Lời nói có gai
Em đã ẵm con về nhà mẹ sau cái tát của anh hồi chiều. Lấy nhau gần 5 năm, đây là lần đầu tiên anh đánh em. Nhớ lại gương mặt đẫm nước mắt của em lúc đó, anh xót ruột lắm. Đã mấy lần, anh nhấp nhổm định chạy sang nhà mẹ năn nỉ em về, nhưng lại thôi…
Ảnh minh họa. Nguồn: Internet
Xót thì xót nhưng anh vẫn còn giận em lắm. Chuyện đáng lẽ chẳng có gì to tát, đơn giản là hai vợ chồng không đồng quan điểm trong chuyện làm ăn, từ từ bàn tính cũng được. Nhưng em cứ chứng nào tật nấy, nói qua nói lại một hồi là em bắt đầu moi móc chuyện cũ ra chì chiết anh.
Đúng là trong quá khứ, có nhiều lần anh làm sai, cái thì do khách quan, cái thì do chủ quan. Nhưng đã là người thì có ai toàn vẹn. Những lúc sai lầm, anh đã xin lỗi em, thậm chí đã làm rất nhiều để bù đắp, sửa sai. Và em, dù đã chấp nhận lời xin lỗi của anh, chấp nhận bỏ qua, nhưng cứ hễ có dịp thuận tiện là em lại lôi chuyện cũ ra chì chiết.
Như chiều nay, đang bàn chuyện hùn vốn mở rộng kinh doanh với bạn anh thì em phán một câu xanh rờn: “Ngu một lần rồi mà chưa chừa, lại làm cho thằng khác ăn chứ gì!”. Nghe xong câu này, anh giận xanh mặt. Lúc mới lấy nhau, do tin tưởng thằng bạn thân nên khi hùn vốn làm ăn, anh không làm giấy tờ rõ ràng, cuối cùng bị gạt mất một khoản tiền. Nhưng sau lần đó, thấy rõ sai lầm của mình, khi làm ăn anh suy xét rất kỹ, dù thân đến đâu cũng làm hợp đồng, giấy tờ rõ ràng. Kết quả là từ đó đến nay, việc làm ăn của gia đình mình lúc nào cũng suôn sẻ, kinh tế ngày càng khá ra. Thế mà em nỡ lòng nào nói câu đó…
Hình như bới móc, chì chiết chuyện cũ đã trở thành cái tật không thể bỏ của em. Hai năm trước, anh đi nhậu với bạn, quá say nên trên đường về nhà bị té xe. Vì công việc nên không bỏ nhậu được, sau lần đó, anh rút kinh nghiệm, bữa nào uống nhiều là anh gửi xe lại quán, đi taxi về. Thế nhưng, mỗi lần anh nhậu là em lại cằn nhằn: “Nhậu với nhẹt, lại có ngày té xe, chết bờ chết bụi không ai biết”. Có những lần anh đi nhậu về phải nghe em chì chiết đến tận sáng, thậm chí là vài hôm sau.
Lỗi lớn, lỗi nhỏ, lỗi trong gia đình, lỗi ngoài xã hội, lỗi mới xảy ra hay từ ngày xửa ngày xưa… em đều có thể lôi ra bất cứ lúc nào để công kích anh. Riết rồi, mỗi khi bắt đầu nghe cái giọng chì chiết của em là anh nổi đóa. Cái tát chiều nay của anh là sai, nhưng chính em cũng có lỗi. Anh không biết đến bao giờ em mới bỏ được cái tật chì chiết chồng.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Chồng mới cưới dạy bảo vợ bằng 4 cái tát
Mới cưới chưa đầy 2 tháng, tôi đã bị chồng dạy bảo bằng 4 cái tát cháy má vì tội láo không nghe điện thoại và không gọi lại cho anh
Tôi năm nay 28 còn chồng tôi 31 tuổi. Chúng tôi quen và làm đám cưới sau tròn 1 năm yêu nhau. Thời điểm ấy, cả hai bên gia đình đều đồng ý với đám cưới này. Trước đó, mẹ tôi có chút phản đối vì cho rằng tuổi của hai đứa không hợp nhau.
Sau đám cưới, tôi và anh thật hạnh phúc bên nhau. Chúng tôi có 1 tuần trăng mật tại Nha Trang. Anh chăm sóc tôi nhiều lắm. Tôi tự hào là người vợ nguyên vẹn khi đến với anh. Tôi cũng hiền hòa, hiếu thảo với gia đình chồng.
Video đang HOT
Về nhà anh làm dâu, tôi rất kính trọng cha mẹ, anh chị và cả chồng mình nữa. Sau 2 tháng làm dâu tôi được cả gia đình nhà anh rất yêu quý.
