Lời hẹn ước của chồng sắp cưới và người yêu cũ khiến cô dâu tương lai giận tím người
Cuối cùng Ngọc đã có câu trả lời khi đọc được một tin nhắn Quang nhắn cho cô người yêu cũ cách đây mấy tháng: “Hãy cho anh 1 năm, chỉ 1 năm thôi, rồi anh sẽ cho em làm cô dâu hạnh phúc nhất trên đời!”
Ảnh minh họa
Ngọc quen và yêu Quang qua mai mối. Nói đúng hơn là bố mẹ Quang thích Ngọc nên bảo con trai mình tới tìm hiểu cô. Qua lại 3 tháng thì Quang nói với gia đình là ưng Ngọc vô cùng, và giục bố mẹ tới bàn chuyện kết hôn với nhà Ngọc.
Ngọc đã 27 tuổi, chẳng còn trẻ nữa, bố mẹ cô cũng đã hối thúc tới tấp, nhưng cô vẫn chưa muốn đồng ý ngay. Đối với cô, 3 tháng là quá ngắn ngủi để có thể tiến đến hôn nhân với một người. Đành rằng điều kiện của Quang khá tương xứng với cô, con người anh cũng ổn, chín chắn, điềm đạm, sống khá lành mạnh, nhưng cô thực sự vẫn chưa muốn kết hôn với Quang ở thời điểm này.
Thấy Ngọc dùng dằng muốn trì hoãn, Quang càng tận tình lấy lòng để mong cô nhanh chóng đồng ý. Mỗi lúc gặp nhau, Quang luôn thể hiện mong ước được lấy cô về làm vợ, sớm ngày nào hay ngày đó. Ngọc tinh ý nhận ra, tại sao một người có vẻ điểm đạm như Quang lại sốt sắng muốn cưới cô đến vậy. Cô không tin là anh yêu cô điên dại, sợ mất cô mà muốn lập tức cưới cô về, hay anh lo lắng tuổi tác mà phải cưới nhanh cưới gấp. Nếu đã vậy, chậm nhanh thêm nửa năm hay 8 tháng, cũng đâu có hề gì nhỉ?
Video đang HOT
Ngọc kiên quyết bày tỏ ý kiến của mình khiến Quang thất vọng vô cùng. Nhưng có một sự việc xảy đến khiến Ngọc phải thay đổi dự định ban đầu. Bà ngoại cô ốm mệt, và nguyện vọng của bà là được nhìn thấy cháu gái làm cô dâu về nhà chồng. Trong tình huống ấy, chẳng còn cách nào khác, Ngọc đành gật đầu ưng thuận tổ chức hôn lễ với Quang. Cô tự an ủi bản thân, Quang là một người tốt, rồi mọi chuyện sẽ ổn cả thôi.
Ngày đi thử váy cưới, trong lúc Quang vào nhà vệ sinh thì điện thoại của anh để quên trên bàn bỗng nhiên kêu vang. Có tin nhắn gửi tới. Vốn Ngọc không định tò mò, thời gian quen nhau cô cũng chưa bao giờ động vào điện thoại của Quang, nhưng một phần tin nhắn hiện trước trên màn hình điện thoại đã khiến Ngọc suy nghĩ: “Hôm nay em đã khóc rất nhiều anh ạ…”.
Linh tính mách bảo Quang đang che giấu bí mật mà mình không hề biết, Ngọc mở điện thoại của Quang và đọc toàn bộ nội dung tin nhắn. Anh không cài mật khẩu, có lẽ vì chẳng nghĩ sẽ có trường hợp vô tình thế này xảy ra. “Hôm nay em đã khóc rất nhiều anh ạ. Anh đi thử đồ cưới nhưng cô dâu lại không phải là em. Em biết anh cũng là bất đắc dĩ, và rất nhanh thôi anh sẽ trở lại bên em, nhưng em vẫn đau lắm”, toàn bộ nội dung tin nhắn là như vậy, được gửi tới từ một số điện thoại mà Quang lưu là “Forever Love”.
Ngọc nhanh tay lần lại những tin nhắn mà hai người đó nhắn với nhau từ trước. Nhiều không đếm xuể. Chẳng khó để cô đoán ra đây chính là người yêu cũ của Quang. Mà không, có thể cô ta chưa được gọi là cũ đâu, bởi hai người đó vẫn liên lạc với nhau hằng ngày đấy thôi. Nhưng cô ta nói rằng Quang lấy cô chỉ là bất đắc dĩ và rất nhanh thôi sẽ trở lại bên cô ta, là ý gì nhỉ?
