Lời tự thú của một người mẹ lầm lỗi
Con ơi, mai mẹ phải xa con, mẹ độc ác lắm! Mẹ dại lắm, cả mẹ và hắn đều không xứng đáng làm người nuôi nấng con. Con ơi, trong đó con ấm không? Mai con đi rồi con hận mẹ không?
Tôi năm nay chỉ mới hơn 20 tuổi. Có người nói tôi ác, có người nói tôi vô tình, cũng có người nói tôi là đứa súc vật. Cũng chẳng sao, tôi chấp nhận vì tôi đã bỏ đi một sinh linh bé nhỏ trong mình. Tôi làm sao đây? Có thể tôi quá dại, quá ngu ngốc hoặc quá khờ khi tôi tin và yêu một người con trai bạc bẽo và vô trách nhiệm.
Tôi chẳng đủ can đảm để có thể làm một người mẹ đơn thân khi chỉ mới 20 tuổi đầu, không công ăn, việc làm.
Anh hơn tôi 5 tuổi. Yêu anh gần 2 năm, tôi những tưởng tôi có một vị trí gì đó với anh, nhưng không. Dường như, tôi chỉ giống một thứ đồ chơi mà khi cần thì anh đến, khi chán thì anh đi. Biết bao lần tôi bỏ qua khi anh lừa dối mình, tôi bỏ qua những lỗi lầm anh hay mắc, mặc cho anh tán tỉnh biết bao đứa con gái, mặc cho sự vô tâm của anh càng ngày càng nhiều. Tôi bỏ ngoài tai những lời khuyên ngăn của bạn bè, người thân, chỉ để yêu anh, chỉ để tin anh.
Thế rồi đứa con thứ nhất đến anh im lặng, còn tôi thì sợ hãi và đau đớn. Anh nói cho một người con gái khác và bảo người đó đến gặp tôi an ủi tôi. Nhưng khi cô ta đến thì chỉ đay nghiến tôi và xúc phạm tôi, khiến tôi tuyệt vọng vô cùng. Lẳng lặng một mình tôi quyết định bỏ đứa bé. Tôi đau đớn bỏ đi đứa con đầu lòng của mình. Quãng thời gian sau đó anh mắng tôi vô tình. Nhưng lúc tôi đau đớn nhất cần người ở bên nhất thì anh ở đâu?
Cả mẹ và hắn ta đều không xứng đáng để làm những người nuôi nấng con.
Video đang HOT
Một thời gian sau, đầu óc ngu muội của tôi khiến tôi quay về bên anh khi anh van nài níu kéo.
Rồi đứa trẻ thứ 2 đến, lần này thì anh im lặng hẳn mặc cho tôi có nói hay gọi điện gì anh cũng không nghe. Bạn bè ai cũng nói anh ta quân tử trừ bạn bè tôi, nhưng tôi thấy đến đứa con của mình anh ta còn vô trách nhiệm, tôi không hiểu anh ta sống như thế nào.
Tôi nói tôi muốn lấy anh ta, tôi muốn làm mẹ, tôi không muốn vô trách nhiệm nữa. Vậy nhưng anh ta cũng chỉ im lặng. Có lẽ anh ta muốn dồn tôi vào bước đường cùng thì anh ta mới vui lòng. Dồn đứa con gái có thể hi sinh cả tính mạng vì anh ta chết đi.
Tôi muốn thấy đứa con của tôi ra đời, tôi sẽ yêu thương nó biết bao. Nhưng sao tôi có thể lo cho nó khi tôi đang chỉ là cô gái 20 tuổi đầu?! Tôi thật quá tồi tệ, tôi quá tệ đúng không? Tôi lo con tôi sinh ra không có cha, tôi muốn nó sẽ được sinh ra khi có cả bố và mẹ nó. Tôi muốn cả 2 cùng lo cho nó. Dù vất vả nhưng sẽ có thể vượt qua.
Nhìn những bà cụ ngày ngày bán hàng rong kiếm tiền nuôi con ăn học, tôi thấy họ vĩ đại quá. Lo cho con ăn học, lo tiền học đại học, tiền lập gia đình cho con rồi tiền xin việc. Tôi thấy mình bất lực quá. Con tôi, mà tôi không thể giữ nó lại.
