Lời trái tim: Yêu hơn 1 tháng, em nói với tôi chuyện có bầu
Tôi chỉ coi em là cô em gái nhỏ. Mọi sự gần gũi, thân thiết tôi đều hạn chế ở mức tối đa.
Lời trái tim của bạn Hoàng Nguyễn có số điện thoại 0986.566.xxx:
Tôi quen em trong một khu trọ nhỏ. Hay nói chính xác em là hàng xóm của tôi. Ngày em đến xóm trọ, cái dáng gầy guộc, nhỏ bé, đôi mắt buồn đen nhánh của em khiến tôi có rất có cảm tình. Nhìn em, tôi chỉ muốn được vỗ về, an ủi và chở che cho em.
Nghĩ là vậy, nhưng nào tôi có dám. Bởi tôi đã có bạn gái và cô ấy lại ở rất xa. Thế nên, tôi chỉ coi em là cô em gái nhỏ. Mọi sự gần gũi, thân thiết tôi đều hạn chế ở mức tối đa.
Hàng ngày, lịch của tôi đều kín mít với các môn học. Khi nào rảnh rỗi, tôi lại trốn vào phòng đọc sách.
Còn em, tôi cũng thấy em bận túi bụi với việc học. Chỉ khi buổi tối, mới thấy em ở nhà.
Ảnh minh họa
Em biết tôi có bạn gái thế nhưng em vẫn luôn tỏ ra quan tâm tôi. Khi nào có món gì ngon, em đều nói tôi qua ăn. Tôi ngại, vì luôn muốn giữ khoảng cách với em, nhưng em thì luôn nói, chỉ coi tôi là anh trai. Vậy nên, tôi cũng tin rằng, tình cảm giữa chúng tôi sẽ chỉ là như vậy.
Video đang HOT
Em thường tìm cách tâm sự với tôi. Chuyện vui hay chuyện buồn, em đều tìm đến tôi để giãi bày. Riết thành quen. Tôi như một người bạn, một người anh và là một chuyên gia tư vấn cho em vậy.
Rồi điều gì đến cũng đến. Những tối em sang phòng tôi, chỉ hai anh em với những câu chuyện. Và em vụng về ôm lấy tôi, đặt lên môi tôi một nụ hôn nhẹ. Tôi như kẻ mộng du và cũng vội vàng đáp lấy.
Sau hơn 1 tháng kể từ nụ hôn đó, chúng tôi đã quấn chặt lấy nhau. Chuyện ấy đã xảy ra. Và giờ tôi đã khiến em có bầu. Đến lúc này, tôi như chợt bừng tỉnh giữa cơn mê, tôi không biết phải làm gì? Còn mối quan hệ của tôi và bạn gái ở xa, cô ấy cũng chưa hề biết gì về chuyện tôi phản bội.
Nhìn dáng em tiều tụy mấy ngày nay, lòng tôi đau lắm, em biết không?
Lời trái tim của Vi Thảo ở số điện thoại 0975 925 xxx:
Anh này, Sài Gòn hôm nay nắng đấy. Cái nắng đôi khi làm em cảm thấy khó chịu và bực bội. Em nhớ, ngày chúng ta còn ở bên nhau, mỗi ngày nắng như vậy, em lại được anh vỗ về, quạt mát và làm đủ mọi chuyện để dịu đi cái tính cộc cằn của em.
Nhớ hôm, giữa trưa cơn thèm kem của em lên đến đỉnh điểm. Cứ ngồi đó ‘ăn vạ’ anh. Vậy là, anh lại cặm cụi chở em ra quán kem quen thuộc trên đường Nam Kỳ Khởi Nghĩa để ăn. Anh hiền quá, hiền đến mức để em ăn hiếp hoài.
Ảnh minh họa
Anh hay nói, vì anh thương em nên anh sẽ chiều em hết mức. Chỉ cần, em không bỏ anh là được. Vậy mà. Em chưa kịp bỏ anh thì anh đã chọn lựa xa vòng tay em rồi.
Anh đi du học bên trời tây. Khoảng cách cùng những bất đồng sau những tháng ngày xa cách đã khiến anh quên lời hứa năm nào. Anh yêu và quen một cô gái khác.
Ngay cả đến cái lý do cho sự chia tay, anh cũng chỉ nói vỏn vẹn với em rằng: ‘Hết yêu’. Ừ thì hết yêu. Cái lý do muôn thuở của các cuộc tình khiến em phải đau đớn mà chấp nhận.
Và giờ thì em đang học cách quên anh như quên đi những ngày nắng. Chúc anh hạnh phúc nhé!
Để tham gia chương trình, mời quý vị và các bạn cùng gửi tâm sự lời trái tim về địa chỉ email: tinngan@viettel.com.vn tiêu đề thư ghi rõ Gửi về Lời trái tim hoặc gửi về số hotline 0982.11.22.55.
Theo Đất Việt
Sau lần ra mắt nhà người yêu, tôi phải hầu hạ bố anh chuyện tế nhị mỗi ngày
Giờ đây làm những việc tế nhị kia với bố Đức mỗi ngày, Hiền không còn sợ và ngượng nữa. Sau chuyện để đời hôm đó là sợ điều bắt ép Hiền phải làm chuyện này cho bố Đức.
Yêu nhau từ hồi đại học đến giờ cũng được 4 năm rồi. Đức nghĩ cũng đã đến lúc đưa Hiền về ra mắt bố mẹ mình. Nếu như được sự đồng thuận của cả nhà thì không có gì thay đổi anh sẽ xin cưới Hiền vào giữa năm nay.
