Lời trái tim: Không có em, anh ăn-ngủ-làm như một cái máy
Em ra đi bỏ anh ở lại đằng sau với bao nhiêu nỗi nhớ, bao mong chờ…
Tâm sự của bạn Nguyễn Hưng ở số điện thoại: 0988.931.xxx gửi tới người yêu cũ:
Cuộc sống trôi đi thật buồn và chán nhường, không có em bên cạnh dường như mọi thứ không còn giá trị nữa, anh sống như một kẻ vô hồn, ăn, ngủ, làm như một cái máy đã được lập trình sẵn, không một chút cảm giác, không một chút biểu cảm trên khuôn mặt đang dần trở nên khô héo. Em ra đi bỏ anh ở lại đằng sau với bao nhiêu nỗi nhớ, bao mong chờ…
Anh đã cố gắng rất nhiều để bắt đầu một cuộc sống không có em bên cạnh, anh bỏ hết những thói quen cũ, làm mọi thứ mới mẻ, từ những việc nhỏ nhặt nhất cho tới những thói quen hàng ngày như trước anh cũng bỏ cả. Bởi anh nghĩ rằng nếu như mình vẫn như vậy thì đồng nghĩa với việc anh cảm giác như em vẫn còn bên cạnh.
Anh tưởng tượng rằng mình sẽ dễ dàng quên em khi làm như vậy nhưng lại một lần nữa anh nhầm. Không thể được, anh không làm được, anh yếu đuối, vô dụng…
Ảnh minh họa
Anh trở nên lầm lì, ít nói hơn, uống nhiều rượu hơn nhưng không thể ngủ được mặc dù cơ thể rất mệt mỏi, anh không thể nghĩ được rằng làm thế nào để vượt qua được giai đoạn này.
Video đang HOT
Những người xung quanh không thể hiểu được chuyện gì đang diễn ra với anh, làm sao từ một người vui vẻ, hay cười, hoà đồng và hay đùa lại thành ra như vậy, đôi lúc anh muốn họ hiểu được chuyện gì đang diễn ra để được quan tâm, được chia sẻ, được an ủi và được động viên để vượt qua nhưng anh đâu thể dễ dàng làm được điều đó, tự bản thân phải vượt qua thôi…
Anh biết rằng mình vẫn yêu em rất nhiều, đi đâu và làm gì anh cũng cảm thấy như có em vẫn bên cạnh.
Nhiều tối anh lang thang trên đường, cũng chẳng biết đi đâu và về đâu rồi anh lại đi vào con đường đấy, con đường mà chúng ta đã có rất nhiều kỉ niệm. Trước mắt anh bây giờ chỉ toàn là ký ức, anh thấy ở đó những đôi tình nhân đang tay trong tay ngắm hoàng hôn, anh thấy ở đó có cả anh và em, anh thấy em mỉm cười, thấy tóc em bay trong gió.
Sang một ngày mới, nỗi nhớ và tình yêu anh dành cho em sẽ lại thêm một cung bậc mới. Dù có thế nào hay ra sao và ở bất kỳ một nơi nào đó thì tình yêu anh dành cho em sẽ không bao giờ thay đổi… Anh sẽ lại gói ghém tình cảm của mình vào một ngày mới và một trang giấy mới…. ANH YÊU EM!!!
Tâm sự lời trái tim cũng về mối tình cũ nhiều nỗi buồn của bạn Hà Nhung ở số điện thoại: 0968.915.xxx:
Khi em hoang hoải trong nỗi nhớ, niềm thương, anh chính là người bên em lúc em yếu đuối. Anh quan tâm em theo cách riêng anh, chỉ là những câu hỏi thăm không đầu cuối nhưng đến lúc em nhận ra trái tim mình có chút bối rối.
Anh đã đưa em đến với niềm đam mê chụp ảnh và hơn hết là đam mê viết lách. Cái tên Biển một thời làm xôn xao diễn đàn. Tất cả chỉ vi con tim em bắt đầu biết rung động.
Anh là chàng trai của mặt trời, còn em là Biển sâu. Hai thái cực đối lập chẳng bao giờ có một điểm dừng.
Em cứ mãi nhìn về anh gần 3 năm trời. Vui với nụ cười của người, buồn khi thấy gương mặt người đăm chiêu và thoáng ghen tị khi thấy anh vui đùa với những người con gái khác.
Chỉ mình em ngụp lặn trong nỗi đau thương về một mối tình đơn phương. Có hạnh phúc và đau đớn.
Đến khi nhận ra thứ tình vô vọng đó, em quyết định ra đi, rời xa anh mãi mãi…!
