Loài cây chỉ đứng gần thôi cũng khiến bạn phải gặp thần chết
Loài cây Manchineel có thể dễ dàng lấy đi tính mạng của con người chỉ bằng một lần chạm hoặc đứng gần chúng.
Cây Manchineel với tên khoa học Hippomane mancinella xuất hiện tại một số các khu vực của phía nam Florida (Mỹ), vùng biển Caribbean hay phía Bắc của Nam Mỹ có thể được xem như loài cây nguy hiểm nhất trên trái đất. Bởi cây Manchineel là một tổ hợp các loại chất cực độc có trong tất cả các bộ phận của cây như hoa, quả, sáp, thân, lá, rễ và thậm chí là cả nhựa cây.
Cây Manchineel là tổ hợp các loại chất cực độc có khả năng làm chết người.
Viện khoa học thực phẩm và nông nghiệp Florida cũng liên tục cảnh báo về mức độ nguy hiểm của loài cây có khả năng làm chết người này. Đặc biệt là quả của cây Manchineel có chứa loại chất kịch độc và dễ dàng thu hút được sự chú ý của người đi đường. Nhiều người đã tử vong vì ăn phải loại quả này do chúng có hình dạng và mùi vị khá giống như một trái táo thông thường. Sau khi ăn chúng, nạn nhân sẽ cảm thấy miệng và cổ họng bị bỏng rát, tiêu chảy liên tục và thậm chí là nôn ra máu chỉ sau một vài giờ. Nếu không được cấp cứu kịp thời nạn nhân sẽ tử vong chỉ trong một khoảng thời gian rất ngắn.
Hợp chất hữu cơ phorbol sẽ gây ra hiện tượng bỏng rát và kích ứng cho da.
Đặc biệt, một loại sáp màu trắng đục có tính nguy hiểm như axit cũng xuất hiện trong tổ hợp cực độc của cây Manchineel. Loại sáp này có chứa hợp chất hữu cơ phorbol sẽ gây ra hiện tượng bỏng rát và kích ứng cho da. Khi trời mưa, hợp chất phorbol trong sáp cây Manchineel sẽ dễ dàng bị hòa tan và trở thành vũ khí làm chết người hàng loạt. Vì vậy, nhiều người đã tử vong khi chỉ đứng trú mưa dưới gốc cây bởi hỗn hợp nước mưa và hợp chất phorbol sẽ gây ra tình hiện tượng bỏng nặng và mù lòa vĩnh viễn.
Vỏ cây Manchineel được sử dụng như một bài thuốc dân gian.
Video đang HOT
Tuy nhiên, cây Manchineel cũng có một số những tác dụng nhất định đối với cuộc sống của người dân tại đây. Họ đã bào chế và sử dụng vỏ cây Manchineel như một bài thuốc dân gian. Ngoài ra, nhiều nhà khoa học cũng đã tận dụng các chất độc trong cây Manchineel để điều chế ra các loại thuốc sâu và thuốc giảm đau.
Theo Nguồn tổng hợp
"Dị nhân" hàng chục năm chỉ sống bằng mỳ tôm
Mỳ tôm không phải là một món khoái khẩu của cụ, chỉ vì ngoài thứ thực phẩm ấy ra , bụng cụ không "chịu" được thứ nào khác.
Cụ cũng muốn ăn cơm, ăn cháo bình thường như mọi người. Bởi theo nhẩm tính, có khi số tiền mua mỳ tôm ăn, nếu tiết kiệm cụ có thể nuôi được năm, sáu người cháu của mình ăn học nên người.
Cụ Ấu bên những thùng mì tôm dự trữ
Hàng chục năm chỉ ăn duy nhất... mỳ tôm
Mỳ tôm là món ăn khoái khẩu của nhiều người, nhưng để ăn thay cơm như cụ Bùi Ngọc Ấu (SN 1934) ở xã Bảo Sơn, huyện Lục Nam, Bắc Giang suốt từ năm 1980 đến nay thì quả là chuyện lạ. Ở làng này, nhiều người gọi cụ là Ấu "mỳ tôm" vì "thành tích" ăn mỳ tôm trong suốt mấy chục năm.
Lúc chúng tôi đến, chỉ có một mình cụ Nguyễn Thị Phú, vợ của cụ Ấu ở nhà. Cụ Phú bảo: "Ông lão nhà tôi vừa đi ra ngoài cánh đồng để lấy rau về cho gà. Các chú đợi một lúc, ông ấy về".
