Lời xin lỗi cha muộn màng của người con vô tâm
Vừa bật máy, Thái nghe mẹ khóc: “Con về đi, ba con bị ung thư, bác sĩ trả về con à”. Khi đó, Thái không nói gì, nước mắt anh tuôn rơi.
Sau khi ra trường, Thái vào làm cho một công ty liên doanh. Từ ngày đó, anh dành ít thời gian cho ba mẹ hơn. Thậm chí, nhiều hôm, ba gọi điện, anh bận quá, nên không có thời gian nói chuyện với ông. Cũng chính vì phấn đấu cho sự nghiệp mà anh quên đi những bữa cơm ấm áp cùng gia đình.
Dù nhà cách cơ quan 40km, nhưng sau khi lập gia đình, Thái chuyển hẳn xuống Hà Nội, thuê nhà ở riêng. Lúc đầu, anh nói với ba mẹ: “Ba mẹ yên tâm, cuối tuần con về ăn cơm cùng nhà mình một bữa”. Khi đó, ba anh quay mặt đi, không nói thêm lời nào.
Thời gian trôi đi, Thái dần quên đi lời hứa. Có khi mỗi tháng anh về thăm nhà một lần, nhưng rồi cũng chỉ được một lúc, anh trở lại Hà Nội.
Hơn 3 năm trôi qua, Thái dồn hết thời gian cho sự nghiệp. Anh từ một nhân viên xuất sắc trở thành trưởng phòng kinh doanh trẻ tuổ.i nhất.
Anh và ba mình dường như không có cuộc nói chuyện nào với nhau quá 10 phút. Đôi lần, Thái hiểu được sự lo lắng của ba, anh định gọi điện, nhưng lại quên.
Video đang HOT
Thái ân hận vì đã vô tâm với ba trong suốt 3 năm qua (Ảnh minh họa).
Cho tới một buổi chiều, Thái thấy mẹ anh gọi điện. Vừa bật máy, Thái nghe mẹ khóc: “Con về đi, ba con bị ung thư, bác sĩ trả về con à”. Khi đó, Thái không nói gì, nước mắt anh tuôn rơi.
Chiều hôm đó, ngồi bên ba Thái nhận ra, suốt 3 năm qua, anh quá vô tâm. Anh đã để ba anh chịu đa.u đớ.n một mình.
“Ba con bị ung thư từ một năm trước. Vì thương các con công việc, con cái nên ba bắt mẹ giấu. Tuần nào, mẹ cũng đưa ba con xuống viện K kiểm tra. Hôm tết con hỏi vì sao ba cứ đội mũ len suốt, thực ra, đợt đó, ba con xạ trị, tóc rụng hết… Không muốn các con biết nên ba mới giấu kín”, mẹ Thái không giấu được sự xúc động.
Anh ân hận vô cùng, anh quá vô tâm, quá đam mê công việc mà quên đi gia đình mình. Giờ đây, ba anh không còn nhiều thời gian nữa, anh không biết phải làm thế nào để thời gian quay trở lại. Anh chỉ ước… giá như thời gian ngừng trôi.
Theo Ban Mai (Người đưa tin)
Trước ngày bố mẹ đưa nhau ra tòa, con gái cầu xin cả nhà ngủ với nhau lần cuối
Ngày nghe tiếng bố mẹ cãi nhau, cô bé đã linh tính gia đình có chuyện không bình thường. Cho đến hôm đứng ở phòng nghe bố mẹ bàn nhau chuyện ra tòa, nó buồn rười rượi.
Cô bé 10 tuổ.i nhưng thông minh xinh xắn, chuyện gì cũng biết. Bởi thế mà mọi người hay bảo nó là bà cụ non. Suy nghĩ của đứ.a b.é 10 tuổ.i không hiểu hết được ý nghĩa của từ đó nhưng nó chẳng bận tâm, vẫn vui chơi với bạn bè bình thường.
Bố mẹ nó vốn rất hạnh phúc với nhau, chưa bao giờ to tiếng. Thế nhưng hôm nay vừa từ nhà hàng xóm về, cô bé nghe tiếng cãi nhau của bố mẹ từ phòng khác. Vừa bước chân vào cửa nó đã tái mặt khi thấy bố nó ném cái ly vỡ tan tành trước mặt.
Mẹ nó vừa thấy con gái thì chạy đến ôm và không ngừng lớn tiếng quát mắng bố nó không có mắt. Nó buồn khi chứng kiến cảnh ấy. Chỉ sau đó ít phút, bố nó bế thốc nó lên xe và chở qua nhà bà nội ăn cơm., để mẹ nó ở nhà một mình.
