Loại rau dại của người nghèo mà giới nhà giàu đua nhau đòi ăn thử là rau gì?
Cây choại hay rau rớn đều là họ hàng dương xỉ, vì thế đọt non thường nhơn nhớt, ẩm ướt. Dịp hè đọt choại khó kiếm, thường chỉ xuất hiện và đặc biệt ngon sau những cơn mưa giông.
Thường sản sinh mạnh vào mùa mưa, vì thế gặp những hạt mưa giông mùa hè, cây choại trở mình, vươn những chiếc vòi lá cong vút. Chỉ cần thu hái lẹ tay là có ngay món ngon mát lành cho ngày hè oi ả.
Đọt choại màu tía bắt mắt, giòn ngon
Video đang HOT
Cây choại hay rau rớn đều là họ hàng dương xỉ, vì thế đọt non thường nhơn nhớt, ẩm ướt. Dịp hè đọt choại khó kiếm, thường chỉ xuất hiện và đặc biệt ngon sau những cơn mưa giông.
Làng tôi đất cát pha, nắng hè bỏng rát. Thế mà ở vùng đất lõm thấp, cạnh những đường bờ khe chạy khắp làng, đọt choại vẫn mạnh mẽ vươn mình. Thu hái chẳng mấy khó khăn vì đọt choại mập ú, lá choại non lại có màu tía hút mắt, nổi bật rất dễ thấy. Tuy vậy, vì mọc ở vùng ẩm thấp nên rắn rết cũng nhiều. Mải mê hái đọt choại cũng phải thủ thế, để tránh những chú rắn ẩn mình bị đánh động có thể lao ra bất cứ lúc nào.
Người ta thường ngắt đọt choại vào sáng sớm, vì qua một đêm mưa ẩm, đọt non hấp thu tinh khí đất trời, căng non, óng ả và mát rười rượi. Đây cũng là thời điểm đọt choại ngon nhất chứ không héo rủ như lúc chiều tà.
Đọt choại giòn tươi, vì thế rất phù hợp để xóc tỏi. Hái một nắm đọt choại, rửa sạch, thêm chút dầu lạc, phi tỏi, chút ném, nước mắm ruốc, mùi thơm ngào ngạt bốc lên thơm nức mũi. Nhanh tay đảo, thêm chút mì chính, thế là ta có ngay đĩa đọt choại xanh mướt, giòn sừng sực, mát lành hết sẩy.
So với rau rớn, đọt choại ít nhớt hơn, vì thế các mẹ, các chị còn dùng để nấu canh rau tập tàng. Có nhiều nhặn chi, chỉ cần mớ rau má ven ruộng, nhúm càng cua bên hè nhà, cọng mồng tơi góc hàng rào, vài đọt khoai lang, thêm xíu tôm đất tươi roi rói, thế là đã đủ vị cho nồi canh rau xanh um, nước trong veo, ngọt mát.
Cái hay của đọt choại là mọc ở đồng bằng, nhưng hương đất, hương rừng bạt ngàn thoang thoảng. Ở Nam bộ, đọt choại là đặc sản dùng để nhúng lẩu, chấm mắm, xào tép…, là những món ăn dân dã miệt vườn. Nhưng ở làng tôi, đọt choại xóc tỏi hay vò chung với nắm rau quanh nhà để nấu canh vẫn là lựa chọn số một. Có lẽ vì đọt choại ít hao, mùi vị lại đậm đà, lành hiền. Vì thế những trưa hè nóng bức, húp bát canh đọt choại, tiện đũa gắp nhúm đọt choại xóc tỏi thơm lừng là thấy ngay cái mát lành của rau rớn, đánh tan cái mệt mỏi cùng những giọt mồ hôi.
Thi thoảng vào những dịp bon bon trên đường, tôi thường thấy những bó đọt choại đung đưa theo nhịp gánh của các bà, các mẹ. Có đi hái mới hiểu các bà, các mẹ phải dậy từ khi gà chưa gáy, và đối mặt với bao khó khăn để có những bó đọt choại thật tươi ngon, dày dặn. Chẳng ai ngờ giữa lõm đất ẩm thấp, cây bụi mọc chằng chịt lại có thức rau ngon đến thế. Có lẽ vị ngon của nó còn đến từ sự chắt chiu, tảo tần, phơi mình giữa nắng, chịu dầm những cơn mưa?
Rau rớn quê nhà
"Nhất nước dừa, vừa vừa rau rớn!" đó là khẳng định của ba tôi khi nói về cái ăn mà theo ông là sạch nhất, không lo hóa chất! Đúng vậy, rau rớn mọc giữa đồng nhờ trời đất nuôi mà lớn.
Rau rớn xào tỏi
Chiều chiều ba mạ đi làm về, cơm canh mấy thằng con trai đã dọn sẵn. Thời khổ cực cơm độn khoai sắn, thịt cá là điều xa xỉ nhưng rau ráng thì khỏi lo. Rau rớn như cứu cánh biết bao gia đình trong xóm. Rau rớn quê tôi còn gọi là rau gà, một loại dương xỉ mọc hoang dại nơi bờ ao ẩm ướt, dưới chân mấy gốc tre rậm rạp... Lá rau rớn lúc còn non cuộn mình lại, lắc lư khi gặp gió y hệt cái đầu gà xanh xanh, ngắt ngọn rau non xanh ấy thì chất nhớt - nhựa sống chảy ra. Loại cây hoang dại ấy sống dẻo dai và mãnh liệt lạ kỳ, càng hái hay lấy dao phát đi chúng lại càng mọc mà chẳng cần một chút phân tro. Thuở trước đi học về, anh em tôi lại tranh thủ ra bờ ao hái rau rớn phần lá già cho heo, phần non để chế biến thức ăn cho gia đình.
Cọng rau rớn non hái về rửa thật sạch, rồi luộc lên, lại pha thêm tô nước ruốc Huế thì ôi chao không gì sánh được. Vị rau rớn bùi bùi hòa quyện với cái mằn mặn của ruốc, cái cay cay của ớt trái lại nghe cái giòn giòn, rạo rạo của cọng rau rớn luộc vừa tới. Nhai kỹ lại thêm lại thấy cái chất nhớt trong thân cây vẫn còn tứa ra, vẫn thơm thơm mùi hoang dại thì mấy cơm cũng hết. Rau luộc đã ngon, món rau rớn xào tỏi còn ngon hơn nữa. Rau rửa sạch để ráo nước, bắt chảo lên khi dầu nóng thì cho rau vào đảo đều, đến khi rau chín thì thêm tỏi và gia vị vào nêm nếm vừa ăn. Lúc có điều kiện thì xào với tôm, thịt món rau rớn lại càng ngon.
Hôm trước tôi được bạn mời cơm cứ giới thiệu dĩa rau xào thịt bò trên mâm là "đặc sản quê tôi, chỗ các anh không có!". Gặp lại món ăn thân thuộc ngày xưa và bất ngờ hơn, cọng rau rớn quê mùa giờ cũng "chiễm chệ" giành cái tiếng "đặc sản" trên thực đơn nhà hàng sang trọng.