Cuối cùng Ngọc đã có câu trả lời khi đọc được một tin nhắn Quang nhắn cho cô ta cách đây mấy tháng: “Anh phải nghe lời bố mẹ, anh không còn cách nào khác. Cũng bởi bố mẹ phản đối em, nhưng lại ưng ý cô ta. Nhưng anh sẽ không bao giờ bỏ rơi em đâu, hãy đợi anh, rất nhanh thôi. Anh sẽ tán tỉnh và cưới cô ta nhanh nhất có thể, theo ý bố mẹ, rồi anh sẽ tìm cớ ly hôn thật sớm để về với em. Lúc ấy bố mẹ chẳng còn lí do gì mà trách anh và ép anh làm theo ý họ nữa. Hãy cho anh 1 năm, chỉ 1 năm thôi, rồi anh sẽ cho em làm cô dâu hạnh phúc nhất trên đời!”.
Ra là thế! Đến bây giờ thì Ngọc đã giải đáp được thắc mắc, tại sao Quang lại sốt sắng muốn cưới cô tới vậy. Thực ra là để rút ngắn thời gian chờ đợi của người con gái anh ta yêu mà thôi! Cưới cô theo ý cha mẹ anh ta, rồi tìm mọi cách ly dị cô để được sống theo cách anh ta muốn, hoàn thành “hẹn ước” với người yêu cũ? Anh ta coi hạnh phúc và tương lai của cô là trò đùa và chỉ hạnh phúc của anh ta mới đáng được coi trọng?
Ngọc giận run người, nắm chặt chiếc điện thoại trong tay như muốn bóp nát nó thành từng mảnh vụn. Vừa hay thấy Quang từ nhà vệ sinh đi ra, cô chẳng nói chẳng rằng, chậm rãi đi đến trước mặt anh ta, tặng cho anh ta hai cái tát như trời giáng rồi ném trả điện thoại, sau đó bỏ đi. Cô ghê tởm và giận dữ tới mức, không còn muốn nói thêm bất cứ lời nào với con người như thế nữa. Còn đám cưới ư, chắc chắn là sẽ chẳng có đám cưới nào nữa cả!
Theo Afamily
Hoang mang khi thấy hộp quà trong nhà chồng sắp cưới
"... Trong đó là một hộp bao cao su, kèm theo một mẩu giấy có nét chữ con gái đã bị vo nhàu nát: Anh hãy dùng cái này để giữ gìn cho người con gái anh đang qua lại. Đừng để cô ấy có bầu rồi lại phải chịu tủi nhục vì bị bỏ rơi như tôi. Ngày anh cưới vợ, tôi nhất định sẽ có mặt, và sẽ cho anh món quà bất ngờ. Đợi đấy!"...
Ảnh minh họa
Đầu năm em đi coi bói, thầy bói nói năm nay vận em "xui tận mạng", vậy nên cả năm nay em lo giữ gìn, làm gì cũng tính đi tính lại, đi đâu cũng ngó trước ngó sau. Còn độ hơn một tuần nữa là hết năm, em sắp thở phào nhẹ nhõm, thì đùng cái tai họa ập đến.
Người ta bảo "ba mươi chưa phải là tết", huống gì còn chục ngày nữa mới đến ba mươi. Sự thực là em đang khổ đau và hoang mang lắm, chỉ sợ vận mình đang xui, xử lý không khéo là "hư bột hư đường" hết cả, nên mới viết vài dòng mong được mọi người góp ý.
Chuyện là ra giêng em lấy chồng, ngày cưới đã ấn định, danh sách khách mời và các khâu chuẩn bị bọn em lo khá ổn rồi. Ai cũng nói em hơi vội vàng trong chuyện cưới xin, vì em và anh ấy quen và tìm hiểu nhau chỉ trong vòng 4 tháng. Nhưng sự thật là em thấy hai đứa rất hợp nhau, hiểu ý nhau. Mới yêu nhau đã muốn cả đời chung sống. Ngày anh cầu hôn em, em cũng thấy hơi chóng vánh, nhưng anh bảo "có người bên nhau cả đời không yêu nhau nổi, có người mới gặp đã yêu rồi, trong tình yêu thời gian chẳng có nghĩa lý gì cả". Em thấy anh nói có lý, vả lại em cũng đang "say", thế là em gật đầu. Anh nhanh chóng đưa bố mẹ anh đến nhà em thưa chuyện, rồi bàn bạc chuyện đám cưới, mọi thứ diễn ra rất suôn sẻ.
Trong thời gian yêu nhau, em thấy anh rất chu đáo, thật lòng. Em không bao giờ dò hỏi quá khứ anh yêu bao nhiêu người, sâu đậm mặn nồng ra sao. Bởi em nghĩ, quá khứ cũng chỉ là quá khứ, còn hiện tại anh yêu em, chỉ một mình em, thế là quá đủ.
