Lời “sám hối” muộn màng của người chồng vô tâm
Không phải lo nhà cửa, anh làm được bao nhiêu, chị đút sổ tiết kiệm hết, tính sơ sơ cũng được vài trăm triệu đồng. Nghĩ thế, lòng khấp khởi mừng thầm khi con trai lớn sẽ có chút tiền nho nhỏ kiếm căn hộ chung cư cho con lấy vợ.
Anh quê ở Hải Dương, lấy vợ từ năm 25 tuổi. Vợ anh gốc người Hà Nội là giáo viên một trường cao đẳng. Ai cũng nói anh sướng, khi lấy được vợ có nhà Hà Nội, nhưng nào ai hiểu được rằng trong cái sướng cũng có cái khổ, khi vợ anh sức khỏe không tốt, ốm yếu triền miên.
Anh là thợ điện khéo tay, lại có nghề nên luôn được vợ tin tưởng. Anh cũng không phụ niềm tin đó mà vẫn chăm chỉ làm thêm ngoài giờ, kiếm được khoản tiền kha khá về hỗ trợ vợ chăm con. Không phải lo nhà cửa, anh làm được bao nhiêu, chị đút sổ tiết kiệm hết, tính sơ sơ cũng được vài trăm triệu đồng. Nghĩ thế, lòng khấp khởi mừng thầm khi con trai lớn sẽ có chút tiền nho nhỏ kiếm căn hộ chung cư cho con lấy vợ.
Anh ngủ, anh thức đều thấy dáng vợ hiện hữu. Rồi anh khóc khi chăm vợ không chu đáo, anh buồn vì đôi lúc anh đã không phải với vợ (Ảnh minh họa).
Đùng một cái vợ anh bị bệnh nặng, bao nhiêu tiền góp được đem chạy chữa hết. Không chỉ vậy, anh còn lặn lội về quê vay tiền anh em lên chạy chữa cho vợ mà không đủ. Lâu dần anh đâm chán nản hay cáu gắt, vợ anh cũng vì thế mà tuyệt vọng. Rồi một ngày mưa tháng 7 vợ anh qua đời, để lại cho anh hai đứa con đang tuổi ăn học.
Video đang HOT
Từ ngày vợ mất, anh “sinh hư”, rượu chè suốt ngày mà quên lời vợ dặn “nuôi con ăn học nên người”. Anh chìm đắm vào ảo mộng xưa kia vợ chồng hạnh phúc. Anh ngủ, anh thức đều thấy dáng vợ hiện hữu. Rồi anh khóc khi vô tâm chăm vợ không chu đáo, anh buồn vì đôi lúc đã không phải với vợ.
Con trai mới vào lớp 10, suốt ngày lang thang theo đám bạn xấu. Anh cứ nghĩ mình thương con lắm. Con xin bao nhiêu khoản tiền anh cho hết. Với anh yêu con là chu cấp đầy đủ các khoản con cần, để con không phải lo lắng. Thế rồi anh nhận được tin cô giáo nói con anh bỏ học thường xuyên, không lên lớp. Thậm chí còn kết bè kéo cánh đánh nhau.
Anh điên tiết không tìm hiểu lý do mà đánh con, bắt con bỏ học. Thậm chí, anh rượu vào, lời ra nhục mạ con suốt ngày. Con trai anh vì thế càng trở nên chán nản. Còn đứa con gái ngày càng lầm lì ít nói. Anh thấy thế cũng kệ, miễn là nó ngoan.
Để kiếm thêm thu nhập nuôi con, anh chia căn nhà thành 4 phòng và cho thuê. Sau 2 hôm rao mạng, một người phụ nữ dẫn theo một đứa con gái đến xin ở nhờ. Anh thấy vậy đồng ý cho thuê. Nhưng cũng từ hôm đó, quan hệ giữa ông chủ và khách trọ càng trở nên “mờ ám”. Đứa con trai thấy bố già rồi còn yêu đương tình cảm nên bỏ nhà đi bụi. Thậm chí để có tiền, cậu còn mang xe máy bố đi cầm cố, lấy cắp xe hàng xóm đi bán.
Anh thấy vậy càng điên tiết, nhốt chặt nó trong phòng. Rượu vào anh cứ đứng ngoài chửi đổng con hư. Nhưng nào ngờ, cậu con trai “lém lỉnh” hơn anh tưởng vẫn tìm cách đục tường thoát ra ngoài được. 5 tháng sau anh mới hay tin con trai mình bị bắt vì nghiện ngập. Đó là thời gian đằng đằng mà anh ân hận nhất. Trước khi đi nó còn gọi điện nói rằng vì anh mà đời nó ra nông nỗi đấy.
Những giọt nước mắt chực rơi trên đôi mắt anh, vì anh mà đời con anh ra nông nỗi như vậy. Phải chăng anh đã sai rất nhiều, sai từ khi con anh mới trưởng thành, sai từ khi vợ qua đời anh không chú tâm chăm sóc nó. Anh là cha nó, nhưng anh suốt ngày rượu chè bê tha, anh làm sao có thể dạy được con chứ?
Từ ngày con vào trại cai nghiện anh như người mất hồn. Căn nhà anh xưa đông vui người trọ nay anh đuổi hết, anh dành thời gian để suy nghĩ, trấn tĩnh lại những chuyện đã qua. Nhiều đêm anh mơ thấy vợ mình hiện về trong giấc mơ khóc than trách anh không làm tròn trách nhiệm.
