Lời dâu văng vẳng bên tai
Cả đêm đó, bà Nguyên không sao chợp mắt nổi, vì lời con dâu cứ văng vẳng bên tai. Không ép được con dâu thì bà đành xuống nước, mỗi ngày bà đều bắt xe ôm mang cháo và đồ ăn riêng đến cho con dâu. Bà bảo: “Mọi việc để đấy mẹ làm, con đừng đụng tay đến việc gì…”.
Khi Bách đề cập chuyện cưới Nga, bà Nguyên ra điều kiện: “Mẹ không nhiều nhặn gì, chỉ có mỗi mình con nên sau khi cưới đừng đề cập đến chuyện ra ở riêng”.
Thương mẹ, Bách lựa lời với Nga: “Nhà thì rộng mà chỉ có mỗi mình anh. Bố thì hiền khô còn mẹ anh là bác sĩ, lại học cao nên em không lo. Thiệt đâu anh bù đấy!”.
Vợ chồng Bách đều làm cho công ty nước ngoài, nên thu nhập khá cao, cộng với thực lực kinh tế 2 bên nội, ngoại thì việc mua nhà riêng nằm trong tầm tay. Nhưng vì tình yêu, Nga đồng ý cho mình một trải nghiệm mới về cuộc sống không chỉ có 2 người.
Trước khi vào công ty, cô phải kí cam kết không sinh con trong 3 năm đầu nên dù muốn thì Nga vẫn không thể thỏa lòng khao khát làm bà mẹ của chồng ngay. Thấy 3 đứa đã kỉ niệm một năm ngày cưới mà con dâu mình thì vẫn là “màn hình siêu phẳng”, ruột gan bà Nguyên như lửa đốt.
Bà suy đoán lung tung, nghi ngờ Nga có “vấn đề”. Bách đành thủ thỉ với mẹ: “Chúng con đều khỏe mạnh làm gì có vấn đề gì nghiêm trọng. Chẳng qua chúng con muốn thêm vài năm vợ chồng son kẻo đến lúc có con thì muốn rong chơi cũng khó”.
Bà Nguyên hiểu chệch ngay ý con trai, chau mày: “Anh chị muốn rong chơi để mặc tôi mất mặt. Hễ bước chân ra ngõ là có người hỏi: Con dâu bà bị điếc hay sao mà vẫn phẳng phiu thế?”.
Không chấp nhận lối suy diễn thiếu căn cứ của mẹ chồng, Nga lên tiếng: “Mẹ mà cứ như thế thì thật là khó có thể sống cùng nhau”. Thấy con dâu cãi lời, bà Nguyên mắng té tát: “À, thì ra anh chị có tiền nên dọa ra ở riêng chứ gì. Được, đi thì đi nhưng đừng có nghĩ sẽ quay về”.
Nga cũng là người khái tính, nghe mẹ chồng nói thế khác nào đuổi cô ra khỏi nhà. Cô đùng đùng sắp quần áo rồi về nhà mẹ đẻ. Cô dằn dỗi với chồng: “Mẹ đã đuổi thì em phải đi, còn anh muốn ở lại với mẹ hay đi với em thì tùy”.
Nga cũng là người khái tính, nghe mẹ chồng nói thế khác nào đuổi cô ra khỏi nhà (ảnh minh họa)
Phải lựa chọn giữa mẹ và vợ thì quả thật đã làm khó cho người làm chồng như Bách. Cũng may bố anh thông cảm nên ông ra mặt giải quyết mọi việc êm xuôi: “Nhân việc này các con hãy ra ngoài sống một thời gian cũng tốt. Bố biết, con dâu thời nay không mấy đứa thích sống với bố mẹ chồng. Còn mẹ con cứ để bố lo liệu ổn thỏa. Tuổi trẻ và tình yêu giống như nguồn năng lượng mặt trời vô tận, con cũng đừng vì một đĩa dầu hao mà bỏ lỡ niềm vui”.
Ngày vợ chồng Nga chuyển ra ở riêng cũng là ngày cô phát hiện ra mình có biểu hiện lạ. Không tin là mình có thai, Nga đã dùng đến 5 que thử nhưng tất thảy đều hiện lên 2 vạch màu hồng.
