Lừa tình các cô gái kiêu
Các cô gái kiêu kỳ thường khiến cánh đàn ông kém tự tin e ngại, nhưng mấy anh chàng sành sỏi lại bảo rằng, đó mới là “đồn dễ đánh”.
Nói về “kỹ nghệ cưa gái”, Kiên, một anh chàng nổi tiếng đào hoa, thao thao bất tuyệt: “Gặp những cô kiêu kỳ vì vừa xinh vừa có chút trí tuệ, cậu nào yếu bóng vía là sợ lắm, có thích cũng không dám tán. Cậu nào yêu mê mệt, bất chấp khó khăn lao vào không kể. Còn những cậu chỉ thích yêu chơi bời thì chỉ tập trung cưa những em xởi lởi, dễ dãi. Thế nhưng sự thực những em xinh kiêu mới dễ bị đánh gục”.
Càng kiêu càng ít kinh nghiệm
Kiên là kỹ thuật viên đồ họa, ngoài việc kiếm tiền thì sở thích lớn nhất của anh là chinh phục các cô gái xinh đẹp, vui vẻ với họ một thời gian rồi “đá” và lại tìm đối tượng mới. Bạn bè, đồng nghiệp của Kiên đều vừa ghen vừa phục anh chàng vì tất cả những cô gái qua tay anh đều không chỉ xinh mà còn trông rất trí thức, phong cách chuẩn mực, đoan trang. Họ cũng xót thầm cho các cô vì biết rằng dù vậy, các cô cũng chỉ được Kiên “chăm sóc” một thời gian rồi bỏ rơi.
Kiên giải thích về bí quyết thành công của mình: “Những em này nhìn thế thôi chứ đều không có mấy kinh nghiệm. Vì kiêu kỳ, cảnh giác, các em ít tiếp xúc gần hay có quan hệ gần gũi với đàn ông. Để an toàn, các em cứ áp dụng chiêu “tránh xa cho nó lành”. Nhưng càng như thế, các em càng ngờ nghệch, khó thoát những tay cáo già”.
Nạn nhân gần đây nhất của Kiên là Hoài Thu, cử nhân Luật, đang làm cho một công ty khá lớn ở Hà Nội. Từ trước đến giờ, một là do tập trung lo học hành, sự nghiệp, hai là không thấy người đàn ông nào vừa “ngon” lại vừa đáng tin cậy nên cô vẫn chưa yêu ai. Gặp cô, Kiên nói luôn cô không phải mẫu người để anh yêu đương, nhưng là tuýp phụ nữ lý tưởng để anh kết bạn vì cô hiểu biết, sâu sắc, có tâm hồn. Không hề cảnh giác với Kiên như những anh chàng ra mặt “tấn công” mình, Thu vô tư kết bạn với anh, gặp gỡ thường xuyên và ngày càng bị anh cuốn hút. Thế nên buổi tối ấy khi Kiên vồ lấy cô mà hôn thì cô nghĩ rằng tình cảm của anh cũng tiến triển từ từ, ngoài ý muốn giống như mình. Được Kiên dẫn đến mọi cuộc gặp với bạn bè anh nên Thu càng tin, chẳng tiếc gì chuyện chia chăn sẻ gối. Sau gần 5 tháng, Kiên nói chia tay với lý do “anh không thích hợp với hôn nhân, sợ làm lỡ dở cuộc đời em”.
Những cô kiêu hãnh và vốn “giữ mình nghiêm cẩn” thì khi bị lừa sẽ đau đớn hơn nhiều… (Ảnh minh họa)
Dễ mắc lừa trai già
Video đang HOT
Ý thức được giá trị cả về nhan sắc lẫn trình độ của mình, nhiều cô gái cảm thấy những chàng trai ở độ tuổi mình thật trẻ con và nhạt nhẽo. Trong mắt họ, người yêu lý tưởng là một người đàn ông thông minh, từng trải, sự từng trải thể hiện ở tuổi tác và trí thông minh thể hiện ở sự thành đạt của họ. Cũng vì nắm được tâm lý này mà nhiều kẻ Sở Khanh trung niên đã cho các cô gái vào tròng.