Cụ bà tóc bạc trắng, nhưng vẫn còn nhanh nhẹn và minh mẫn so với tuổi 80 rất nhiều. Tôi hỏi cụ: "Ông cháu mấy chục năm ăn mỳ, còn bà cháu thì sao?". Cụ cười: "Ông ấy ăn mỳ bao nhiêu năm thì tôi ăn cháo từng ấy năm. Bắt đầu từ lúc ông bị đau dạ dày. Ông không ăn được cơm, chỉ húp được ít cháo loãng cầm hơi, cho đến khi không ăn được cháo, chuyển hẳn sang ăn mỳ tôm nhưng tôi vẫn giữ thói quen cũ, ngày nào cũng nấu một ít cháo hoa để ông ấy ăn thêm vài thìa cho đỡ xót ruột. Ông ấy cũng không ăn, thành ra lại một mình tôi phải ăn hết nồi cháo ấy". Cũng vì vậy mà ở làng Hồ Lương, nếu cụ Ấu được phong danh là "vua mỳ tôm" thì cụ Phú được cho là "bà cháo".
Cụ Ấu về. Khác nhiều so với những gì chúng tôi mường tượng ban đầu, dáng người nhỏ nhắn, tưởng ở tuổi cụ thì nếu không chống gậy cũng bước thấp bước cao, nhưng đằng này cụ lại đi xe đạp, từng vòng đạp vẫn đều và chắc chắn lắm.
"Ở làng này, vào tầm tuổi như ông nhà tôi không ai còn được khỏe mạnh như vậy đâu. Ông vẫn làm Hội trưởng Hội Người cao tuổi của làng, vẫn đi họp, đi hội nghị dưới xã đều đều. Mọi việc trong nhà như cám bã cho lợn gà đến hơn hai sào lúa ngoài đồng đều một tay ông ấy làm tất", cụ Phú cho biết.
Nghe kể, cụ Ấu người ở đất Hải Dương, chuyển về đất Hồ Lương sinh sống đến giờ cũng ngót một đời người. "Tôi có bốn người anh em nhưng đều đã mất tất cả rồi. Lúc mọi người còn sống cũng không ai ăn mỳ tôm giống tôi cả", cụ Ấu cho biết.
Theo cụ Ấu cho biết, từ bé đến lớn sức khỏe cụ rất tốt, không hề biết đau ốm là gì và cụ cũng không biết mùi vị, hay một sợi mỳ tôm là gì cả, mãi đến khi bị bệnh đau dạ dày. Lúc ấy cụ Ấu ngoài 20 tuổi, mới lập gia đình. Bà Phú vội vàng đưa chồng đi ra trạm xá xã rồi chuyển lên bệnh viện đa khoa của huyện. Bệnh viện kết luận cụ bị đau dạ dày rồi cho thuốc về uống. Tuy nhiên, cụ uống thuốc tây mãi cũng không thấy bệnh tình thuyên giảm.
Đúng lúc ấy thì có người nhà bệnh nhân cùng cảnh giới thiệu cho cụ một bài thuốc dân gian của ông thầy trên phố Hàng Than (Hà Nội) rất hiệu nghiệm. Những vị thuốc bắc kết hợp với bột nghệ vàng được tán thành bột nhồi trong ống tre lại làm giảm những cơn đau quằn quại trong bụng cụ.
"Thế là từ đấy tôi bỏ luôn thuốc tây, chuyển sang dùng bài thuốc đông y của ông thầy lang này. Phải đến 10 năm như vậy tôi mới khỏi bệnh dạ dày", cụ Ấu nhớ lại.
Khi bài thuốc tán trong ống tre hợp với bệnh tình thì lại xảy ra một "biến chứng" khác khiến cụ Ấu phải lao tâm khổ tứ. "Qua mấy tháng uống thuốc, hễ ăn cơm vào là tôi lại bị chướng bụng, đầy hơi, trong người lúc nào cũng rạo rực khó chịu. Còn nếu ăn nhiều thì y như rằng bụng lại đau quặn lên như trước. Vì thế mà tôi không dám động đến một hạt cơm. Vợ tôi thấy vậy nấu cháo cho tôi ăn, nhưng cũng chỉ được một thời gian ngắn là tôi lại thấy tức bụng, nôn nao trong người, những cơn đau dạ dày lại quay lại", cụ kể tiếp.
Theo cụ Ấu cho biết, từ cháo đến cơm cụ đều không ăn được. Kinh tế gia đình vốn đã thiếu thốn, kể từ lúc cụ ốm đau thì lại càng thêm kiệt quệ. Mẹ cụ Ấu vì lo lắng nên mất ăn, mất ngủ người cũng gầy rạc đi, bà vừa pha mỳ mà vừa ứa nước mắt cầu trời hy vọng. Lạ thay, vừa ngửi mùi thơm của gói mỳ, cái bụng đói meo của cụ như nổi sóng, thèm ăn. Cụ bắt đầu ăn mỳ tôm từ đận ấy.
Biết bụng cụ Ấu đã "chịu" được mỳ tôm, cả gia đình ai cũng vui mừng. Nhưng bên cạnh đó vẫn còn nỗi lo khác. Theo cụ Ấu cho biết, lúc ấy nước mình mới kháng chiến chống pháp thành công, mỳ tôm chỉ phổ biến ở miền Nam, còn miền Bắc thì rất hiếm. Để mua được một gói mỳ tôm là điều không đơn giản.
