Lòi cái đuôi cáo của người yêu sau ‘phép thử chia tay cao chiêu’
Thấy anh ra ngoài lâu vậy mà chưa vào nhà tôi thấy hơi lạ liền đi tìm anh, qua vách tường hở tôi nhìn thấy anh tát cô gái đó liên tục mấy cái rồi mắng chửi…
Ngay lần đầu tiên gặp Hậu tôi đã bị lôi cuốn bởi cách nói chuyện dí dỏm hài hước của anh, tuy không đẹp trai nhưng anh lại sở hữu nước da hơi ngăm đen do dạn dày sương gió nhìn rất chắc khỏe và có duyên không như những thằng bạn công tử trắng như bột của tôi. Càng nhìn lâu tôi càng cảm thấy mến anh rồi đem lòng yêu anh từ lúc nào không hay.
Gia đình anh có mỗi hai mẹ con với căn nhà lụp sụp nằm nép bên bờ sông đen ngòm. Trong khi đó gia đình tôi lại sở hữu căn biệt thự rộng lớn nằm giữa trung tâm thành phố, tuy sống trong cảnh giàu có nhưng tôi được bố mẹ đào tạo phải luôn trân trọng và yêu quý người khác dù cho họ nghèo khó hay giàu sang. Bố tôi thường quan niệm giúp đỡ người khác là mang lại niềm vui hạnh phúc cho chính mình và chính bố tôi cũng xuất thân từ cảnh nghèo khó nên bố hiểu những người nghèo luôn có một ý trí mạnh mẽ vượt lên số phận. Vì vậy từ khi biết tôi yêu anh chàng nhà nghèo bố mẹ tôi hoàn toàn không phản đối mà còn tạo cơ hội cho anh ấy giữ một chức vụ trong công ty của bố tôi.
Chỉ mới làm việc có hơn hai tháng từ một cử nhân làm nghề xe ôm anh đã chứng tỏ được năng lực của mình với bố tôi khi mang về công ty những khách hàng có giá trị. Mỗi khi bố khen anh tôi thực sự hãnh diện về chồng tương lai và thấy mình có một con mắt tinh tường biết nhìn người không như những đứa bạn của tôi chỉ thích yêu mấy chàng mặt trắng như bột chỉ biết ăn bám bố mẹ là nhanh.
Trong một lần đến nhà anh chơi tôi và anh đi chợ mua đồ để nấu ăn bữa trưa cùng mẹ con anh. Tôi và anh đang nấu ăn thì có một cô gái rất xinh nhưng nhìn cách ăn mặc của cô ấy tôi nghĩ là xuất thân trong gia đình bình thường và cho là bạn thân của anh ấy. Thấy anh ra ngoài lâu vậy mà chưa vào nhà tôi thấy hơi lạ liền đi tìm anh, qua vách tường hở tôi nhìn thấy anh tát cô gái đó liên tục mấy cái rồi mắng chửi:
- Nếu em còn yêu anh thì hãy cầm tiền và bế đứa con đi thật xa đừng để sự nghiệp tôi bị hủy hoại trong tay của hai người.
Cô gái đó cầm lấy sấp tiền anh đưa cho rồi lau nước mắt lủi thủi đi về còn tôi thực sự sốc nặng khi biết anh đang lợi dụng bố con tôi để thăng tiến. Tôi cố trấn tĩnh tỏ ra chưa biết chuyện gì:
- Cô gái xinh đẹp đó là ai vậy anh?
- Cô bạn học ngày xưa đấy mà đến chơi tí rồi về thôi, em đừng bận tâm cho đau đầu anh chỉ yêu mình em trên đời này thôi.
Thay vì đi tuột về nhà tôi ghé qua một người bạn của anh để tìm hiểu về quá khứ của anh thì anh bạn đó cho tôi biết là người yêu tôi đã từng có tình yêu sâu đậm với một cô hoa khôi của trường. Lần theo sự chỉ dẫn của anh bạn đó tôi cũng tìm thấy nhà cô gái đó, người ra đón tôi đúng là cô gái ấy, nhìn tôi cô ta hậm hực chẳng thèm mời tôi ngồi ghế. Nhìn quanh ngôi nhà chỉ có một đứa bé con đang nằm trên võng tôi lại gần để ngắm nó, cô ta đẩy tôi ra:
- Cô đừng đụng vào con của tôi, các người đều cùng một ruột chẳng có gì là tốt đẹp cả.
