Lời trần tình của tài xế Rolls-Royce Phantom sau ngày đầu tiên đưa đón giới nhà giàu
Chúng tôi gửi đến độc giả bài viết của John Evans, một cây bút của tờ AutoCar sau một lần thử làm tài xế Rolls-Royce đưa đón khách VIP.
Tôi vừa có cơ hội lái thử chiếc Rolls-Royce Phantom trục cơ sở kéo dài theo một cách rất đặc biệt. Người giúp đỡ tôi là Abbass Zadeh, anh ta sáng lập một công ty cho thuê siêu xe, xe sang tại Anh quốc bằng số tiền bán nhà. Và chiếc xe đầu tiên của công ty là mẫu Phantom, một chiếc xe công ty cũ của ông Torsten Mller-tvs, Giám đốc điều hành Rolls-Royce.
“Nó rất đặc biệt”, Abbass nói.
Abbass Zadeh và John Evans.
Kể từ đó, AZ Luxe của Abbass Zadeh đã mua thêm Rolls-Royce Wraith, 2 chiếc Mercedes-Benz V-Class và 3 chiếc S-Class. Ngoài ra còn có 2 chiếc siêu xe Lamborghini (Huracan Performante và Huracan Spyder) và 1 chiếc Mercedes-AMG GT Roadster. Ngoại trừ chiếc Phantom, tất cả số xe sang, siêu xe mà AZ Luxe sở hữu sau này đều là xe mới.
Để có được trải nghiệm của một tài xế đưa đón khách VIP, Abbass mở lời cho tôi có thể thử một lần đưa đón khách hàng của anh ấy đến một cuộc họp bằng chiếc Rolls-royce Phantom.
“Vị khách của tôi thường xuyên thuê chiếc S-Class, nhưng lần này tôi cho anh ta thuê chiếc Phantom mà không lấy thêm tiền”, Abbass Zadeh nói với tôi.
Nhưng trước khi trở thành một tài xế, tôi phải hiểu luật chơi. Từ việc bắt buộc mặt đồ vest màu đen hoặc màu xanh nước biển, cho đến các quy định giao tiếp, ví dụ như không được chụp ảnh tự sướng với khách hàng.
Rolls-Royce Phantom màu tím của AZ Luxe.
Abbass dẫn tôi đến một bãi đỗ xe gần đó, ngay trung tâm của London, nơi chiếc Phantom trú ngụ. Đối diện với những bức tường bẩn thỉu, dưới ánh đèn huỳnh quang, chiếc Phantom trông thật tuyệt vời. Đứng trước một chiếc xe như vậy mới hiểu lý do tại sao giới nhà giàu sẵn sàng bỏ khoảng 200 USD/giờ để tận hưởng (phải đặt tối thiểu 4 giờ).”Có một điều nên làm và không nên làm”, Abbass lưu ý. “Không bao giờ được đi bộ phía trước đầu xe, phải luôn ở phía sau. Chào hỏi khách hàng với một nụ cười và một cái nhìn thẳng, mở cửa bằng tay phải và tay trái đặt sau lưng với tư thế sẵn sàng đỡ lấy túi/đồ đạc của họ”.
“Một khi họ đã ngồi trong xe, hãy nói qua với họ về các nút bấm điều khiển hệ thống điều hòa và chỉ cách mở màn hình TV. Đừng lấy tay đóng cửa, hãy dùng nút bấm có sẵn trên Rolls-Royce”.
“Tiếp theo, hãy xác nhận lại với khách hàng về điểm đến, kiểm tra xem họ có lộ trình ưa thích nào không, sau đó cung cấp cho họ thời gian di chuyển dự kiến. Ngoài ra, thử hỏi khách hàng xem họ có hài lòng với nhiệt độ trong cabin hay không, nếu họ muốn nghe radio, hãy hỏi kênh yêu thích của họ”.
Sau một những quy tắc mà Abbass Zadeh đưa ra, tôi đã ngồi sau vô-lăng chiếc Rolls-Royce Phantom, nhấn đề nổ và đưa xe ra khỏi bãi đỗ xe đi về phía Park Lane.
Ở hàng ghế sau, Abbass tiếp tục nói với tôi: “Ông nên để cách một đoạn hơi dài một chút khi đi phía sau những chiếc taxi, vì họ có thể đột nhiên dừng lại. Vì như thế ông sẽ không phải phanh gấp, và vẫn tiếp tục di chuyển mà không gây ảnh hưởng đến người ngồi sau”.