"Mỳ tôm bấy giờ chỉ có một loại, đó là mỳ sợi (chỉ có một sợi dài cuộn lại - PV), thường dùng phục vụ trong quân đội. Ở các cửa hàng phân phối thực phẩm không bán, phải mua lại từ những người trong Nam mang ra với giá rất cao. Mãi sau này cửa hàng phân phối thực phẩm mới bán, nhưng là mỳ vụn chứ không phải mỳ tôm gói như bây giờ" - vợ cụ Ấu kể.
Mì tôm đã theo cụ hơn nửa cuộc đời
Tiền mua mỳ có thể nuôi được con cháu ăn học nên người
Nhưng cũng lạ một điều là, dù ăn mỳ tôm thay cơm nhưng cụ Ấu vẫn khỏe mạnh, làm việc bình thường như mọi người. Cụ kể, cách đây gần 20 năm, khi đi làm thợ xây cho một gia đình ở thôn bên cạnh, thấy cụ chỉ ăn mỳ tôm và còn nói là ăn mỳ thay cơm, có người không tin bèn thách cụ ăn mỳ tôm liền nửa tháng không động đến một hạt cơm nào mà vẫn làm việc bình thường thì sẽ biếu cụ chục thùng mỳ. Cụ đã nhận lời thách đấu và trong nửa tháng ấy, cụ đã ăn toàn mỳ tôm mà vẫn làm việc bình thường.
Mỗi sáng cụ bà dậy sớm đun cho chồng một phích nước để cụ ông pha mỳ. Tâm sự với người viết, cụ bảo, tính ra thì mỳ tôm đắt hơn cả gạo. Nhưng giờ ngoài mỳ không ăn được những thứ khác nên đành bấm bụng mà mua.
Theo cụ thì cho biết, tất cả các loại mỳ tôm cụ đều đã ăn qua. "Mỗi ngày tôi ăn hết ba gói mỳ, tính ra 1 hộp mỳ ăn được có 10 ngày, một tháng ăn hết gần ba trăm nghìn đồng tiền mỳ. Trước đây, tôi hay mua từng thùng một, hết thùng này đến thùng khác, nhưng giờ mỳ đắt quá, tôi chỉ mua mỳ vụn cho tiết kiệm vì mỳ vụn chỉ có 15 nghìn đồng/kg", cụ Ấu thật thà kể.
Cụ Ấu sinh được sáu người con trai, nhưng từ năm 2005 nay, bốn người đã chết vì tai nạn giao thông. "Cuối tháng 5/2005, hai người con tôi là Bùi Ngọc Trường, Bùi Ngọc Giang về quê Hải Dương chơi. Khi từ dưới quê lên thì bị tai nạn giao thông cách nhà có 15km, hai đứa đều đi luôn một ngày. Hai thằng em của Trường và Giang là Hồng và Nam thì cũng bị người ta say rượu lái xe đâm chết sau đó khoảng 3 năm", những đám táng liên tiếp ập đến gia đình "vua mỳ".
Cụ Ấu bảo, lúc bị tai nạn, Trường với Giang đang ôm hai hộp mỳ. Vụ tai nạn khiến mỳ bắn tung tóe và thấm ướt máu hai người con trai của cụ. Mỗi lần ăn mỳ là những ký ức không vui ấy lại hiện về. Cảnh đầu bạc tiễn kẻ đầu xanh, hai cụ đau đớn đến đứt từng khúc ruột.
Điều khiến "vua mỳ" khổ tâm nhất chính là những đứa cháu sớm mồ côi cha, phải chịu nhiều thiếu thốn, thiệt thòi. "Cả bốn đứa mất khi các con của chúng nó đều còn rất nhỏ. Thằng Hồng mất, mẹ nó đưa hai cháu vào Nam làm công nhân, đến Tết mới về.
Còn cháu Bùi Thị Yến, con gái cả thằng Trường, thi đỗ Đại học Luật Hà Nội, đi học được một tháng thì phải bỏ vì không có tiền đóng học phí", cụ ông trải lòng mình. Tính đến nay, cũng không biết là cụ đã ăn bao nhiêu mỳ tôm. Giọng cụ trầm buồn, bảo: "Số tiền mua mỳ tôi từng ăn, nếu để tiết kiệm có khi tôi đã nuôi được năm đến sáu đứa cháu ăn học đàng hoàng"
Theo Nguồn tổng hợp
30 rau quả mang hình thù kỳ lạ như biết cử động Những đầu bếp có tay nghề cao thường có thể biến những loại rau quả hay trái cây thành đủ các kiểu dáng khác nhau để làm phong phú món ăn. Dưới đây là một số loại trái cây và rau quả chưa hề được qua xử lý, chúng sinh ra đã mang hình dạng kỳ quái vậy rồi. Một số thậm chí...