Lời nói dối chứng tỏ bạn là kẻ bất lực, chẳng thể làm được gì nên hồn
Nếu bạn muốn làm điều gì, tuổi tác không phải là rào cản của bạn. Sự già cả chỉ là tấm bình phong để giúp bạn chống chế cho căn bệnh lười biếng của mình mà thôi.
“ Tôi quá già để làm việc đó”
Nếu bạn muốn làm điều gì, tuổi tác không phải là rào cản của bạn. Thực chất, thứ ngăn cản bạn chạm đến thành công chính là sự trì trệ và thoái thác. Sự già cả chỉ là tấm bình phong để giúp bạn chống chế cho căn bệnh lười biếng của mình mà thôi.
Bạn có biết, Nelson Mandela trở thành tổng thống khi 76 tuổi. Leonardo Da Vinci vẽ bức tranh Mona Lisa khi 51 tuổi. Đại tá Sanders mở nhà hàng KFC đầu tiên ở tuổi 61.
Dù bạn là ai, cũng dừng nghĩ mình đã quá già và không còn thời gian làm việc gì. Bằng không, bạn sẽ mất đi tự tin và khả năng nhận ra tiềm năng của mình, để rồi đánh mất những cơ hội thành công quý giá.
Video đang HOT
Khoa học chứng minh: Tuổi tác không phải là rào cản của thành công
Vào năm 2000, một nghiên cứu mang tính bước ngoặt được được thực nghiệm trên những người lái xe taxi tại London. Kết luận, những lái xe này có khối lượng chất xám nhiều hơn trong vùng hippocampus.
Hồi hải mã hay hồi cá ngựa (hippocampus) là một phần của não trước, tạo thành một phần của hệ thống Limbic và có liên quan đến hoạt động lưu giữ thông tin và hình thành ký ức trong trí nhớ dài hạn và khả năng định hướng trong không gian. Từ đó, các nhà khoa học nhận định, bằng việc càng dành nhiều thời gian cho việc lái xe, phần não bộ giao dịch với bộ nhớ (khu vực không gian) càng tạo các kết nối thần kinh mới khiến phần chất xám ngày càng được trau dồi.
Sau đó, vào năm 2010, một nhóm các nhà khoa học Thụy Điển đã thử nghiệm trên một nhóm người trẻ (21-30 tuổi) và nhóm người lớn tuổi hơn (65- 80 tuổi) trong 6 tháng, và “không phát hiện bất kỳ sự khác biệt về sự co giãn của các chất trắng (các liên kết giữa các node thần kinh với nhau) trong não bộ”. Dưới tác động của môi trường, giáo dục các mối liên kết giữa các node thần kinh sẽ không ngừng tăng lên. Chất trắng biểu thị cho khả năng thông minh môi trường.
Thế nên đừng lấy tuổi tác làm bình phong, mà hãy không ngừng tiến về phía trước. Học không phải một ngày, học là nhiệm vụ của một đời.
Mẹ bạn trai dúi cho tôi một phong bì dày cộm, tôi tưởng bác muốn đuổi tôi đi, nào ngờ bác khẩn khoản đề nghị tôi điều ngược lại
Cho tới khi mẹ bạn trai dúi vào trong tay tôi chiếc phong bì nặng trịch tiền thì tôi chỉ còn biết cười khổ. Kịch bản này dường như khá quen thuộc thì phải. Nhưng sự việc diễn ra sau đó lại trái ngược hoàn toàn với tưởng tượng của tôi.
Khi nhận lời yêu Thái, tôi biết điều kiện của mình và anh không tương xứng. Tôi chỉ là 1 cô gái bình thường về mọi mặt, còn Thái đẹp trai, công việc lương cao lại là con nhà khá giả. Tôi không biết mình có ưu điểm gì để đủ sức lọt vào mắt xanh của anh. Nhưng sau khi nghe anh giải thích rằng ở bên tôi anh thấy bình yên thì tôi thật sự không còn lý do nào mà từ chối anh cả.