Phanh của mẫu Phantom rất ăn, trong khi việc tăng tốc không phải quá tốt, khiến tôi phải có thời gian để làm quen. Abbass cho biết tài xế của AZ Luxe phải có mặt trước 15 phút. Vì thế, tôi lái chiếc Phantom đến thẳng địa điểm đón khách. Vị khách này đang rảnh rỗi nên khi vừa đến, anh ta đã đứng ở cửa sau chiếc xe.
Tôi bỗng nhiên quên hết những dặn dò của Abbass và bước xuống xe với cái nhìn chằm chằm xuống đất, miệng lẩm bẩm chữ “Sir”. Rồi tôi lại mở cửa bằng tay trái, chưa kịp chờ anh ta ổn định chỗ ngồi đã vội dùng tay đóng cửa lại, thản nhiên đi vòng qua đầu xe để bước vào vị trí lái.
Sau khi hoàn tất, tôi đi về phía ngã ba trước khi nhớ ra mình phải hỏi khách hàng muốn đi tới đâu. Đường cao tốc Kensington? Tuyệt vời, tôi biết chỗ đó.
“Quá nóng? Âm thanh quá to?”, tôi thốt ra.
“Tôi chỉ cần im lặng để nghe điện thoại”, vị khách hàng trả lời. Đã hiểu ý, tôi ngồi lái xe như một hình mẫu, tay đặt trên vô-lăng ở vị trí 10 giờ và 2 giờ, lưng thẳng, phanh và tăng tốc từ tốn.
“Nếu cứ thế này tôi sẽ bị trễ”, vị khách nói. Vì thế tôi bắt đầu đi nhanh hơn. Nhưng trước đó, tôi đã lái chậm rãi để tưởng tượng ra hình ảnh một chiếc xe đưa đón VIP lướt nhẹ trên phố trong trạng thái thư giãn, lúc đó trong xe đang mở nhạc của Tchaikovsky và Mozart.
Chúng tôi đã đến nơi. Anh ta dặn tôi trở lại vào 10 phút sau.
Khoảng thời gian ấy đủ để quay đầu chiếc xe Rolls-Royce Phantom dài thượt trên phố. Tôi nhận ra những phương tiện xung quanh, thậm chí là cả taxi đều nhường đường cho chiếc Phantom màu tím mà tôi đang lái. Nhưng tôi không thấy họ làm thế với một chiếc Mercedes-Benz V-Class.
Video đang HOT
Rồi vị khách trở lại. Lần này tôi đã chú ý hơn. Tôi bước ra chào đầy tự tin, tay trái đặt phía sau lưng, tay phải mở cửa, chờ hành khách ổn định rồi ấn nút đón cửa, tiếp tục đi vòng ra phía đuôi xe để vào vị trí lái. Khi vào xe, tôi điều chỉnh nhiệt độ và âm thanh mà anh ta muốn, xác nhận điểm đến và lên đường.
“Cuộc họp của ông thế nào, thưa ngài”, tôi hỏi trong lúc lái xe.
“Rất tốt, John. Cảm ơn ông”, anh ta trả lời. Anh ta không nói gì thêm nhưng đó không phải là vấn đề, vì biết anh ta không muốn bị làm phiền.
Tôi cảm thấy đường về tốt hơn nhiều so với lượt đi. Nhưng trong một khoảnh khắc đãng trí, tôi quên rẽ vào đường Sussex Garden để tránh tắc đường mà anh ta đã dặn từ trước. “Anh lái xe rất tốt”, vị khách nói khi đến nơi. “Nhưng tiếc là anh đã quên không rẽ vào đường Sussex Garden”.
Tôi cười phá lên và đấm nhẹ vào tay anh ta. Abbass bất ngờ “tặng” tôi một cái nhìn cảnh báo. Nhưng điều tồi tệ hơn, vài ngay sau, một vé phạt được gửi tới Abbass vì tôi đã thả vị khách của mình ở nơi cấm đỗ xe. Theo quy định, tôi là người lái xe nên tôi phải trả tiền vì lỗi của mình. Nhưng không, Abbass Zadeh đã thay tôi nộp phạt.
Thành thực xin lỗi Abbass Zadeh.
Và dưới đây là những quy tắc mà tài xế của AZ Luxe phải tuân thủ:
- Luôn đến sớm hơn 15 phút. Luôn mở cửa cho khách hàng, ưu tiên phụ nữ. Cà vạt phải được thắt đúng cách và nút trên cùng của áo sơ mi phải được cài.
- Tóc và râu phải được chải truốt kỹ càng. Chỉ dùng một loại nước hoa, nhưng mùi không được quá mạnh.
- Không bắt tay, trừ khi họ đưa tay ra trước.
