Lừa tình bằng… chiếc nhẫn cầu hôn
Hóa ra, chiếc nhẫn cầu hôn mà hắn quỳ xuống tặng cho cô lại có mục đích như thế
Vậy là hắn đã bỏ cô, một cách đầy phũ phàng và dứt khoát. Cô thẫn thờ nhìn chiếc nhẫn hắncầu hôn cô trên ngón tay áp út của mình mà thấy lòng cay đắng vô vàn.
Cô và hắn quen và yêu nhau qua một người bạn. Khi biết cô đang qua lại với hắn, người bạn ấy có nói bóng gió muốn cô tìm hiểu cho kĩ càng rồi hãy quyết định ở bên hắn, vì hắn là kẻ trước nay khá đào hoa, yêu đương qua lại với khá nhiều cô gái. Cô đã suy nghĩ về chuyện đó, nhưng nhận thấy hắn đối với cô rất tốt, hơn nữa vì cũng yêu hắn, cô quyết định bỏ qua mọi thứ sang 1 bên để cho bản thân 1 cơ hội chạm tay vào hạnh phúc. Nhất là khi nghe hắn tâm sự rằng cô là người con gái khiến hắn phải thay đổi, khiến hắn muốn gắn bó cả đời, chứ không như những mối tình thoáng qua trước đây, thì cô tin hành động của mình là hoàn toàn đúng đắn.
Yêu nhau được 3 tháng, hắn dẫn cô về nhà ra mắt. Khỏi phải nói cô vui thế nào, càng tin tưởng hơn vào tương lai tốt đẹp của mối tình này. Chẳng phải khi dẫn bạn gái về ra mắt là người đàn ông ấy trong lòng cũng phải xác định ít nhiều với người con gái ấy hay sao? Rồi sau buổi hôm đó, thấy hắn khoe bố mẹ hắn rất ưng ý với cô, cô càng vui và đặt niềm tin lớn hơn nữa vào hắn.
Tròn 4 tháng yêu nhau, hắn quỳ xuống cầu hôn cô bằng một chiếc nhẫn tuy không mấy giá trị nhưng tấm lòng của hắn dành trong đó thì đúng là vô giá đối với cô. “Anh hứa, vào ngày trọng đại của chúng ta, anh sẽ dành cho em một chiếc nhẫn đẹp đẽ và quý giá hơn gấp nhiều lần. Hôm nay, anh quỳ xuống cầu hôn em là để chứng minh rằng, anh đến với em không hề có mục đích nào khác ngoài mong ước lấy được em làm vợ! Đợi ra Giêng công việc của anh hòm hòm, mình cưới nhau nhé!” – hắn đã nhìn cô đầy chan chứa yêu thương, dịu dàng nói như vậy. Cõi lòng cô ngập tràn hạnh phúc, run rẩy để hắn lồng chiếc nhẫn cầu hôn vào tay, trong lòng đã phần nào đó coi hắn chính là chồng tương lai của mình, cho dù từ thời điểm đó tới ra giêng như hắn nói còn hẳn gần 1 năm nữa!
Tay cô run rẩy khi hắn lồng vào tay cô chiếc nhẫn cầu hôn.
Cũng từ đó, mỗi khi hắn hết lương, hắn cần tiền làm việc này việc kia thì đều tới vay mượn cô. Hắn bảo: “Bình thường anh ngại vay tiền của con gái lắm, nhưng em là vợ tương lai của anh, tất cả tiền của anh sau này đều do em giữ nên anh mới không ngại gì hết đấy!”. Khi ấy, cô ngu muội lại còn thấy vui vui vì điều đó, bởi chẳng phải nó cho thấy hắn thực sự coi cô là người gần gũi và thân thiết sao! Khi hắn muốn tậu xế hộp, cô cũng chẳng ngần ngại vét hết số tiền tiết kiệm để góp chung với hắn. Hắn nói, cho cô đứng tên, nhưng rồi lại ngần ngừ: “À nhưng mà chủ yếu là anh cầm lái, giấy tờ mang tên em có khó không nhỉ…”. Cô nghĩ hắn đi đến xe nhiều hơn cô, ít nữa lấy nhau thì cũng là hắn cầm lái nhiều, vì thế giấy tờ đứng tên hắn sẽ thuận tiện hơn.
Video đang HOT
Không những chả tiếc rẻ gì hắn chuyện tiền bạc, cô còn hết lòng lo cho hắn như 1 người vợ lo cho chồng. Tuy 2 người không sống chung, nhưng cô thường xuyên tới chỗ hắn cơm nước, dọn dẹp, giặt giũ áo quần cho hắn. Cô dịu dàng khuyên nhủ hắn tránh những điều không nên, cố nhịn những lúc hắn nóng nảy, làm việc gì cũng suy nghĩ cho hắn tới quên đi cả lợi ích của bản thân mình. Một người vợ mẫu mực cũng chỉ đến thế mà thôi! Nhưng cô không thấy thiệt thòi gì cả, khi cô chưa có danh phận chính thức bên hắn. Cô tin hắn. Vì chả phải hắn đã cầu hôn cô rồi đấy sao!