Có lẽ tôi chỉ là đứa con gái tỉnh lẻ, nên anh ta khinh thường tôi chăng? Sự khác biệt quá lớn giữa con người tỉnh lẻ và thành phố à.
Rất nhiều người có lẽ nói tôi ngu, có thể nói tôi độc ác, tôi chấp nhận…
Con ơi! Mai mẹ phải xa con, mẹ độc ác lắm! Mẹ dại lắm, cả mẹ và anh ta đều không xứng đáng để làm những người nuôi nấng con. Con ơi, trong đó con ấm không? Mai con đi rồi con hận mẹ không?
Từng ngày, từng giờ mẹ sẽ nguyền rủa người con trai đó mẹ sẽ khiến cuộc sống của anh ta phải đau khổ. Mẹ hận anh ta!
Theo VNE
Nhường cho vợ "trái ngọt"
Giơ thi anh thây em hoan toan co ly khi đa kiên tri bao vê quan điêm cua minh. Em luôn day cac con đi đâu, lam gi, ăn uông bât cư thư gi cung phai nhơ đên ông ba, cha me.
Co môt cai banh, em cung căt ra bao con đê phân cho ba du chi la môt miêng nho. Lên ban ăn, trươc khi găp thưc ăn cho con, bao giơ em cung găp bo vao chen anh trươc.
Em bao phai day con thao ăn, biêt nghi tơi ngươi khac. Song, anh thi lai hay căn nhăn: "Co môt chut xiu, ăn không dinh kẽ răng ma đê phân lam chi?". Anh noi như vây la vi thương con, muôn nhin miêng cho con. Hôi đo nha ngheo, bưa ăn co gi đâu ma phai chưa, phai đê, phai nhương nhin qua lai cho mât công?
Thê nhưng, em vân không cho phep con đung đên phân ăn đa đê danh cho ba hay ông ba nôi. Đôi khi anh rât bưc minh vi sư may moc đo nhưng em vân kiên tri thuyêt phuc: "Phai day con biêt chưa, biêt đê tư nho anh a. Nêu không, sau nay con cai lơn lên, chung se rât ich ky, chi biêt nghi đên ban thân chư không nghi đên nhưng ngươi xung quanh".
Cho đên khi anh sang nha ba con, ban be va tân măt chưng kiên canh con chau ăn hôn, không biêt chưa, biêt đê, lên ban ăn co miêng ngon chăng biêt nhương nhin, anh mơi nghi la em co ly. (ảnh minh họa)
Em đi đâu vê, co cai banh ngon vân bao con mang lên cho ông ba măc chúng thom them. Lên ban ăn, miêng ngon nhât vân la đê cho ông ba va ba. Con lơn lên môt ti, co dip tu tâp ban be vui chơi, bay chuyên nâu nương, em vân dăn do nâu xong phai lây riêng phân cho ba rôi mơi đươc ăn uông... Em đung la bao thu!
Cho đên khi anh sang nha ba con, ban be va tân măt chưng kiên canh con chau ăn hôn, không biêt chưa, biêt đê, lên ban ăn co miêng ngon chăng biêt nhương nhin, anh mơi nghi la em co ly. Nghe ban be than phiên vê con cai cua ho, anh cang nê em hơn. Trong chuyên nay, em đa đung hoan toan. Anh rât tư hao vê con cai cua minh khi chung hiêu thuân, biêt kinh trên nhương dươi. Trai ngot nay, anh xin nhương ca cho em...
Theo VNE
Đã ở nhà con rể còn không biết điều! Thắng chỉ vào mặt mẹ tôi và nói như vậy khi hai người xảy ra xích mích. Chồng tôi, trước giờ anh không phải là người cục tính, thậm chí còn hiền lành, nhút nhát. Anh nói với mẹ tôi những lời đó thực sự khiến tôi sốc. Nhưng thân làm con gái của mẹ, tôi cũng không phản ứng gì vì tôi...