi về những gì đã dành cho em. Tôi nhận ra rằng mình vừa mắc phải một sai lầm rất lớn. Chuyện chỉ vừa mới xảy ra một lần cách đây hơn nửa tháng và từ đó tôi vẫn chưa có dịp đi công tác để gặp em.
Em năm nay 25 và tôi 30 nhưng tôi dối em là tôi 28, chưa có gia đình và cũng đang đi tìm hạnh phúc. Em không mảy may nghi ngờ điều gì ở tôi, ngay khi cả tháng tôi chỉ vào với em vài ba ngày.
Em vẫn đang tin rằng một ngày không xa tôi và em sẽ là vợ chồng, bây giờ em nói chuyện với tôi cứ như thể chúng tôi đã là của nhau rồi.
Video đang HOT
Hiện tại vợ tôi chưa biết chuyện của tôi, em cũng không biết rằng viễn cảnh em đang nghĩ chỉ là giấc mơ thôi. Vì tôi chưa bao giờ nghĩ như vậy. Bây giờ tôi muốn chấm dứt quan hệ giữa em và tôi một cách êm ấm và tốt đẹp nhất. Rất mong tòa soạn cho tôi lời khuyên (Nhật Cường).
Tôi đánh giá cao tính trách nhiệm qua hành động cũng như suy nghĩ của bạn. Tuy nhiên nếu như bạn chỉ dừng lại ở việc nghĩ mà không thể hiện qua hành động thì điều đó chưa đủ. Chính vì thế bạn không nên trốn tránh, hãy nói chuyện với cô ấy và cầu xin sự tha thứ ở cô gái đó.
Hãy nhìn thẳng vào sự thật, chấp nhận sự thù ghét của cô ấy và nói chuyện với cô ấy về những việc bạn đã làm. Có thể điều bạn nói sẽ gây cho cô ấy cú sốc tâm lý khá lớn vì vậy bạn cần lường trước tất cả điều đó để có phản ứng phù hợp và kịp thời.
Tuy nhiên, tôi nhìn thấy ở bạn có chút trăng hoa. Có thể điều đó xảy ra khi người đàn ông đặt nặng mối quan hệ tình dục. Tuy nhiên bạn không lao thẳng vào tình dục chính vì thế tôi cho rằng có một chút nào đó rạn nứt trong mối quan hệ vợ chồng bạn. Dường như bạn chưa thực sự hài lòng với cuộc sống gia đình bạn nên khi gặp cô gái lạ, có những điểm mới hấp dẫn, cuốn hút là bạn bị tác động ngay.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Khổ tâm vì người yêu khất cưới
Anh ấy muốn sau 4 năm khi đi du học về, chúng em mới cưới.
Em đang rất buồn về chuyện tình cảm, rất mong chuyên mục cho em lời khuyên về vấn đề này. Đúng là chuyện tình cảm thật phức tạp và khiến em không biết phải giải quyết thế nào cho đúng nữa. Em mới quen anh qua bạn của em, lần đầu gặp em và anh ý đã có ấn tượng rất tốt về nhau. Anh là chàng trai rất đẹp trai, tâm lí biết quan tâm đến người khác. Em đã từng yêu và gặp nhiều người khác phái nhưng anh là người để lại cho em nhiều ấn tượng đẹp khi chỉ mới lần đầu tiếp xúc, em rất tin vào cảm giác của mình.
Anh đã xin số điện thoại của em qua người bạn đó và mời em đi chơi riêng, tình cảm phát triển rồi chúng em yêu nhau từ lúc nào không hay. Bọn em cùng là giáo viên, anh làm ở Quảng Ninh còn em thì ở Hà Nội. Vì xa nhau nên chúng em chỉ có thể nhắn tin và liên lạc qua điện thoại.
Nếu chỉ yêu thôi thì không nói nhưng vì em đã đến tuổi lấy vợ gả chồng, nên khi yêu em cũng luôn xác định và muốn tiến xa trong mối quan hệ. Em đã thẳng thắn nói ra ý định của mình dù thời gian chúng em quen nhau chưa lâu, vì tin tưởng nên em đã chia sẻ với anh điều đó.
