Lộ tính keo kiệt của người yêu trước ngày đám hỏi
Chào chị Hạnh Dung! Lúc mới quen, em và người yêu thỏa thuận không can thiệp vào chuyện tiền bạc của nhau.
Gần đây, khi hai gia đình tính chuyện cưới hỏi, em mới thật sự bất ngờ trước tính cách keo kiệt, ích kỷ của anh. Anh làm ở công ty nước ngoài lương gần 30 triệu một tháng, vậy mà mỗi lần đi chọn chỗ chụp hình, nhẫn cưới, anh đều sợ tốn tiền, chê mắc… Có lần em bị móc túi, mất toàn bộ giấy tờ cùng thẻ ATM, thời gian đó em lại bận việc, không đi làm lại CMND được ngay nên không rút tiền được, trong hai tháng phải nhờ đến sự trợ giúp của chị em, nhưng anh không hề quan tâm hay ngỏ ý giúp đỡ.
Chưa bao giờ anh mua cho em món quà nào giá trị. Sinh nhật em, em và anh đi xem điện thoại mới, trên đường về anh hỏi em thích mẫu nào, hứa sẽ mua cho em nhưng em chờ cả tháng trời vẫn không thấy gì. Có lần em muốn mua máy tính bảng, rủ anh cùng đi, anh cũng góp ý chọn mẫu này, mẫu kia, nhưng lúc trả tiền thì để mặc em tự trả, còn anh ngoảnh mặt đi chỗ khác. Em cũng có công việc ổn định, dù lương không cao lắm, nhưng không đến nỗi thiếu thốn nên không mấy quan tâm đến vấn đề tiền bạc, chỉ chờ ở anh một chút thành ý nhưng mãi không thấy.
Em tâm sự với gia đình, bạn bè về tính cách đó của anh, ai cũng tỏ ra buồn cho em. Em cũng nhiều lần góp ý với anh nhưng lần nào cũng chỉ nhận lại được những tin nhắn xin lỗi nghe rất sáo rỗng và giả dối. Gần đây, khi giận nhau, em đã nghĩ đến chuyện chia tay, nhưng hai nhà đã gặp mặt, ấn định ngày đám hỏi, thông báo cho họ hàng; em không muốn làm mất danh dự gia đình mình cũng như khiến gia đình anh khó xử, nên cứ lần lữa. Đã có lúc em nghĩ, mình sẽ nhẫn nhịn lấy anh, rồi sau đó trả thù bằng cách sống vô tâm, lạnh lùng. Em sợ mình không chịu đựng nổi cuộc sống gia đình sau này, nhưng cũng không dám đối mặt, nói rõ với gia đình về việc hủy hôn, chị giúp em một lời khuyên.
Hạnh (TP.HCM)
Em Hạnh mến,
Thật đáng tiếc khi em gặp phải một người yêu như thế. Những biểu hiện của anh ta cho thấy không chỉ keo kiệt, ích kỷ mà anh ta cũng chẳng quan tâm nhiều đến em. Bằng chứng rõ nhất là anh ta đã ngó lơ khi em mất thẻ ATM, không thể rút tiền được suốt hai tháng. Lẽ ra lúc đó anh ta phải lo lắng, chia sẻ tiền bạc cho em chứ không phải bỏ mặc em như vậy, vì hai người đã chuẩn bị cưới chứ chẳng phải còn là bạn bè đang tìm hiểu nhau. Cho dù keo kiệt nhưng nếu hết lòng yêu em, anh ta sẽ không có cách ứng xử như vậy.
Tính cách anh ta thì đã rõ, trong khi em lại không đặt nặng vấn đề tiền bạc, chắc chắn sau này sống chung sẽ rất bức bối, khổ tâm. Ngay lúc này em đã thấy bức xúc, nản lòng, nghĩ đến chuyện chia tay; sau này vợ chồng chung đụng, trăm ngàn chuyện dính tới tiền bạc phải cùng tính toán, làm sao tìm được tiếng nói chung? Đã thấy cái khổ sờ sờ trước mắt thì tiến tới làm gì? Giờ mới chuẩn bị đám hỏi, tuy cũng có ảnh hưởng đến hai gia đình nhưng em rút lui hãy còn kịp. Em nên tâm sự với ba mẹ em để ông bà thông cảm mà đồng tình với quyết định rút lui của em.
Video đang HOT
Đừng suy nghĩ dại dột là “sẽ nhẫn nhịn lấy anh, rồi sau đó trả thù bằng cách sống vô tâm, lạnh lùng”. Không dưng lại tự mua dây buộc mình, tự làm khổ mình, làm dở dang đời mình là sao? Sức chịu đựng có hạn, em sẽ nhẫn nhịn được bao lâu? Cuối cùng chắc rồi cũng sẽ tung hê tất cả mà ra đi trong cay đắng. Hãy can đảm dứt khoát khi đời mình vẫn còn trong tay mình.
