Lỡ vướng “tình một đêm”, dứt không được
Tôi không phải kiểu đàn ông dễ ham mê “của lạ”, nhưng sự xuất hiện của H. đã khiến tôi “nếm mùi” khốn đốn khi trót lỡ phản bội vợ con…
Ảnh minh họa
Từ trước đến nay tôi không phải là người đàn ông có tính trăng hoa. Tôi và vợ yêu nhau từ hồi sinh viên, sau khi ra trường ổn định công việc mới đi đến hôn nhân. Hiện tại, chúng tôi có một cháu trai hơn 5 tuổi, cháu rất ngoan và khỏe mạnh. Nhìn chung, cuộc sống gia đình tôi tương đối hạnh phúc. Chúng tôi có thu nhập ổn định, vợ chồng thương yêu nhau, nội ngoại hai bên đều hòa hợp. Và có lẽ mọi thứ sẽ còn êm đẹp như vậy nếu như tôi không gặp H.
H. là một cô gái trẻ, mới ra trường liền được nhận vào công ty tôi làm việc. Với tư cách là trưởng phòng, tôi luôn coi H. như một đồng nghiệp, một đàn em để dẫn dắt, chỉ bảo trong công việc. Thời điểm H. mới vào, nhân sự trong phòng tôi chủ yếu là nam, mọi người liên tục bị điều động đi cơ sở. Vì vậy, tôi chịu trách nhiệm hỗ trợ H. trong những tháng đầu học việc.
Ban đầu, trong mắt tôi H. là một cô bé rất ngoan ngoãn, dễ hòa đồng cùng mọi người. Em chịu khó học hỏi và luôn vui vẻ chấp nhận mọi công việc được giao khiến tôi dần nảy sinh tình cảm quý mến.
Một lần, H. gọi điện cho tôi vào tối thứ bảy, một cuộc điện thoại ngắn ngủi và tôi nghe thấy H. khóc khi nói chuyện. Nội dung cuộc điện thoại đó chỉ là trao đổi về một số khó khăn trong công việc mà em đang được giao. Tôi liền động viên và hỗ trợ em giải quyết công việc sao cho ổn thỏa. Nhưng sau sự việc đó, tôi chú ý đến H. nhiều hơn. Thấy em còn trẻ nhưng sẵn sàng làm thêm việc vào những ngày nghỉ, tôi càng đánh giá cao tinh thần làm việc của em.
Về sau, nhiều lần tôi đi gặp gỡ khách hàng H. đều xung phong đi theo để học hỏi, tôi cũng vui vẻ chấp nhận. Tình cảm giữa chúng tôi dần gắn bó hơn, tôi coi H. như cô em gái nhỏ trong nhà.
Có những đợt tôi phải đi công tác xa, H. đều nhắn tin hỏi thăm khiến tôi cảm động. Vợ chồng tôi nhiều năm nay không còn thói quen nhắn tin cho nhau, chủ yếu vì cảm thấy rất mất thời gian nên có chuyện gì cũng gọi điện trực tiếp.
Buổi tối xa nhà lần đầu tiên nhận được tin nhắn của H., dù chỉ là vài câu hỏi thăm nhưng tôi cũng kiên nhẫn bấm tin trả lời. Lâu dần, những tin nhắn qua lại của tôi và em bỗng trở thành một thú vui đối với tôi.
Video đang HOT
Về sau, nội dung nhắn tin giữa chúng tôi không dừng ở trao đổi công việc mà còn là những tâm sự về cuộc sống. Qua những tin nhắn, tôi cảm nhận H. tuy còn trẻ tuổi nhưng rất chín chắn và biết suy nghĩ cho người khác.
Cách đây hai tháng, cơ quan tôi cử một đoàn ra nước ngoài công tác, trùng hợp là cả tôi và H. đều có tên trong danh sách. Ban đầu, thấy H. phấn khởi, tôi cũng vui vì có anh có em hỗ trợ nhau trong công việc, lại hiếm có dịp được cùng nhau ra nước ngoài tham quan. Nhưng về sau này, chuyến đi đó đã trở thành nỗi hối hận lớn nhất trong cuộc đời tôi.
gia đình, vợ chồng, tình một đêm, đồng nghiệp
Ảnh minh họa: Internet
Tôi nhớ, lần đó mình chỉ uống một chút rượu trong bữa tiệc chiêu đãi thôi nhưng cuối cùng lại thành ra chếnh choáng cùng H. Nhưng tôi cam đoan trước đó chưa từng có suy nghĩ tán tỉnh hay yêu đương gì với H. cả. Chúng tôi đã đi quá giới hạn, và thực sự H. luôn miệng nói sẽ không bắt tôi phải chịu trách nhiệm, rằng H. tình nguyện yêu thương tôi. Nhưng sau những giây phút nông nổi, tôi biết mình đã sai lầm.