- Cô nói gì tôi không hiểu?
- Anh ta bảo cô đến để cướp con của tôi đi phải không?
Nhìn cô gái đang dè chừng chưa tin tưởng vào thiện chí của tôi nên tôi phải giải thích cho cô ta biết, khi đã hiểu mục đích của tôi thì cô ấy khóc rít mừng rỡ như tìm được ánh sáng cho cuộc đời vậy:
- Từ khi quen biết em anh ấy đã thờ ơ với chị, hết lần này hứa cưới đến lần khác khiến cho chị hi vọng chờ mong mòn mỏi để cái thai ngày một lớn lên. Nhưng đến khi con được sinh ra anh cũng chẳng thèm đoái hoài đến mẹ con chị mà luôn bận rộn với công việc và những cuộc vui chơi cùng em. Nhiều lần chị bắt anh ấy cưới mẹ con chị nhưng đều bị anh ta đánh không thương tiếc rồi nói ra những lời phũ phàng với chị. Từ một cô gái kiêu hãnh tương lai sáng rạng chỉ vì vướng vào lưới tình mà chị hủy hoại cả cuộc đời để đến đồng tiền mua sữa cho con cũng phải ngửa tay xin của anh ta. Nhục lắm em ạ.
Video đang HOT
- Chị đừng khóc nữa, em đã gây đau khổ cho mẹ con chị, ngày mai em sẽ trả anh ấy về cho hai mẹ con chị, chị tin ở em.
- Nhưng anh ấy mà biết được em đã đến gặp chị thì sẽ hận chị cả đời thôi, lại còn sự nghiệp của anh ấy nữa.
- Chị ạ nếu anh ấy có năng lực thực sự thì ở đâu cũng có thể sống được và em sẽ không tiết lộ cuộc gặp của chị em mình đâu, hãy tin ở em.
Tôi cảm thấy sợ hãi với những mưu tính của người yêu, chưa chắc gì anh ta đã yêu tôi thực lòng mà chỉ lấy tôi là bàn đạp để thăng tiến. Lòng tốt của bố con tôi lại gây đau khổ cho người khác thì còn có ý nghĩa gì nữa chứ. Để anh khỏi nghi ngờ tôi chủ động lảng tránh anh rồi cố tình quen với người đàn ông khác và nói sự thực với bố tôi để có cách phòng trước những âm mưu mà anh ấy có thể làm với công ty khi cuộc hôn nhân giữa hai người chấm dứt.
Sau nhiều ngày lẩn trốn gặp anh ta tôi cũng phải gặp mặt để nói với anh một lần cho ra nhẽ:
- Chúng ta chia tay thôi, em với anh không muôn đăng hộ đối, em cần lấy một người chồng giàu có để tương xứng chứ không muốn mọi người nhìn với ánh mắt thương hại.
- Nhưng em luôn nói là không bao giờ chê bai sự nghèo khó, mà bây giờ anh có sự nghiệp rồi thì giàu nghèo nằm trong bàn tay của anh thôi, đừng bỏ anh, anh yêu em nhiều lắm.
- Lòng em đã quyết rồi anh có nói gì đi nữa em vẫn chia tay.
Nói rồi tôi toan bước đi thì anh gọi giật lại:
- Được thôi nếu em muốn chia tay cũng được nhưng hãy nghĩ đến sự nghiệp của gia đình em anh đều nắm được hết rồi, chỉ cần anh giao những tài liệu mật cho đối thủ công ty của bố con em chết chắc.
- Em thật không ngờ chỉ vài bước thử lòng trung thành đã lòi cái đuôi cáo của anh nên có chia tay với anh em cũng chẳng hối tiếc làm gì. Mà anh cứ giao những thông tin đó cho khách hàng đi rồi sẽ phải vào nhà tù mà ngồi hoặc anh sẽ vĩnh viễn bị các công ty tuyển dụng từ chối bởi không ai dám tin tưởng trọng dụng một người không trung thành. Nói vậy thôi chứ bố em đã có kế để đối phó với anh hết rồi, mà anh cũng không thể làm gì với đội ngũ chuyên viên cao cấp giàu kinh nghiệm của công ty nhà em đâu.
