Loạt ảnh cho thấy sức ảnh hưởng của dịch viêm phổi Vũ Hán ở Trung Quốc: Tết Nguyên Đán chỉ cách nhau 1 năm mà khác biệt hoàn toàn
Chỉ 1 năm trước thôi, Tết Nguyên Đán ở Trung Quốc vô cùng náo nhiệt nhưng mọi chuyện đã đổi khác bởi hiện tại xứ sở tỷ dân đang phải đối phó với dịch viêm phổi Vũ Hán.
Tết Nguyên Đán là dịp lễ lớn nhất trong năm ở Trung Quốc. Tại đây, người dân chào đón năm mới bằng những hoạt động truyền thống bao gồm các lễ hội ngoài trời, buổi diễu dành, lồng đèn được treo khắp nơi. Đây cũng là dịp được mọi người trong gia đình sum vầy bên nhau.
Tuy nhiên, Trung Quốc cũng đang là đất nước phải gánh chịu sự hoành hành của dịch viêm phổi Vũ Hán gây ra bởi virus corona. Hiện tại, số người chết tại Trung Quốc đã lên đến 41 người và 1.300 người bị chẩn đoán nhiễm bệnh. Chính vì vậy nên các thành phố ở Trung Quốc đã buộc phải hủy bỏ tất cả các hoạt động truyền thống trong dịp Tết Nguyên Đán năm nay.
Mới đây, tờ Insider đã đưa ra một vài hình ảnh cho thấy sự ảnh hưởng của dịch viêm phổi Vũ Hán. Cuộc sống của người dân xứ sở tỷ dân cùng với một số quốc gia trên thế giới vào dịp Tết Nguyên Đán 2019 và 2020 hoàn toàn khác biệt:
2019: Đám đông tụ tập ở công viên Địa Đàn ở Bắc Kinh, Trung Quốc.
Người dân Bắc Kinh kéo nhau đến công viên Địa Đàn ăn mừng năm Kỷ Hợi 2019 trong ngày mùng 1 tức 5/2 năm ngoái.
2020: Công viên Địa Đàn vắng tanh khách và các hoạt động ăn mừng năm mới cũng bị hủy bỏ, lồng đèn bị tháo xuống vứt ngay cổng ra vào.
Công nhân tiến hành tháo gỡ lồng đèn trang trí vào ngày 24/1 vừa qua.
2019: Tử Cấm Thành tràn ngập những chữ Phúc, chúc cho một năm mới tràn đầy may mắn và an khang thịnh vượng.
Nữ du khách chụp ảnh tại buổi triễn lãm diễn ra ở Tử Cấm Thành vào ngày 30/1/2019.
2020: Cũng là chữ Phúc nhưng được chụp trong bệnh viện, nơi các bác sĩ và y tá đang làm việc hết công suất để chữa trị cho các bệnh nhân bị viêm phổi.
Bênh viện trung tâm Vũ Hán đăng ảnh các bác sĩ trong trang phục chống dịch chuyên dụng cầm chữ Phúc giữa tâm dịch viêm phổi Vũ Hán vào ngày mùng 1 (25/1).
Video đang HOT
2019: Khắp nơi ăn mừng bằng vũ điệu múa lân truyền thống.
2020: Du khách bịt khẩu trang được vây quanh bởi 2 chú sư tử ở sân bay Suvarnabhumi, Thái Lan.
Một du khách người Trung Quốc mang khẩu trang sau khi bay từ quê nhà đáp xuống sân bay Thái Lan và được chào đón bằng 2 chú lân đỏ vào những ngày cuối năm Âm lịch.
2019: Du khách tấp nập tham quan Tử Cấm Thành
Tết Nguyên Đán cũng là dịp mọi người kéo đến Tử Cấm Thành để tham quan công trình kiến trúc kì vĩ này. Bức ảnh được chụp vào ngày 30/1/2019.
2020: Cảnh sát mang khẩu trang đứng trước cổng Tử Cấm Thành.
2019: Người dân Trung Quốc kéo nhau về quê, đứng chật kín tại trạm tàu Hành Dương.
Cứ mỗi dịp Tết Nguyên Đán là người dân Trung Quốc lại kéo nhau về quê. Hoạt động này được gọi là xuân vận.
2020: Mọi người tại ga tàu Hàng Châu phải đeo khẩu trang và yêu cầu được kiểm tra y tế trước khi được lên tàu.
2019: Những người trình diễn mặc trang phục quan nhà Thanh để biểu diễn mừng năm mới.
Buổi trình diễn tái hiện khung cảnh triều đình nhà Thanh ở công viên Địa Đàn năm ngoái.
2020: Chùa đóng cửa nhưng người dân vẫn kéo đến đứng trước cổng.
Người dân Bắc Kinh, Trung Quốc, đứng trước cổng chùa Ung Hoàng Cung vào 24/1 vừa qua.