Giờ đây, mỗi khi đi làm tôi không có đủ tự tin để đối mặt với H. Về nhà thì càng khỏi phải nói, tôi sống trong day dứt và cảm thấy tội lỗi với vợ con vô cùng. Mấy ngày gần đây, H. còn liên tục nhắn tin cho tôi vào nửa đêm. Có những cuối tuần tôi đưa vợ con về thăm nhà ông bà thì H. liên tục gọi điện đòi gặp mặt. Tôi sợ nếu vợ tôi nghi ngờ và phát hiện ra sự thật này, chắc cô ấy không chịu đựng nổi. Vợ tôi sống rất nguyên tắc và cực kỳ bảo thủ trong chuyện tình cảm trai gái.
Hôm qua, tôi quyết định hẹn gặp riêng H. để nói chuyện. Tôi đã nói lời xin lỗi và mong em bỏ qua chuyện đã phát sinh giữa chúng tôi. Nhưng thái độ của H. rất cương quyết và cứ lặp đi lặp lại câu nói em không cần danh phận, chỉ muốn làm một người đàn bà thứ hai trong đời tôi. Tôi thật sự không hiểu nổi, H. nói không muốn ép buộc tôi điều gì nhưng khi tôi khuyên em hãy quên đi sai lầm chúng tôi đã phạm phải, H. tỏ ra rất bất mãn và còn dọa rằng em đã có thai. Trong cuộc nói chuyện, H. còn nói em sẵn sàng làm to chuyện này nếu như nghe thấy tôi nhắc đến những lời khuyên nhủ kia thêm một lần nữa.
Tuy rất tức giận nhưng vì thương H. còn trẻ, tôi không muốn làm em bị tổn thương nên đành khuyên em hãy suy nghĩ kỹ về quyết định của mình, sau đó tôi bỏ về. Tôi biết đó chỉ là sự trốn tránh tạm thời, nhưng nếu H. cứ cố chấp muốn gây khó dễ cho tôi thì tôi nên làm sao bây giờ? Đối với H. tôi khẳng định mình không hề có tình yêu nam nữ. Giờ đây, tôi chỉ có một gia đình và cũng không muốn phản bội vợ con thêm một lần nào nữa.
Theo Dantri
Tiễn vợ ra đi...
Nhìn vợ bước lên xe, chiếc xe xa dần, xa dần rồi mất hút... anh thầm nguyện ước đời chị sẽ may mắn hơn khi rời xa anh.
Anh không nói không rằng, lẳng lặng cùng chị gấp quần áo vào chiếc valy mà ngày cưới chị dùng nó để chuyển đồ đến ở cùng anh. Đây không phải lần đầu anh chứng kiến cảnh người đàn bà của đời mình bước ra khỏi căn nhà nơi hai vợ chồng cùng sinh sống nhưng sao lòng anh vẫn đau nhức nhối:
- "Hay em ở lại đợi tới mai hãy đi, trời đang mưa gió thế kia mà em thì lại..."
Anh cố tìm đủ mọi lí do để níu giữ vợ mình lại như cố vớt vát chút thời gian quý báu bên người phụ nữ mà anh yêu thương. Chỉ một thời gian ngắn nữa thôi, anh đâu còn có thể gọi người đàn bà ấy bằng vợ nữa. Căn nhà này cũng sẽ chỉ còn lại mình anh đơn độc.
Vợ anh không nói được lời nào. Cô khóc từ đầu tới cuối kể từ buổi sáng bước chân vào nhà. Cô chạy lại, ôm chầm lấy anh.
- "Em xin lỗi, anh hãy tha thứ cho người đàn bạ tệ bạc như em. Rồi đây anh sẽ tìm được người khác xứng đáng hơn em mà. Em chúc anh hạnh phúc".
Lại là những lời động viên đó, những lời mà anh đã nghe tới lần thứ ba. Trước chị, cô người yêu đầu tiên cũng nói như vậy rồi chia tay. Vợ cả của anh cũng dùng những lời nói ấy để động viên anh khi ly hôn. Và bây giờ là chị. Ừ thì anh cũng phải chấp nhận thôi. Anh không thể lấy cái bất hạnh của mình để làm cái bất hạnh cho người khác. Mà đàn ông chịu khổ một mình không sao, bắt đàn bà phải chịu nỗi đau đó cùng thì quả là tàn nhẫn. Anh gượng cười để làm chị yên lòng, ôm chặt chị vào lòng, anh vỗ vỗ nhẹ vào bờ vai chị như động viên. Anh cũng không biết mình đang vỗ về vợ hay vỗ về chính trái tim nhiều thương tổn của mình:
Chỉ một thời gian ngắn nữa thôi, anh đâu còn có thể gọi người đàn bà ấy bằng vợ nữa. Căn nhà này cũng sẽ chỉ còn lại mình anh đơn độc. (Ảnh minh họa)
- "Thôi nào em, anh hiểu mà. Anh sẽ cố gắng sống tốt, em cũng như vậy nhé. Khi nào rảnh, em có thể về thăm anh".