Là kế toán trưởng cho một công ty, Lệ Thúy vẫn được cho là cô gái sắc sảo, tỉnh táo, và cô cũng nghĩ mình là người như vậy. Nhưng điều này không đúng với chuyện tình yêu. Trong một cuộc “giao lưu” vì công việc, cô quen vị phó tổng giám đốc 49 tuổi của một doanh nghiệp khá thành công. Thúy bị ông cuốn hút vì vẻ điềm đạm, hiểu biết. Quen nhau, vị sếp tâm sự ông có một người vợ trẻ đẹp, tuy thả phanh tiêu tiền của ông nhưng chẳng ban phát tình yêu cho ông, rằng ông hối hận vì quá mê chân dài mà cố cưới cho bằng được… Một thời gian sau, Thúy và vị sếp này yêu nhau. Khi sống kiểu “già nhân ngãi” với ông ta, cô tin lời tình nhân rằng ông sẽ chịu mất một phần tài sản để ly dị vợ và hai người sẽ cưới nhau.
Đến khi bị “đá”, Thúy mới biết rằng người đàn ông này có phương châm “nói không với chân dài, người mẫu”, chỉ cặp bồ với nữ trí thức trẻ đẹp vì “vừa rau sạch, vừa thú vị, vừa đỡ tốn kém”. Còn người vợ của ông ta, yêu hay không chẳng biết, nhưng chắc chắn là không bao giờ dám lơi là việc lấy lòng chồng để khỏi bị thay thế bởi các bóng hồng khác.
100 cô gái bị lừa tình thì 100 cô đau đớn. Nhưng những cô kiêu hãnh và vốn “giữ mình nghiêm cẩn” thì khi bị lừa sẽ đau đớn hơn nhiều. Thúy tâm sự: “Tôi không trách mình ngu ngốc yêu nhầm người, vì người khôn hay người dại thì khi yêu cũng dễ thành ngu ngốc. Tôi chỉ tiếc giá mình không vội vàng trao hết cho người ta thì sau một thời gian khi biết mình nhầm, cảm giác mất mát sẽ nhẹ hơn nhiều”.
Theo VNE
Không dám "sang sông" vì đã trót qua "một đời chồng"
Vì thời sinh viên, tôi đã từng chung sống với Tuấn như vợ chồng nên giờ đây, tôi không còn đủ tự tin để đón nhận tình yêu của anh chàng đồng nghiệp nữa...
Tôi sinh ra và lớn lên trong một gia đình không mấy khá giả nhưng ba mẹ luôn quan tâm tới cuộc sống cũng như việc học tập của mấy chị em tôi. Là con cả trong gia đình nên tôi luôn cố gắng học tập để không phụ lòng tin yêu của bố mẹ và là tấm gương tốt cho các em noi theo.
Khi học xong cấp ba, tôi gặp Tuấn, anh chàng học trên tôi hai khóa và khi ấy anh đang là sinh viên của một trường Đại học. Còn tôi, năm ấy tôi thi trượt Đại học nên khi nói chuyện với anh, tôi luôn ấp ủ ước mơ được bước chân vào giảng đường Đại học như anh. Từ sự quen biết, thần tượng, quý mến và rồi chúng tôi yêu nhau tự lúc nào cũng không hay biết.
Ba mẹ tôi rất quý Tuấn vì anh là một người có học hành đàng hoàng, lại rất ngoan ngoãn, lễ phép với người lớn... nhưng khi biết tôi có tình cảm với anh, mẹ tôi cũng đã nhẹ nhàng nhắc khéo con gái không nên yêu đương sớm để tập trung học hành thật tốt cho kì thi lại năm sau.
Vì yêu anh, tin anh nên những gì anh nói ra tôi đều cho là đúng. Khi ấy, anh khuyên tôi nên đến trường anh đang theo học để có điều kiện ôn thi cho tốt và khi tôi nói với ba mẹ quyết định đó, ba mẹ tôi cũng đều rất ủng hộ và hi vọng tôi sẽ có môi trường học tập và ôn thi tốt hơn.
