Lời trần tình của một phi công trẻ
Chẳng sung sướng gì khi phải ôm ấp, vuốt ve và làm tình với một người đàn bà bằng tuổi mẹ mình. Nhưng vì tiền, tôi vẫn phải nhắm mắt làm ngơ để cuộc đời nổi trôi, xô đẩy…
Vì tiền, tôi đã đánh mất nhân phẩm của mình, tôi thấy ghê tởm chính bản thân mình
Không may mắn được sinh ra trong một gia đình nghèo khó, vậy nên nỗi khắc khổ luôn được in đậm trong những nỗi lo, suy nghĩ của tâm hồn tôi. Vậy nên tôi luôn có một khát khao cháy bỏng và ý nguyện thực hiện ước mơ của mình.
Đó là được thành danh trên con đường học tập và sống sung túc. Tuy nhiên cái ước mơ nhỏ nhoi ấy lại là điều thực sự khó thực hiện đối với tôi. Bởi tôi được sinh ra trong một gia đình vô cùng nghèo khó. Bố tôi bệnh tật quanh năm, mẹ tôi thì chỉ quanh năm với mấy sào ruộng.
Ngày tôi chính thức bước chân vào cổng trường đại học cũng là lúc bố, mẹ đang phải đấu tranh cho những ngày dài khó khăn, vất vả, đói kém và nỗi lo tương lai của cả một gia đình.
Vì thế, nên hơn lúc nào hết tôi luôn tâm niệm rằng mình sẽ phải tự thân vận động chứ không thể thụ động trông chờ vào tiền bạc chu cấp từ phía gia đình.
Video đang HOT
Tôi tìm biết bao công việc để làm thêm, và công việc nào mình cũng cố gắng hết sức hòng mong nhận được những đồng lương xứng đáng đỡ đần phần nào cho chi phí ăn ở, học tập… Nhưng dù cố gắng hết sức và tuyệt đối chi tiêu dè xẻn, tiết kiệm thì tôi cũng không thể đủ tiền cho chi phí sinh hoạt, học tập ở cái nơi thành phố đắt đỏ này.
Rồi một hôm, một người bạn rủ tôi đi uống cà phê. Anh ta bảo, muốn kiếm được nhiều tiền mà lại nhàn hạ không thì anh ấy mách cho. Nghĩ là anh ta nói đùa, nên tôi bảo đồng ý, anh có việc gì làm thì cho em đi làm với.
Mấy ngày hôm sau, anh ta lại đến rủ tôi đi chơi, anh đưa tôi đến một quán cà phê, đợi một lúc thì có một bà khoảng hơn 40 tuổi đến. Sau đó, anh bảo với tôi rằng, em đi theo bà này sẽ có công việc phù hợp để làm. Tôi chẳng biết làm gì, nên cứ ngoan ngoãn ngồi vào xe ô tô của bà ta và đi theo bà ta.
Bà ta dẫn tôi đến một nhà nghỉ, và lúc ấy tôi mới hiểu ra công việc mình phải làm. Tôi ghê tởm chính mình, nhưng bà ta hứa cho tôi nhiều tiền, nên tôi đã chấp nhận.
Sau hôm đó, số tiền kiếm được của tôi luôn rủng rỉnh cho việc học hành, sinh hoạt và mua sắm những vẫn dụng khác… thậm chí còn có dư thừa để chi tiêu vào những cuộc chơi thác loạn mà giới sinh viên không bao giờ có thể tiếp cận đươc.
Cũng chính từ đây tôi bắt đầu trượt dài trong những cơn say tình ái với người đàn bà bằng 2 tuổi mình… và số tiền tôi kiếm được ngày càng nhiều hơn, tôi cũng ăn chơi thác loạn nhiều hơn.
Nhưng có một điều đối lập ngược lại là học lực của tôi thì ngày càng kém, số môn nợ ngày càng nhiều và rất có thể tôi sẽ không bao giờ thực hiên trọn vẹn ước mơ của mình là đem tri thức, học vấn để mong sự đổi đời, sung sướng hơn cho cuộc sống sau này.
Tôi cũng bắt đầu cảm thấy sự ghê tởm từ công việc mình vẫn đang làm, bởi đôi khi đó chỉ là công cụ để kiếm tiền thôi chứ cũng chẳng hề có chút cảm xúc nào, dù là rất nhỏ nhoi.
