Lòng người hào sảng
Với một đứa tỉnh lẻ như tôi, Sài Gòn chỉ là nơi tìm kiếm cơ hội việc làm. Tôi đến để kiếm việc, không phải đến vì yêu. Thế nhưng dần dà tôi thương Sài Gòn lúc nào hổng biết!
Hình như không chỉ người Sài Gòn thôi đâu, người nơi khác đến sống cũng hào sảng, dễ mến như vậy.Ảnh: Ngọc Dương
Mấy lúc buồn tủi, tôi trộm nghĩ Sài Gòn chỉ đáng sống với người giàu thôi. Cùng kẹt xe, người giàu ngồi trên ô tô khác với người nghèo ngồi xe máy, bụi bặm và nóng nực. Cùng hít chung bầu không khí, người giàu ở biệt thự khác với người nghèo chen chúc trong những căn phòng chật hẹp, nắng nóng hầm hập, mưa ngập ướt đồ.
Tôi ấy à, nếu mà không bục mặt kiếm tiền gởi về quê thì tôi cũng yêu Sài Gòn tha thiết cho coi. Tôi sẽ vừa ăn tôm hùm vừa thắc mắc cuộc đời đẹp như này sao nhiều người cứ hay than thở. Thực ra đó chỉ là suy nghĩ vẩn vơ khi cực quá chứ tôi biết giàu hay nghèo cũng đều có những nỗi khổ riêng. Tuy nhiên, ngày mới tới Sài Gòn, tôi không hiểu có gì ở thành phố này khiến người ta yêu đến thế.
Ngày mới tới Sài Gòn, tôi không hiểu có gì ở thành phố này khiến người ta yêu đến thế.Ảnh: Ngọc Dương
Một lần đi làm về, tôi ghé chợ mua đồ ăn mới sực nhớ mình sắp hết tiền. Người bán nói con cá diêu hồng 65.000 đồng. Tôi chỉ còn 40.000 đồng. Tôi ái ngại xin lỗi và chào đi. Không ngờ cô nói: “Thôi bán cho cưng đó, mai đưa tiền sau hen!”. Nếu ở quê thì câu đó bình thường vì người bán người mua biết rõ về nhau. Nhưng đây là Sài Gòn. Nếu mai tôi không trả, cô biết đường nào mà đòi? Thậm chí tôi chỉ mới mua ở cô lần đầu, lấy gì để tin tưởng? Vậy mà cô chọn tin. Khi tôi kể chuyện này với đồng nghiệp, chị nhún vai: “Người Sài Gòn mà!”. Ý là người Sài Gòn dễ thương xưa giờ, có gì mà ngạc nhiên. Tôi xúc động quá chừng!
Video đang HOT
Lần khác, tôi bỏ quên chìa khóa trong cốp xe rồi ấn xuống. Thôi xong! Tôi hì hụi đẩy bộ tới quán sửa xe gần đấy. Trời thì tối, bụng tôi đói cồn cào. Chỉ một quãng ngắn nhưng rất mệt vì đường hơi dốc. Điều khiến tôi biết ơn là có đến hai người tấp vào hỏi xe bị sao, hết xăng hay thủng lốp, có cần giúp gì không? Nếu đi xa hơn chắc sẽ có nhiều lời đề nghị giúp đỡ hơn. Chưa kể chú thợ sửa xe chẳng những không lấy tiền mà còn dặn tôi chạy về cẩn thận.
Ảnh: Ngọc Dương
Tình yêu của tôi dành cho thành phố này nhẹ nhàng, vừa đủ để khi xa rưng rưng nhớ lại mấy chuyện cỏn con ấm lòng, thay vì than thở kẹt xe, ngập lụt
Hình như không chỉ người Sài Gòn thôi đâu, người nơi khác đến sống cũng hào sảng, dễ mến như vậy. Đợt chân tôi bị đứt sâu hoắm, một anh sốt sắng đèo tôi đi bệnh viện khâu lại. Những ngày sau đó, các anh chị học y trong dãy trọ giúp tôi vệ sinh vết thương và thay băng. Khi tôi té xe, tay chân trầy trụa, đồng nghiệp mua giùm thuốc chống sưng đem tới. Chúng tôi đều là người nơi khác tới đây lập nghiệp, có lẽ vì cùng cảnh ngộ mà đùm bọc nhau chăng? Hay tại Sài Gòn đáng yêu quá, chúng tôi không khác được?
Tôi nhận ra mình đem lòng thương mến Sài Gòn là vì con người nơi đây. Những nụ cười hồn hậu, những lời hỏi han quan tâm, lòng tin giữa người với người, tất cả đều ấm áp. Tôi mới ở Sài Gòn ba năm nên chưa yêu đậm sâu như những người gắn bó lâu. Tình yêu của tôi dành cho thành phố này nhẹ nhàng, vừa đủ để khi xa rưng rưng nhớ lại mấy chuyện cỏn con ấm lòng, thay vì than thở kẹt xe, ngập lụt. Trong tình yêu có cả sự biết ơn chân thành, biết ơn Sài Gòn đã bao dung với người con miền Trung như tôi.
Theo thanhnien.vn
Mẹ anh ấy xúc phạm tôi là đồ cũ
Mẹ anh ấy xúc phạm tôi là đồ cũ. Quen nhau đến sáu tháng rồi mà anh vẫn chưa có ý định đưa tôi về nhà chơi. Thậm chí khi ở nhà, anh cũng không muốn tôi gọi điện thoại vào giờ anh xem ti vi cùng mẹ ngoài phòng khách.
