Lòng người đàn bà một khi đã tổn thương, có thể làm gì để chữa lành được?
Đàn bà vốn an phận, coi gia đình, chồng con là tất cả sự nghiệp của mình, nên khi nhận ra mình bị lừa dối, phản bội, thường tuyệt vọng đến gục ngã.
ảnh minh họa
Con đi trước, nhờ má và mấy em nuôi giùm con thằng nhỏ! – Giọng chị nhẹ tênh qua điện thoại. Rồi chị cúp máy. Mặc má cuống cuồng. Các em nháo nhào chạy qua nhà chị. May mà chị uống mớ thuốc độc địa đó với nhiều nước, vì nó… hôi quá, chịu không nổi, nên bác sĩ còn cứu được. Không thì bây giờ, có khi mồ chị đã xanh cỏ. Mà hôm ấy, nếu chị “đi”, thì cũng không “đi” một mình. Cái thai trong bụng chị đã hơn sáu tháng. Nó đúng là mạng lớn, gặp biến cố kinh khủng từ lúc còn chưa mở mắt chào đời, mà vẫn lì lợm ở lại cùng chị. Chắc trời thương chị đau khổ quá nhiều, nên không nỡ hại chị thêm nữa. Đã có thằng con trai, giờ chị sinh thêm được cô con gái, cũng là đủ đầy.
Chị vốn thèm con gái, chỉ mong kiếm thêm đứa thứ hai là gái. Chị tâm sự với chồng, anh bảo, cứ vô tư, anh nuôi được. Mà quả là với khả năng tài chính của anh, gia đình chị dư sức sinh thêm đứa nữa. Điều làm chị phân vân là quan hệ vợ chồng sao cứ ngày càng mất vui, tỷ lệ thuận với việc anh đi sớm về trễ, hay nhậu nhẹt bù khú. Thi thoảng còn xuất hiện những tin nhắn nhạy cảm trong điện thoại, mà anh giải thích là “mấy con nhỏ bán quán, châm bia nó chọc phá thôi, em để ý làm gì cái hạng người ấy”. Chị tin chồng, vì mở miệng là anh tỏ ra khinh thường những cô gái như thế, chỉ biết “lấy lỗ làm lãi”, kinh doanh vốn tự có.
Vậy mà giờ rành rành nhân chứng vật chứng cho thấy, anh đã phản bội chị, cũng mấy năm rồi. Tệ hơn, người đàn bà đó còn lớn hơn anh gần bảy tuổi, đã có vài đứa con với vài ông bố khác nhau, từng hành nghề bán phấn buôn hương, giờ làm má mì dắt mối, đang sống khá gần nhà của vợ chồng chị. Chị suy sụp, có cảm giác bị xúc phạm nặng nề, như thể anh đã nhổ vào mặt chị. Tại sao anh có thể chung đụng với loại người như thế? Hóa ra anh nói một đàng làm một nẻo, lừa dối chị đến mức ấy sao?
Chị đang bụng mang dạ chửa, đang sống trong một cuộc hôn nhân ngời ngời niềm tin vào hạnh phúc bỗng như bị ai đó đạp cho chúi nhủi. Chị khóc lóc, dằn vặt chồng. Chị ghen tuông tra hỏi. Chị mất ngủ hàng đêm… Những đớn đau, vật vã ấy, chồng chị đương nhiên là biết. Nhưng anh như một người không còn gì để mất, đằng nào vợ cũng biết rồi, cứ mặc kệ tới đâu hay tới đó… Chị vùng vẫy trong tuyệt vọng.
Chị chạm mặt kẻ cướp chồng mình ngay trong sân trường của con trai chị. Hóa ra, một trong những đứa con của bà ta cũng đang học ở đây. Hệt như con chị. Với khả năng của bà ta, liệu có lo cho con được như thế ? Chị không kềm chế nổi cơn điên loạn, xông vào túm lấy bà ta mà gào thét. Mọi người can ngăn, kéo chị ra. Chị lếch thếch vác bụng về, đầu tóc rũ rượi, mắt mũi tèm nhem, thiểu não như một kẻ bại trận. Trong cơn tuyệt vọng, chị chợt nhìn thấy lọ thuốc trong nhà…
***
Giờ chị đang ngồi trước mặt tôi, tươi tắn, nhẹ nhõm. Váy đầm nhã nhặn. Trên tay chị là chiếc nhẫn có đính một viên kim cương xinh xinh, be bé. Chị cười khoe hình con gái út. Nó đã lên hai, mũm mĩm đáng yêu như một thiên thần. Tôi không khỏi ngạc nhiên khi hôm nay gặp lại, thấy chị gần như chẳng còn sót lại chút gì của những ngày tuyệt vọng cùng cực ấy nữa.