Bữa cơm tối hôm đó không khí trầm lắng, nó cũng không muốn ăn. Ông bà nội cũng không ăn, riêng bố nó thì cứ uống rượu một mình cho đến khi say khướt và phải gọi mẹ nó tới chở về nhà.
Nó buồn và chợt nhận ra gia đình chẳng còn như trước. Dạo này bố mẹ nó hay cãi nhau và nó thì không dám hỏi vì sợ bị mắng. Thế rồi một hôm, mẹ nó hỏi, nếu như hai bố mẹ l.y hô.n nó sẽ sống với ai.
Nhưng l.y hô.n là gì, tại sao phải l.y hô.n. Nó nghĩ mãi không ra. Nó cất tiếng trả lời, nó muốn sống với cả hai. Nhưng mẹ nó bảo chỉ được chọn một trong hai.
Cô bé 10 tuổ.i như nó vô tình nhận ra rằng phải chăng bố mẹ nó sẽ không còn sống chung với nhau nữa, sẽ không có những đêm nó mè nheo đòi ngủ cùng cả hai nữa.
Những ngày gần đây nó cứ thấy mẹ lớn tiếng la bố hay nhậu nhẹt còn bố lại la mẹ hay son phấn, quần áo. Phải chăng đây là lí do bố mẹ nó không sống chung với nhau nữa. Từ ngày nhận biết những bất thường, từ cô bé hiếu động nó chẳng thèm nói năng, chơi nhởi như trước. Mặt nó lúc nào cũng buồn.
Rồi nó cũng nghe tiếng được bàn nhau của bố mẹ về ngày ra tòa. Là sự thật nó phải chọn giữa hai người sao. Nó nhốt mình trong phòng không thèm xuống ăn cơm tối. Mẹ nó gọi thế nào cũng không được. Tối đó, trằn trọc mãi không ngủ được vì biết ngày mai bố mẹ đưa nhau ra tòa, nó ôm gối xuống và đề nghị cả nhà ngủ với nhau lần cuối.
Bố mẹ nó nhìn con gái với ánh mắt lạ nhưng rồi cũng nhanh chóng đồng ý. Cả nhà lên giường lúc 10 giờ nhưng nó mãi ríu rít bắt bố kể chuyện, bắt mẹ xoa lưng nên 12 giờ đêm nó mới chìm vào giấc ngủ. Nó thích cảm giác được ngủ giữa bố và mẹ.
2 giờ sáng nó nghe tiếng gọi của mẹ khi đang mơ màng một giấc mơ không rõ. Tiếng kêu đán.h thức nó giật và hoảng hốt nhận ra mình vừa đái giầm trên giường của bố mẹ. Bố mẹ nó ướt hết cả quần áo, ga trải giường cũng ướt. Nó cuối mặt xin lỗi. Còn bố mẹ nó chẳng ai bảo ai lao vào nhà tắm thay đồ. Mãi chẳng thấy bố mẹ ra, nó gọi vọng vào nghe tiếng mẹ bảo nó tự về phòng thay quần áo rồi ngủ tiếp đi.
Vừa nghe tiếng mẹ, nó cười mỉm rồi tung tăng về phòng mình tiếp tục giấc ngủ ngon. Sáng hôm sau, theo đúng lịch bố mẹ nó sẽ ra tòa nhưng nó ngỡ ngàng thấy mẹ và bố đều không đi.
Nó sung sướng đến tít mắt hỏi mẹ rằng nó sẽ không phải chọn sống với ai nữa đúng không? Bố mẹ không l.y hô.n nữa đúng không?
Lúc này bố mẹ nó mới chợt nhận ra rằng chỉ vì ích kỷ của bản thân mà không khi nào nhìn đến con cái. Giây phút này đây con gái vui biết bao khi nghe tin bố mẹ không l.y hô.n. Thế mới nó hôn nhân hạnh phúc chính là khi nhìn thấy nụ cười của con.
Theo Phununews
Vượt qua nỗi đau bị phản bội chỉ sau 1 đêm với các siêu 'bí kíp' sau Vượt qua nỗi đau bị phản bội, là nỗi đau chung của những kẻ bị bỏ rơi lại trong 1 cuộc tình thiếu thành thật. Nỗi đau cùng lúc mất đi tình yêu và người mình yêu thương, thật sự rất khó chấp nhận. Để vượt qua nỗi đau bị phản bội , h ãy tự tìm cho mình những cánh cửa khác...