Lợi ích sức khỏe bất ngờ khi bạn có một con thú cưng từ nhỏ
Mới đây, một nghiên cứu từ Bệnh viện Johns Hopkins Medicine cho thấy, việc ở gần “bạn thân nhất của con người” từ khi còn nhỏ có thể có lợi cho sức khỏe, làm giảm nguy cơ mắc chứng tâm thần phân liệt khi trưởng thành.
Trẻ có ít nguy cơ mắc rối loạn hơn nếu sớm tiếp xúc với chó.
Mối liên hệ với sức khỏe
Bên cạnh việc tìm ra mối liên hệ về sức khỏe con người với sự tiếp xúc với vật nuôi, các chuyên gia vẫn chưa tìm ra câu trả lời cho việc liệu có mối liên hệ nào, tích cực hay tiêu cực, giữa việc nuôi dưỡng mèo với sự phát triển bệnh tâm thần phân liệt hoặc rối loạn lưỡng cực hay không.
“Rối loạn tâm thần nghiêm trọng có liên quan đến sự thay đổi hệ thống miễn dịch do phơi nhiễm môi trường ở giai đoạn đầu đời.
Và, bởi vật nuôi trong gia đình thường là một trong những điều đầu tiên mà trẻ em tiếp xúc gần gũi, nên việc chúng tôi khám phá khả năng kết nối giữa hai cá thể này là hoàn toàn hợp lý”, ông Robert Yolken – người đứng đầu Khoa Thần kinh Nhi Stanley, GS Khoa Thần kinh học tại Trung tâm Trẻ em Johns Hopkins và là tác giả chính của một nghiên cứu gần đây được đăng trên tạp chí PLOS One, nói.
Trong nghiên cứu, GS Yolken và các đồng nghiệp tại Hệ thống Y tế Sheppard Pratt ở Baltimore đã nghiên cứu mối quan hệ giữa chứng rối loạn tâm thần hoặc rối loạn lưỡng cực ở con người, khi tiếp xúc với các loài vật nuôi như mèo hoặc chó trong 12 năm đầu đời.
Các nhà nghiên cứu đã vô cùng ngạc nhiên khi nhận thấy sự giảm thiểu đáng kể trong nguy cơ con người mắc chứng rối loạn, nếu tiếp xúc với loài chó từ nhỏ. Tuy nhiên, đối với toàn bộ độ tuổi được nghiên cứu, không có mối liên hệ đáng kể nào giữa chó và rối loạn lưỡng cực, hoặc giữa mèo và rối loạn tâm thần.
Các nhà nghiên cứu nhận định, sẽ cần có nhiều nghiên cứu hơn để xác nhận những phát hiện này, nhằm tìm kiếm các yếu tố đằng sau sự liên kết, cũng như xác định chính xác hơn các rủi ro thực sự của việc phát triển rối loạn tâm thần khi để trẻ sơ sinh và trẻ dưới 13 tuổi tiếp xúc với mèo, chó.
Những con số cụ thể
Video đang HOT
Theo Khảo sát Chủ vật nuôi do Hiệp hội các sản phẩm vật nuôi Mỹ thực hiện, có 94 triệu con mèo và 90 triệu con chó được nuôi tại Mỹ.
Các nghiên cứu trước đây đã xác định, việc tiếp xúc sớm với vật nuôi trong nhà là mèo hoặc chó là các yếu tố có thể làm thay đổi hệ thống miễn dịch, thông qua các phương tiện khác nhau, bao gồm phản ứng dị ứng, tiếp xúc với vi khuẩn và động vật, thay đổi hệ vi sinh vật trong nhà…
Theo GS Yolken, “điều chế miễn dịch” này có thể làm thay đổi nguy cơ phát triển các chứng rối loạn tâm thần ở một người mắc bệnh di truyền hoặc có khuynh hướng khác.
Trong nghiên cứu hiện tại, GS Yolken và các đồng nghiệp đã xem xét 1.371 nam và nữ trong độ tuổi từ 18 – 65, bao gồm 396 người bị tâm thần phân liệt, 381 mắc chứng rối loạn lưỡng cực và 594 người tự chủ.
Thông tin được ghi nhận về mỗi người bao gồm tuổi tác, giới tính, chủng tộc /sắc tộc, nơi sinh và trình độ học vấn cao nhất của cha mẹ (như một thước đo về tình trạng kinh tế – xã hội).
