Lời từ chối ‘khiếm nhã’ của anh sau 3 năm yêu nhau mặn nồng
Em và anh quen nhau được 3 năm nay. Anh khá đẹp trai, tính tình hiền lành. Còn em không được may mắn khi sở hữu chiều cao khiêm tốn chưa tới 1m60.
ảnh minh họa
Khi tốt nghiệp cả hai chúng em cùng về quê lập nghiệp từ đôi bàn tay trắng. Tới nay, ai cũng đã có công việc ổn định. Anh làm kế toán cho một nhà máy, còn em cũng làm văn thư cho một công ty gần nhà.
Anh từng “thề non hẹn biển” suốt đời yêu em mà không thay lòng đổi dạ. Em yêu anh nhiều nên rồi tin tưởng mà trao hết đời con gái cho anh không một chút hối tiếc. Và kết quả sau cái đêm “định mệnh” đó em đã có bầu ngoài ý muốn.
Video đang HOT
Mới đầu, em rất vui khi nghĩ đến đứa con bé bỏng. Em cứ nghĩ niềm vui của em cũng chính là niềm vui của anh khi tình yêu đơm hoa kết trái. Em chờ đợi một điều gì đó lớn lao từ anh. Nhưng không mọi người ạ! Anh biết tin, anh hoảng loạn, anh lo lắng rất nhiều. Khi em hỏi “Giờ mình tính sao anh” thì anh nói cho anh 2 tuần để anh nghĩ.
Và rồi 2 tuần sau đó, anh mới xuất hiện, anh nói anh chưa chuẩn bị được tinh thần và cơ ngơi để lấy vợ. Anh muốn em im lặng, chờ đợi để anh thưa với bố mẹ. Em đã khóc vì suy sụp, em buồn vô cùng. Em nói, anh không thưa với bố mẹ em sẽ tự đến và nói chuyện hai đứa và cái thai 2 tháng với mọi người.
Trước những lời thẳng thắn của em, anh phải nói thật với gia đình. Bố mẹ anh gọi em đến để nói chuyện. Bà nhìn em với vẻ mặt giận giữ, bà nói “Con gái gì mà còi nhỏ yếu ớt vậy. Mà mới từng đấy tuổi đã làm liều rồi. Chuyện này anh chị tự đi giải quyết với nhau đi, tôi không biết đâu”. Bà nói rồi đuổi em về mà không thương gì đứa cháu trong bụng.
Anh thấy vậy cũng không chạy theo an ủi em mà theo mẹ vào nhà. Mấy hôm sau, anh lại gặp em, anh giải thích bố mẹ anh cũng bất ngờ. Với cả nhà anh vừa có một anh trai mới lấy vợ, nên chúng em phải đợi tới sang năm mới được cưới. Còn chuyện đứa con thì hai đứa tự giải quyết với nhau, nếu để sinh thì phải tự nuôi nấng đợi sang năm cưới một thể. Còn nếu, không muốn mang tiếng thì hãy đến bệnh viện giải quyết rồi tính tiếp.
Em nghe thế mà lòng rối bời vô cùng. Em hỏi ý anh tính sao thì anh khuyên em nên bỏ cái thai đi và chờ đợi dứa con khác. Anh nói với em liệu không được sự đồng thuận của gia đình, chúng em có hạnh phúc hay không? Em sinh con mà không có chồng, không cưới hỏi liệu bố mẹ em có đồng ý không? Là chính anh nói thương em nhiều, nhưng em thấy anh chẳng quan tâm đến nỗi đau của em. Anh cứ làm theo những gì mẹ anh nói, anh không bảo vệ em không bảo vệ đứa con.
Với một cô bé mới ra trường như em, giờ em cảm thấy xấu hổ ê chề lắm. Em không biết phải làm sao cả. Bố mẹ cũng đã kỳ vọng ở em nhiều, thế mà giờ em lại ra nông nỗi này. Xin nói thêm, bố mẹ em khá nguyên tắc và thương con, nếu biết chuyện kiểu gì cũng đến nhà anh, làm ầm lên cho mà xem.
Giờ em đang hoang mang, thất vọng vô cùng mọi người ạ! Em muốn giữ đứa bé lại, nhưng em sợ cảnh làm mẹ đơn thân. Liệu em có nên nói thật với mẹ mình để mẹ em giúp em cách giải quyết việc này không ạ? Xin hãy giúp em với?
Theo ĐSPL
Vợ mặc nhầm quần tôi sau đêm mặn nồng
Sáng hôm sau khi tỉnh dậy, tôi tìm mãi không thấy quần của mình đâu, hóa ra vợ tôi đang mặc và vô tư đi chuẩn bị bữa sáng.
ảnh minh họa
Chúng tôi cưới nhau vào những ngày đầu của mùa hè năm 2003. Trước lúc cưới, do hai gia đình ở xa nhau nên chúng tôi thống nhất là sau khi tổ chức ở cơ quan, mới về quê để liên hoan ra mắt họ nội (nhà ngoại ở gần cơ quan nơi hai vợ chồng làm việc).
Do thời tiết nắng nóng mà điều kiện lại chưa có điều hòa như bây giờ nên dù chúng tôi có nhà riêng dành cho hai đứa sau ngày cưới nhưng cũng chỉ có chiếc quạt máy là tốt nhất rồi. Sau ngày liên hoan ở quê, cả hai đứa mệt nhoài quay trở lại ngôi nhà hạnh phúc của mình. Đêm đầu tiên, hai đứa mệt quá ngủ thiếp đi cho tận tới sáng và đêm tân hôn cũng chẳng có gì.
Đêm thứ hai, dù đã hiểu ngầm với nhau rằng không được quên nhiệm vụ, song trước khi đi ngủ vì trời nóng nên cả hai đứa đều mặc quần đùi đi ngủ và... chuyện gì xảy ra chắc các bạn cũng biết. Sáng hôm sau, không hiểu sao vợ lại mặc nhầm quần đùi của tôi và cứ thế mặc cho tới lúc chuẩn bị xong bữa sáng. Nàng gọi tôi dậy để ăn sáng thì ôi thôi, tìm mãi không thấy quần của tôi đâu, hóa ra nàng mặc nhầm quần. Lúc phát hiện ra tôi vừa hơi bực, vừa buồn cười, còn vợ tôi thì khỏi phải nói, mặt nàng đỏ lự và chỉ nói được mỗi một câu: "Xin lỗi anh, em nhầm".
Bây giờ đã có một gái và một trai nhưng mỗi khi nhắc lại đêm tân hôn chúng tôi vẫn thấy buồn cười và thật thú vị, khó quên, chuyện như mới xảy ra tối hôm qua vậy.
Theo VNE
Mặn nồng... vợ đẹp, chồng xấu! Tôi đang hạnh phúc với người mình yêu, với người mà tôi gọi là chồng, một người chồng xấu trai nhưng hiền lành, chân chất. Tôi tin, tình yêu sẽ làm nên hạnh phúc... Vốn là một cô gái xinh đẹp được bao nhiêu người ngưỡng mộ, theo đuổi, tìm cách chinh phục nhưng tôi chẳng muốn mình quá nổi trội. Tôi cũng...