Lỡ thì… con gái!
Đau đớn. Xấu hổ. Tôi một mình lặng lẽ đi giải quyết cái bào thai ấy… và lòng tự nhủ: “Sẽ không bao giờ tha thứ cho anh! Sẽ không bao giờ nhìn mặt cái con người ấy nữa…”
Năm nay mình đã 29 tuổi, cái tuổi không còn quá trẻ để bắt đầu cho mình một tình yêu! Mình là một người có nhan sắc, hình thức cũng khá, gia đình cơ bản, không những thế mình lại rất thành công trong công việc. Mình có rất nhiều người theo đuổi nhưng thật sự oái ăm thay mình lại yêu một người đàn ông cũng tương đối chơi bời, không học hành đến nơi đến chốn, anh ấy làm việc xây dựng cho một công ty tư nhân.
Khi anh ấy nhận hậu quả của việc chơi bời thì đã quá muộn… Anh ấy đã có một đứa con trai ngoài giá thú, đó là đứa con ngoài mong muốn, kết cục của một đêm chơi bời, buông thả…
Anh ấy chấp nhận nuôi đứa con đó và không cưới mẹ của đứa bé làm vợ… Vì anh không chấp nhận lấy một người khi không có tình yêu dành cho họ.
Thời gian trôi qua, cho đến khi anh ấy gặp tôi, anh ấy đã giấu nhẹm quá khứ của mình. Tôi cũng yêu anh ấy… nhưng tình yêu của chúng tôi không được gia đình tôi chấp nhận khi mọi người đã biết về quá khứ của anh! Khi tôi nghe phong thanh được chuyện của anh, anh còn thanh minh “Làm gì có chuyện đó! Đứa con không phải là con anh… mà nó là con của bạn thân anh!”.
Tôi vẫn rất tin tưởng và dành tất cả tình yêu thương cho anh ấy… dẫu biết rằng chúng tôi sẽ không đến được với nhau vì gia đình tôi phản đối rất kịch liệt. Gia đình càng phản đối, tôi càng yêu anh nhiều hơn và điều gì đến cũng phải đến… Tôi đã mang trong mình giọt máu của anh! Đau khổ hơn là tôi phải một mình đi giải quyết hậu quả đó vì anh ấy đang trong thời kỳ khủng hoảng khủng hoảng về kinh tế, làm ăn thua lỗ.
Đau đớn. Xấu hổ. Tôi một mình lặng lẽ đi giải quyết cái bào thai ấy… và lòng tự nhủ: “Sẽ không bao giờ tha thứ cho anh! Sẽ không bao giờ nhìn mặt cái con người ấy nữa…”. Mặ dù anh gọi điện cho tôi rất nhiều và tôi quyết định chia tay cho dù mọi chuyện xảy ra đã quá muộn… Nhưng tôi không thể làm được điều đó sau sáu tháng, nghe tin anh bâu giờ “tàn tệ” lắm! Và khi gặp mặt thì anh còn tồi tàn hơn cả những gì mà tôi nghe thấy… tôi không thể tin vào mắt mình là bây giờ anh ấy lại ra nông nỗi này!