Theo chân bạn trai về quê ra mắt mọi người, Hiền lo lắng và hơi sợ hãi không biết bố mẹ Đức có dễ tính không? Hiền nghe mấy bà chị kể chuyện mẹ chồng - nàng dâu mà xanh lè mắt sợ. Cô vốn dĩ được nuông chiều từ bé, cái khoản hậu đậu thì không ai bằng rồi, liệu về nhà Đức bố mẹ anh ấy có chê bai cấm cản gì không?
Hiền lo là lo vậy, nhưng cô vẫn hí hửng về nhà Đức lắm. 4 năm yêu nhau Đức chẳng chịu đưa cô về nhà mình chơi, đến giờ xác định cưới rồi anh mới chịu. Hôm về nhà Đức Hiền ăn mặc như một học sinh, Đức nhìn thấy bộ dạng của Hiền cũng phải ngỡ ngàng.
Vừa đặt chân xuống xe vào nhà Đức, Hiền choáng với vườn trái cây trĩu quả n hà anh . Nhà Đức không khá giả là mấy, nhưng bố mẹ Đức khá thân thiện và cởi mở. Ông bà đon đả mời Hiền vào nhà và giúp cô cất đồ, đến gần trưa Đức đi ra ngoài mua ít đồ, Hiền ở nhà lại thèm ăn quả ổi trên cây. Cô hí hửng chạy ra vườn cầm cây gỗ thật to đập quả ổi trên cao rơi xuống. Chẳng hiểu Hiền đập kiểu gì mà lại trúng người bố Đức ở gần đó khiến ông ngất lịm và chảy rất nhiều máu.
Hoảng loạn trước cảnh đó Hiền hét ầm lên, mẹ Đức chạy ra thấy chồng như vậy hốt hoảng gọi xe cấp cứu vào viện. Vào viện cấp cứu xong, bác sĩ nói bố Đức bị va đập mạnh lên vẫn hôn mê chưa biết khi nào tỉnh lại. Nghe tin đó mẹ Đức ngất luôn, Hiền luống cuống sợ hãi vô cùng còn Đức thì bực dọc ra mặt.
Từ hôm đấy trở đi ngày nào Hiền cũng vào viện chăm bố Đức, mẹ Đức thì già yếu lại cộng thêm bệnh xương khớp nên khó đi lại vào viện lại tổ sinh bệnh thêm. Một mình Hiền chăm bố chồng tương lai như để tạ tội với ông, thỉnh thoảng Đức qua nhưng lại vội đi vì công việc.
Cứ thế mọi chuyện tế nhị như thay đồ hay giúp bố Đức đi vệ sinh đều do một tay Hiền đảm đương hết. Lúc ban đầu cô ngại đỏ mặt vì làm chuyện tế nhị này, khi đấy chính là bố chồng tương lai của mình. Định thuê người vào chăm ông nhưng nghĩ lại thôi. Mấy hôm sau bố Đức tỉnh lại, cả nhà chưa kịp mừng vui thì biết ông không nhận ra ai cả. Vậy là bố Đức đã mất trí nhớ. Nỗi buồn lại nhân nỗi buồn.
Cứ thế mọi chuyện tế nhị như thay đồ hay giúp bố Đức đi vệ sinh đều do một tay Hiền đảm đương hết. Lúc ban đầu cô ngại đỏ mặt vì làm chuyện tế nhị này, khi đấy chính là bố chồng tương lai của mình. Định thuê người vào chăm ông nhưng nghĩ lại thôi. Mấy hôm sau bố Đức tỉnh lại, cả nhà chưa kịp mừng vui thì biết ông không nhận ra ai cả. Vậy là bố Đức đã mất trí nhớ. Nỗi buồn lại nhân nỗi buồn.
Nhìn vẻ mặt u sầu của mẹ con Đức mà Hiền giận mình bao nhiêu. Cả hai đều không trách phạt cô điều gì, nhưng Hiền luôn cảm thấy sự im lặng của họ là cách trừng phạt kinh khủng nhất mà cô phải chịu đựng. Giờ đây Hiền chỉ biết lặng lẽ giúp mẹ Đức chăm sóc ông mỗi ngày và làm những việc tế nhị kia.
Mỗi ngày chạm mặt Đức là cô lại thấy giận mình bao nhiêu. Tại tính hậu đậu của cô mà gia đình Đức buồn thương thế này. Có lẽ cô phải dùng cả cuộc đời này chăm sóc cho gia đình Đức để tạ tội và trả nợ ân tình.
Chưa bao giờ cô nghĩ cú phốt để đời ở nhà bạn trai, lại dẫn đến hậu quả nghiêm trọng thế này. Giờ đây làm những việc tế nhị kia với bố Đức mỗi ngày, Hiền không còn sợ và ngượng nữa. Nhìn thấy ông nằm trên giường bệnh, mẹ con Đức gầy đi mỗi ngày Hiền lại tự trách bản thân mình.
Theo Một Thế Giới
Bố mẹ bắt phá thai và bỏ anh Ông bà không cần biết đó là con ai, là cháu mình hay không cũng không quan trọng nữa, nhất định tôi phải phá thai và chia tay anh. Anh sinh năm 83, còn tôi 86, bố mẹ tôi bảo tứ hành xung, không hợp tuổi, nhất định không được lấy nhau. Nhưng bạn bè tôi nhiều người lấy nhau tuổi ấy lắm...