Để tham gia chương trình, mời quý vị và các bạn cùng gửi tâm sự lời trái tim về địa chỉ email: tinngan@viettel.com.vn tiêu đề thư ghi rõ Gửi về Lời trái tim hoặc gửi về số hotline 0982.11.22.55.
Theo Đất Việt
Khi chia tay nhau rồi, lý do là gì chẳng còn quan trọng...
Một chiều mưa buồn hơn mọi ngày, tôi và anh đã không còn thuộc về nhau nữa. Và khi chia tay nhau rồi thì lý do là gì chẳng còn quan trọng. Anh đã quyết rời tôi như thế, tôi không trách móc anh như mọi khi tôi giận, tôi chỉ buồn lòng chính mình vì chẳng có gì để giữ anh ở lại ngoại trừ một điều anh là người tôi thương nhất.
Sài Gòn là một trong những thành phố lạ nhất mà tôi từng ghé thăm. Sài Gòn chẳng có mùa đông ngoài cái không khí se lạnh của những ngày cận kề Giáng sinh hay Tết Dương lịch. Sài Gòn chỉ có mùa mưa và mùa nắng thôi nhưng cứ mỗi lần đến mùa mưa ở nơi này tôi lại nhớ về những mùa mưa ở một nơi khác.
Có lẽ, nơi này là nơi tôi may mắn chưa có một nỗi đau nào ngoài trừ nỗi nhớ nhà da diết. Và cứ mỗi lần mưa, tôi lại bắt đầu với những suy nghĩ miên man và nhớ lại những kỉ niệm của mối tình cũ. Ngày mưa ở một nơi không phải Sài Gòn, tôi và anh vội vã tìm một nơi để trú mưa. Người ta nói, khi yêu mưa làm người ta sát lại gần nhau hơn, dường như điều ấy không sai.
Tôi nhớ cái khoảnh khắc tôi và anh cùng đắm chìm vào ánh đèn đường cao chót vót để ngắm mưa và kể cho nhau nghe nhiều thứ. Chẳng cần nhìn thẳng vào mắt đối phương để nói, để thì thầm nhưng anh và tôi cũng đủ cảm nhận được tất cả mọi thứ điều rất thật.
Nếu không có ngày mưa hôm ấy, tôi đã chẳng yêu anh nhiều hơn. Tôi là một cô gái rất thích mưa, thích những cơn mưa phùn kéo dài miên man mỗi tối để có thể quấn chiếc chăn bông ấm cúng, vừa trò chuyện với anh vừa nhấm tách trà gừng của bố mới pha cho con gái.
Một chiều mưa buồn hơn mọi ngày, tôi và anh đã không còn thuộc về nhau nữa. Và khi chia tay nhau rồi thì lý do là gì chẳng còn quan trọng. Anh đã quyết rời tôi như thế, tôi không trách móc anh như mọi khi tôi giận, tôi chỉ buồn lòng chính mình vì chẳng có gì để giữ anh ở lại ngoại trừ một điều anh là người tôi thương nhất.
Nhiều năm rồi chẳng biết anh sống thế nào, liệu đã có ai thay tôi ngắm mưa rơi qua ngọn đèn đường cùng anh như mọi khi? Liệu có ai thay tôi chăm sóc anh mỗi khi anh bệnh? Liệu có ai...?
Từ khi anh xa, tôi chẳng còn niềm tin vào bất cứ người con trai nào. Dường như mọi thứ liên quan đến tình yêu tôi đều cho là chẳng ý nghĩa. Tôi chẳng dám trao yêu thương cho người khác vì sợ mọi thứ sẽ biến mất giống như anh, giống như anh của ngày xưa đó.
Sài Gòn là nơi tôi chưa có nỗi đau nhưng tôi có nỗi niềm thương nhớ. Tôi đã nhớ anh như nhớ chính những kỷ niệm đẹp của mình. Anh từng là tuổi thanh xuân của tôi và tôi chẳng có gì phải hối tiếc. Hôm nay, Sài Gòn lại mưa... và đêm lại dài hơn!
Theo iBlog
Khi ta đã từng là tuổi thanh xuân của ai đó... Sài Gòn là nơi tôi chưa có nỗi đau nhưng tôi có nỗi niềm thương nhớ. Tôi đã nhớ anh như nhớ chính những kỷ niệm đẹp của mình. Anh từng là tuổi thanh xuân của tôi và tôi chẳng có gì phải hối tiếc. Sài Gòn là một trong những thành phố lạ nhất mà tôi từng ghé thăm. Sài Gòn chẳng...