Biết chuyện, người mừng nhất chính là mẹ chồng cô. Bà ra sức thuyết phục 2 đứa về nhà để bà tiện chăm sóc, nhưng Nga nhất định từ chối. Cô đùa với chồng: “Đây là kết quả của sự liều lĩnh, nếu em mất việc anh phải nuôi mẹ con em suốt đời đấy. Em đang chiếm lợi thế vì con anh đang nằm trong bụng em, nên em thích bắt nạt anh thế nào anh cũng phải chịu”.
Không phải Bách không muốn có con mà vì anh không nỡ ép vợ, giờ chỉ cần Nga đồng ý sinh con, dù có hàng ngàn điều kiện vô lý anh cũng đồng ý hết.
Video đang HOT
Không ép được con dâu, bà Nguyên đành xuống nước, mỗi ngày bà đều bắt xe ôm mang cháo và đồ ăn riêng đến cho con dâu. Bà bảo: “Mọi việc để đấy mẹ làm, con đừng đụng tay đến việc gì, nhất là trong 3 tháng đầu của thai kỳ. Con cố mà ăn để khi bé ra đời còn đủ sữa cho cháu bú, 6 tháng đầu nhất định phải nuôi con bằng sữa mẹ”.
Nga quay sang chồng: “Anh thấy không, mẹ anh đâu có coi em là dâu mà chỉ đơn thuần là con bò sữa của cháu nội bà mà thôi. Em mà xấu xí thì đừng có chê đấy”.
Nhà ngoại cũng thuộc diện “thừa của thiếu con”, nên cháu ngoại vừa chào đời thì đã thuê cho ngay 2 giúp việc, một chuyên chăm em bé còn một thu dọn việc nhà. Nhưng bà Nguyên không tin tưởng vào mấy bà “nhà quê” nên ngày nào cũng đến từ sáng sớm.
Bà yêu cầu quần áo của em bé phải giặt bằng tay, phải dùng nước giặt không được để cặn bám làm ngứa da em bé, khi phơi phải dùng chụp kẻo bụi bặm hay sâu bọ bám vào làm tổn thương bé… Riêng bình sữa, phải do chính tay bà “tiệt trùng”.
Không chịu nổi sự giám sát quá chặt của bà chủ, nên 2 giúp việc lần lượt bỏ về. Nga định thuê người khác nhưng bà gạt đi: “Mẹ còn khỏe, trước đây việc ở bệnh viện khó đến mấy mẹ cũng hoàn thành, nên chăm sóc con cháu, mẹ đảm nhiệm tốt”.
Để tiện chăm sóc con cháu, bà Nguyên chuyển hẳn sang ở với vợ chồng Nga. Mỗi bữa ăn của con dâu cũng đều phải do bà chuẩn bị mới đảm bảo đủ dinh dưỡng cho cháu bú, mỗi bữa bà đều thay đổi thực đơn cho con dâu khỏi chán miệng.
Nhưng chính sự chăm sóc quá mức của bà Nguyên khiến con dâu ngột ngạt. Đi làm về đến nhà, Nga muốn bế con mà quên chưa rửa tay thì bị bà nhắc: “Trẻ con tất cả còn non nớt, con nên giữ vệ sinh trước khi tiếp xúc với bé”.
Buổi tối, Nga muốn dành trọn vẹn thời gian cho con nhưng đến muộn bà vẫn chưa chịu ngủ. Nga cho con uống sữa bình, cũng phải đợi mẹ chồng kiểm tra xem có nóng lạnh hơn quy định không.
Hôm nào cho con ngủ sớm hơn bình thường nửa tiếng, lập tức mẹ chồng khó chịu: “Trẻ con cần phải có kỷ luật, con đừng tạo cho cháu thói quen xấu và thiếu kỷ luật như thế”.
Nghe quá nhiều chỉ trích, không chịu nổi sự kiểm soát của mẹ chồng, Nga đã cãi lại bà Nguyên: “Cháu là do con sinh ra, con muốn vo tròn hay bóp méo là quyền của con. Con mong mẹ đừng can thiệp”.
Cả đêm đó, bà Nguyên không sao chợp mắt nổi, vì lời con dâu cứ văng vẳng bên tai.
Theo Afamily
"Ly thân đi cho rảnh nợ!"
