Lỗi của hai người
Hai người ấy ly dị gần 5 năm mà chẳng ai đi bước nữa, chẳng ai có mối tình nào.
Không ai muốn cuộc đời mình phải dang dở, nhưng có mấy ai được như ý. Nhiều người cho rằng thời gian là liều thuốc hiệu nghiệm chữa lành mọi vết thương lòng, nhưng rồi thời gian trôi qua, người ta mới nhận ra rằng: Lòng đã nguôi ngoai nhưng tình vẫn không phai…
Hai người ấy li dị gần 5 năm mà chẳng ai đi bước nữa, chẳng ai có mối tình nào. Bởi trái tim của họ vẫn dành cho nhau, vẫn đau đớn vì ân hận, vẫn day dứt khi nhớ đến nhau. Họ li dị chỉ vì câu nói: Tôi không thể sống được với cô. Tôi không chịu nổi cô nữa rồi…
Acid uric trong máu anh mới đến ngưỡng trên cho phép, nhưng chị đề phòng anh bị gout nên bắt anh ăn kiêng đủ thứ, kham khổ chẳng khác nhà sư. Những khi nhà có việc, mọi người mời anh cốc bia, li rượu, chị cũng không cho. Đến bố chồng mời chị cũng không nể mặt. Chị sợ bạn bè rủ anh đi nhậu nên mỗi khi có điện thoại là chị nghe, đến điện thoại di động của anh mỗi khi về nhà, chị cũng thu, ai gọi đến, chị đều bảo anh đi vắng, để quên điện thoại di động ở nhà. Cũng vì thế mà mấy lần anh hỏng việc. Lần này bị mất cơ hội kiếm hai trăm triệu, anh tiếc đứt ruột nên cáu không kìm được. Câu nói vừa buông khỏi miệng, nhìn đôi mắt trợn tròn ngạc nhiên, thất vọng, đau đớn của vợ, anh biết mình thật bạc, và anh cũng biết mình đã phạm sai lầm lớn, nhưng lời nói buông ra chẳng thu lại được, anh không ngờ chỉ vì thế mà sau hai ngày im lặng, vợ đã đưa ra tờ đơn li dị, cương quyết không tha thứ.
Video đang HOT
Chị giận anh lắm. Từ ngày sống với anh, không chỉ lo cho anh mà chị còn lo cho cả nhà anh. Chị chẳng để anh phải lo toan kinh tế, chẳng bắt anh phải mó chân mó tay vào việc nhà. Cơm bưng nước rót tận nơi, cái kẹo, cái bánh chị cũng đưa đến tận miệng anh. Có cái tăm anh cũng chẳng biết ở đâu mà lấy. Sáng dậy chỉ việc đánh răng rửa mặt là ngồi vào bàn ăn, cái áo cái quần cũng được vợ là sẵn để đấy. Về đến nhà, vợ đã pha sẵn nước cho tắm. Vậy, anh còn muốn gì hơn ở người vợ? Thực ra anh chẳng muốn vợ phải vất vả vì mình, những gì vợ làm cho mình anh đều biết cả, hàng trăm lần anh đã ước: Vợ hãy để mặc anh, để anh được tự do, được thở. Anh muốn tự tin làm chồng, là chỗ dựa cho vợ chứ không phải là đứa trẻ to xác cái gì cũng để vợ lo…
Ngay từ khi đặt bút ký vào đơn ly hôn, anh đã biết mình sai lầm… (Ảnh minh họa)
Chị rất đảm và cũng rất chiều chồng, nhưng chị mắc bệnh gia trưởng và thiếu sự nhạy cảm. Ngay từ ngày mới cưới, chị đã thể hiện là một người vợ nghiêm khắc khiến anh bối rối. Đêm tân hôn vừa mệt vừa rét, anh chỉ muốn chui ngay vào chăn ôm vợ ngủ, vậy mà chị bắt anh tắm xong mới được lên giường. Vợ chồng âu yếm nhau vừa buông tay, chị lại bắt anh phải rửa ráy xong mới được đi ngủ. Mới 7 giờ sáng, anh còn đang say giấc nồng sau những ngày lo toan vất vả cho đám cưới thì chị đã tung chăn bắt anh dậy ăn sáng để còn đi chào hỏi họ hàng. Anh mê xem đá bóng nhưng những buổi truyền hình trực tiếp lúc nửa đêm thì vợ cấm tiệt để đảm bảo sức khỏe. Chị nói: Sáng dậy sớm xem cũng được, đằng nào nó cũng phát lại, lúc ấy mình cũng đâu có biết kết quả trận đấu nên có khác gì xem trực tiếp… Chị đâu biết rằng nằm nghe tiếng reo hò trong đêm của cổ động viên mà ruột gan anh cứ như bị lửa thiêu.