Nhưng đến 1 hôm, tôi hẹn anh đi chùa để xin lộc cho anh làm ăn. Vì sợ chồng quên nên tôi đã điện thoại cho anh 2 lần trong ngày để nhắc. Hôm đó tôi cũng về sớm hơn thường ngày để đi sớm. Tôi cũng hẹn với 1 người em dâu chồng cùng đi nữa.
Nhưng về nhà thì anh chưa chuẩn bị gì, cơm chưa ăn, chưa tắm giặt. Tôi tắm thì anh còn đứng đá bóng 1 mình ở sân. Khi tắm xong, tôi gọi anh vào tắm thì không thấy đâu nữa. Tôi rất bực mình.
Khi thấy anh về, tôi có nói nếu anh không đi thì để tôi đi 1 mình vì em dâu chồng đang đợi. Rồi anh đi tắm, tôi lên chuẩn bị đồ đạc để đi.
Anh tắm xong vào phòng, còn tôi cứ giục anh vì sợ em dâu đợi và cũng trễ giờ nữa. Anh bảo chưa ăn uống gì sao đi. Tôi bực mình câu đó.
Thêm nữa, anh còn nói: "Anh chị vẫn chưa xuống sao mà ăn được" (ngày rằm nên gia đình anh chị chồng xuống nhà bố mẹ chồng tôi ăn cơm). Tôi nghe câu nói đó xong rất tức nên bảo anh ở nhà ăn cơm, tôi đi 1 mình. Lúc đó là gần 7 giờ tối.
Bố chồng giục anh chở tôi đi anh cũng không đi. Giá như lúc đó anh đứng lên chạy theo thì tôi vẫn để anh đi.
Ngày hôm sau tôi không nói chuyện gì. Anh gọi điện thoại, tôi trả lời nhát gừng. Với cha mẹ chồng và em chồng, tôi vẫn lo chu đáo.
Rồi ngày thứ 2 tôi xin phép cha mẹ chồng cho tôi đi công việc. Bố mẹ chồng tôi đồng ý. Tôi giận nên không cho anh hay đi đâu.
Anh gọi, tôi không nghe máy vì để điện thoại để trong cốp xe. Lúc lấy ra thì máy gần hết pin. Mà cũng vì đang giận anh, nên tôi cũng không gọi lại. Tôi chỉ nghĩ là anh rủ đi chơi. Vì lúc sáng tôi đi chợ, có người bạn của anh rủ nhưng tôi đã từ chối.
Khi xong việc (tôi ghé mua bảo hiểm xe, đèn ngủ, rồi vào tiệm cắt tóc sửa lại tóc). Tôi điện thoại về nhà chồng xin phép bố mẹ cho tôi ghé qua nhà mẹ đẻ. Sau đó, chị gái tôi gọi điện bảo cả nhà đi chơi, chỉ có mình mẹ tôi ở nhà.
Vì thế, tôi gọi điện bảo mẹ điện sang nhà chồng xin cho tôi ngủ lại 1 hôm. Mẹ tôi nhắn tin cho bố chồng và bố tôi đồng ý luôn.
Sáng sớm hôm sau tôi về chở mẹ chồng đi lên nhà chị. Sau đó, tôi về nhà nấu nướng vì có gia đình nhà anh chị chồng xuống chơi.
Anh đi từ sáng đến trưa về một tí. Thấy tôi, anh không nói chuyện gì lại đi tiếp. Bố chồng gọi ở nhà ăn cơm thì anh đáp lại: "Con đi nhậu đây, không ăn đâu".
Tối đó anh về gọi tôi vào nói chuyện. Tôi bảo anh đang say lúc nào bình tĩnh mới nói và đi ra. Mọi người về hết, anh tắm rửa xong còn đùa giỡn với mấy đứa cháu 1 lúc. Anh vào phòng thấy tôi đang ủi đồ thì đi ra. Lát sau anh lại vào hỏi ủi xong chưa thì lên giường ngồi nói chuyện.
Tôi đang bận ủi đồ nên bảo anh cứ nói còn tôi vẫn nghe. Anh lại giật dây điện ra và kéo tôi lên giường ngồi nói chuyện. Tôi đứng lên và tự đi đến giường ngồi.
Câu đầu tiên anh hỏi: "Tại sao hôm qua tôi gọi điện thoại mà cô không nghe máy?". Tôi trả lời vì điện thoại để trong cốp xe. Anh nói: "Sau đó sao không gọi lại cho tôi bảo vì máy hết pin?". Và dứt lời anh tát tôi 1 cái choáng váng.
Anh còn bảo: "Cô đừng có mà nói kiểu đó với tôi, đừng có vênh váo với tôi". Tiếp đó, anh lại giáng cái tát thứ 2 khi tôi nói sao anh cứ nói to tiếng. Nếu to tiếng tôi không nói chuyện nữa. Tôi đứng lên thì bị anh tát cho phải ngồi xuống giường.