- Đừng nói gì trừ khi nói chuyện với khách hàng. Hãy ngồi lái xe như một quý ông.
- Luôn lường trước các tình huống giao thông phía trước để có thời gian để phản xạ.
- Tăng tốc và phanh phải từ tốn.
Theo trí thức trẻ
Đánh giá xe: Trải nghiệm Rolls-Royce Phantom VIII - 48 giờ đế vương!
Nếu được trao một chiếc Rolls-Royce Phantom và làm bất cứ điều gì bạn muốn trong vòng 48 giờ, chắc chắn 99% người được hỏi sẽ đồng ý tức thì. 1% còn lại thì không - họ đã sở hữu ít nhất một chiếc Rolls-Royce rồi.
"Những người bảo vệ sự sang trọng" (patron of luxury) - đó là cách Rolls-Royce gọi khách hàng của họ. Đó là những người không ủng hộ đội bóng họ ưa thích mà mua luôn cả câu lạc bộ, họ bay bằng phi cơ riêng thay vì Vietnam Airlines, ở biệt thự ven biển chứ không ở chung cư. Đó là tầng lớp "thượng đẳng" của xã hội, những người thuộc "giới 1%". Đời tư của họ luôn tràn ngập những câu chuyện mà người thường chẳng dám nghĩ tới chứ đừng nói là được trải nghiệm. May thay, với một chiếc Rolls-Royce Phantom VIII Extended Wheelbase trị giá 525.000 Bảng Anh và 48 giờ tự do, tôi, Rowan Horncastle, sẽ lần được tiên được trải nghiệm cuộc sống thượng lưu của một chủ xe Rolls-Royce.
Kế hoạch cũng đơn giản thôi. Tôi sẽ đi du lịch bằng Rolls-Royce, băng qua 750 dặm đường để đến Courchevel 1850, khu resort nằm ở dãy Anpơ. Tôi khoác lên mình bộ vest nhìn tử tế nhất, cố tỏ ra là mình giàu có để tương xứng với chiếc Rolls-Royce đang chờ sẵn. Ô, Rolls-Royce còn "cho mượn" cả một tài xế nữa! Thật vậy, chẳng có ông trùm nào phải tự lái xe cả.
Tài xế của tôi đây rồi. Chờ đã, quả đầu láng mịn đậm chất khí động học này nhìn quen quen... Không thể nào?! Đúng vậy, đó chính là Ollie Marriage, sếp của tôi ở Top Gear!
Ollie Marriage: Đúng, là tôi đây. Thật không thể tin được tôi và anh lại ở trong tình huống như thế này. Nhưng công việc là công việc, chúng ta sẽ nghiêm túc. Từ giờ anh phải gọi tôi là Bác tài, và tôi gọi anh là gì nào?
Rowan Horncastle: Chúa tể của hàng ghế sau.
Ollie Marriage: Tôi có cái tên hay hơn này: Roman Ahornavich. Thôi vào việc nào. Ta mới đi được 10 dặm và tôi đã suýt đâm phải 3 người đi bộ. Thoạt đầu thì tôi cho rằng nguyên nhân là do chiếc xe quá to lớn, nặng tương đương mặt trăng và hệ thống phanh thì gần như vô dụng. Tuy nhiên, càng lái thì tôi càng nhận thấy dường như chiếc Phantom được thiết kế để mang lại trải nghiệm như vậy: không cần biết bạn đạp phanh mạnh như thế nào, chiếc xe cũng chỉ dừng lại một cách từ tốn. Chân ga cũng vậy. Thực sự là không thể khiến chiếc xe này chòng chành được.
Rowan Horncastle: Tôi chẳng biết nên khen tay lái của anh, chiếc xe hay là chai vang Moet này. Cảm tưởng như chỉ chớp mắt một cái là đã đi hết miền đông nam nước Anh! Quốc lộ M20 thì dường như nhẵn mịn như gương vậy, quá êm ái, quá yên tĩnh...
Ollie Marriage: Không biết anh có để ý hay không nhưng chúng ta đã đi được 220 dặm kể từ khi rời Calais rồi. Tôi đã bỏ giày ra để cảm nhận sự mềm mại của thảm lông cừu, ấn nhè nhẹ ngón chân vào bàn đạp và để nàng Eleanor dẫn đường.
Rowan Horncastle: Eleanor là ai vậy? Tôi không nghĩ ta có đủ tiền để thuê 1 nàng phục vụ ở đây đâu.