Bệnh nhân tâm thần phân liệt và rối loạn lưỡng cực là các bệnh nhân nội trú từ chương trình phục hồi chức năng của Hệ thống Y tế Sheppard Pratt. Các thành viên nhóm tự chủ đến từ khu vực Baltimore và được sàng lọc nhằm loại trừ bất kỳ nguy cơ rối loạn tâm thần ở hiện tại hoặc quá khứ.
Những người tham gia nghiên cứu được hỏi rằng, họ có nuôi mèo hay chó trong gia đình hay trong 12 năm đầu đời hay không. Mối quan hệ giữa độ tuổi tiếp xúc với vật nuôi trong gia đình và chẩn đoán tâm thần được xác định bằng mô hình thống kê.
Nếu lấy tỷ lệ nguy hiểm là 1 thì kết quả cho thấy, không có sự khác biệt giữa các nhóm. Trong khi đó, tỷ lệ lớn hơn 1 cho thấy khả năng mắc bệnh tâm thần phân liệt hoặc rối loạn lưỡng cực tăng lên. Tương tự như vậy, tỷ lệ nhỏ hơn 1 cho thấy cơ hội giảm.
Phân tích được thực hiện cho 4 độ tuổi: Từ khi chào đời đến lúc 3 tuổi, 4 – 5 tuổi, 6 – 8 tuổi và 9 – 12 tuổi. Theo GS Yolken, kết quả là, những người tiếp xúc với chó cưng trước 13 tuổi có ít khả năng bị tâm thần phân liệt hơn những người khác khoảng 24%.
“Hiệu quả rõ ràng nhất là đối với những trẻ có một chú chó trong gia đình khi mới chào đời hoặc khi chưa đến 3 tuổi”, ông Yolken nói.
Cũng theo GS Yolken, nếu giả định rằng, tỷ lệ nguy hiểm là sự phản ánh chính xác về rủi ro tương đối, thì khoảng 840.000 trường hợp bị tâm thần phân liệt (24% trong số 3,5 triệu người được chẩn đoán mắc chứng rối loạn ở Mỹ) có thể được ngăn chặn bằng việc tiếp xúc với chó được nuôi trong gia đình, hoặc các yếu tố liên quan đến việc này.
Kết quả nghiên cứu cho thấy, không có mối liên hệ nào, cả tích cực và tiêu cực giữa nguy cơ mắc rối loạn lưỡng cực khi trẻ tiếp xúc với chó. Ngoài ra, nghiên cứu cũng không tìm ra mối lên hệ giữa loài mèo với nguy cơ mắc bệnh tâm thần phân liệt hoặc rối loạn lưỡng cực ở người.
“Tuy nhiên, chúng tôi tìm thấy nguy cơ mắc cả hai chứng rối loạn đối với những người lần đầu tiếp xúc với mèo trong độ tuổi từ 9 – 12. Điều này chỉ ra rằng, thời gian tiếp xúc có thể rất quan trọng dù nó có làm thay đổi rủi ro hay không”, GS Yolken nói.
Cũng theo GS Yolken, việc hiểu rõ hơn về các cơ chế liên quan đến mối liên hệ giữa tiếp xúc với thú cưng và rối loạn tâm thần sẽ cho phép các nhà khoa học phát triển những phương thức phòng ngừa và cách điều trị thích hợp.
Vân Huyền
Theo Science Daily/giaoducthoidai
Nuôi chó có thể giúp trẻ nhỏ giảm rủi ro mắc chứng tâm thần phân liệt
Theo một nghiên cứu được công bố, việc trẻ em tiếp xúc với chó có thể làm giảm khả năng mắc bệnh tâm thần phân liệt của một người khi trưởng thành.
Theo một nghiên cứu được công bố của các nhà nghiên cứu từ Johns Hopkins Medicine, việc trẻ em tiếp xúc với chó có thể làm giảm khả năng mắc bệnh tâm thần phân liệt của một người khi trưởng thành.
Tuy nhiên, các nhà nghiên cứu nhấn mạnh rằng những phát hiện của họ không được kết luận chính xác. Họ cho biết cần nghiên cứu thêm để xác nhận xem mối tương quan có phải là nguyên nhân trực tiếp do tiếp xúc với chó hay không, cũng như xác định rõ hơn nguy cơ phát triển các vấn đề tâm thần có thể dẫn đến của việc trẻ em tiếp xúc với vật nuôi.