Thời gian trôi nhanh, con trai anh trở về cuộc sống đời thường. Không nói quá nhiều bởi anh biết con mặc cảm. Mặc cho hàng xóm dị nghị, bàn tán anh vẫn động viên con vượt qua tất cả. Anh hỗ trợ con mở cửa hàng kinh doanh ốp điện thoại rồi anh cùng con vạch ra kế hoạch kinh doanh. Anh cũng không quên nói chuyện trao đổi cùng với con. Anh biết sẽ rất khó khăn, nhưng anh vẫn cố gắng đến cùng, hy vọng một ngày con sẽ thay đổi và làm lại cuộc đời.
Theo ĐSPL
Tôi sụp đổ hoàn toàn khi biết chồng ngoại tình
Tôi thèm lắm sự bàn luận, câu trao đổi, bù lại anh vẫn im lặng. Anh nói cố tìm sự cân bằng theo cách hướng ngoại, để rồi "nâng đỡ tinh thần" cho cô gái bệnh nhân trong khi người ta đang sống cùng chồng con.
Anh chọn "im lặng" để tránh mọi giải thích, anh chỉ trải lòng một lần qua mail với câu dặn không được tra hỏi chuyện cũ, mặc cho tôi chết lặng trong sự phản bội của anh. Anh nói biết tôi sẽ nghĩ anh ích kỷ nhưng chấp nhận điều đó vì không thể làm gì khác. Anh chỉ nói hết những suy nghĩ và tâm sự của mình với người khác để tìm sự an ủi mà không phải với tôi. Vậy làm vợ chồng để làm gì nhỉ? Anh nói không thể dễ dàng đánh đổ những gì mình đã nhiều năm xây dựng, là niềm ao ước đến thèm khát của nhiều người. Anh làm gì cho hành trình xây dựng này hả anh?
Tôi lao động cật lực, vừa làm cha vừa làm mẹ, xoay trong vòng xoáy công việc, gia đình, con cái, để rồi nhận lại sự phản bội. Quan trọng hơn, tôi đã học tha thứ cả năm trời, cuối cùng anh vẫn tìm sự giải thoát "tinh thần" nơi khác. 24 năm qua không hề dành sự chăm sóc nào cho tôi, anh sợ tôi không dám đánh đổ cuộc hôn nhân này. Có chăng là sự hổ thẹn vì tan rã do người thứ 3 nên lòng tôi chua chát.
Anh nhậu nhẹt, bỏ bê nhà cửa, dành thời gian lo lắng cho người ngoài, tôi chỉ câm nín, buồn não lòng, nhưng chuyện trai gái là vết nhơ tột cùng cho tôi. Tôi tự trách mình rất nhiều mà không thể nghĩ mình sẽ có "người anh trai tinh thần" như cách anh đang làm, cho dù cơ hội cho tôi là không nhỏ. Anh bảo cách cư xử của tôi là rào cản, vậy tại sao anh chần chừ một sự chia tay? Tôi luôn học hỏi thay đổi để mong muốn có sự đồng cảm nơi anh, anh luôn có thể tâm sự rất nhiều với bạn bè mà không thể làm được điều này với tôi.
Tôi thay đổi làm sao khi tự mày mò cho vừa ý anh mà không hề nghe tiếng nào từ anh, anh không ưng lại đem nói với người ngoài. Tôi thèm lắm sự bàn luận, câu trao đổi, bù lại vẫn im lặng, không bao giờ hướng ánh mắt nhìn vào tôi khi nói chuyện. Anh nói cố tìm sự cân bằng theo cách hướng ngoại, để rồi "nâng đỡ tinh thần" cho cô gái bệnh nhân trong khi người ta đang sống cùng chồng con.
Anh nói gia đình cô ta, bên nội lẫn ngoại đều biết anh rõ; nhưng chắc chắn họ không biết các dòng chữ "thăng hoa" kia. Khi sự việc vỡ lỡ anh cuống cuồng sợ người tình bé bỏng tổn thương mặc cho tôi huyết áp tăng lên. Anh nói mọi người ở ngoài đều biết mối quan hệ này nên nó trong sáng, vậy tại sao tôi không được biết? Trong sáng mà phải giấu tôi?
Một năm trôi qua tôi chấp nhận anh sẽ chấm dứt sự trong sáng kia nhưng lừa dối vẫn tiếp tục, tin nhắn của cô nàng tỏ ra anh là người chủ động. Niềm tin của tôi sụp đổ hoàn toàn. Bây giờ, rảnh rỗi là tâm trí tôi cứ hiện lên hình ảnh anh đang tâm sự đúng theo lời hẹn với nàng: "Liên lạc theo địa chỉ mail mới, chỉ trong giờ hành chính thôi nhé". Anh có thể chấm dứt mối quan hệ này không? Các bạn hãy giúp tôi với.
Theo VNE
Làm "chuyện ấy" với nhiều người vì chồng yêu sinh lý Anh dành nhiều thời gian ở nhà với vợ hơn, không nhắc gì chuyện tôi ngoại tình nữa, chuyện chăn gối vẫn như vậy, không có gì thay đổi. Tôi 32 tuổi, có chồng và một bé gái 5 tuổi, ngoài nhìn vào ai cũng thấy gia đình tôi thật hạnh phúc. Thật ra không như mọi người nghĩ, tôi và chồng suýt...