Theo PNO
Ứng phó với ông chồng hà tiện
Tiết kiệm, cân nhắc chi li trong chi tiêu là tốt, nhưng nếu quá mức sẽ trở thành keo kiệt, bủn xỉn, nhất là đối với người đàn ông - thường được xem là phóng khoáng, rộng rãi, chi tiêu mạnh tay, thoải mái.
Họ mà lại "mắc chứng" hà tiện thì người khổ sở nhất chính là bạn đời của họ. Nhiều tổn thương về tâm lý trong quan hệ vợ chồng bắt nguồn từ tính dè xẻn, keo kiệt của người chồng. Sự đời thật lạ, không phải cứ sinh ra trong hoàn cảnh khó khăn thì người đàn ông mới "kẹo". Thậm chí, có những anh hà tiện cả đối với những thứ vốn không hẳn là của mình. Vậy nếu người phụ nữ "chẳng may" gặp phải người chồng có thói "đo lọ nước mắm, đếm củ dưa hành" thì cần phải ứng xử như thế nào cho hợp lý mà không sứt mẻ tình cảm vợ chồng?
Thắt lưng buộc bụng
Hồi mới tìm hiểu nhau, chị Mai Anh ở Q.Liên Chiểu, TP. Đà Nẵng cũng đã hình dung được cảnh sống với anh Thế Phong - chồng chị bây giờ. Chị biết rằng mình sẽ phải hy sinh một ít sở thích cá nhân, một số quan hệ xã giao bình thường. Những lần hẹn hò nhau như đi xem phim, nghe ca nhạc, đi chơi, đi ăn ở tiệm, bao giờ chị cũng khéo léo tìm cách chia sẻ cùng anh việc trả tiền do anh "quên ví", "chưa nhận lương...". Những lần đầu, Thế Phong có vẻ áy náy, nhưng sau đó quen dần. Lúc đó, chị Mai Anh còn tự an ủi rằng do anh yêu chị, lại thật thà, chân thành, không khách sáo như thế sau này dễ sống.
Họ kết hôn, hàng loạt mâu thuẫn liên tục phát sinh do bản tính của anh không thay đổi. Khi đứa con ra đời, chị đành nghỉ việc để ở nhà chăm sóc gia đình, an phận cơm nước cho chồng. Cũng từ đây, chứng bủn xỉn của anh ngày một nặng hơn. Anh luôn tìm mọi cách để thực hiện chính sách thắt lưng buộc bụng với vợ con. Mỗi lần nhận tiền từ chồng để lo toan các chi phí trong nhà, chị Mai Anh lại ngán ngẩm nghe chồng giảng giải về bài học tiết kiệm. Cứ thế, tình cảm vợ chồng phai nhạt dần, chị bắt đầu sợ chuyện gần gũi chồng, có lúc còn thấy căm ghét người đầu gối tay ấp.
Cay đắng vì thất bại
"Anh rể keo lắm chị ơi! Chi tiêu việc gì anh cũng so đo, tính toán. Anh đưa tiền biếu mẹ mà dặn dò đủ thứ, nào là đừng có vung tay quá trán trong chi tiêu, nào là đừng cho mấy đứa cháu mà chúng hư hỏng... Của cho không bằng cách cho, anh ấy nhắc nhở nhiều thế ai mà dám lấy!", nghe em gái than vãn về ông chồng hà tiện mà chị Hương Thảo (Q.Hai Bà Trưng, TP. Hà Nội) chạnh lòng. Chị còn nhớ, có lần tổ chức khao mọi người về chuyện mình vừa lên chức, chị mời nhóm bạn đi ăn ở một quán phở gần nhà. Vậy mà, khi biết chuyện, chồng chị đã nhắc khéo: "Thóc đâu mà vợ đãi gà rừng vậy?".
Điều chị Hương Thảo băn khoăn là hoàn cảnh gia đình chị thuộc dạng khá giả, có của ăn của để, công việc của anh chị đều có thu nhập khá cao. Ngày trước anh vốn thoải mái. Vậy mà kể từ khi anh gặp thất bại trong một vụ buôn bán bất động sản, anh cứ bo bo khi kiếm được ít tiền. Không những thế, anh còn quản lý việc thu chi của vợ, khiến không khí gia đình lúc nào cũng ngột ngạt, ức chế.
Bố của Hương Thảo mất sớm nên mọi việc chi tiêu trong gia đình bên ngoại từ trước đến giờ chị vẫn phải đảm đương hết. Trước đây, chồng chị vẫn chung tay giúp chị nuôi mẹ già và hai em ăn học. Giờ đây các em đã có công việc ổn định, nhưng cuộc sống còn khó khăn, chị cũng giúp đỡ mỗi đứa một chút. Chồng chị tỏ thái độ hậm hực, khó chịu ra mặt, anh kiểm soát vợ, dò xét từng đứa em vợ mỗi lần chúng đến nhà. Riết rồi không ai trong gia đình chị dám ghé thăm chị vì sợ mang tiếng "ăn bám".