Anh cầu xin tôi tha thứ, xin tôi cho anh cơ hội được làm lại từ đầu và chỉ có tôi mới có thể giúp được anh lúc này… Tình yêu và lòng thương cảm trỗi dậy, tôi đón nhận anh ấy… dẫu tình yêu không còn như ngày xưa nữa…
Anh ấy nhờ tôi xin việc cho một đứa em gái của bạn anh vào làm việc ở chỗ tôi. Cô gái đó cũng rất dễ thương, chắc cũng bằng tổi với cháu gái của anh ấy nên tôi rất vô tư và còn nhận là em gái của mình. Cô gái đó khá vui vẻ, lại thường xuyên nói chuyện của anh ấy cho tôi nghe. Những chuyện yêu nhau của hai đứa, chuyện anh ấy thường xuyên đến nhà tôi chơi và thái độ không ưng ý của bố mẹ tôi… anh đều tâm sự cho cô ấy biết hết! Tôi nghĩ họ rất thân thiết nên cũng rất vô tư chuyện trò…
Video đang HOT
Có một lần, tôi xin những sim điện thoại cũ của anh ấy cho một người bạn mình. Tôi đã thử lắp vào máy để kiểm tra sim thì phát hiện ra anh và cô bé đó có những tin nhắn ngọt ngào hơn cả anh trai – em gái. Tôi ngỡ ngàng không tin là mình bị lừa dối… hơn nữa, người lừa dối tôi lại chính là cấp dưới của mình, người tôi luôn luôn ra tay nâng đỡ…
Tôi gặp anh ấy để hỏi mọi chuyện cho ra nhẽ thì anh ấy bảo đấy chỉ là một trò đùa chứ không bao giờ yêu cô bé kia được. Tôi không tin và đã tìm gặp và nói chuyện với cô bé ấy cho ra nhẽ… Cô bé đó thanh minh: “Đợt này anh ấy thường xuyên liên lạc với em và có những tình cảm khác thường…”. Tôi không chịu đựng được nên đã trở về phòng…
Tôi không ngờ, sau đó anh ấy đã gọi điện mắng tôi “Vì sao em lại nói với cô ấy như vậy?”. Tôi thực sự rất đau khổ và hứa với lòng mình sẽ không bao giờ nghĩ đến anh ta nữa…! Tôi sẽ làm lại từ đầu… cho dù lúc đó, tôi đang ở tuổi 27.
Tôi rát khó xử vì ngày nào cũng phải đối mặt với cô bé đó. Nhưng suy cho cùng, cô ấy chẳng liên quan gì đến mình nữa! Tôi mặc kệ mọi việc, coi như không quen, không biết… và nếu thích, tôi có thể cho cô bé ấy nghỉ việc bất cứ lúc nào, nhưng lương tâm tôi không cho phép tôi làm thế!
Sau đợt nghỉ lễ dài, cô ấy xin nghỉ việc với lí do “phải đi học”. Tôi không còn liên lạc với anh ta, cho dù anh ấy có gọi điện thanh minh hết lần này đến lượt khác… nhưng với tôi, như vậy là quá đủ! Chia tay gần hai năm, anh ấy vẫn thường xuyên gọi điện và kể lể rằng, anh ấy rất khổ tâm… và anh ấy cũng phải thú nhận là đã có một đứa con ngoài giá thú nhưng tình cảm anh dành cho tôi là thật sự, anh chỉ yêu một mình tôi mà thôi!
Tôi sẽ không bị anh lừa dối thêm một lần nào nữa đâu! Tôi đã cố gắng để quên đi quá khứ đau buồn và em đã làm được điều đó. Không hiểu sao, dù tình yêu dành cho anh không còn nữa… nhưng tôi không thể nào mở lòng mình để đón chờ một tình yêu mới! Đã bao nhiêu người đến rồi họ lại lặng lẽ ra đi… Tôi tự hỏi: Tại sao để bắt đầu lại một tình yêu mới lại khó như vậy?
Gần đây tôi gặp một anh và đã có cảm tình với họ ngay lần đầu gặp gỡ. Anh ta rất nhiệt tình giúp đỡ tôi. Tôi cảm nhận là anh ta cũng dành tình cảm đặc biệt cho tôi và cũng rất nhiệt tình giúp đỡ tôi viết hóa đơn cho công ty. Tôi đã chủ động nhắn tin cho anh và hỏi han anh rất nhiều, ngược lại, anh lại rất ít khi nhắn tin cho tôi và cũng chẳng mấy khi cởi mở với tôi cả!
Tôi đã hỏi anh cuối tuần có rỗi không thì anh ấy bảo để anh xem sẽ gọi lại cho tôi nhưng đã gần 20 ngày rồi mà chẳng thấy anh ấy gọi lại cho tôi cả. Tôi ra mua hàng chỗ anh ấy thì không còn thấy anh ở đó nữa! Liệu, có phải anh ấy lảng tránh tôi không? Tôi thực sự rất buồn và cứ bị ám ảnh mãi ánh mặt của anh ấy nhìn trộm mình!
