Lời thú tội của cậu bạn thân ‘nối khố’ và vợ khiến tôi run rẩy đến đứng không vững
Tôi thừa nhận tôi bận rộn, tôi không chăm sóc cô ấy tốt như ngày trước, nhưng trước giờ tôi chỉ có mình vợ mà thôi… ai ngờ…
Vợ chồng tôi yêu nhau hơn 3 năm thì làm đám cưới. Thời gian yêu nhau, cô ấy là sinh viên một trường nghệ thuật, tình cờ nhất là cô ấy là đàn em học sau Phong, cậu bạn thân “nối khố” của tôi mấy khóa.
Em là người lãng mạn, bay bổng, thích những thứ ngọt ngào. Thời còn đi học tôi vẫn chiều chuộng đúng sở thích nên em vui lắm, mà em vui thì tôi cũng vui, ở bên cạnh nhau cả hai đều cảm thấy hạnh phúc.
Tôi ra trường trước cô ấy, đi làm, sau đó cô ấy tốt nghiệp gần 1 năm thì chúng tôi làm đám cưới. Tôi yêu vợ và đã vẽ nên rất nhiều kỳ vọng cho cuộc hôn nhân này.
Tôi là dân kinh doanh, công việc bận rộn và rất hay phải đi công tác, còn vợ về làm đồ họa cho một công ty truyền thông. Vợ chồng hạnh phúc với nhau được chàng nửa năm đầu, sau đó bắt đầu xảy ra mâu thuẫn.
Thực ra chẳng phải ai có lỗi cả, mà do công việc của tôi bận quá, lại hay phải đi công tác, vợ thì trẻ con, nhõng nhẹo, cô ấy quen với hồi yêu đương rồi nên lúc nào cũng trách tôi vô tâm, hết thương yêu vợ, tôi có giải thích thế nào vợ cũng không tin, không nghe. Rồi cô ấy kiểm soát, ghen tuông, một mực cho rằng tôi có bồ nên mới đi ngày đi đêm thế.
Video đang HOT
Tôi cũng muốn vợ chồng có con lắm, nhưng vì công việc giờ ngổn ngang, hai đứa lại còn trẻ nên tôi bàn với vợ tầm 2 năm nữa hay sinh, vợ cũng đồng ý. Nhưng rồi cô ấy liên tục đòi sinh con, tôi chưa muốn nên vợ chồng lại trục trặc.
Công việc vợ làm bây giờ chính là cậu bạn thân của tôi giới thiệu, bạn tôi cũng là cùng công ty nhưng khác phòng. Thỉnh thoảng cũng đến nhà tôi chơi, Phong là người bạn thân thiết của hai vợ chồng, thỉnh thoảng có vấn đề gì, cũng chính Phong là người đứng ra gỡ rối.
Tôi phát hiện ra vợ ngoại tình trong một lần đi công tác về sớm, vì nhà tôi ở chung cư tận trên tầng 29 nên lúc đứng ngoài ban công nhìn xuống, chỉ thấy vợ xuống xe của một người đàn ông, xa quá nên tôi không rõ mặt người đó.
Từ hôm đó, đúng là thấy vợ rất khác, cô ấy hay cười, vui vẻ, trẻ trung. Không còn cằn nhằn về tôi nữa, tôi đi đâu, làm gì vợ cũng không hỏi. Tôi thường thấy cô ấy cầm điện thoại và cười một mình. Người ta nói muốn người ta biết trừ khi mình đừng làm, cái kim trong bọc lâu ngày cũng lòi ra, khoảng hơn 3 tháng sau, tôi phát hiện ra người mà vợ đang cặp kè chính là Phong.
Khỏi phải nói, tôi đau đớn và sốc đến mức nào. Tôi gần như phát điên, lao xe tới nhà Phong, đánh cho cậu ta một trận, Phong không chống đỡ, chỉ xin lỗi. Nhưng càng thế càng khiến tôi phát điên. Rồi chúng tôi 3 mặt một lời, vợ thú nhận đã hết tình cảm với tôi vì tôi quá vô tâm, giờ cô ấy và Phong đang yêu nhau, cô ấy mấy lần định nói chia tay với tôi nhưng chưa biết mở lời thế nào. Nay tôi biết rồi thì nên giải quyết cho nhanh. Tôi sốc lắm, cảm giác bủn rủn hết cả người.
Tôi vô tâm ư? Tại sao vợ cứ mãi không chịu hiểu. Tôi cố gắng là vì ai, chẳng phải vì gia đình này sao, không ngờ vợ có thể đâm sau lưng tôi như thế, lại là với người bạn thân nhất của tôi. Trời ơi, tôi phát điên lên mất, tôi phải làm sao đây?
Theo Phununews
'Chẳng lẽ gia đình tôi phải để chú rể đến đón cô dâu trong tiếng kèn đám ma?'
Dù sao người mất cũng mất rồi, còn em chồng tôi cả đời mới có một ngày cưới chẳng lẽ lại để nhạc đám tang làm phá hỏng bầu không khí?
Các cụ ngày xưa nói "Bán anh em xa mua láng giềng gần". Gần gũi đâu tôi không thấy, chỉ thấy vừa mệt người lại còn mang tiếng ra.