Cũng có lần anh chống đối, bỏ đến nhà bạn xem, nhưng sau đó vợ cứ càm ràm mãi nên anh đành dẹp niềm vui của mình. Ăn anh cũng không có quyền tự do, ngồi vào bàn ăn là chị gắp thức ăn cho anh chẳng khác gì phục vụ con trẻ, chẳng cần biết anh có thích món đó hay không. Chị căn giờ anh về để bật, tắt bình nước nóng cho anh tắm nên anh về là phải tắm ngay, có muốn nghỉ ngơi cũng không được với chị vì nước sẽ nguội, sẽ tốn điện…
Anh là người hiền lành, yêu vợ. Mỗi khi bực vợ anh lại nghĩ: Cô ấy cũng vì lo cho mình… – thế là anh lại nguôi ngoai. Nhưng tích tiểu thành đại, sự khó chịu không được nói ra, không được giải quyết nên chị chẳng hiểu được mình sai ở đâu, còn anh thì tức nước vỡ bờ.
Ngay khi nộp đơn ly hôn, chị đã ân hận nhưng tính tự ái đã giết chết lòng khoan dung nhân hậu nên chị không quay lại. Chị đâu có ngờ bước chân ngày ấy không chỉ khiến chị mất một người chồng hiền lành mà còn khiến chị day dứt, đau khổ vì hối hận suốt đời. Ngay từ khi đặt bút ký vào đơn ly hôn, anh đã biết mình sai lầm. Anh sai lầm khi muốn là người đàn ông để làm chỗ dựa cho vợ nhưng lại không cố gắng để đạt được điều đó. Anh không biết cách giải quyết mâu thuẫn gia đình nên điều đáng tiếc mà suốt đời anh phải ân hận đó là để mất người bạn đời hết mực yêu anh.
Theo Bưu Điện Việt Nam
9 "liều thuốc" trị chứng thất tình
"Người ấy" ra đi không có nghĩa là đã đến ngày tận số. Thời gian sẽ giúp bạn nguôi ngoai, bạn sẽ cảm thấy cuộc đời này vẫn còn bao điều tốt đẹp.
Nhưng ngay lúc này, bạn cần biết:
1. Bạn đang bị tổn thương nghiêm trọng về tâm lý nên dễ bị các triệu chứng stress. Nếu thấy mất ăn, mất ngủ, không còn tâm trí học tập, làm việc thì bạn cần gặp chuyên gia để được giúp đỡ ngay.
2. Cố gắng hoà mình vào đám đông, gặp gỡ bạn bè, chơi thể thao, đi xem phim... Ngay cả khi chẳng có hứng thú thì bạn cũng nên đón nhận những cuộc hội hè như một thứ thuốc đắng giúp mình "dã tật".
3. Cứ việc trút bầu tâm sự với bạn bè, cứ khóc lóc, thở than, buộc tội kẻ đã bỏ rơi mình. Sau đó hãy phân tích đâu là nguyên nhân đổ vỡ để có thể rút kinh nghiệm cho mình.
4. Hãy tỏ ra bản lĩnh và thận trọng hơn trước các "đối tác" mới. Không để những lời đường mật làm "ù tai" và không nhắm mắt làm ngơ trước những biểu hiện "có vấn đề" của "đối tác". Đừng để tình cảm lấn át lý trí. Nếu thấy không phù hợp thì hãy sớm tuyệt giao, đừng tiếc rẻ.
5. Hãy trò chuyện với những người sáng suốt, tốt bụng và có kinh nghiệm (không nhất thiết là bác sỹ tâm lý mà có thể là mẹ, chị em gái, bạn thân...). Họ sẽ cho bạn có cái nhìn khách quan hơn và ngăn bạn khỏi những hành động dại dột.
6. Đừng vội vàng tìm người "lấp chỗ trống" và coi họ như "thuốc giảm đau" cho vết thương lòng của mình. Rồi người ấy sẽ hiểu ra "sứ mệnh" của họ và chuyện này khó mà có được kết thúc hạnh phúc.
7. Đừng thay đổi môi trường sống quen thuộc (như chuyển chỗ ở hay bỏ đi xa). Việc không có người thân bên cạnh và nỗi nhớ "cảnh cũ người xưa" chỉ khiến bạn càng thêm nặng nề mà thôi.
8. Đừng lao như thiêu thân vào những cuộc tình qua đường. Chúng không những không chữa nổi "bệnh" cho bạn mà còn khiến bạn thêm thất vọng. Sau mỗi lần "qua đường", bạn sẽ trở về điểm xuất phát và đương nhiên, tinh hình không thể cải thiện, dù là chút ít.
9. Nếu bạn đã có con, đừng chia sẻ nỗi ê chề của mình với chúng. Với tâm hồn nhạy cảm và non nớt, bọn trẻ sẽ vô cùng đau khổ khi cha mẹ chúng phải sắm vai "kẻ bị ruồng bỏ". Thay vì tìm kiếm sự an ủi nơi chúng, hãy tâm sự với những người lớn tuổi, đáng tin cậy.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Tình yêu của anh, liều thuốc chữa lành trái tim tôi Dù gần đến ngày cưới nhưng trong đầu tôi luôn đặt dấu hỏi liệu đó có phải là tình yêu bởi chúng tôi yêu nhau thật tình cờ qua trang web kết bạn với những dòng tin nhắn buâng quơ đại loại như: anh ở đâu, làm gì, nhà anh có mấy anh chị em.... Chỉ vài dòng tin nhắn vậy, anh hỏi...