Lời anh đã hứa!
Lời anh hứa đến ngày hôm nay vẫn như một vết sẹo không thể xóa trong con tim em.
“Nếu như những cơn mưa nắng bất chợt không thể thiếu cầu vồng, socola không thể thiếu vị đắng thì cuộc đời em cũng thế cũng không thể thiếu anh”… Đó là những câu nói vụng dại khi em yêu anh.
Bất giác nghe lại bản tình ca ấy, bản tình ca giữa ngày mưa. Ngày em thẹn thùng trao anh nụ hôn đầu tiên dưới vòng tay ấm áp, là ngày em biết mình đã trao trái tim cho một người không lý do, tình yêu đầu đời bao giờ cũng trong sáng và vô tư. Tình yêu ấy giống như con nai ngơ ngác giữa rừng xanh, đơn giản vì em yêu một người không toan tính.
Mơ về một tình yêu bé bỏng, đơn giản mà hạnh phúc là điều em rất cần (Ảnh minh họa)
Tình yêu đầu bao giờ cũng vậy. Em không cần quan tâm mình là tình yêu thứ mấy trong anh, cũng chẳng bao giờ em hỏi cái quá khứ ấy, không phải vì em vô tâm mà là em muốn cái quá khứ ấy ngủ yên.
Tình yêu đầu là khi bẽn lẽn ôm anh bất ngờ từ sau, là lúc em thấy ấm áp. Ngày mưa ấy, có người đã hứa sẽ đưa em đi đến cuối con đường, cũng chính ngày mưa ấy em siết chặt một vòng tay đã trao cho em lời hứa và xem như sự sống của mình.
Tình yêu đầu là những tin nhắn quan tâm nhau mỗi khi thức dậy và sau một ngày dài trước khi đi ngủ, ngày đó có người đã hứa dù có bận rộn đến mấy cũng sẽ nhắn cho em một tin.
Video đang HOT
Tình yêu đầu là những lúc quan tâm nhau đến khăng khít, là khi em thèm ăn một thứ gì đó, mà dù ở nơi đâu người ta cũng có thể mang đến cho mình, cũng chính ngày đó đã có người hứa sẽ luôn bên em dù ở nơi đâu.
Chúng ta đã có một khoảng thời gian hạnh phúc đúng không anh?
Đó là khi em thấy mình nhớ anh đến cồn cào, rồi gào thét như một đứa trẻ thèm sữa mẹ.
Đó là khi em cùng anh nắm tay trên con đường mưa ấy, mưa chỉ làm lạnh thân xác chứ trái tim ấy đang nóng lên.
Giá như ngày đó, em mạnh mẽ một tí, can đảm một tí thì có lẽ em đã không mất anh rồi. Ngày anh buông lời chia tay, em gần như chết lặng nhưng không hiểu sao lý trí lại mạnh mẽ như vậy. Em gật đầu đòng ý không hỏi lý do, điều gì làm em trở nên như vậy? Tình yêu mà mạnh mẽ như sự sống của em đâu rồi? Hạnh phúc mà em từng gìn giữ đâu rồi? Những câu hỏi như bủa vây tâm hồn non nớt ấy.
Chúng ta không mất nhiều thời gian để hiểu một con người xa lạ, khoảng thời gian ấy không lâu, vì khi yêu là em thấy thời gian như vô định. Nhưng để quên một người từng yêu thành người xa lạ thì điều đó rất khó.
Em biết khi chấp nhận xa một người là lúc em phải quên đi những lời hứa ấy, những lời hứa em đã từng ôm ấp trong bản thân mình.
Ngày mưa kéo đến em thấy đau nhói trong trái tim mình, cũng chính ngày mưa ấy, người em yêu thương nhất cũng đã lên xe hoa với người con gái khác. Em thấy đau, mưa như giằng xé tâm can em, mọi thứ sụp đổ hết trước mặt.
Lời anh hứa…
Ngày hôm nay em mạnh mẽ tìm đến một cuộc sống mới. Trái tim ấy gần như chai sạn, học cách yêu một người mới có quá khó với một đứa như em không? Liệu người đến sau có hứa với em như thế nữa không?
Mơ về một tình yêu bé bỏng, đơn giản mà hạnh phúc là điều em rất cần. Lời anh hứa đến ngày hôm nay vẫn như một vết sẹo không thể xóa trong con tim em.
Theo 24h
Ngàn lần xin lỗi em
Anh xin lỗi vì đã đến và yêu em, niềm hạnh phúc vui vẻ em có được ít hơn là sự đau khổ khi yêu anh.
Anh muốn tâm sự thật nhiều với em nhưng không biết bắt đầu từ đâu. Em cố gắng đọc lần này nữa thôi em nhé vì anh cũng chỉ có thể viết cho em lần này nữa thôi. Và mỗi khi nhớ em không chịu được nữa thì anh lại nhắn tin trên điện thoại cho em, em cũng chỉ đọc nhưng đừng nhắn lại cho anh nghe em vì anh không thể kiềm chế được bản thân mình. Mọi thứ thuộc về em anh đã cố gắng xóa bỏ để anh có thể quên em được nhưng không hề đơn giản chút nào hết, đặc biệt là hình ảnh của em. Tình yêu và kỷ niệm của chúng ta anh không thể nào xóa bỏ khỏi tâm trí của anh được, cả số điện thoại của em nữa.