Video đang HOT
Chị tỉ tê, con người ta lúc đối diện với sinh tử, mới “ngộ” ra rằng sống mới khó, chứ buông tay trốn chạy thì dễ dàng quá. Đàn bà vốn an phận, coi gia đình, chồng con là tất cả sự nghiệp của mình, nên khi nhận ra mình bị lừa dối, phản bội, thường tuyệt vọng đến gục ngã. Mà lại ngay lúc mình đang yếu ớt, đang cần được chăm sóc, che chở nhất… Nhưng, tuyệt vọng đến mức không còn nghĩ đến bản thân, con cái, cha mẹ, muốn hủy hoại cuộc sống, thì đúng là ngu xuẩn, mù quáng. Sao chị có thể nông nổi, bất chấp đến thế!
Tôi nhìn kỹ lại chị – người đàn bà vừa vượt qua được một giai đoạn giông gió của cuộc đời. Hẳn chị phải nỗ lực rất nhiều, đau đớn biết bao nhiêu, vật vã thế nào mới hiểu được, không gì quan trọng hơn sinh mạng, hơn những đứa trẻ gọi mình là mẹ. May ông trời còn thương mấy mẹ con chị. Sau đợt cấp cứu, chị về tập quên mọi thứ, tập trung lo dưỡng thai, chăm con. Chị đi làm trở lại như chưa từng xảy ra chuyện gì. Vẫn cơm nước hàng ngày.
Chồng chị e dè trước sự bình thản của vợ, không ngang nhiên đi về, gây sự như trước. Chị cũng chẳng bận tâm. Khi đứa con thứ hai tạm gọi là cứng cáp, chị đưa đơn ra tòa ly hôn. Người thân nói chị dại. Việc gì phải “thả” chồng mình cho con hồ ly tinh hả hê cướp lấy. Nhưng, lòng chị đã nguội lạnh mất rồi, dù chồng chị vẫn còn có lòng với vợ con. Anh hóa ra chỉ ham vui, chứ cũng sợ mất gia đình. Mặc cho chồng năn nỉ xin hòa giải, đến mức “thiếu điều quỳ lạy”, chị vẫn thờ ơ.
Chồng chị giờ cương quyết bỏ người tình, một hai dắt chị ra ba mặt một lời, tuyên bố quay lại với vợ con. Đàn ông mê muội chuyện thân xác tầm thường, chị chấp nhặt làm gì! Chị nhẹ nhàng nói: Sợ đã muộn mất rồi. Nỗi thất vọng vì bị lừa dối lớn lắm, đời này kiếp này không thể quên được. Anh không bỏ cuộc, kiên nhẫn chinh phục đám trẻ trước. Có người mẹ nào chẳng rưng rưng khi nhìn tối tối cha con cùng đánh cờ, cùng lúi húi lắp ráp đồ chơi…
Tiền bạc anh vẫn đưa về bỏ trong tủ. Người thân xui chị, không việc gì phải sĩ diện mà từ chối, cứ cất để dành nuôi con. Chị thì đã nhận ra, cả vật chất hay tình dục cũng đều chẳng thể ràng buộc được nhau… Lại có nhiều người khuyên chị cho chồng và cũng là cho mình một cơ hội. Hãy tha thứ. Làm lại từ đầu. Buồn đau cất vào quá khứ. Đời người ai chẳng có lúc sai lầm.
Nhưng, lòng người đàn bà một khi đã tổn thương, có thể làm gì để chữa lành được?
Theo PNO
Dùng thân xác để trả thù người chồng phản bội và cái kết thắt lòng
Đáng lẽ ra bản thân Lan phải thấy vui mừng khi Tuấn đề nghị vợ chồng hàn gắn chứ. Tại sao Lan lại thấy nhục nhã và đau đớn thế này.
Lan sẽ mãi nghĩ mình có một gia đình hạnh phúc cho đến khi nhận được cuộc gọi ấy:
- Chào chị, tôi là ai không quan trọng bằng những gì tôi sắp cho chị xem và nói với chị lúc này. Hãy giải thoát cho anh Tuấn đi, vì bên chị, anh ấy không còn hạnh phúc. Chị, từ rất lâu rồi đã không còn khiến anh ấy vui vẻ, mang lại cho anh ấy những xúc cảm thỏa mãn, ham muốn. Vậy thì hãy để tôi thay chị làm những việc đó.
Giọng cười hỉ hả, đắc ý ấy cứ ám ảnh Lan hoài dù cuộc gọi đã kết thúc từ lâu. Tính Lan là vậy, quyết đoán và mạnh mẽ nên Lan muốn mọi chuyện phải thật rõ ràng ngay lập tức. Nếu đúng là Tuấn đã phản bội lại Lan thì Lan sẽ sẵn sang tha thứ nếu nhận được từ Tuấn lời xin lỗi chân thành và lời hứa sẽ thay đổi. Nhưng nếu Tuấn nhất định không chịu nhận lỗi về mình thì sao ? Lan bỗng thấy rùng mình khi nghĩ tới điều đó.
- Cô đã biết rồi thì tôi cũng không muốn giấu nữa. Cô thử xem lại bản than cô đi, cô có coi tôi là chồng hay không hay tối ngày chỉ biết đến hai chữ công việc. Cô "bỏ đói" tôi thì tôi phải tự đi tìm đồ ăn chứ còn sao nữa. Đó là quy luật thường tình mà thôi.