Phải chăng bây giờ tôi đã yêu? Tôi phải làm sao để bày tỏ tình yêu của mình cho anh ấy hiểu đây? Xin mọi người hãy cho tôi lời khuyên với!
Theo VNE
Muốn cưới nhưng bạn trai bị mắc bệnh
Em phải làm sao đây, tình cảm chúng em vẫn như xưa và vẫn muốn tính đến chuyện tương lai nhưng anh ấy lại mắc bệnh như vậy.
Hiện tại em đang gặp một vấn đề mà không biết phải làm như thế nào, mong mọi người cho em lời khuyên.
Em và anh ấy quen nhau từ năm cuối cấp 3, trong lần đi học thêm, tình cờ anh nhìn thấy và để ý đến em nên đã âm thầm nhờ bạn hỏi thăm số điện thoại nhà em (Lúc đó chỉ có điện thoại bàn thôi chứ chưa có di động như bây giờ). Và anh bắt đầu gọi điện làm quen, cho nhau nick yahoo trò chuyện, nhưng tuyệt nhiên chưa 1 lần gặp mặt. Sau khi Tốt nghiệp ra trường thì anh ấy chọn thi ĐH vào trong Nam, còn em thì chọn thi ở quê nhà. Ngay từ đầu 2 đứa đã có hai hướng đi riêng rồi.
Mãi đến Tết anh về quê thì tụi em mới hẹn gặp mặt nhau lần đầu tiên, tuy đã nói chuyện nhiều rồi nhưng khi gặp trực tiếp thì cả 2 đều khá rụt rè và ngại ngùng. Sau lần ấy, tình cảm của chúng em tiến triển nhanh hơn, tuy anh không bày tỏ câu "Anh yêu em" hay chưa nói những lời ngọt ngào, nhưng qua những lời quan tâm nhau hàng ngày thì cả 2 chúng em đều đã hiểu tình cảm của nhau.
Anh ấy là một người khá ít nói, nhưng rất hiểu tâm lý, những lúc em có chuyện gì bực bội thì thường hay trút lên đầu anh ấy bằng những câu có chút gắt gỏng. Anh không giận mà chỉ nhẹ nhàng hỏi 1 câu : "Hôm nay có ai chọc giận em vậy?", ...."Giờ thì em đã hết giận chưa?".
Anh ấy là một người khá ít nói, nhưng rất hiểu tâm lý, những lúc em có chuyện gì bực bội thì thường hay trút lên đầu anh ấy bằng những câu có chút gắt gỏng. (ảnh minh họa)
Quen nhau 3 năm nhưng chúng em chỉ gặp nhau vào dịp nghỉ hè, nghỉ tết thôi, cũng chưa 1 lần cùng nhau đi chơi. Chúng em chỉ gặp nhau ở nhà em, lúc thì em bận việc, lúc thì anh bận công chuyện, mà thời gian nghỉ hè hay Tết thì cũng có bao lâu đâu, nên tụi em chỉ gặp nhau vậy thôi.
Có lẽ với những cặp đôi khác thì với thời gian đó người ta có thể đã gần gũi thân thiết nhau lắm rồi. Nhưng với chúng em thì mới có nắm tay thôi mà cũng chưa dám giữ lâu, hôn cũng chỉ dám hôn nhẹ lên má, hôn vội, hôn lén. Ôm cũng không dám vì cứ sợ người kia phản ứng, thành ra chẳng ai dám động đậy gì cả.