Anh nói với em, anh yêu em và tình yêu này là thật lòng không phải bông đùa. Anh muốn cưới em nhưng dự định của anh là tháng 7 tới sẽ có giấy báo chính thức anh có được đi học ở Trung Quốc hay không. Dự định đó anh và gia đình đã có kế hoạch trước khi tình yêu của chúng em nảy nở. Chính vì thế em không hề trách anh mà động viên anh cố gắng để đạt được ước mơ đó, nhưng trong lòng em rất buồn...
Em biết anh yêu em... (Ảnh minh họa)
Anh cũng lo cho em và sợ nếu cưới nhau thì em sẽ phải chờ anh 4 năm và em sẽ rất thiệt thòi, vất vả. Bởi với đồng lương giáo viên ít ỏi anh không thể lo cho một gia đình, đến bản thân anh còn chưa lo được, anh muốn đi học nâng cao trình độ để thay đổi cuộc sống. Em là con gái nên em không thể đợi anh 4 năm rồi về mới cưới được. Anh muốn suy nghĩ và hỏi ý kiến gia đình vì anh không thể tự quyết định được chuyện khó khăn như thế này và không muốn bố mẹ thất vọng vì anh. Em khá nhạy cảm nên ít nhiều em cảm nhận được phần nào sự lựa chọn của anh sắp tới.
Em cũng đã thẳng thắn đề nghị anh rằng cưới xong rồi anh đi học, học 4 năm và mỗi năm được về 3 tháng vậy là có thể được gặp nhau. Ở nhà em sẽ ổn vì còn nhiều người giúp đỡ em, nếu có vất vả và khó khăn em có thể chịu được chỉ cần được ở bên và chăm sóc cho anh. Mọi chuyện khá rắc rối, anh vẫn băn khoăn, lần lữa không thể lựa chọn giữa em và sự nghiệp ngay lúc này. Anh nói đợi anh đến tháng 7 khi có giấy báo nếu đỗ anh sẽ đi học, còn không anh sẽ ở nhà và cưới em.
Vì yêu anh và muốn cho anh cơ hội nên lúc đầu em đã đồng ý, nhưng từ giờ đến tháng 7 còn rất lâu, lòng em không thể yên được, anh cứ vu vơ không quyết đoán khiến em rất khổ tâm. Anh muốn giữ em ở bên anh nhưng em cũng phải nghĩ cho mình nữa vì không ai lo cho mình bằng chính mình. Từng đó thời gian em sẽ mất rất nhiều cơ hội, sẽ không thể giao lưu bạn bè hay tìm cho mình một người phù hợp được. Nếu như chờ anh rồi anh cưới em thì không sao nhưng nếu anh đi học lúc đó em sẽ thế nào?
Sẽ đau khổ và lại phải mất một thời gian nữa để em lấy lại được cân bằng và tìm cho mình mối quan hệ khác. Cuộc sống luôn tiếp diễn mà kể cả khi ta có chán nản thế nào, em nghĩ nhiều lắm và cuối cùng em đã rút ngắn thời gian để anh trả lời em còn 1 tháng. Biết anh buồn nhưng tình cảm không phải thứ để đùa cợt, em không muốn cả hai phải đau khổ nếu không đến được với nhau. Lúc nào anh cũng nói nếu mình không đến được với nhau thì sẽ làm bạn tốt.
Những đau khổ mình anh mang nhưng sao được khi đã yêu thì muốn hay không em vẫn sẽ bị đau đớn, làm sao anh mang cho em được.
Càng yêu và hiểu cuộc sống của anh thì em lại càng hiểu công việc của anh ở Quảng Ninh rất vất vả, mặc dù là giảng viên một trường Cao đẳng, còn trẻ nên hay bị điều đi công tác khắp các huyện trong tỉnh. Nhiều khi vào vùng dân tộc, dạy thì không sao nhưng ăn uống ngủ nghỉ rất vất vả. Công việc thì vất vả mà đồng lương lại ít ỏi, đã không ít lần anh chán nản và muốn bỏ nhưng chỉ vì một chữ biên chế mà phải cố gắng.