Yêu nhau được 5 tháng, mẹ Thái bất ngờ gọi điện cho tôi, bác ấy nói muốn hẹn gặp trò chuyện. Từ khi xác định quan hệ với Thái đến nay, tôi chưa về ra mắt gia đình anh lần nào, thật sự tôi vẫn có chút tự ti về bản thân. Không ngờ mẹ anh lại tìm đến tôi trước, nghĩ về buổi gặp gỡ mà tôi thấy khá lo lắng.
Cho tới khi mẹ Thái dúi vào trong tay tôi chiếc phong bì dày cộm thì tôi chỉ còn biết cười khổ. Kịch bản này dường như khá quen thuộc thì phải. Một cô gái nghèo bị mẹ bạn bạn trai nhà giàu dùng tiền "đuổi" đi. Có lẽ Thái nói sẽ cưới tôi làm vợ nên mẹ anh mới hành động như vậy.
Nhưng sự việc diễn ra sau đó lại trái ngược hoàn toàn với tưởng tượng của tôi. Mẹ Thái không hề bắt tôi phải rời xa con trai mình. Bác ấy nở nụ cười bất đắc dĩ với tôi: "Đây là 200 triệu, cháu cứ cầm lấy mà chi dùng những thứ cần thiết. Bác có nghe Thái kể về cháu và rất quý mến cháu. Bác chỉ mong cháu đừng chia tay với thằng Thái thôi".
Tôi nghe mà không tin vào tai mình. Đề nghị này của mẹ Thái dường như thừa thãi quá mức thì phải. Tôi mới là người cần sợ mất anh ấy chứ!
Bác ấy nói Thái là người đồng tính. (Ảnh minh họa)
Để rồi qua sự thú nhận của bác ấy, tôi cuối cùng đã hiểu ra nguồn cơn thật sự phía sau. Bác ấy nói Thái là người đồng tính. Bác ấy biết anh muốn cưới tôi chỉ với mục đích làm bình phong cho bản thân.
Mẹ Thái cũng là phụ nữ nên hiểu nếu tôi rơi vào hoàn cảnh ấy sẽ đau khổ, tổn thương cỡ nào. Vì thế bác ấy hẹn gặp tôi, muốn biến hôn nhân của tôi và Thái thành cuộc giao dịch chứ không phải là sự lừa đảo như Thái đang rắp tâm làm.
Mẹ Thái bảo 200 triệu này chỉ là số tiền ban đầu nếu tôi đồng ý cưới anh. Sau này tôi sinh cháu cho gia đình, lúc ấy mẹ anh sẽ chẳng tiếc gì tôi cả. Thái rất thích có con nên anh chắc chắn sẽ là một người cha có trách nhiệm. Ngặt nỗi Thái không thể trở thành người chồng đúng nghĩa của tôi mà thôi.
Nghe xong sự thật về Thái và lời đề nghị của mẹ anh, tôi giận dữ từ chối rồi ngay lập tức ra về. Nhưng tối hôm ấy, mẹ tôi gọi điện khóc lóc thông báo bố tôi vừa tái phát bệnh cũ phải nhập viện, bảo tôi còn tiền thì gửi về.
Lương tôi không cao lắm, hoàn cảnh gia đình lại khá khó khăn. Nhớ đến đề nghị của mẹ Thái, tôi bắt đầu bị lung lay. Tôi có nên đáp ứng yêu cầu của bác ấy không? Coi như lấy hôn nhân của mình ra đổi lấy tiền chữa bệnh cho bố. Đầu óc tôi đặc quánh, chẳng nghĩ được gì nữa. Xin mọi người cho tôi xin lời khuyên.
Tấm bình phong về 'em gái đồng hương' vỡ tan sau lời thú tội cay đắng của chồng Tôi nghĩ sau những gì đã xảy ra trong câu chuyện Vợ cay đắng phát hiện những việc tày trời chồng làm cho 'em gái đồng hương', thì việc chị có nên trả nợ cho chồng chị hay không là chuyện riêng tư của gia đình chị. Người ngoài có ý kiến cũng là chỉ để cho chị tham khảo và thấy rằng...