Thời gian qua đi, chúng em vẫn giữ liên lạc nhưng việc học tập chiếm hết thời gian cũng như suy nghĩ của cả 2 nên càng ngày càng thưa dần những tin nhắn. Gần như 1 tháng chúng em chỉ liên lạc có vài lần, rồi đến một ngày em cảm thấy hình như giữa chúng em chỉ giống như hai người bạn, em buồn chán và muốn giải thoát cho cả 2 nên đã nhắn tin chia tay anh. Anh đã rất sốc và gọi cho em nhưng vì lòng tự ái nên em đã không nghe máy, anh nhắn lại cho em nói rằng anh rất buồn nhưng em đã quyết định như vậy thì anh cũng không biết phải làm gì vì anh không ở gần bên em. Từ đó chúng em không liên lạc nữa, qua 1 người bạn của anh, bạn ấy nói rằng anh rất buồn và tuyệt vọng, anh còn nói anh muốn đi tu nữa.
Thời gian qua đi, chúng em vẫn giữ liên lạc nhưng việc học tập chiếm hết thời gian cũng như suy nghĩ của cả 2 nên càng ngày càng thưa dần những tin nhắn. (ảnh minh họa)
Khoảng 1 năm sau, lúc đó ai cũng đã có công việc ổn định, (anh ra trường và ở lại trong Nam lập nghiệp) chúng em lại liên lạc, cũng chỉ hỏi thăm nhau thôi. Khi nhắc lại chuyện cũ anh nói rằng: "Anh là con trai trưởng trong nhà nên phải lo cho gia đình, anh không muốn em phải khổ vì anh, muốn em cho anh thời gian để ổn định tất cả". Anh còn nói: "Em là người đầu tiên anh yêu, thời gian qua anh vẫn không thể quên được em. Em có biết lúc đó anh như thế nào không? Anh như mất đi niềm vui sống vậy, anh gọi cho em nhưng em không nghe máy thì em bảo anh phải làm thế nào nữa chứ?". Anh còn hỏi em 1 câu: "Nếu biết nhà anh nghèo em có còn yêu anh nữa không? ". Em nói rằng giàu nghèo không quan trọng, miễn là mình yêu nhau thật lòng!
Nhưng giữa chúng em có 1 vấn đề khó xử nữa. Anh nói anh muốn em theo anh vào trong Nam làm việc và sinh sống gần anh chứ anh không về quê được. Còn phía em thì ngay từ đầu em đã chọn ở lại quê hương gần ba mẹ nên việc đi xa với em là không thể (anh chị của em đã vào Nam lập nghiệp chỉ còn mình em nên em không thể đi xa). Sau những lần trò chuyện thì vấn đề này luôn làm chúng em đau đầu và không tìm ra câu trả lời chung.
Em phải làm sao đây, tình cảm chúng em vẫn như xưa và vẫn muốn tính đến chuyện tương lai nhưng anh ấy lại mắc bệnh như vậy... (ảnh minh họa)
Hiện tại chúng em vẫn liên lạc với nhau, anh hẹn tết này vô nhà anh chơi (vì em chưa biết nhà anh). Tuy ngày nào cũng nhắn tin cho nhau nhưng cả 2 đều không xác định rõ mối quan hệ này là có nghĩa gì đây, hình như ai cũng muốn quay lại nhưng còn e dè đối phương. Giờ anh ấy lại đang bị bệnh Viêm gan B, em tìm hiểu thì biết bệnh này có lây qua đường máu,...
Em phải làm sao đây, tình cảm chúng em vẫn như xưa và vẫn muốn tính đến chuyện tương lai nhưng anh ấy lại mắc bệnh như vậy... Em sợ ảnh hưởng đến con cái sau này... Em thực sự rất bối rối. Em rất mong nhận được lời khuyên!
Theo VNE
Tôi chỉ cần một người tình Tôi hài lòng khi có một người đàn ông để lên giường, không cần người đó phải thành chồng. Mọi người sẽ nghĩ, họa tôi có là người điên hoặc là loại hư thân, mất nết thì mới phát ngôn như vậy. Nhưng nếu ai từng biết tôi, chắc chắn người ta sẽ không bao giờ buông lời đánh giá về nhân phẩm...