Tình yêu của chúng tôi thật đẹp. Anh thường động viên tôi rằng "Cả anh và em cùng cố gắng cho tương lai nhé!". Chính sự quan tâm của anh đã giúp tôi thêm động lực để tôi cố gắng học tập tốt và quyết tâm thi đậu năm đó. Thế nhưng, cũng vì quá tin tưởng và yêu anh nên khi anh khuyên tôi "Chuyển đến nhà anh để anh có nhiều thời gian chăm sóc và dạy kèm" nên tôi đã không ngần ngại khi chuyển đồ đến chung sống cùng anh.
Tôi và Tuấn đã từng thuê phòng và sống chung với nhau (Ảnh minh họa)
Thật may mắn vì năm đó tôi cũng đã thi đỗ vào trường anh đang theo học. Chúng tôi vẫn yêu nhau, ở bên nhau mỗi ngày, cùng san sẻ với nhau những khó khăn trong cuộc sống... nhưng tôi quyết định không chung sống với anh nữa vì sợ lỡ bố mẹ đến thăm sẽ biết được sự thật và thất vọng về "cô con gái ngoan" - niềm tự hào của bố mẹ tôi bao nhiêu năm nay.
Thế nhưng, cuộc đời thật khéo trêu đùa... Ngày còn chung sống với nhau, anh một mực quan tâm, lo lắng, động viên tôi và vẫn luôn chăm chỉ học tập... nhưng kể từ khi tôi dọn ra ở riêng, anh không còn chăm chỉ học hành như trước đây, cũng không dành thời gian để ở bên tôi như trước đây nữa... Tất cả thời gian rảnh rỗi, anh đều dành vào việc chơi game. Bao nhiêu tiền ba má mẹ gửi xuống cho anh, anh đều nướng hết vào quán net gần trường. Có những hôm anh chơi game quên cả ăn uống, nghỉ ngơi... Thấy anh càng ngày càng bê tha học tập, tôi đã khuyên anh rất nhiều và mong muốn anh hãy nghĩ cho tương lai của mình, của hai đứa sau này... nhưng dường như những lời của tôi đều bị anh bỏ ngoài tai hết.
Kết thúc học kì I năm thứ nhất, tôi phát hiện ra mình có thai. Tôi sợ gia đình biết, sợ mẹ sẽ không chịu đựng nổi khi biết "cô con gái ngoan" của mẹ "hư hỏng", sợ mẹ đau lòng và sẽ không còn mặt mũi nào để nhìn mặt bà con lối xóm nên tôi đã quyết định phá bỏ bào thai ấy. Khi tôi nói với anh về chuyện đó, anh vẫn thản nhiên như không có chuyện gì xảy ra, vẫn mải miết lao vào quán net với những trò game, vẫn quên ăn, quên ngủ để lùi mình trong thế giới ảo ấy... và dù rất tủi nhục và đau đớn nhưng tôi vẫn phải một mình vào bệnh viện phụ sản để xử lý bào thai đó.
Cuộc sống của chúng tôi vẫn trôi qua buồn tủi như thế! Anh chỉ biết vùi đầu vào game nên năm học đó, anh đã phải nợ rất nhiều môn. Bao nhiêu tiền bạc bố mẹ cho, anh đều mang đi chơi game hết, ví anh lúc nào cũng trong tình trạng hết tiền... Cuộc sống sinh viên khó khăn, nay lại càng trở nên thiếu thốn.
Để tiết kiện các khoản chi tiêu hàng tháng của hai đứa, cuối cùng, tôi và anh lại quyết định thuê phòng trọ và ở với nhau... nhưng dường như, đây cũng không phải là biện pháp hữu hiệu nhất. Mỗi lần tôi nhắc anh học bài, anh đều bỏ ngoài tai những lời đó... dường như anh vẫn chứng nào tật nấy! Dù tôi có khuyên răn, động viên, nũng nịu, yêu chiều anh như thế nào thì anh vẫn không thể từ bỏ được niềm đam mê trong thế giới ảo ấy...