Nhưng rồi cũng chính vì lòng tin ấy, suy nghĩ ấy mà cô bị hại cho thê thảm. Thời hạn ra Giêng mà hắn hứa hẹn chưa tới thì sau khi bòn rút chán chê tiền bạc của cô, lợi dụng tình cảm của cô xong, hắn đã nhanh chóng tậu cho mình một em người yêu mới. Ngày hắn nói chia tay, hắn thờ ơ giải thích lí do với cô rằng, hắn đã hết yêu. Là hết yêu thì ai dám làm gì hắn, vì tình cảm rõ ràng là không thể gượng ép. Hết yêu, giấy đăng kí kết hôn có chữ kí và dấu đỏ của vợ chồng còn có thể xóa bỏ thì một chiếc nhẫn rẻ tiền với lời cầu hôn đường mật theo gió bay đi cũng có khó khăn gì đâu! Hắn đi, số tiền vốn thuộc về cô mà cô giúp hắn, cũng theo hắn một đi không trở lại.
Hóa ra, chiếc nhẫn cầu hôn mà hắn quỳ xuống tặng cho cô chỉ là công cụ để lừa tình, để mong hòng chiếm lòng tin của cô, từ đó khiến cô dốc gan ruột ra cho hắn mà thôi! Ném chiếc nhẫn mình từng nâng niu như báu vật vào thùng rác, trong lòng cô là cả một nỗi xót xa vô hạn…
theo Giangpham/Afamily
Tôi đã cưới nhầm hồ ly tinh!
Người cũ của vợ tôi nói họ ăn nằm với nhau chán chê rồi. Đã thế cô ấy còn quỵt của anh ta gần 200 triệu rồi bỏ trốn.
Tôi không muốn con mình chịu thiệt thòi khi còn nhỏ mà phải sống cảnh thiếu cha, thiếu mẹ nhưng tôi kinh hãi người vợ như hồ ly của tôi. (Ảnh minh họa)
Ngoảnh đầu nhìn lại, 5 năm qua, cuộc sống của vợ chồng tôi chẳng khác nào địa ngục. Thương các con tôi cứ cố thuyết phục mình nhẫn nhịn thêm chút nữa. Nhưng có lẽ tôi đã quá sai lầm, tôi sai ngay từ khi quyết định cưới cô ta, một người đàn bà chẳng khác nào hồ ly tinh.
Đàn ông mà nói vợ mình bằng những lời như thế quả thật đáng xấu hổ. Nhưng tôi không còn biết dùng từ gì để nói về người đàn bà đáng sợ ấy, mặc dù cô ta là mẹ của các con tôi. Hơn 5 năm trước, tôi bất chấp mọi điều để cưới cô ta về nên giờ đây tôi phải gánh chịu tất cả vì tôi thương các con mình.
Tôi đã từng yêu cô ta thật lòng, yêu như điên như dại. Ngày ấy cô ta sắm vai một cô gái hiền lành, sinh viên nghèo, ham học. Tôi quen cô ta khi tôi đang là trưởng phòng của một công ty tư nhân, lương tháng cũng đáng để nhiều người ngưỡng mộ. Thực ra lúc đó, tôi quen cùng một lúc 2 người, chính là vợ tôi bây giờ và bạn của cô ấy. Trong giai đoạn làm bạn, tôi quý mến cả hai và cũng chưa biết chọn ai làm bạn gái.
Nhưng vợ tôi là người quá khéo léo. Vợ tôi hơn hẳn cô bạn kia trong cách lấy lòng đàn ông. Đã vậy cô ấy còn lẳng lặng nói xấu bạn mình để tôi tin những diều đó và rồi đem lòng yêu cô ta. Tôi đã yêu rất thật lòng, thấy cô ta ngoan hiền, ăn nói lễ phép, biết điều nên lại càng ưng thuận.
Tôi đã yêu rất thật lòng, thấy cô ta ngoan hiền, ăn nói lễ phép, biết điều nên lại càng ưng thuận. (Ảnh minh họa)
Chúng tôi cưới sau khi vợ tôi ra trường được hơn 1 năm. Cưới xong được 2 tháng thì tôi phát hiện ra chuyện quá khứ tày trời của vợ. Người cũ của vợ tôi đến gặp tôi nói rằng cô ấy lừa anh ta gần 200 triệu rồi chia tay. Vì quá yêu nên anh tin, giờ không đòi lại được. Anh ta cũng nói họ ăn nằm với nhau chán chê rồi, mà chính vì thân thiết đến thế anh ấy mới tin và cho vợ tôi vay một khoản tiền lớn như vậy.