Xưa nay tôi luôn tâm niệm mình có thì chia sẻ với người khác. Vì thế đối với hàng xóm tôi rất hoà đồng. Bố mẹ ở quê gửi lên thứ gì gọi là quà quê tôi đều sai con mang sang nhà họ. Con trai họ học cùng lớp với con tôi, mà tôi lại làm giáo viên. Thành thử mỗi tối tôi lại kèm cả 2 đứa học. Mấy năm trời tiểu học lúc nào tôi cũng kèm cặp con nhà hàng xóm nhưng không lấy một xu nào.
Bình thường có lẽ không sao, nhưng sau một lần va chạm thì chúng tôi chẳng còn thân thiết gì nữa. Đợt ấy con trai tôi rất hay rủ con nhà hàng xóm sang chơi. Có một hôm buổi trưa thằng bé đến chơi thì buổi tối tôi phát hiện mất cái dây chuyền. Thật ra ở hoàn cảnh của tôi thì ai cũng sẽ làm như tôi đó là thu hẹp phạm vi những người tình nghi. Nhà tôi chỉ có hai vợ chồng với đứa con. Mà con trai tôi thì đi đường nhặt được đồng 2 nghìn cũng mang về đưa mẹ, làm sao nó ăn trộm dây chuyền của tôi được.
Sau lần ấy thì hai nhà chúng tôi bằng mặt không bằng lòng. (Ảnh minh họa)
Vì chỉ có 2 đứa trong nhà nên tôi có hỏi con nhà hàng xóm và qua nói với nhà họ. Mẹ thằng bé hỏi mấy nó cũng không nhận. Chị ta tức quá nên lấy roi vụt con vài cái mà nó chỉ khóc chứ khăng khăng không lấy đồ của tôi.
Lúc ấy tôi đang bên nhà hàng xóm thì chồng vội vàng chạy sang túm lấy roi của chị hàng xóm và quay sang nói với tôi: "Dây chuyền em làm rơi ở dưới bàn trang điểm kia kìa. Chưa tìm kỹ đã vội bán tín bán nghi." Tôi để ý thấy chị hàng xóm có vẻ tức tôi, lấy tay đánh vào mông con rồi còn răn không được sang nhà tôi nữa kẻo có ngày mang vạ.
Thật lòng tôi cũng thấy mình có chút sai. Nhưng cũng đâu phải là tôi vô lý. Thực lòng vì nôn nóng muốn tìm lại đồ nên tôi đành xử lý như vậy. Đâu ngờ chị ấy lôi con ra đánh. Đã vậy hôm ấy về tôi còn bị chồng nói một trận vì tội hậu đậu.
Sau lần ấy thì hai nhà chúng tôi bằng mặt không bằng lòng. Trước mặt thấy nhau thì chào nói vài câu xã giao chứ không còn như trước. Nhưng đến lần này có lẽ nhìn mặt nhau tôi còn thấy ngán chứ đừng nói là chuyện trò.
Em chồng tôi cả đời mới có một ngày cưới chẳng lẽ lại để nhạc đám tang làm phá hỏng bầu không khí? (Ảnh minh họa)
Chuyện là tuần trước em chồng tôi kết hôn. Khổ nỗi sáng hôm tổ chức thì bà cụ bên nhà hàng xóm mất. Thế rồi nhạc nhẽo hai bên đấu đá nhau cả. Tôi biết ý nói bên loa đài cho nhạc nhỏ lại rồi nhưng nhà họ vẫn sai người sang nhà tôi bắt tắt nhạc đám cưới đi mới được.
Vậy là nhà tôi tổ chức đám cưới cho em mà chẳng ai cười nổi. Vì nhạc khóc đám tang inh ỏi lên thì làm sao mà xuôi tai cho được. Dù sao người mất cũng mất rồi, còn em chồng tôi cả đời mới có một ngày cưới chẳng lẽ lại để nhạc đám tang làm phá hỏng bầu không khí? Thấy không khí không giống đám cưới một chút nào nên khi nhà trai chuẩn bị đến đón dâu, tôi cũng mặc kệ và nói loa đài bật to để át tiếng bên nhà hàng xóm.
Tưởng thế là xong ai ngờ sau hôm đó tôi đi đâu cũng bị người ta chỉ trỏ không biết trước sau. Họ còn nói tôi như vậy là không tôn trọng người chết. Ô hay, chẳng lẽ đám cưới nhà tôi lại để cái tiếng nhạc đám tang làm cho mất vui hay sao? Vậy mà bây giờ nhà tôi tự nhiên bị cả khu cô lập vì như vậy các bạn ạ. Các bạn là người ngoài cuộc, các bạn phân trần giúp tôi xem việc này đúng sai thế nào với.
Theo Phununews
10 năm vợ mới mang bầu, chỉ một câu nói của chồng vợ đã khiến tôi phải ly dị Chẳng hiểu sao có người lại ghen tức với niềm vui của tôi, nói những lời thô thiển khó nghe. Tôi liền gọi điện thì không bắt máy, nhắn tin cũng không trả lời. Trong khi bạn bè đứa nào cũng có con bồng con bế thì vợ chồng tôi vẫn "vườn không nhà trống". Mỗi ngày đi làm về chỉ có tôi...