Chia tay anh một tháng rồi tôi mới có giấc ngủ ngon, bởi trong thâm tâm luôn lo lắng về con người ngang ngược bất chấp thủ đoạn của anh ta, nhỡ ra trong lúc liều mình quẫn trí mất hết cả tình lẫn sự nghiệp rồi tìm cách trả thù thô bạo với người con gái tay yếu chân mềm như tôi thì hỏng cả cuộc đời.
Theo Ngoisao
Trên đời này, có rất nhiều điều là vĩnh cửu, nhưng tuyệt nhiên, tình yêu không phải là một trong số đó
Có tất cả trong tay, tưởng như viên mãn, rồi bỗng vỡ tan thành bong bóng chỉ chốc lát, mà lỗi lầm lại chẳng phải từ mình. Thế mới nói, không ai biết trước được chuyện gì.
Mình vốn là người chưa đàn ông chưa có gia đình, nhưng cũng đã trải qua rất nhiều những cung bậc tình cảm từ giận hờn, tiếc nuối và có cả những thất vọng, buồn bã khi bị phụ bạc lại.
Nhưng có lẽ điều đó chưa là gì với nỗi đau mà ông anh chơi thân với mình từng gặp phải. Có tất cả trong tay, tưởng như viên mãn, đủ đầy, rồi bỗng vỡ tan thành bong bóng chỉ chốc lát, mà lỗi lầm, lại chẳng phải từ mình mà ra. Thế mới nói, không ai biết trước được chuyện gì. Bởi thế, mới nói rằng trên đời này có rất nhiều thứ là vĩnh cửu, nhưng tuyệt nhiên, tình yêu không phải là một trong số đó. Nhưng dù thế nào, hãy vẫn cứ tin vào chính mình và ngẩng cao đầu để sống.
Anh đã sống hết mình cho tình yêu và hạnh phúc của mái nhà chung, nhưng lại nhận được cái kết chát đắng (Ảnh minh họa)
Mình quen anh khi vào thực tập tại công ty. Tình cờ, anh cũng tốt nghiệp cùng khoa, cùng trường với mình - là đồng môn, lại là đồng hương nữa nên anh em đã nhanh chóng chơi thân với nhau. Anh hơn mình 6 tuổi.
Sau đợt thực tập, do hoàn thành xuất sắc công việc nên mình nhận được lời mời ở lại công ty làm việc. Qua một lần sát hạch nữa, mình may mắn thành công và chính thức trở thành đồng nghiệp của anh.
Là đồng nghiệp, anh không chỉ chia sẻ kinh nghiệm trong chuyên môn mà còn tâm sự khá nhiều về cuộc sống gia đình của mình. Mọi người trong công ty vẫn đùa nhìn chúng tôi cứ như là anh em ruột ấy. Từ tính cách đến sở thích đều khá giống nhau.
Anh kể, sau 5 năm ra trường và có được thành công nhất định trong công việc, anh cưới vợ. Anh và vợ yêu nhau từ những ngày tháng còn là sinh viên. Tình yêu đẹp và vượt qua mọi khó khăn của cơm áo gạo tiền những ngày tháng vất vả nhất với đồng lương 3 cọc 3 đồng khi mới ra trường.
Vợ anh là giáo viên, còn anh, kiếm tiền cũng giỏi. Mua nhà, rồi mua xe. Bà xã ngày càng xinh đẹp, có con trai đầu lòng kháu khỉnh, đáng yêu. Không chỉ riêng mình mà bạn bè công ty cũng rất nể phục và ngưỡng mộ gia đình anh.
Hạnh phúc của anh tưởng như là viên mãn. Ai ngờ, đùng một cái, vợ anh bị ung thư. Cũng may mới phát hiện ở giai đoạn đầu nên bệnh viện có giới thiệu sang Singapore để làm phẫu thuật, chắc chắn sẽ cứu sống được chị.
Không chút ngần ngại hay đắn đó, anh bán sạch sẽ cửa nhà, rồi vay mượn đủ đường để có đủ chi phí đưa vợ sang đó phẫu thuật, rồi điều trị.
Trước lúc sang đó, anh em mình còn gặp nhau một bữa và ngồi tâm sự. Mình vẫn nhớ như in câu nói của anh: "Anh có thể bỏ tất cả, nhưng chị thì anh không bỏ được chú à! Vợ chồng mà! Tình và nghĩa, sao buông tay nhau được!"