Tôi không muốn nghe chuyện một tai, quyết định bắt vợ đi gặp anh ta đối chất. Vợ tôi khóc mếu nói rằng vay tiền vì lúc đó mẹ bệnh nặng, sau này không đủ khả năng chi trả nên đành phải quỵt như vậy. Còn chuyện tình cảm vì hết yêu nên cô ấy không thể tiếp tục, như thế sẽ làm khổ người kia. Tôi đau lòng lắm, tôi chẳng cần biết cái lí do mà cô ấy đưa ra là đúng hay sai, bao nhiêu phần trăm là sự thật nhưng tôi biết chắc chuyện vợ mình có quan hệ với người kia và quỵt tiền của anh ta là thật.
Nhưng biết thì cũng đành câm lặng, vợ chồng đóng cửa bảo nhau chứ biết làm sao? Lẽ nào mới cưới được 2 tháng, cô ấy lại đang có bầu lại đi bỏ nhau. Hơn nữa lúc đấy tôi cũng thấy vợ mình tốt, ngoại trừ cái chuyện quá khứ ấy ra thì cô ấy cũng không xấu xa. Vậy là tôi lẳng lặng trả nợ cho vợ 200 triệu và mong anh ta thông cảm, bỏ qua cho.
Đấy mới chỉ là mở đầu cho một cuộc hôn nhân bi kịch như địa ngục của tôi.
Vợ tôi sinh con xong, không có nghề nghiệp, cô ấy bàn với tôi đi vay trăm triệu để mở cửa hàng tại nhà. Thương vợ, biết vợ mình sức khỏe yếu, chẳng đi làm gì được nên tôi đành đứng ra vay tiền. Nếu không phải là tôi thì ai người ta cho vay bởi vì cô ấy chẳng công ăn việc làm, họ sẽ không tin tưởng. Vậy là chính tay tôi kí vào giấy vay nợ.
Chuyện nhà cửa, bố mẹ cho tôi, trên giấy tờ chỉ có tên tôi... Lúc đầu không sao, nhưng có con xong, đêm nào cô ấy cũng khóc nói là tủi thân. Cô ấy kêu mình nghèo, đến cái tên được đứng chung sổ đỏ với chồng cũng không được, khác gì người dưng nước lã ở chung nhà. Thấy vợ có vẻ mặc cảm, mà tôi nghĩ vợ chồng sống với nhau ai lại cứ nghĩ chuyện bỏ nhau nên tôi đã quyết định cho vợ đứng tên chung.
Nhưng sự thật thì, kinh doanh được vài tháng cô ấy kêu không trụ nổi, quyết định dẹp tiệm. Thật ra cô ấy đầu tư vào cửa hàng chẳng đáng bao nhiêu, còn lại cô ấy cho vào tài khoản quỹ đen, quỹ đỏ gì đó đứng tên cô ấy còn cái nợ vẫn mình tôi gánh.
Bố mẹ tôi cô ấy cũng đối xử chẳng ra gì. Ông bà giận quá quyết định chẳng thèm ngó ngàng gì qua nhà tôi luôn. Tôi bị cô độc trong chính gia đình mình vì vợ hằn học với tất cả mọi người, ai ai cũng không ưa. Hàng tháng tôi lao vào làm, được bao nhiêu thì phải đưa cho vợ gần hết, chỉ giữ lại chút tiền thuốc nước. Tôi có nói thì cô ấy lại gào lên: "Tôi lo cho cái gia đình này chứ có ăn tàn phá hoại đâu mà anh phải sợ. Nếu không thì anh ở nhà mà trông con anh để tôi đi làm cho khỏi tị nạnh".
Quá chán nản, tôi im lặng mà sống. Nhưng thực sự sức chịu đựng của con người có hạn. Cách đây ít lâu tôi đề nghị ly hôn, vợ tôi cười khinh khỉnh nói rằng giờ có ly hôn cô ấy cũng chẳng sợ, tài sản, nhà cửa chia đôi, tiền tiết kiệm cô ấy cũng có một khoản không nhỏ... Trong khi đó khoản nợ năm xưa vẫn cứ một mình tôi còng lưng ra trả vì cô ấy nói đấy là do tôi kí nợ.
Nhìn thấy vợ mỗi ngày tôi cảm giác ớn lạnh và sợ hãi. Tôi không muốn con mình chịu thiệt thòi khi còn nhỏ mà phải sống cảnh thiếu cha, thiếu mẹ nhưng tôi kinh hãi người vợ như hồ ly của tôi.
Theo Eva
Yêu qua mạng, cẩn thận sập bẫy Các cô gái dùng tên mỹ miều, dùng cơ thể gợi cảm để dụ dỗ đàn ông. Có chàng trai chỉ vì ham mê của lạ, chạy theo sắc dục... Tôi hoàn toàn đồng ý với những lời chia sẻ của bạn Trường dành cho những tâm sự của bạn Trung. Cô gái đó chỉ vì thèm thuồng tình dục mà bạo dạn...