Chị rất khổ tâm, nhiều lần gay gắt đặt thẳng vấn đề với chồng, chị mới biết được nguồn cơn của chứng "khắt khe" trong chi tiêu của chồng thời gian gần đây. Anh Hoàng Thông - chồng chị thổ lộ: "Do đợt đầu tư cho nhà đất thiếu tính toán, cân nhắc cẩn thận, anh làm thất thoát tiền bạc của gia đình. Giờ bản thân anh không dám chi tiêu quá tay bất cứ khoản gì". Biết ý chồng rồi, chị Hương Thảo thỏa thuận với chồng thống nhất trong chi tiêu, không nên dè xẻn quá mức. Nếu có khoản nào cần chi cho gia đình bên ngoại, chị sẽ cùng chồng cân nhắc để anh không phải khó chịu.
Bắt bệnh - khó mà dễ
Phải tìm hiểu nguyên nhân tận gốc của chứng bệnh này để có cách chữa tận gốc, người trong cuộc phải kiên trì, không được nôn nóng, vội vàng, tránh xúc phạm bạn đời.
Ảnh minh họa. Nguồn: Internet
Trong xã hội, không phải cứ sống trong nghèo khó, không kiếm được tiền mới hà tiện, mà có không ít người đàn ông có việc làm, có thu nhập ổn định, có vẻ bề ngoài dễ coi vẫn mắc chứng "đo lọ nước mắm, đếm củ dưa hành". Người khổ sở nhất, bất hạnh nhất chính là vợ con và người thân của họ.
Thật ra, tính hà tiện của chồng có thể do hoàn cảnh sống, môi trường giáo dục. Có người sinh ra trong gia đình nghèo khó, phải tính toán từng li từng tí một. Điều đó, khiến họ có cách sống chặt chẽ, thậm chí trở nên bủn xỉn, ki bo. Có người dù sinh ra trong gia đình khá giả, có của ăn của để, nhưng được giáo dục phải biết tiết kiệm, tính toán rõ ràng, chi li...
Cách ứng phó
Hà tiện là một nét tính cách thể hiện trong thái độ lẫn hành vi, khó có thể thay đổi một sớm một chiều. Khi phát hiện chồng có tính xấu này, bà vợ nên khéo léo, tế nhị để tìm sự đồng thuận trong chi tiêu giữa hai người. Hãy khêu gợi tình yêu thương của chồng dành cho vợ và các con bằng những cử chỉ quan tâm, âu yếm. Chính những cảm xúc đó sẽ trở thành động lực thúc đẩy chồng kiểm soát tính hà tiện của mình.
Không nên đối phó với chồng hà tiện bằng cách lập quỹ đen, cất giữ tiền để tiêu riêng. Cách làm này không thể giúp chồng cải thiện được tính xấu của mình. Nếu độc lập về công việc và kinh tế, người vợ nên thuyết phục chồng lập quỹ chung, hàng tháng mỗi người bỏ vào đó một số tiền nhất định để cùng chi tiêu; vận động gia đình bố mẹ hai bên ủng hộ kế hoạch của mình.
Quản lý thu chi trong gia đình phải minh bạch, rõ ràng, tiết kiệm trong chi tiêu, để chồng thấy bạn không phải là người chi tiêu vô độ, phung phí.
Bạn hãy để chồng thỉnh thoảng trải nghiệm sự thiếu thốn. Bạn cố tình hà tiện hơn để anh ấy thấu hiểu được sự khó chịu, căng thẳng như thế nào khi phải sống trong cảnh bị người khác đối xử keo kiệt, anh ấy sẽ tìm cách chia sẻ với bạn.
Hãy rủ anh ấy đi chợ hoặc phân chia cho anh ấy đảm nhiệm việc nấu nướng một số bữa ăn trong gia đình để chồng nhận thấy vật giá đã đắt đỏ ra sao và rất khó khăn để chi tiêu hợp lý.
Đánh vào tính sĩ diện của chồng bằng cách khi nào anh ấy có biểu hiện keo kiệt thì kể cho anh nghe câu chuyện "Phú ông hà tiện" đến khi chuẩn bị chết chìm giữa sông rồi vẫn còn ngã giá, dẫn đến không ai cứu giúp. Xen kẽ giữa những câu chuyện trong gia đình, vợ nên khéo léo cố ý kể cho chồng nghe chuyện chồng của cô bạn thân vừa hào phóng tặng cô ấy chiếc vòng thật đẹp, gia đình họ vừa có một chuyến đi du lịch vui vẻ...
Theo PNO
Yêu nhau 5 năm, bạn trai vẫn tính toán từng đồng Anh rất chi ly, có lần một nghìn đồng anh cũng tính vào để chia với bạn gái cho dễ. Rồi khi anh mượn tiền em, chưa bao giờ anh trả tất cả cùng lúc. Em và anh ấy quen và yêu nhau đã hơn 5 năm, chúng em đều còn là sinh viên năm cuối chưa có công việc làm nên vẫn...