Thực sự, mình rất khâm phục và ngưỡng mộ tình yêu sâu sắc và tấm lòng chân thành của anh - hi sinh tất cả cho vợ con, những người mà mình thương yêu nhất.
Thật may mắn khi 5 tháng sau, vợ chồng anh trở về, anh vui mừng thông báo cho bạn bè hay tin vợ anh đã khỏi bệnh.
Chị khỏi bệnh. Vợ chồng anh bắt đầu "cày kéo trả nợ", và nhất là anh. Những dự án chồng chất, công việc gối lên nhau sau thời gian anh nghỉ, rồi làm tăng ca, ngoài giờ. Mình đã từng chứng kiến cảnh anh miệt mài quên ăn tại văn phòng hay thậm chí còn ngủ lại tại văn phòng vì công việc, bởi anh không muốn chị vừa khỏi đã phải còng lưng kiếm tiền.
Nhưng đúng là cuộc sống vốn trớ trêu... Chị không chịu được vất vả, đã bế con về nhà ngoại mà chẳng nói gì với anh, rồi cắt đứt mọi liên lạc với anh. Anh mò mẫm, tìm chị ở khắp nơi. Cho đến tận khi về tận quê bà ngoại chị thì mới biết chị đã xin đi xuất khẩu lao động ở Nga. Chưa đầy 2 năm sau, có tin chị đã ở lại bên đó và đã có chồng mới. Anh chán đời, xin chuyển công tác vào chi nhánh trong công ty tận Miền Tây.
Chỉ mới tháng trước, đúng đợt Hà Nội có gió mùa lạnh nhất, anh trở về. Anh và tôi lại ngồi bên nồi lẩu cùng vài ly rượu nhỏ như ngày xưa. Tôi biết, anh về Hà Nội không chỉ bởi lý do công việc mà là vì những kỉ niệm của gia đình, nơi hạnh phúc ngày xưa còn đong đầy. Đâu phải nói quên là sẽ quên được luôn đâu.
(Ảnh minh họa)
Nhìn anh, tôi thấy xót xa quá, anh gầy, tiều tụy và già đi rất nhiều. Anh lại trầm ngâm nói:
- Gió mùa về rồi, lại thấy nhớ vợ con chú ạ. Nhớ ngày xưa, cứ dự báo thời tiết có đợt gió mùa về là cả gia đình anh lại cùng nhau đi mua áo khoác.
Chị nhà anh, lúc nào cũng chỉ thích mặc 2 màu: đen - đỏ, năm nào cũng mua những chiếc áo 2 màu ấy đến đầy cả tủ mà cô ấy vẫn không thấy chán.
"Chị nhà anh" - bao biến cố rồi, anh vẫn giữ nguyên cách xưng hô đó với vợ. Tôi biết rằng, dù buồn và đau đớn lắm nhưng anh chưa bao giờ căm giận và cũng chưa hết yêu chị.
Nhấp một ngụm rượu, rồi cả 2 anh em cùng im lặng.Tôi quay sang anh, hơi nước từ nồi lẩu bốc lên, nhòa hết kính!
Chỉ biết thầm mong cho anh sớm tìm được người phụ nữ đáng tin cậy để sẻ chia và bù đắp lại những mất mát đã quá nhiều của quá khứ.
(Ảnh minh họa)
Và tôi cũng nghiệm ra rằng: "Tình yêu có lẽ vẫn là thế. Hẹn hò, thề ước. Nhưng đến cuối cùng cũng không thể vượt qua được những cám dỗ của dục vọng, tiền tài.... Vậy nên, yêu ai thì hãy yêu hết mình, nhưng đừng đặt trọn vẹn niềm tin vào đó."
Trong tình yêu, cần có trái tim và cả lý trí nữa. Đừng để một ngày bị mất đi tất cả, bạn mới sực tỉnh và nhận ra điều đó...
Theo Ngoisao
Đắng lòng nhìn em gầy gò, xanh xao khi chia tay để rồi 5 tháng sau mới biết hóa ra mình bị lừa Hóa ra em vẫn qua lại với người yêu cũ. Từ trước đến giờ em vẫn chỉ thích tiền bạc anh ta có. Thời điểm em nói lời chia tay với tôi là lúc phát hiện có thai với tình cũ. Chúng tôi gặp, quen rồi yêu nhau khá chóng vánh. Trước khi gặp tôi, em từng có mối tình kéo dài 2...