Ollie Marriage: Đó là cách những người sành điệu gọi biểu tượng Spirit of Ecstacy. Hãy nhìn nó mà xem, cách nó lướt đi trên mặt đường mới thật kiều diễm làm sao! Ngồi trong Phantom thì anh cũng không cần phải nói to đâu. Kính xe 2 lớp dày 6 mm, hơn 130 kg vật liệu cách âm được bọc trong gầm xe, thân cửa, cốp xe và thậm chí lốp xe cũng được dán xóp cách âm!
Rowan Horncastle: Sự tĩnh lặng bên trong Phantom thực sự quá lạ lẫm. Nó khiến việc ngồi trong một chiếc S-Class cứ như ngồi giữa vũ trường vậy.
Ollie Marriage: Tôi không biết. Tôi chỉ cảm thấy một chút tiếng gió ở cột A và chỉ có vậy. Vô lăng của xe có các chấu được đặt với một góc độ rất kỳ quặc. Có lẽ nó được thiết kế như vậy để người lái không thể buông tay khỏi vô lăng. Xe này không có bất kỳ chế độ giữ làn tự động nào, anh biết đấy.
Rowan Horncastle: Tôi cần gì chế độ tự động? Tôi có một tài xế mặc vest làm điều đó rồi.
Ollie Marriage: Chí lý!
Chiếc Phantom lướt qua những cánh đồng tuyết bất tận ở Pháp một cách êm ái. Mặt trời sắp lặn và đó là lúc tôi có thể chiêm ngưỡng trần sao Starlight - 1340 sợi quang được thiêu bằng tay lên trần xe. Tài xế của tôi thì được chiêm ngưỡng The Gallery - một mảng kính cường lực bao trọn bảng táplô. Bạn có thể trưng bày bất kỳ thứ gì ở đây, từ bản tô màu của con mình, một bức họa Banksy hay bản mô phỏng ADN của mình. Không gian trong xe luôn yên tĩnh đến lạ thường, đủ để tôi chẳng màng đến pha cua gắt của anh tài xế để tiến vào Courchevel Resort.
Sáng hôm sau...
Rowan Horncastle: Xe bẩn kinh khủng, anh có thấy điều đó không?
Ollie Marriage: Tất nhiên rồi, nhưng chí ít thì tôi cũng lau bộ ván trượt tuyết của anh. Tôi lau nó vì muốn mọi người thấy nó chẳng hề ăn nhập gì với chiếc xe cả, muốn mọi người nghĩ rằng anh là một gã kỳ quái.
Rowan Horncastle: Anh đúng là chẳng hiểu gì về phong cách sống thượng lưu. Khi mà anh hằng ngày tiếp xúc với những gã giàu sụ, điều quan trọng nhất là mình phải có thứ mà họ không có. "Bespoke" là một phần tối quan trọng với Rolls-Royce. Anh nhớ chiếc Sweptail chứ? Chiếc xe mới đắt nhất thế giới! Nhưng đó chỉ là sự khởi đầu thôi. Nền tảng Architecture of Luxury của Phantom VIII không chỉ sẽ tạo nên những chiếc xe thay thế Ghost, Wraith và Dawn mà nó còn có đủ sự linh hoạt để chế tạo ra những chiếc xe độc nhất vô nhị. Yêu cầu của tôi là đục lỗ trên nắp khoang hành lý chiếc Phantom, cắm vào đó một bộ ván trước tuyết được chế tác từ gỗ sồi đen Trung Hoa 9.000 năm tuổi đi kèm gậy bọc vàng 14 karat.
Ollie Marriage: Nó chắc phải nặng cả tấn mất! Giá bao nhiêu?
Rowan Horncastle: "Chỉ" 50.000 Euro.
Ollie Marriage: Tôi chẳng dám đặt chân vào nó đâu...
Rowan Horncastle: Tôi dám. Nhưng phải đi mua sắm trước đã.
Ollie Marriage: Anh cần mua cái gì nào? Kính dâm titanium? Áo khoác lông hổ răng kiếm?
Rowan Horncastle: Chưa biết được, cứ thả tôi ở khách sạn La Lana cái đã.
Mở cánh cửa ngược, bước xuống vỉa hè lát đá được sưởi ấm, tôi thong dong bước vào một trong những khách sạn đắt đỏ nhất ở Courchevel. Bước đến quầy lễ tân, tôi chợt thấy một góc trưng bày Rolls-Royce nho nhỏ. Đây là một phần của chương trình Rolls-Royce Hot Spot khi hãng xe Anh sẽ đặt những quầy trưng bày nho nhỏ tại các địa điểm mà giới siêu giàu thường lui tới. Saint-Tropez, Saint Moritz, Ibiza, Marbella, Monaco, đại loại thế. Hot Spot ở La Lana vừa mới mở cửa chưa đầy 1 tuần nhưng đã bán được 5 chiếc Rolls-Royce...