Nghiên cứu được công bố trên tạp chí trực tuyến PLOS One, được thực hiện để xác định mối quan hệ giữa sự phát triển của rối loạn lưỡng cực, tâm thần phân liệt với sự tương tác của một người với chó và mèo trước 13 tuổi.
Tuy nhiên, dữ liệu của các nhà nghiên cứu cho rằng chỉ những người tiếp xúc với chó trong thời thơ ấu mới ít có khả năng bị tâm thần phân liệt. Họ đã không quan sát thấy một xu hướng tương tự về khả năng phát triển rối loạn lưỡng cực sau khi tiếp xúc với chó trong thời thơ ấu, và không có bất kỳ xu hướng nào liên quan đến tiếp xúc với mèo.
Một bé gái nuôi một chú chó thuộc giống Cocker Spaniel
Theo Mayo Clinic, tâm thần phân liệt là một rối loạn tâm thần làm biến dạng nhận thức của người bị ảnh hưởng về thực tế. Trong số các triệu chứng của nó là ảo giác, ảo tưởng và lời nói hoặc suy nghĩ vô tổ chức. Hầu hết bệnh nhân cần điều trị suốt đời cho các triệu chứng, bao gồm cả thuốc chống loạn thần được kê đơn.
Tác giả chính của nghiên cứu, Robert Yolken, đã viết rằng nhóm nghiên cứu của ông tập trung vào vai trò của viêm và nhiễm trùng trong sự phát triển của rối loạn tâm thần. Ông nói rằng họ đã chọn kiểm tra tâm thần phân liệt và rối loạn lưỡng cực vì những người mắc các rối loạn này bao gồm nhóm có khả năng lớn nhất có thể so sánh với những người không có rối loạn tâm thần.
Trong nghiên cứu, các nhà nghiên cứu đã kiểm tra tổng cộng 1.371 người trong độ tuổi từ 18 đến 65. Trong nhóm đó, 594 người không có tiền sử rối loạn tâm thần, 396 đã được chẩn đoán mắc bệnh tâm thần phân liệt hoặc rối loạn tâm thần phân liệt có liên quan và đã được chẩn đoán mắc bệnh rối loạn lưỡng cực.
Các nhà nghiên cứu đã hỏi những tình nguyện viên tham gia nghiên cứu rằng, họ có nuôi một con chó hay một con mèo sống trong các hộ gia đình của mình trước tuổi 13 hay không. Những người trả lời khẳng định có thì khả năng mắc chứng tâm thần phân liệt thấp hơn 24% trong những năm cuối đời.
"Có nhiều cách giải thích hợp lý cho hiệu ứng này khi tiếp xúc với chó, có lẽ một cái gì đó trong hệ vi sinh vật chó được truyền sang người và củng cố hệ thống miễn dịch chống lại hoặc khuất phục khuynh hướng di truyền đối với bệnh tâm thần phân liệt", Robert Yolken, trưởng nhóm nghiên cứu, cho biết trong một thông cáo báo chí.
Các nhà nghiên cứu thừa nhận rằng có một số giới hạn cho nghiên cứu. Trong số này có một thực tế là việc tiếp xúc với thú cưng đã được những người trong nhóm nghiên cứu tự báo cáo và mọi người có thể không nhớ được tất cả những lần tiếp xúc với động vật khi họ còn nhỏ. Hơn nữa, họ không thể nhận ra chính xác làm thế nào các yếu tố xã hội học như chủng tộc có thể ảnh hưởng đến những phát hiện về rối loạn lưỡng cực và việc tiếp xúc với chó.
Yolken nói rằng các nghiên cứu trong tương lai có thể sẽ kiểm tra hệ vi sinh vật của những người được chẩn đoán mắc bệnh tâm thần phân liệt hoặc rối loạn lưỡng cực để xác định xem có những mô hình nào tương quan với khả năng mắc bệnh rối loạn tâm thần cao hơn hay không.
Hương Giang
Theo Newsweek/vietQ
Khi thấy các dấu hiệu này phải can thiệp để ngăn ngừa tự tử Nếu thấy một người buồn bã hoặc ủ rũ quá mức; có vấn đề về giấc ngủ; đột nhiên trở nên bình tĩnh; thay đổi tính cách hoặc ngoại hình; có các dấu hiệu "dọn dẹp" như sắp xếp công việc cá nhân, lập di chúc, dọn phòng ở... mọi người hãy tác động để ngăn ngừa nguy cơ tự tử của đối...