Và giờ đây khi tôi đã thực sự muốn tránh xa điều đó để trở về với những ngày khó khăn, vất vả nhưng đầy ước mơ hoài bão ấy… Nhưng điều đó thực sự đâu có dễ đối với một người đã thực sự nhúng chàm như tôi.
Với lại, cái thứ hiện tại nhất cơm, áo, gạo tiền vẫn luôn đeo bám tôi nên tôi vẫn không thể thoát khỏi điều đó.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Tôi vẫn yêu dù anh chỉ cần 'chuyện ấy'
Điều anh làm chỉ là nằm ngủ chung giường với tôi. Thế mà đã hơn 3 năm tôi chịu đựng con người ấy.
Khi đọc bài viết Tôi thấy nhục vì phải níu kéo anh, tôi thực sự cảm thấy mình cũng đang chịu sự nhục nhã đó. Chúng tôi yêu nhau từ khi còn ngồi trên ghế nhà trường, một tình yêu mới lớn, cả hai đều chưa biết gì và tôi là mối tình đầu của anh.
Nhưng ngày mới yêu nhau, tôi luôn nhõng nhẽo, đòi anh ta phải làm mọi thứ vì tôi. Tôi cứ nghĩ đó mới là tình yêu và như vậy anh ta mới thực sự yêu tôi. Cho đến khi anh ta học đại học, tôi bị hụt hẫng vì những lời nói, suy nghĩ của anh ta. Khi đi học ở môi trường mới, anh ta có nhiều sự lựa chọn hơn, có nhiều suy nghĩ và anh ta lựa chọn rời xa tôi với lý do không thể chịu đựng nổi những suy nghĩ của tôi. Anh ta cũng bảo tôi không hề nghĩ cho anh ta nhưng tôi nghĩ đó chỉ là một phần trong những lý do khác và tôi chấp nhận.
Tôi cứ nghĩ cả hai chúng tôi như thế sẽ xa nhau bởi dù tôi có cố níu kéo, cố giữ anh ta thì anh ta vẫn vậy, vẫn từ chối những gì tôi dành cho anh. Những tháng sau đó, tôi thực sự hiểu mình yêu anh ta như thế nào và hai chúng tôi quay lại với nhau, tất nhiên không còn như xưa nữa. Cái tình cảm anh dành cho tôi là chỉ còn là lòng thương hại. Anh ta ở bên tôi vì sự thiếu thốn về thể xác và anh cần một người bên cạnh giúp anh giết thời gian sau những ngày đi chơi cùng bạn bè. Điều anh làm chỉ là nằm ngủ chung giường với tôi. Thế mà đã hơn 3 năm tôi chịu đựng con người ấy.
Tôi quyết định đi tìm một người có thể cho tôi tâm sự, có thể giúp tôi bù đắp những tổn thương mà anh gây ra và tôi đã quen một người. Thực sự người đó cho tôi cảm giác an toàn, vui vẻ, bù đắp cho tôi những điều mà anh không muốn làm cho tôi. Nhưng với tôi, chưa bao giờ tôi hết yêu anh, chưa bao giờ tôi nghĩ tôi sẽ yêu người khác ngoài anh.
Sau một thời gian, anh cũng biết chuyện tôi có người khác, anh để tôi đến với người đó. Trong thâm tâm tôi, tôi đến với người kia chỉ vì một lý do duy nhất đó là để anh ta bù đắp những điều của một người yêu. Điều này, người yêu đầu tiên chưa bao giờ làm với tôi, dù chỉ là một cái cầm tay thật chặt khi đi giữa dòng người.
Mặc dù đã quyết định như thế nhưng sao lòng tôi vẫn băn khoăn quá. Bởi tôi rất sợ cái cảnh ở bên một người lại nhớ thương người khác. Hiện giờ, trong lòng tôi vẫn yêu người cũ nhiều lắm. Tình cảm tôi dành cho người hiện tại không giống như tôi đã dành cho người cũ và tôi nghĩ đó không phải là tình yêu. Tôi không biết mình nên làm gì lúc này để lòng tôi được thanh thản?
Theo Bưu Điện Việt Nam
Hai năm vợ chồng, tôi vẫn là gái trinh Vinh nhìn tôi bằng con mắt vừa thương hại vừa khinh rẻ: "Em muốn anh là chồng em, anh đã kí hôn thú. Nhưng muốn anh yêu em thì xin lỗi cả đời này anh không làm được!". Mẹ tôi và mẹ Vinh là bạn thân của nhau. Từ hồi còn trẻ, hai bà mẹ đã hẹn ước nếu một người sinh con...