Việc vợ chồng ở chung một nhà, nhưng ăn hai nồi cơm khác nhau, ngủ trong 2 phòng khác nhau không còn là lạ.
Sống giữa hai làn đạn: Mẹ chồng - ôsin
Điển hình như anh Tường - chị Vi (Cửa Bắc, Hà Nội). Anh chị là cặp đôi đẹp nhất ở khóa học thời sinh viên của năm đó. Sau khi ra trường, anh chị nhanh chóng nên vợ nên chồng trong tình yêu lãng mạn vô bờ bến. Nhờ sự giỏi giang khéo léo, anh chị thành đạt rất sớm. Nhiều người lấy gia đình anh chị làm tấm gương để noi theo.
Thế nhưng, đám bạn anh bất ngờ khi dạo này anh liên tục đi sớm về khuya, rượu chè say khướt. Gặp tôi, anh tâm sự: "Mệt mỏi quá, mình và Vi sắp ly hôn. Cuộc sống gia đình thật khó thở".
Bất ngờ, tôi hỏi lại: "Đùa à cậu? Vợ câu xinh đẹp, giỏi giang, còn con bé con thì trộm vía kháu khỉnh thế cơ mà?"
"Ôi, chúng mình đã ly thân được hơn 1 năm nay rồi", anh ngao ngán thở dài.
Hỏi kỹ, hóa ra lại là chuyện xích mích muôn thuở giữa mẹ chồng nàng dâu. Vi là người phụ nữ trí thức, học sâu hiểu rộng nhưng chị lại khá nóng tính. Nhất là khi sống cùng mẹ chồng hay nói nhiều.
Trước đây, khi con còn nhỏ, anh chị có thuê được một cô giúp việc rất tốt. Mẹ chồng chị thì tưng tửng, chẳng bao giờ chăm được cháu lấy một ngày nhưng không hiểu sao mẹ lại ghét vô cùng tận cô Mai giúp việc này.
Thế là mỗi khi thấy Vi đi làm về, cô Mai lại chạy ra "mách mao". Những chuyện đó khiến Vi mệt mỏi vô cùng. Chị đề nghị ra ở riêng tốt cho tất cả mọi người thì chồng nằng nặc không đồng ý vì "anh là con một".
Những mâu thuẫn của mẹ chồng và cô Mai ngày càng lớn và dần được "chuyển giao" sang cho Vi.
Khi thì: "Bà ngủ quên làm cháy cháo của Bí, cô bảo cô làm thì bà ngại trông hộ Bí, giành việc hâm nóng cháo". Lúc thì: "Hôm nay cô thấy lưng Bí có mấy vết đo đỏ, hỏi bà nội thì bà ráo hoảnh &'chắc hôm qua tôi dí lưng cháu vào tổ kiến lửa'. Cô giật mình, sao bà độc mồm thế"...
Có hôm đang họp, cô Mai gọi điện năm lần bày lượt cho Vi, hóa ra vẫn là những tràng kể tội đó. Vi mệt mỏi khi thấy mẹ chồng mình cứng nhắc quá. Ông bà nội về hưu hết nhưng chẳng trông cháu, mỗi người lại làm việc riêng, người thì đi tennis tối ngày, người thì suốt ngày vác ghế ra đầu ngõ "chém gió", vì thế Vi mới đành thuê người giúp việc trông con cho hai vợ chồng đi làm.
Thế nhưng mẹ chồng suốt ngày đay nghiến cô Mai, nào là "lau nhà thì phải quỳ xuống dùng tay lau, lau bằng cây lau đâu có sạch?" Rồi "giặt quần áo cho cháu phải giặt nhẹ, ít xà phòng thôi kẻo tốn". Rồi bà còn nhắc cô Mai phải ăn mặc kín đáo "kẻo cướp chồng bà".
Vi cũng thấy không ổn khi bà lại nói những lời như thế.
Chị nói nhẹ nhàng nhưng mẹ chồng lại sừng sộ lại. Quá căng thẳng, chị lớn tiếng: "Bà độc mồm như thế thì lần sau đừng chơi với cháu nữa, ai lại nói dí cháu vào tổ kiến lửa bao giờ không? Ôsin kiếm bây giờ đâu có dễ mà bà cứ hành tỏi người ta như vậy?"