2020: Người dân đi chùa năm mới.
Cô gái trẻ đi chùa ở khu Chinatown, Bangkok, Thái Lan.
2020: Mọi người đeo khẩu trang đi chùa.
1 trong 2 người đàn ông đeo khẩu trang giữa dịch viêm phổi Vũ Hán đang hoành hành, đi chùa ở Jakarta, Indonesia vào mùng 1, ngày 25/1.
(Nguồn: Insider)
Theo helino
Ký ức Tết trong tôi: Những chiếc bánh tét mẹ gói
Khi những cơn gió lạnh nhè nhẹ thổi ngang trước hiên nhà là tôi biết tết đã về tới đầu ngõ từ khi nào chẳng rõ.
Cứ mỗi lần tết đến, lòng tôi lại nôn nao nhớ những mùa tết xưa trong ký ức. Có lẽ khi người ta càng trưởng thành thì lại càng hay hoài niệm những gì xưa cũ.
Nhớ ngày còn bé, mỗi khi thấy ba lui cụi sơn lại cánh cửa sắt gỉ sét hay cặm cụi đánh vecni cho bộ bàn ghế là tôi biết tết kề cận lắm rồi. Lúc ấy, lòng trẻ thơ hoan hỉ và tràn ngập háo hức mong chờ. Chớm đầu tháng Chạp, mẹ phân công anh hai lau dọn bàn thờ, đánh bóng bộ lư đồng cho mới, chị ba đem mùng mền ra ao giặt giũ, còn tôi bé nhất nhà nên được mẹ giao cho lặt lá mai trong vườn. Không khí cửa nhà cứ chộn rộn, tiếng cười đùa ồn ã rất hạnh phúc.
Ảnh minh họa.
Ngày xưa, nhà tôi khó khăn, chỉ có tết mới được đủ đầy, nên cảm giác chờ tết háo hức lắm. Tôi thích nhất những món ăn mẹ chuẩn bị riêng cho tết, như tôm chua ngâm với đọt măng non và củ giềng, nhìn hũ tôm đỏ au phơi mình trong nắng, tôi thèm kinh khủng, cứ đếm từng ngày để được gắp một miếng ăn thử. Hay những mâm mứt dừa vàng ươm trong nắng. Vì nhà có cây dừa ra trái quanh năm, nên tết mẹ sên rất nhiều, kia là màu xanh lá dứa, màu vàng của chanh dây, màu đỏ của gấc và màu tím của lá cẩm..., rực rỡ và kì ảo vô cùng. Thỉnh thoảng tôi lại lén bốc một nhúm bỏ vào miệng, cảm nhận vị ngọt ngào thấm đẫm trên từng gai lưỡi, nghe xuân về phơi phới trong từng nhịp thở.
Nếu có thời gian, mẹ tôi lại đổ bánh in rồi cặm cụi gói trong những tờ giấy kiếng đủ màu nhìn cực thích, ai đến nhà cũng khen mẹ khéo tay. Nếu dư dả mẹ bảo tôi sang biếu cô Năm, cô Sáu gần nhà. Tết với mẹ còn là dịp san sẻ yêu thương.
Sau này, nhà bớt khó khăn hơn, tết có thêm nhiều món ăn mới, nhưng những món ăn ngày xưa vẫn đọng lại hoài trong kí ức của tôi. Căn bếp cũ ngày ấy mẹ vẫn giữ lại như chứng nhân của thời xưa cũ, dẫu giờ đây ai đến nhà cũng chê nó quê mùa với chiếc bếp cà ràng thô mộc và vách gỗ ám mùi khói lâu năm. Nhưng với gia đình tôi, từ căn bếp hồng nhỏ bé đó chúng tôi đã lớn lên cùng năm tháng. Nơi ấy đôi bàn tay kì diệu của mẹ đã làm ra những món ăn ngon nhất trần đời.
Thêm một điều để tôi yêu tết là chỉ có tết mới được sắm đồ mới, mỗi đứa được mẹ mua cho hai bộ để diện tết. Tôi nhớ lần đầu được mẹ mua cho cái quần jean xanh và áo thun in hình siêu nhân đỏ, tôi thích đến nỗi đem giặt mà cứ ngồi canh cho đến lúc khô hẳn là vơ vội vào nhà vì sợ mất, khiến cả nhà cứ cười ngất mỗi khi nhắc đến.