Có những khi anh hết tiền chơi game, anh lại hỏi tiền tôi... và nếu tôi không đưa tiền cho anh thì giữa chúng tôi sẽ có lời ra tiếng vào và những trận cãi vã sẽ xảy ra liên miên. Cũng vì yêu anh nên tôi nín nhịn và chịu đựng, hi vọng sau này khi hai đứa ra trường và cưới nhau, anh sẽ ý thức được cuộc sống vợ chồng và sẽ thay đổi theo hướng tích cực.
Tôi không đủ tự tin để đón nhận tình cảm của Quân dành cho tôi (Ảnh minh họa)
Thời gian trôi qua, tôi đã cầm trên tay tấm bằng Đại học, còn anh vẫn đang giậm chân tại chỗ. Mấy năm trời phải gò mình chịu đừng anh, tôi nhận ra dường như tình yêu tôi dành cho anh đã không còn nữa. Tôi quyết định nói lời chia tay anh nhưng khi ấy, anh lại năn nỉ níu kéo: "Nếu em mà bỏ anh thì anh sẽ chết". Vì lời đe dọa ấy nên tôi đã không nỡ rời xa anh...
Giờ đây, anh cũng đã thay đổi được phần nào. Anh chăm chỉ học hành và biết lo lắng cho tương lai hơn. Anh bảo với tôi rằng, "Anh cố gắng học tập cũng chỉ vì em. Nếu không có em, anh sẽ không cần học làm gì nữa". Trong thâm tâm, dù tôi không còn yêu anh nữa nhưng tôi vẫn không nói lời chia tay... vì tôi muốn anh cố gắng học hành cho xong, khi nào anh có trên tay tấm bằng Đại học, tôi sẽ tự ra đi...
Khi mới vào làm ở cơ quan, tôi đã gặp Quân, một chàng trai chững chạc và nghiêm túc. Bạn bè, đồng nghiệp trong cơ quan ai cũng khen Quân là người tốt và điều quan trọng là anh dành tình cảm đặc biệt cho tôi. Sau một thời gian tìm hiểu, tôi cũng đã nhận lời đi chơi với anh... và giờ đây, tôi nhận ra một điều rằng, tôi đã yêu Quân.
Những lúc xa Quân khiến lòng tôi nhớ anh đến cồn cào. Trong giấc ngủ sâu, tôi vẫn mơ về anh, về những quan tâm, yêu chiều anh dành cho tôi trong suốt thời gain qua... và thật hạnh phúc biết bao khi Quân đã ngỏ lời yêu tôi! Thế nhưng, tôi chưa kịp vui vì người tôi thầm yêu trộm nhớ cũng yêu thương mình thì tôi đã phải chối từ tất cả những tình cảm đó vì quá khứ không mấy tốt đẹp của mình.
Tôi yêu Quân nhưng tôi không dám đến với anh chỉ vì anh và Tuấn cũng quen biết nhau. Tôi sợ khi mình đến với Quân, Tuấn sẽ tìm anh và nói với anh tất cả chuyện quá khứ giữa chúng tôi... Tôi sợ Quân sẽ khinh thường và ghét bỏ một đứa con gái hư hỏng và đã qua "một đời chồng" như tôi!
Giờ tôi phải làm sao đây? Chẳng nhẽ tôi không còn cơ hội nào để đến với Quân sao? Chẳng nhẽ tôi phải chấp nhận Tuấn để rồi phải khổ sở suốt cuộc đời này ư? Tôi thực sự rất buồn và bế tắc...
Xin các bạn hãy cho tôi lời khuyên để giúp tôi thoát khỏi cuộc sống tréo ngoe và khó khăn này!
Theo VNE
Vợ chồng sinh viên "cave" mốt mới của giới trẻ Hà Nội đất chật, người đông, nhà trọ lúc nào cũng là vấn đề "sốt", là nỗi lo âu, thấp thỏm không yên đặc biệt với các bạn sinh viên. Có muôn vàn những rắc rối, trục trặc cũng từ nhà trọ "đẻ" ra... Nhà trọ hay là... nhà "chứa"? Các khu trọ có tầm 30 phòng trở lên, thì có đến cả...