Loại bỏ “tình địch” bằng một chiêu đơn giản
Chồng tôi bảo tôi, cô ấy thích anh đấy. Tôi bảo với anh rằng, tôi biết, nhưng để cho cô ấy hiểu về anh và gia đình mình em mới mời cô ta về nhà.
ảnh minh họa
Tôi xin kể câu chuyện như thế này, muốn cho người thứ ba suy nghĩ về người vợ mà các bạn muốn giành giật hạnh phúc nhé.
Tôi và chồng cùng kinh doanh ở nước ngoài, về ngôn ngữ chồng tôi biết nhiều hơn tôi. Hàng ngày hai vợ chồng đều bán hàng và làm hàng. Khách hàng của chúng tôi thì nhiều thể loại, nhưng trong những khách hàng của chúng tôi có một cô bé khá xinh và trẻ hơn tôi cũng là người ngoại quốc.
Video đang HOT
Hằng ngày, cô ta đến của hàng của tôi, mua các thứ như bao người khác, nhưng rất muốn tranh thủ nói chuyện với chồng tôi. Và hầu như lần nào đến cũng vậy, tôi cũng không mảy may gì là nghi ngờ cả. Tôi có hỏi thì cô bé bảo là muốn học tiếng từ chồng của tôi, tôi cũng đồng ý và vui vẻ nhiệt tình tiếp. Tôi và cô ấy giao dịch bằng tiếng Anh. Nhưng cuộc sống của gia đình rất nhiều vất vả, người vợ phải lo toan đủ thứ, lo con cái, lo công việc hàng ngày, lo cơm nước. Người thứ ba có hiểu nỗi vất vả của người vợ đâu, khi họ chưa thực sự là người vợ đúng nghĩa trong gia đình.
Trở lại cô bé kia, tôi bắt chuyện và làm quen, và tôi có linh cảm không tốt với cô bé này. Rồi một hôm tôi mời cô ấy về nhà ăn cơm để cô hiểu thực sự cuộc sống của gia đình tôi và tôi. Tất nhiên là chồng tôi đồng ý mời cô ấy cùng ăn cơm. Bữa ăn toàn bộ do tôi đảm nhận, từ chuẩn bị đến nấu nướng đều do tôi cả. Cô ấy và chồng chỉ có việc ăn thôi. Thường trong bữa ăn chồng tôi mà có một chén rượu thì sau bữa ăn là ngủ ngay, bất kể có khách hay không có khách.
Cô ấy bất ngờ về thái độ của chồng, và sự vất vả của tôi, ăn xong tôi lại lau chùi, rửa ráy, và ngồi nói chuyện với tôi, và bảo tôi vất vả quá. Từ đấy cô ấy hiểu ra rằng, để làm một người vợ rất vất vả, nên cô ấy không thể kham nổi, và dần dần ít đến cửa hàng của tôi để mua đồ. Chồng tôi có nhắc hỏi, dạo này không thấy Julia đến đây nhỉ. Chồng tôi bảo tôi, cô ấy thích anh đấy. Tôi bảo với anh rằng, tôi biết, nhưng để cho cô ấy hiểu về anh và gia đình mình em mới mời cô ta về. Giờ cô ấy chắc không dám thích anh nữa đâu. Chồng tôi im lặng, không nói gì.
Các bạn ạ, tình yêu không vướng bận cơm áo gạo tiền thì đẹp lắm. Các bạn chỉ nghe các ông chồng nói trên mây, trên gió, các bạn yêu say đắm, phá nát gia đình người khác, nhưng các bạn đã làm vợ thực sự lo toan cho gia đình, tôi tin rằng chẳng ai dám làm người thứ ba đâu. Mong người thứ ba hãy suy nghĩ và đặt mình vào vị trí của người vợ.
Theo VNE
Bạn trai đã không có bằng cấp lại lăng nhăng
Tôi thấy sợ tương lai mù mịt với anh. Bản thân đã học xong thạc sĩ, điều kiện gia đình cũng có hơn, còn anh không có gì cả, không nghề nghiệp ổn định, không bằng cấp, gia đình nghèo.