Anh trách, tại sao tôi không báo cho anh là ngủ ở nhà mẹ? Đáng lẽ anh phải là người đầu tiên biết máy điện thoại của tôi hết pin. Anh nói và tát tôi cái thứ 3.
Tôi im lặng và lấy lại bình tĩnh nói: "Anh đã đánh em 3 cái rồi. Nếu tiếp cái nữa thì đừng có nói chuyện nữa". Thế là anh vừa tát cái thứ 4 vừa nói: "Tôi cứ đánh đó sợ gì cô".
Tôi chạy ra phòng bố mẹ nói không chịu nổi anh nữa và xin cha mẹ cho tôi về bên nhà vì không thể sống như vậy được. Bố mẹ chồng vào can ngăn nhưng anh vẫn hừng hực to tiếng mắng tôi.
Sau đó khi đi ngủ, anh vào bảo ngủ đi còn ngồi đó làm gì. Rồi tôi với anh lại nói chuyện. Anh vẫn to tiếng nhưng không dùng bạo lực. Tôi cứ từ tốn nói những gì tôi nghĩ.
Anh nói, anh rất thương tôi nhưng tôi ứng xử như vậy anh không chịu được. Anh cảm thấy bị coi thường. Cha mẹ hỏi tôi đi đâu, anh không biết, gọi điện thoại thì tôi không nghe.
Anh giải thích mọi vấn đề nhưng không nhận là sai khi đánh tôi. Anh cứ đổ lỗi tại tôi, tôi đáng bị như vậy. Anh cứ nói chuyện như không có chuyện gì xảy ra lúc nãy.
Tôi bảo: "Hai đứa suy nghĩ từ giờ đến mai khi em đi làm về. Nếu không còn thương nhau nữa thì ra thưa chuyện với bố mẹ để kết thúc đi". Anh không nói gì mà chỉ bảo ngày mai nghĩ tiếp.
Còn tôi bị đánh uất ức, tôi cứ khóc mãi không nín được. Tôi khóc đến tận hơn 3 giờ sáng mới thiếp đi. Sáng tôi dậy sớm và chuẩn bị đi làm.
Mẹ chồng dặn tôi để anh chở đi làm không lại sinh chuyện. Tôi nói hôm qua đã bảo với anh là sáng nay tự đi làm một mình rồi. Mẹ chồng tôi lo lắng. Tôi thương bà nhưng vì đang ngậm cục tức nên không muốn nhìn mặt anh nữa.
Anh đánh răng xong đi ngang thấy tôi dắt xe ra thì bảo để anh chở. Tôi trả lời phải ra nhà mẹ luôn. Anh đi vào nhà và quay ra bảo nếu không cần thiết về mẹ thì để anh chở đi. Tôi nói không cần và tự đi làm.
Trèo lên xe đi làm mà nước mắt tôi cứ liên tục chảy. Tôi không thể kiềm lại và mở điện thoại gửi tin nhắn cho anh.
Tôi gửi anh 3 tin nhắn để nhắc anh suy nghĩ từ giờ đến lúc tôi đi làm về. Nếu anh vẫn thấy đánh tôi là không sai thì ra nhà mẹ tôi để thưa chuyện và đường ai nấy đi.
Tin nhắn thứ 2, 3 tôi nói lên tình cảm của tôi dành cho anh bây giờ thế nào sau khi tôi bị đánh tận 4 cái tát. Tôi bảo không tin anh là người như vậy (Anh luôn được bạn bè, anh em chơi thân khen là tốt tính). Tôi không muốn nói chuyện và nhìn mặt anh khi đang giận. Sau đó tôi khóa máy để làm việc vì công việc hôm nay cần phải chú tâm.
Hiện giờ trong đầu tôi chỉ nghĩ đến việc tìm mẫu đơn xin ly hôn để ghi và đưa cho anh kí. Chúng tôi chưa có con nên đối với tôi không còn cái gì để níu kéo. Chỉ nghĩ đến hành động của anh là tôi sởn da gà và lại khóc.
Xin các anh chị tư vấn giúp tôi nên làm như thế nào bây giờ. Từ giờ đến lúc tôi về để quyết định việc này chỉ còn 4 tiếng nữa. Cảm ơn các anh chị nhiều.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Vợ chồng ly tán suốt 2 năm vì cái tát Tôi bỏ về Việt Nam với bố mẹ đẻ sau khi bị anh tát và đấm đến hộc máu mồm vì nghi ngờ tôi ngoại tình. Anh và tôi quen nhau do một lần tình cờ anh đến ăn tại nhà hàng nơi tôi làm việc. Tôi là người rất chăm chỉ trong mắt anh. Sau một thời gian dài liên lạc qua...