Em là một đứa con gái nghiêm túc trong chuyện tình cảm, khá coi trọng trinh tiết. Em biết là thời đại này đã thoáng hơn rồi nhưng luôn nghĩ nếu đêm tân hôn mà chồng biết chồng là người đàn ông đầu tiên trong đời mình thì chắc chắn sẽ hạnh phúc và tôn trọng em nhiều hơn, ít nhất thì những khi "cơm không lành, canh không ngọt" cũng không có lý do gì để bới quá khứ của mình lên mà chì chiết. Nhưng từ khi bố mẹ anh sang nhà thưa chuyện, bàn bạc ngày cưới, em nghĩ em coi như đã thuộc về anh ấy rồi nên đã không "giữ" nữa. Khi biết em có thai anh tỏ ra rất vui mừng vì ngày cưới sẽ được rước "cả trâu lẫn nghé" về nhà. Nếu mọi chuyện cứ thế thì tốt biết bao.
Cách đây mấy hôm, em đến nhà anh để dọn dẹp và trang trí lại mọi thứ theo ý thích của mình. Đây là căn nhà nhỏ anh tích góp sau nhiều năm đi làm và được bố mẹ anh hỗ trợ thêm mua được. Em chưa bao giờ tự ý đến nhà anh một mình khi anh vắng nhà dù đã được anh cắt riêng cho một chiếc chìa khóa. Nhưng anh nói đây sẽ là nơi chúng em sống sau khi kết hôn nên em có thể trang trí bày biện theo ý thích, em cũng muốn trong lúc rảnh rỗi đến xu dọn nhà trước. Trong khi dọn dẹp em có thấy trong sọt rác có một hộp quà được bọc gói cẩn thận đã bóc. Em tò mò cầm lên xem, trong đó là một hộp bao cao su, kèm theo nó là một mẩu giấy có nét chữ con gái đã bị vo nhàu nát: "Anh hãy dùng cái này để giữ gìn cho người con gái anh đang qua lại. Đừng để cô ấy có bầu rồi lại phải chịu tủi nhục vì bị bỏ rơi như tôi. Ngày anh cưới vợ, tôi nhất định sẽ có mặt, và sẽ cho anh món quà bất ngờ. Đợi đấy!"
Em đọc xong, cảm giác choáng váng xâm chiếm. Hộp quà này ở trong nhà anh thì chắc chắn nó là của anh. Món quà kì dị cùng những lời nhắn nhủ cay đắng này chắc chắn là của một người con gái đã bị phụ tình. Tệ hơn nữa, cô ấy còn có thai với anh. Theo thông tin em vừa tiếp nhận thì mọi thứ là như vậy, chứ em không suy đoán. Cả buổi hôm đó em chẳng còn sức lực đâu mà dọn dẹp hay làm gì nữa. Trong đầu em chỉ loanh quanh những câu hỏi: Tại sao anh lại bỏ rơi cô ấy khi biết cô ấy có thai? Cô ấy đã bỏ đứa bé rồi hay còn giữ lại? Ngày cưới của anh cô ấy nói rằng sẽ đến và mang theo quà bất ngờ, nó là gì, là con của anh chăng? Sao anh lại sơ ý để món quà này lại trong nhà thế này. Giá mà em không biết thì có phải hay hơn không? Càng nghĩ em càng cảm thấy lo sợ, không biết phải làm những gì tiếp theo nữa.
Chỉ còn hơn một tháng nữa là đám cưới diễn ra, cái thai cũng đã tượng hình trong em rồi. Vậy mà bao nhiêu hạnh phúc mong chờ bây giờ lại hóa thành nỗi lo lắng hoang mang tột độ. Em nửa muốn hỏi anh cho rõ ràng mọi chuyện, nửa lại lo sợ không dám nói. Chỉ sợ rằng lỡ may nói ra, không kìm chế nổi tức giận lại xảy ra xung đột, rồi bao nhiêu tình cảm yêu thương vốn có sẽ tan biến hết, rồi mình khổ, con khổ. Sợ nói ra rồi lại bẽ bàng nhận ra một con người khác trong anh: Một gã đàn ông tệ bạc phũ phàng. Nhưng nếu không nói, cứ ôm nỗi đau một mình thế này thì rồi hôn nhân có hạnh phúc được không? Liệu như thế có công bằng với anh không, vì dù sao đây cũng là thông tin một chiều, đằng sau nó có uẩn khúc gì không thì em lại không rõ. Em cũng chắng dám chia sẻ chuyện này với ai, kể cả mẹ em. Nhưng từ hôm đó trở đi em đã không thể yêu thương anh hồn nhiên như em vốn có. Em chẳng biết phải xử lý làm sao cho mọi chuyện đừng trở nên rối ren hơn. Mong mọi người có kinh nghiệm tư vấn giùm em. Em giờ như ngồi trên đống lửa khi mỗi ngày trôi qua, ngày cưới lại đến gần.
Theo Dân Trí
Chồng sắp cưới liên tục chê bai hình thức của tôi Tôi chợt nghĩ bản thân mình đã mang bệnh tật, con gái lại có tuổi rồi hay là nên chấp nhận đám cưới như kiểu nhắm mắt đưa chân? ảnh minh họa Tôi là nữ, 28 tuổi, đang làm việc tại một cơ quan nhà nước. Tôi quen bạn trai hiện tại do mai mối. Ngược lại với tôi, anh là người có...