Có lẽ chẳng có cặp vợ chồng sắp ly hôn nào lại như nhà anh. Những câu nói ngọt ngào như một vở kịch. Từng lời khách sáo được dành tặng nhau để làm cho cuộc ly hôn không nghiêm trọng, không nhiều đau đớn nhất có thể. Cả hai đang cố làm giảm nhẹ sự mất mát này xuống mức độ nhẹ nhất. Họ tự nguyện ly hôn nhưng lại như thể phải đau khổ khi bị chia lìa.
Anh gọi chiếc taxi, cẩn thận dìu vợ ra xe bằng chiếc ô nhỏ để chắn không cho nước mưa thấm vào người. Nhìn cảnh tượng đó, có trời mới tin được rằng đó là một đôi vợ chồng 2 tuần nữa sẽ ra tòa ly dị. Người ta vẫn hình dung, đó là một cặp vợ chồng hạnh phúc.
Anh không trách chị khi chị viết đơn ly hôn. Thêm nữa, anh càng không níu kéo chị vì anh biết đó là sự ích kỉ không thể nào chấp nhận được. Anh đã từng ích kỉ một lần, đó là khi cưới chị. Lẽ ra anh phải nói để chị biết điều đó nhưng sự cô đơn khiến anh sợ mất chị. Vì thế mà anh nói dối. Nói dối để có được người mình yêu dù chỉ là trong một khoảng thời gian ngắn. Anh đã làm chị khổ như thế, nên giờ đây khi chị lựa chọn ra đi, anh tuyệt đối không níu giữ.
Bao nhiêu tiền của từ ngày hai vợ chồng lấy nhau, dành dụm được, anh đưa cả cho chị. Đời anh chỉ có một mình, lương tháng của anh đủ để lo cho anh một cuộc sống an nhà, dư giả nhưng còn chị thì khác:
Rồi đây, ai sẽ lại bước vào căn nhà này, gọi anh bằng chồng, sẽ chấp nhận anh, một người đàn ông không thể có con? (Ảnh minh họa)
- "Anh tự lo được cho mình nhưng em thì khác. Sắp tới em phải nghỉ sinh đẻ, cháu bé ra đời cũng cần phải được chăm sóc cẩn thận. Em cầm lấy mà chi tiêu, đừng ngại gì cả, nó cũng là công sức của em mà".
Chị đã khóc và thầm cảm ơn người chồng mà chị phản bội. Chị ngủ với người đàn ông khác để có con. Không phải một lần mà là nhiều lần và chính anh bắt gặp điều đó. Chị cũng thẳng thắn thừa nhận với anh về cái thai trong bụng. Nhưng giờ đây chị đang ngửa tay cầm những đồng tiền mà suốt những năm tháng hai người làm vợ chồng cố gắng tiết kiệm được. Chị cầm tiền sau khi phản bội anh, có thai với người khác và chủ động ly hôn.
Mọi người sẽ thấy kì lạ nhưng anh thấy điều đó là một sự đền bù. Vì anh đã nói dối chị, vì anh đã buộc chị phải bước vào cuộc hôn nhân này trong sự ngô nghê nhất nên giờ những điều đó coi như là cách anh bù đắp cho chị. Anh không trách chị mà chỉ trách cuộc đời không cho anh được sự trọn vẹn nhất. Anh thương cho chính mình và cũng thương cho chị.
Nhìn vợ bước lên xe, chiếc xe xa dần, xa dần rồi mất hút... anh thầm nguyện ước đời chị sẽ may mắn hơn khi rời xa anh. Anh quay vào nhà, nước mắt lăn dài trên đôi mi của người đàn ông gặp nhiều cay cực.
Rồi đây, ai sẽ lại bước vào căn nhà này, gọi anh bằng chồng, sẽ chấp nhận anh, một người đàn ông không thể có con?
Theo VNE
Trái tim em chông chênh nhớ... Em tin, rồi sẽ có một ngày, em gọi cho mình một ly cà phê nhiều sữa, tận hưởng nó bên người em yêu. Mọi thứ đều ngọt lịm... Giữa một buổi chiều lãng đãng cơn gió đông, em trầm ngâm bên ly cà phê đắng. Em vẫn giữ thói quen đó, cà phê ít đường, ít sữa, để hương còn nồng nàn...