Chúng tôi quen nhau qua một trang mạng xã hội. Lúc đầu chỉ định gặp mặt, nói chuyện cho đỡ buồn chán thôi vì tuổi tôi và anh khắc nhau. Dần dần, tôi càng nói chuyện hợp với anh và cảm mến lúc nào không hay. Sau hơn một tháng nhắn tin gọi điện qua lại, tôi đã nhận lời yêu anh. Đây cũng là lúc anh thú nhận đã nói dối tôi, rằng anh vẫn chưa tốt nghiệp đại học (lúc trước anh nói dối tốt nghiệp rồi vì sợ tôi chê). Anh bảo thời đi học do nhà nghèo nên phải đi làm thêm tự lo tiền trang trải cuộc sống, bị nợ môn nhiều quá, hạ xuống học khóa sau; anh thấy xấu hổ nên đã bỏ ngang, không học hành gì nữa và đi làm luôn.
Anh trải qua nhiều nghề từ thiết kế, quản trị web đến làm xây dựng và giờ chuyển sang làm kỹ thuật sửa máy văn phòng. Ngay tại thời điểm anh nói, tôi gần như muốn chia anh ngay, xong vì thương anh, vì anh níu kéo, tôi tiếp tục yêu và làm bạn với anh. Chuyện tình này cứ thế kéo dài cũng được 8 tháng, nhiều lần chia tay nhưng rồi lại nối lại. Tôi 28 tuổi, anh 34 tuổi, cái tuổi không còn chỉ yêu không nữa mà xác định sẽ lấy nhau.
Tôi thấy sợ tương lai mù mịt với anh, bản thân đã học xong thạc sĩ, điều kiện gia đình cũng có hơn, còn anh không có gì cả, không nghề nghiệp ổn định, không bằng cấp, gia đình nghèo. Nếu lấy anh sẽ không sợ chết đói nhưng khá chật vật. Tôi khuyên anh đi học tại chức buổi tối để có bằng cấp, thuận lợi cho công việc tiến thân sau này nhưng anh không chịu, bảo giờ không có thời gian và cũng không muốn học nữa, chấp nhận sự thật như giờ thôi. Tôi buồn lắm, không biết phải làm sao.
Tôi thấy thương bố mẹ vất vả cho mình ăn học, sau này nghèo khổ không giúp gì được ông bà lại phải cậy nhờ, nghĩ thì nghĩ vậy nhưng trái tim không thể rời xa anh. Chúng tôi cứ thế cho đến một ngày tôi phát hiện anh đang nhắn tin rất thân mật với cô gái khác, còn gọi nhau là vợ chồng. Tôi như chết điếng. Vậy mà khi hỏi anh vẫn bảo không có gì, chỉ là nhắn tin xã giao.
Qua mạng xã hội tôi biết cô gái này còn rất trẻ, chưa học xong, anh quen qua sự giới thiệu của cô em họ trong thời gian chúng tôi chia tay nhau lần trước. Với cô gái này, cô ấy đã coi như chẩn bị làm đám cưới với anh, chỉ chờ cô học xong là cưới. Cô ấy học ở Huế, rất xa chúng tôi. Hai người mới gặp nhau 2-3 lần và chủ yếu là nhắn tin gọi điện. Anh cũng gặp gia đình cô ấy rồi. Anh bảo vì tôi cứ dùng dằng, chẳng biết có đi đến đâu không nên mới vậy. Anh chỉ muốn cưới luôn nên đã làm thế, vẫn nói yêu tôi nhưng luôn nhắn tin thân mật với cô gái kia. Đến gặp bố mẹ tôi vẫn coi như không có chuyện gì xảy ra, bố mẹ tôi không biết anh không có bằng cấp.
Tôi đã nói lời chia tay dù trong lòng còn rất yêu anh. Tôi cảm giác như mình không thể bỏ được nhưng lại không thể chấp nhận sự thật anh không có bằng cấp, công việc chỉ làng nhàng lương 5-6 triệu/tháng khi anh đã 34 tuổi. Có phải tôi quá ích kỷ không? Các bạn hãy cho tôi lời khuyên, tôi có nên chia tay dứt khoát với anh không? Như vậy sẽ tốt cho cả anh và tôi?
Theo VNE
Bạn gái không chịu bỏ người yêu vi tôi là kẻ thứ ba Em là kẻ thứ ba, cô ấy nói yêu em và sẽ bỏ người kia nhưng giờ lại không dứt khoát được. Chị Thanh Bình thân mến! Em gặp một chuyện khó xử trong tình yêu, mong chị hãy cho em một lời khuyên! Em năm nay 24 tuổi, người yêu em 20 tuổi. Chúng em yêu nhau được gần 4 tháng rồi....