Và hình ảnh mà tôi khắc ghi lâu nhất là cứ đến ngày 28 tháng Chạp, mẹ lại trải chiếu ra giữa sân để gói bánh tét. Tôi cứ lon ton giành lau lá chuối, lấy dây cho mẹ buộc bánh, để lát nữa chạy lại gần chảo nhân đậu để xí phần vét đáy khi mẹ gói xong vì sợ mấy anh chị giành mất. Lúc gói xong, mấy chị em ngồi chờ bên nồi bánh sôi ùng ục bày ra đủ trò, nào chơi bầu cua cá cọp, nào đánh bài quệt lọ nghẹ hay rủ mấy đứa nhóc gần nhà đến chơi lô tô... Tiếng trẻ con í ới nói cười vang vọng cả xóm nhỏ, để rồi đến khuya, cả đám ngủ gà ngủ gật bên tiếng củi cháy lép bép cho đến khi trời hửng sáng, nghe mùi nếp thơm lừng lập tức tỉnh hẳn. Sau này, những đứa trẻ lớn lên, tản mát đi khắp phương trời, khi gặp lại tay bắt mặt mừng, vẫn nhắc hoài chút kỷ niệm ngày ấy.
Ảnh minh họa.
Tết bây giờ người ta chuẩn bị nhanh gọn lắm, còn ngày trước, nhà tôi bắt đầu cả tháng đã rậm rịch chuẩn bị tết rồi. Có lẽ vì xưa thiếu thốn, thứ gì cũng chắt chiu, quanh năm vất vả chỉ mong tết trọn vẹn, nên ai cũng chuẩn bị kĩ càng, cả năm dành dụm chỉ dành để lo tết thôi. Tôi nhớ năm cuối cùng còn được nghe tiếng pháo đêm giao thừa khi thời khắc chuyển giao năm mới đến, những dây pháo rực sáng trong đêm, tiếng nổ đì đùng nối dài cả làng quê nhỏ bé. Lũ trẻ háo hức hét um lên và chạy giành nhau nhặt xác pháo rơi, cất giữ cẩn thận như một loại báu vật. Sau này thỉnh thoảng tôi lại thèm cảm giác được bé lại, được chạy lêu bêu sang sân nhà hàng xóm nhặt pháo, thèm nghe tiếng cãi nhau chí chóe, thèm được ngửi mùi nồng của pháo đốt, thèm đến vô cùng!
Giờ mỗi lần tết đến, nghe ai đó chép miệng: "Tết nay chẳng có gì vui", lòng tôi chợt ngậm ngùi nhớ thương ngày tết cũ. Con tạo xoay vần, thời thế rồi cũng khác, chẳng ai níu giữ được thời gian, trong tim tôi vẫn mãi nhớ những mùa tết xa lắc thuở ấu thơ, nhớ hình ảnh những bà, những mẹ đã dốc mình gìn giữ cho con cháu những mùa tết tròn vẹn yêu thương.
Người dự thi:
Họ Tên: Lê Hùng Phương
ĐC: 32 đường 19, Khu phố Mỹ Văn 2, phường Tân Phú, quận 7, TP.HCM
ĐT: 0908.121.544
Để gợi nhớ lại những khoảnh khắc đặc biệt, những hồi ức khó phai về dịp Tết trong mỗi chúng ta, báo điện tử Dân Việt mở cuộc thi viết "Ký ức Tết trong tôi", mong được bạn đọc chia sẻ những hoài niệm, ký ức của mình về những khoảnh khắc Tết, những bầu trời kỷ niệm không thể nào quên của riêng mình.
Cuộc thi viết sẽ kéo dài từ hôm nay, 21/1/2020 (tức 27 tháng Chạp) cho tới 29/1/2020 (tức mồng 5 Tết Canh Tý) với 1 giải Nhất trị giá 3 triệu đồng, 2 giải Nhì - mỗi giải trị giá 2 triệu đồng và 3 giải Ba - mỗi giải trị giá 1 triệu đồng.
Thể thức dự thi: Các bài viết bằng tiếng Việt, với độ dài từ 500 tới 1.500 chữ, chia sẻ về những ký ức Tết có thật của mỗi người, gửi về báo điện tử Dân Việt qua địa chỉ email thoisu@danviet.vn (có ghi rõ bài dự thi "Ký ức Tết trong tôi", trong đó ghi rõ tên và địa chỉ, điện thoại của người viết).
Những bài tốt nhất sẽ được chọn đăng trên báo điện tử Dân Việt trong dịp Tết Nguyên đán Canh Tý. Sau đó Ban Biên tập báo Dân Việt sẽ chọn ra những bài xuất sắc để trao giải. Giải thưởng sẽ được công bố trên báo điện tử Dân Việt ngày 30/1/2020, tức mồng 6 Tết Canh Tý và trao tại báo điện tử Dân Việt.
Xin trân trọng cảm ơn.
Theo danviet.vn
Đà Nẵng: Thương lái "dở khóc dở cười" vì khách đến chỉ để chụp hình Thời tiết thuận lợi nên năm nay hoa đẹp, bày bán nhiều, giá cả thấp hơn mọi năm, nhưng lượng khách đến chủ yếu chỉ để... chụp hình Chợ hoa tết Đà Nẵng được tổ chức tại khu vực Quảng trường 2/9. Các chủng loại hoa được bày bán tại đây rất đa dạng và phong phú nhằm phục vụ thị trường tết...