Trở về xe, Ollie Marriage chia sẻ với tôi về trải nghiệm cầm lái Phantom. Nó quá êm dịu, tất nhiên là không phải bằng những cách thông thường. Khi bạn vào cua tay áo, tất cả những gì bạn có thể làm là tin vào thần may mắn, rằng bánh xe phía trong cua không trượt ra đường nhựa và bất kể thứ gì đi ngược chiều cũng phản xạ đủ nhanh để tránh chiếc Phantom đang lướt đến chỗ họ, choán hết hai phần ba tiết diện bề ngang mặt đường. Động cơ gần như không gây ra chút tiếng ồn nào, hộp số có thêm tính năng dựa vào tính hiệu vệ tinh GPS để "đọc" cung đường phía trước nhằm tự lựa chọn cấp số phù hợp nhất.
Ollie Marriage: Ván trượt của anh vẫn dính tuyết kìa, buổi trượt tuyết như thế nào?
Rowan Horncastle: Cũng vui. Tôi thuê 1 người mặc đồ trượt tuyết của mình, trên ván trượt của mình, thực hiện một pha nhảy vòng qua chiếc Phantom. Anh biết đấy, triệu phú nào chẳng làm thế để có hình đăng lên Instagram! Trong khi đó, tôi thưởng thức món trứng cá tầm Caspi và rượu vodka Beluga trong một khách sạn mà tôi đã chi tiền để đóng cửa cả ngày - chỉ để mình tôi ngồi nhâm nhi cao lương mỹ vị. Bây giờ nào, hãy đưa tôi đến sân bay, tài xế!
Ollie Marriage: Sân bay? Anh đến tận đây chỉ để ngắm cảnh và ra về bằng máy bay ư?
Rowan Horncastle: Không chỉ là một chiếc máy bay thông thường đâu anh bạn. Đó là chiếc Pilatus PC-12 được đích thân Phillipe Starck thiết kế và có hình dáng như một điếu xì gà hảo hạng!
Ollie Marriage: Thật chứ? Anh sẽ ra về trên một thứ kém sang hơn Rolls-Royce sao?
Rowan Horncastle: Kém sang hơn nhưng sẽ nhanh hơn, ta đua chứ, anh tài xế?
Ollie Marriage: Nếu anh thích! Tôi đã xem dự báo thời tiết: anh sẽ mắc kẹt ở đây nếu máy bay không cất cánh trong 10 phút nữa. Tôi chỉ cần đơn giản là không lái xe đưa anh đến sân bay thôi.
Rowan Horncastle: Thôi nào, cho tôi tận hưởng nốt vài phút với chiếc Rolls-Royce đi, trước khi quay trở lại với đậu đóng hộp và bánh mỳ lát!
Ollie Marriage: Quả là một trải nghiệm phi thường, đúng không? Tôi thích nhất cách mà một chiếc Rolls-Royce có khả năng tác động đến mọi người xung quanh như thế nào. Nó quá đẹp, quá bề thế, mọi người đều muốn lại gần nó. Anh có thấy tất cả người chơi trượt tuyết đều quay lại ngắm chiếc xe 2 lần không?
Rowan Horncastle: Quả là không gì sánh được với Rolls-Royce. Ngoài kia có nhiều chiếc xe rộng rãi và sang trọng, nhưng chẳng gì có thể sánh được với cảm xúc khi bước ra khỏi một chiếc Rolls-Royce. Rời tấm thảm lông cừu và đặt chân xuống Courchevel, tôi tự nhiên thấy tự tin vô cùng!
Rolls-Royce Phantom là đỉnh cao của sự sang trọng, là tột cùng của sự tinh tế. Chiếc Phantom đời thứ 8 này càng củng cố thêm địa vị đó. Nó đơn giản là chiếc xe sang trọng nhất thế giới.
Vĩ Phạm
Theo Tuoitrethudo
Rolls-Royce Phantom Rồng biển ngũ quý 3 cực độc của đại gia Sài Gòn Chiếc Rolls-Royce Phantom Rồng phiên bản giới hạn 33 chiếc trên toàn thế giới với biển số ngũ quý 3 khiến giới mộ xe không khỏi bàn tán. Đây là phiên bản giới hạn Year of the Dragon với chỉ 33 chiếc được sản xuất trên toàn thế giới, dành riêng cho thị trường Trung Quốc. Mức giá bán cho hàng hiếm này...