Mẹ chồng lu loa lên mách con trai, anh lại đau đầu khi suốt ngày chứng kiến cảnh không khí gia đình lúc nào cũng căng như dây đàn. Anh đã nhắc chị nhiều lần nhưng đâu vẫn hoàn đó.
Một lần, anh thấy vợ thái độ với mẹ chồng, anh khó chịu tát chị trước mặt cả nhà. Chị uất ức, ôm gối sang phòng khác ngủ. "Trời không chịu đất, đất phải chịu trời", anh cố ngọt nhẹ với vợ nhưng chị vẫncăng thẳng, dọa nạt ly hôn này nọ. Từ đó, anh mặc kệ, muốn ra sao thì ra.
Vợ chồng anh mỗi người một phòng, sống "lờ nhờ" như thế đã hơn 1 năm nay rồi. Vợ chồng hục hặc nhưng mẹ chồng vẫn còn tươi, còn tưng tửng lắm.
Vợ chồng chị đã ly thân được hơn 1 năm nay (ảnh minh họa)
"Con dâu láo, đã vậy thì biến"Cũng theo "phong trào" ly thân là nhà anh Chính - chị Linh (ngõ Tạm Thương, Hà Nội). Cưới nhau được hơn 1 năm, họ có với nhau một thằng bé xinh xắn, nghe tiếng trẻ con, niềm vui không ngớt.
Lấy chồng phố cổ xong chị mới à ừ "chật thật". Nhà có bố mẹ chồng và gia đình chị, 5 người "chui rúc" trong một căn hộ diện tích 20m2. Chị đôi lần gợi ý chồng chuyển về nhà vợ cho tiện sinh hoạt nhưng anh nằng nặc không chịu vì "nhục lắm".
Thêm vào đó tính mẹ anh lại ghê gớm, cứ khi nào chị cất lời xin về nhà ngoại mấy hôm là bà làm toáng lên: "Con dâu láo, mở mồm ra là đòi về. Cô tưởng cô cao giá lắm đấy. Bao nhiêu người mong làm dâu nhà này không được đâu đấy".
Thế là chị lại tịt ngóm.
Một ngày hàng xóm nhà chị sửa nhà, những tiếng máy khoan, máy xúc, búa đập khiến bé không sao ngủ được. Chị xin nhưng mẹ chồng vẫn không đồng ý cho đưa bé về nhà ngoại, bà bảo: "Cho trẻ con nghe tiếng động từ bé để sau còn dễ ngủ không lại khó ngủ như thằng bố nó".
Thấy con vật vã khóc lóc vì không ngủ được mà lại giật mình thon thót vì tiếng búa đập, chị cương quyết đưa con về nhà mình.
Mẹ chồng khó chịu lắm, bà gọi điện mách con trai. Anh cũng khó xử nhưng bảo mẹ rằng "nên nghĩ cho cháu. Ầm vậy sao ngủ được?".
Được một dịp như thỏa tấm lòng, chị ở lỳ nhà mẹ đẻ chẳng về, chị mong nhà kia xây lâu lâu hẵng xong.
Nhưng chỉ tuần sau, họ cũng hoàn thiện xong phần cần sửa. Chồng gọi ời ời mang con về nhưng chị khất lần: "Vài hôm nữa anh ạ".
Anh thì ậm ừ nhưng bà mẹ chồng chị lại ra điều "con dâu láo, không nể mẹ chồng". Bà nhắn tin: "Đã vậy thì biến".
Chị tự ái nên kệ, chị nghĩ: "Vậy càng sướng". Chồng chị chẳng biết phải làm thế nào. Hai vợ chồng cứ mỗi người một nơi như thế
Theo afamily.
Chồng vô tâm, mẹ chồng lại tai quái Nhìn chị đồng nghiệp lấy chồng, lại được lòng cả nhà chồng, mà chị thầm ghen tị. Chị tới giờ mới thấm thía sự vô tâm của cả mẹ chồng và chồng mình. Phiền lòng vì chồng và mẹ chồng Chị Thu Yên (Sơn Tây, Hà Nội) mang vẻ đẹp của người con gái Thái Nguyên, chị sở hữu nước da trắng ngần...