Giọng cười hỉ hả, đắc ý ấy cứ ám ảnh Lan hoài dù cuộc gọi đã kết thúc từ lâu. (Ảnh minh họa)
Lời Tuấn nói, Lan nghe như sét đánh ngang tai. Đúng, Lan thời gian qua đã có vô tâm, hời hợt với Tuấn. Nhưng không phải Lan đang cố gắng vì tương lai của hai đứa hay sao? Tại sao Tuấn không hiểu điều đó, lại còn phản bội Lan nữa. Lan không thở được, máu dồn lên ngực rồi lên não. Lan tím tái trong tiếng rít khó khăn từ cổ họng.
Tuấn và Lan ra tòa ngay sau đó. Tuấn đã khiến trái tim Lan vỡ vụn chứ không còn đơn giản là rỉ máu nữa. Hận Tuấn, hận sự phụ bạc, Lan lao vào những cuộc tình chớp nhoáng. Lan không hiểu mình làm như thế có nghĩa lý gì, Lan chỉ biết, Lan muốn chứng minh cho Tuấn biết rằng, Lan không phải là một cái giẻ lau nhàu nhĩ, không biết mang lại cảm xúc chăn gối cho đàn ông như lời Tuấn nói. Lan lao vào những cuộc tình chớp nhoáng.
Khi đã sành sỏi trên giường đến mức những gã đàn ông đã dính đến Lan một lần đều không thể quên thì Lan sẽ đá bay họ, mặc cho họ khẩn khoản van xin. Để rồi khi cảm giác chiến thắng hoan lạc qua đi thì trong Lan chỉ còn lại ngập tràn những tội lỗi xác thịt. Lan muốn dừng lại nhưng Lan không thể. Vì lý do gì đến chính bản thân Lan cũng không rõ.
Rồi một ngày nọ, Tuấn tìm đến Lan:
- Anh xin lỗi. Anh sai rồi. Mình quay lại được không em?
Giọng Tuấn khẩn khoản, tha thiết. Hóa ra vợ Tuấn - chính là ả khi xưa đã gọi điện cho Lan đã khiến cho cuộc sống của Tuấn biến thành địa ngục. Ăn chơi, sa đọa là những gì vợ mới của Tuấn cho Tuấn thưởng thức. Lúc này, Tuấn mới thấy hối hận vì khi xưa đã làm chuyện dại dột.
Không thể kiềm chế được cảm xúc khi vợ chồng cũ gặp lại nhau trong căn phòng vắng, Tuấn và Lan đã làm điều mà bản năng họ đang thúc giục.
Tuấn quay lại với Lan vì điều gì đây. Vì chán ngán cô vợ hiện tại hay vì sự "lột xác" của Lan ở trên giường. (Ảnh minh họa)
Nằm vật ra một bên, thở hổn hển, Tuấn cất lời:
- Em làm anh bất ngờ đấy! Em thực sự khiến anh muốn phát điên, muốn tan chảy, cảm xúc này, anh chưa từng có với bất kì ai. Mình quay lại đi em nhé!
Đáng lẽ ra bản thân Lan phải thấy vui mừng khi Tuấn đề nghị vợ chồng hàn gắn chứ. Tại sao Lan lại thấy nhục nhã và đau đớn thế này. Tuấn quay lại với Lan vì điều gì đây. Vì chán ngán cô vợ hiện tại hay vì sự "lột xác" của Lan ở trên giường. Nước mắt Lan rơi xuống, mặn đắng. Lan biết, mình không thể trở lại là cô vợ ngoan hiền của những ngày trước đây. Đây là lần cuối cùng Lan dùng thân xác mình để trả thù dù trái tim phản bội của Tuấn.
Lan mặc quần áo vào người, lạnh lùng bước đi trong sự ngơ ngác của Tuấn:
- Đã quá muộn để hai từ xin lỗi và tha thứ được nói ra rồi.
Lan sẽ không quay lại với Tuấn cũng giống như việc Lan đã không thể trở lại là Lan của ngày xưa được nữa. Người phụ nữ từng rất ngoan hiền đã biến thành người đàn bà lẳng lơ, thành thạo chuyện giường chiếu qua những cuộc truy hoan cùng trai lạ chỉ để trả thù nỗi đau mà trái tim mang lại. Cái kết này có quá thắt lòng cho cả Lan và người đang nghe câu chuyện này của cô không?
Theo Một Thế Giới
Hai lần khoảng cách Hai lần khoảng cách. Đơn phương yêu một người ở xa tạo nên hai lần khoảng cách, có lẽ vì thế sẽ càng chông chênh hơn khi một mình đuổi theo và giữ chặt tình yêu đó. Có lúc, tớ đã muốn buông tay, bởi cậu cũng như sao Bắc Đẩu kia, không thuộc về riêng ai và cũng bởi cậu ở quá...