Em phải chờ anh đến lúc nào đây? (Ảnh minh họa)
Em rất thương anh và em nghĩ anh phải đi Trung Quốc để thoát khỏi cảnh đó, em muốn anh được hạnh phúc chứ không phải sự chán nản như thế này. Em nghĩ yêu là phải mong cho người mình yêu được vui vẻ chứ không phải lúc nào cũng muốn giữ người yêu khư khư bên mình, thấy anh vất vả và khó khăn em rất thương và lại càng yêu anh hơn. Hơn lúc nào em mong anh đạt được ước mơ của mình để thay đổi cuộc sống. Còn một tháng nữa anh sẽ trả lời, em không biết lúc đó sẽ thế nào?
Còn tình yêu của em thì sao? Em phải làm thế nào để giải quyết ổn thỏa chuyện này đây? Xin chị Thanh Bình hãy cho em lời khuyên với.
Trả lời:
Chào em,
Chị rất hiểu suy nghĩ của em lúc này. Chị nghĩ em nên thông cảm cho anh ấy, bởi cuộc sống của anh ấy quá khó khăn và khi đã quyết định cưới là anh ấy phải gánh một trách nhiệm càng nặng nề hơn, nhất là lương giáo viên ba cọc ba đồng. Việc anh ấy muốn đi du học là một điều rất tốt, chứng tỏ anh ấy rất có ý chí, có trách nhiệm với cuộc sống của anh ấy và với em.
Biết rằng, khi anh ấy đi du học nghĩa là tình yêu của các em sẽ bị ngăn cản bởi không gian và thời gian. Yêu xa, bọn em sẽ không còn được ở bên nhau, không được gặp nhau, dựa dẫm vào vai nhau mỗi khi có chuyện buồn. Nếu như hiện tại, anh ở Quảng Ninh, em ở Hà Nội, liên lạc với nhau qua nhắn tin, điện thoại thì sang Trung Quốc việc đó ít nhiều sẽ bị hạn chế hơn. Trên hết là nỗi trống trải nhớ mong từng ngày. Rồi còn chưa kể đến sự xa mặt cách lòng mà các cụ ngày xưa đã đúc kết. Liệu tình yêu của các em có giữ được lòng khi có cơ hội tiếp xúc với những người khác, gặp gỡ những người tuyệt vời hơn. Hay đơn giản hơn những lúc trống vắng mà có một chỗ dựa, ai chẳng xiêu lòng.
Em hãy nên cho anh ấy cơ hội (Ảnh minh họa)
Suy nghĩ của em là " Mình chung thủy chờ đợi nhưng anh ấy có như thế không, hay rồi lại mòn mỏi mà phí tuổi thanh xuân". Và thế là trước lúc đối phương lên máy bay, trong sâu thẳm, nỗi sợ mất người yêu đã nhen nhúm, làm mất lòng tin và sự vững vàng chờ đợi trong em, chỉ cần một chút hiểu nhầm là bộc phát.
Em hãy xác định lại tình cảm của mình. Các em yêu nhau nhiều đến thế nào. Em có gạt bỏ được những suy nghĩ ở trên không. Ở đây niềm tin xuất phát từ hai phía, việc anh ấy ra đi là để mong muốn có một cuộc sống tốt hơn, một cơ sở vững chắc cho tương lai của em và anh ấy. Vậy em có chấp nhận hy sinh để chờ đợi không?
Theo chị, em hãy tạo cơ hội cho anh ấy, hãy đặt niềm tin vào anh ấy, khiến đối phương an lòng là điều kiện tiên quyết để nuôi dưỡng tình yêu, chiến thắng sự cách trở không gian. Trên thực tế không hiếm những đôi vượt qua được thời gian thử thách này và có một hôn nhân hạnh phúc.
Chúc em sáng suốt
Theo Bưu Điện Việt Nam
Anh coi tôi không bằng cuộc nhậu Sau lần bỏ rơi tôi để đi nhậu nhẹt, anh lại gọi điện năn nỉ tôi tha thứ. Nhưng rồi mọi chuyện vẫn lặp lại khiến tôi chán chường. Khi tôi viết những dòng chữ này, có lẽ anh đang vui vẻ bên mọi người. Mấy hôm nay, ngày nào tôi cũng khóc. Tôi khóc cho mối tình gần một năm rưỡi của...