Tình yêu và kỷ niệm của chúng ta anh không thể nào xóa bỏ khỏi tâm trí (Ảnh minh họa)
Đêm đến khi tỉnh giấc giữa chừng anh đã khóc thành tiếng em à, anh khóc giống như một đứa trẻ ấy. Anh hình dung được rằng sao anh lại thảm thương đến vậy. Đà lạt mấy ngày này lạnh lắm em, vừa mưa phùn vừa gió lạnh nữa, anh nghĩ ai cũng có thể cảm nhận được sự lạnh buốt này và anh cảm nhận nó rõ rệt hơn hết. Một mình nằm co ro với 4 bức tường vô cảm, cái lạnh lẽo càng tăng thêm khi anh biết mình đã mất em. Lúc đó anh thật sự khao khát được sưởi ấm từ bàn tay của em, của cơ thể em và đặc biệt là tình yêu của em dành cho anh trọn vẹn, nhưng những điều anh cần đó với anh bây giờ có điều gì đó quá xa xỉ. Rồi anh đã ngủ lúc nào cũng không biết nữa, một giấc ngủ không phải để hưởng thụ mà là kết thúc một sự mệt mỏi, một giới hạn của con người phải chịu đựng, rồi anh sẽ phải đón nhận nó tiếp theo.
Em biết không, anh mơ ước nhiều lắm, những ảo tưởng đó luôn có em bên cạnh anh. Anh ước rằng sau này anh và em sẽ cưới nhau, sẽ có một ngôi nhà nho nhỏ cho chúng ta. Trong ngôi nhà đó có anh, có em và mẹ anh nữa. Em sẽ sinh cho anh những đứa con thật dễ thương đó là tài sản của hai chúng ta. Anh cũng rất thích trẻ con nữa vì nó ngây thơ đáng yêu làm sao, đặc biệt đó là con của anh và em. Lúc đó anh không còn phải ăn cơm tiệm nữa mà bữa cơm hằng ngày có tình cảm của gia đinh, anh không phải một mình chịu sự cô đơn như bây giờ nữa.
Để có thể quên được em anh nghĩ anh sẽ về quê, hay đi làm ở một nơi nào đó thật xa xôi, ở nơi đó cái gì cũng mới mẻ rồi anh hy vọng quên được em. Anh còn nghĩ đến cái chết nữa em à! Anh suy nghĩ vớ vẩn lắm phải không em? Anh yếu đuối lắm phải không em? Anh không muốn anh yếu đuối, không có bản lĩnh như vậy và anh nghĩ em cũng không muốn anh như vây. Anh không hiểu được tại sao người ta yêu nhau rồi chia tay mà thấy nhẹ như lông hồng còn anh khó vượt qua như vậy nữa. Anh nghĩ rằng tình yêu anh dành cho em trong tim anh lớn quá rồi, mất em là một sự mất mát lớn, chứ anh không phải là người khó chấp nhận sự thay đổi.
Em nói em hiểu anh nhưng em có biết anh yêu em nhiều đến mức nào không? Anh yêu em nhiều đến nỗi anh cũng không kịp nhận ra nữa. Em biết không, anh bỏ tất cả mọi thứ để một lòng một dạ yêu em, xác định em là vợ của anh chỉ trong thời gian rất ngắn mà mình quen nhau, không một do dự, đắn đo gì cả. Và khi dẫn em về ra mắt gia đình anh cũng không suy nghĩ, cân nhắc gì cả.
Sao em có quyết định nhanh chóng và phũ phàng đến như vậy hả em? Anh cũng không thể hiểu được nữa. Em biết không, anh và những người đàn ông yêu em thật lòng đều luôn mong muốn người mình yêu là người đầu tiên của họ hết em à, mong muốn đó người nào may mắn thì đạt được, còn anh không thuộc người may mắn đó. Nhưng đó chỉ là mong muốn vậy thôi, còn khi em đến và yêu anh rồi anh có quan trọng quá khứ của em nữa không chứ, anh đã chấp nhận anh là người đến sau rồi mà. Anh đã tha thứ và bỏ qua hết quá khứ của người mình yêu, quan trọng là bây giờ em yêu anh thật lòng là đủ rồi. Người đàn ông luôn có tính sĩ diện nên lúc nóng nảy làm cho người mình yêu phải đau lòng nhưng rồi họ cũng có tấm lòng cao thượng để đón nhận tình yêu này của em mà. Anh nói ra điều này không phải để biện minh chuyện gì cả mà cho em hiểu được hoàn toàn về anh, và nếu sau này em sẽ gặp trường hợp này với người yêu mới thì em cũng phải hiểu họ như anh đã nói em nhé!
Anh xin lỗi em vì tất cả, anh xin lỗi vì gây ra chuyện này để rồi làm cho anh và em phải đau khổ, anh xin lỗi vì đã đến và yêu em, niềm hạnh phúc vui vẻ em có được ít hơn là sự đau khổ khi em yêu anh. Ngàn lần xin lỗi em, anh không mong em tha thứ chỉ mong lời xin lỗi chân thành này của anh khiến em có niềm tin vào cuộc sống và mạnh mẽ tiếp tục đứng lên.
Anh yêu em nhiều lắm!
Cho anh gọi lần nữa em nhé "Vợ yêu quý của anh".
Theo 24h
Người đã không thuộc về anh Em ra đi đồng nghĩa với việc anh phải tự tập cho mình cách sống khép kín và giấu đi sự yếu đuối của mình. Vậy là hơn hai năm rồi anh đã không được nhìn thấy khuôn mặt và giọng nói của em. Anh nhớ lắm, nhớ những lúc em buồn chúng ta cùng nhau thức thâu đêm để tâm sự. Nhớ...