Kính gửi chị Hạnh Dung,
Tôi chia tay chồng đã được bốn năm, hiện đang sống cùng con nhỏ. Gần đây, tôi gặp một người đàn ông lớn hơn tôi hai tuổi, chưa từng lập gia đình. Anh là một doanh nhân khá thành đạt, cao lớn, đẹp trai, lịch thiệp. Tôi thật sự cảm thấy mình quá may mắn, hạnh phúc. Nhất là khi anh và con trai tôi rất gắn bó với nhau.
Ảnh minh họa
Thế nhưng, quen nhau đến sáu tháng rồi mà anh vẫn chưa có ý định đưa tôi về nhà chơi. Thậm chí khi ở nhà, anh cũng có vẻ không muốn tôi gọi điện thoại cho anh vào giờ anh xem ti vi cùng mẹ ngoài phòng khách. Anh kể ba anh bị tai nạn giao thông mất khi anh còn nhỏ. Mẹ ở vậy nuôi anh và anh là tất cả của mẹ. Mẹ mơ mộng rất nhiều về một cô dâu hoàn hảo, vì mẹ luôn cho rằng anh là người hoàn hảo.
Qua cách kể của anh, tôi hiểu rằng chắc chắn tôi không phải là con dâu mà mẹ anh mong ước. Anh nói từ từ để anh thuyết phục mẹ. Thế rồi hôm kia, mẹ anh tự tìm đến tôi. (Không biết bằng cách nào bà có được địa chỉ và biết mối quan hệ của tôi với anh). Bà nói tôi buông anh ra sớm thì bớt tổn thương cho tôi...
Qua cuộc trò chuyện, tôi nhận ra bà là một mẹ chồng ghê gớm. Và chắc chắn bà sẽ khó chấp nhận tôi là dâu. Bà nói trông tôi cũng có vẻ là người tử tế, nhưng bà không thể để con trai bà vướng vào những rắc rối kiểu như lấy gái nạ dòng, rồi con anh con em. Bà thậm chí còn dùng những từ xúc phạm như không muốn con bà xài "đồ cũ".
Trước khi ra về, bà nói tôi hãy suy nghĩ cho kỹ mà xử sự. Đằng nào thì tôi cũng sẽ không thể có hạnh phúc với con trai bà.
Đã hai ngày qua, tôi chưa kể cho anh nghe câu chuyện này. Tôi cũng chưa biết nên làm thế nào. Nên nói với anh hay không? Quyết tâm giữ anh hay chia tay anh theo ý bà? Quyết định nào cũng làm tôi sợ.
Thanh Lan (Q.3, TP.HCM)
Thanh Lan thân mến,
Cân nhắc, không vội làm rùm beng mọi chuyện, không níu áo người yêu đòi che chở... Bạn đã xử sự rất tốt, chứng tỏ bạn trưởng thành, bình tĩnh và chín chắn. Vì thế, càng hy vọng bạn sẽ có những lựa chọn hợp lý, hợp tình, sáng suốt để có một tương lai bình an. Bởi với bạn và con trai bạn lúc này, bình an quan trọng hơn hết.
Trước tiên, chính bạn phải thông cảm cho mẹ của bạn trai và thông cảm cho cả anh ấy. Bạn trai của bạn chắc chắn hiểu rõ mẹ mình, và đang cố gắng tìm cách để bạn không tổn thương, mẹ anh ấy không thất vọng. Làm sao để đừng xảy ra một cuộc chiến giữa hai người mà anh ấy thương yêu.
Dù thế nào chăng nữa, bạn cũng phải cho anh ấy biết về cuộc hội ngộ với mẹ của anh ấy. Cách kể câu chuyện như thế nào là tùy thuộc nơi bạn, thế nhưng, tốt hơn hết là nhẹ nhàng, điềm tĩnh, tránh xúc phạm cũng như tránh thể hiện cảm giác bị xúc phạm. Hãy nhấn mạnh sự cảm thông của bạn với tâm trạng bức xúc của mẹ anh ấy. Điều đó giúp cho bạn trai bạn bình tĩnh hơn.
Hãy làm sao để anh hiểu rằng bạn yêu anh và sẵn sàng cùng anh vượt qua mọi thử thách, khó khăn, sẵn sàng kiên nhẫn chờ đợi mọi cơ hội, sẵn sàng chấp nhận mọi hoàn cảnh. Rằng bạn cũng thương và hiểu mẹ chồng, người đã hy sinh tuổi xuân cho anh. Và bây giờ, mọi việc tùy thuộc vào sự mạnh mẽ, can đảm và yêu thương bạn đến đâu, của anh.
Bạn chỉ có thể hỗ trợ anh bằng tình yêu thương, sự chân thành, lòng hy sinh... Nhưng nhất thiết, không vì ai, vì cái gì mà hy sinh sự bình yên trong cuộc sống của mẹ con bạn. Vì mẹ của anh ấy là mẹ, bạn cũng đang là một người mẹ.
Thanh Lan
Theo kienthuc.net.vn
Làm được 4 điều này, vợ chồng yêu thương nhau đến già, chẳng lo ngoại tình, cãi vã Giữ được tình cảm vợ chồng ngọt ngào, nồng đượm sau thời gian dài chung sống không phải là điều người phụ nữ nào cũng mong muốn. Dành nhiều không gian riêng tư cho nhau Đây là một vấn đề quan trọng trong cuộc sống vợ chồng. Sau khi lập gia đình, có con, dường như hai vợ chồng sẽ mất dần không...