Lo sợ lấy chồng khi bản thân chưa phải là gái đảm
Tôi khá vụng về, nấu ăn chỉ biết món cơ bản, không khéo léo trong giao tiếp, ứng xử, hiểu biết còn nông cạn.
Ảnh minh họa
Tôi 24 tuổi, là dân tỉnh lẻ, có người yêu cùng quê gần 3 năm, cho đến bây giờ tình cảm vẫn phát triển tốt. Tôi luôn mong muốn được về quê công tác và cũng vì xác định mối quan hệ nghiêm túc với anh. Giờ tôi đã tìm kiếm được công việc trong một công ty liên doanh, sắp tới sẽ được chuyển về nhà máy ở quê.
Trước đây, gia đình tôi thuộc diện kinh tế bình thường, sau khi bố bị bệnh hiểm nghèo, kinh tế nhà tôi sa sút rất nhiều. Đến nay, bố tôi đã sống chung cùng căn bệnh ung thư vòm họng gần 4 năm. Mẹ tôi vừa báo tin, sau đợt truyền hóa chất vừa rồi, sức khỏe bố có vẻ yếu đi. Tôi cũng cảm nhận bố đang dần rời xa chúng tôi.
Gia đình tôi có 4 anh chị em, tôi là con thứ 2, trên tôi còn một chị năm nay 28 tuổi chưa lập gia đình. Với điều kiện như trên, mẹ luôn giục hai cô con gái nhanh chóng lập gia đình. Chị gái tôi cũng xinh xắn, có học thức, đang làm phiên dịch viên nhưng không hiểu sao đường tình duyên không được suôn sẻ lắm. Tôi và chị không hay tâm sự nên chỉ đoán chị mới trong giai đoạn bắt đầu tìm hiểu đối phương. Vì vậy, tôi nghĩ nhiệm vụ lập gia đình đang thuộc về mình.
Video đang HOT
Tôi sắp chuyển về quê công tác như ước nguyện. Công ty mới có chế độ khá tốt, nhân viên sẽ được cấp chỗ ở nên tôi không phải lo nghĩ điều này. Tuy nhiên, chỗ tôi làm là khu công nghiệp, cách xa thành phố nơi bạn trai đang công tác gần 60 km. Nhà bạn trai cũng không ở thành phố nhưng về lâu dài tôi muốn sống ở thành phố để phát triến sự nghiệp, tạo điều kiện tốt nhất cho con cái sau này. Vì vậy, nếu chúng tôi lập gia đình, điều kiện đi lại làm việc cũng vất vả, mặc dù công ty có xe đưa đón hằng ngày từ thành phố đến chỗ làm việc.
Mặt khác, tôi tự nhận thấy mình dù đã 24 tuổi nhưng suy nghĩ, hành động chưa được chín chắn. Tôi khá vụng về, nấu ăn chỉ biết nấu cơ bản, không khéo léo trong giao tiếp, ứng xử; hiểu biết còn nông cạn. Tôi thật sự chưa đủ tự tin với vai trò của người vợ, người con dâu. Thêm vào đó, dưới tôi còn có hai em trai vẫn đi học. Em trai thứ ba còn ba năm nữa mới tốt nghiệp đại học. Tôi vẫn muốn có thời gian cho gia đình thêm, chu cấp cho các em ăn học và đỡ đần một phần kinh tế cho bố mẹ già. Đến giờ, đi làm đã một năm, tôi vẫn chỉ có chút rất ít vốn liếng, mặc dù thu nhập hơn nửa năm nay thuộc dạng khá so với kinh nghiệm công tác.
Về phần bạn trai tôi, anh hiện làm công chức nhà nước, là con út trong gia đình gia giáo, kinh tế vững hơn nhà tôi nhiều. Nhà anh và nhà tôi cách nhau chỉ 3 km. Anh cũng có nhiều lần nhắc đến chuyện cưới xin và còn nói khi nào tôi chuyển về quê, anh và bố sẽ đến nhà nói chuyện người lớn, cũng không dưới hai lần anh bảo muốn ổn định.
Anh hơn tôi hai tuổi, khá chững chạc. Tuy nhiên, theo cảm nhận của tôi, anh cũng chưa thật sự sẵn sàng trong chuyện này, chưa thể từ chối những chầu bia sau giờ bóng chuyền hay những ván game với bạn bè. Anh cũng bảo, nếu kết hôn rồi chúng tôi sẽ ở trong khu nhà ở được cấp gần chỗ tôi làm. Nhưng thật sự, tôi rất khó nghĩ nếu để anh đi làm vất vả hàng ngày như thế. Tôi đang nghĩ thời gian đầu sẽ về thành phố ở trọ với anh, sau này khi bầu bí anh sẽ chuyển về khu gần chỗ làm với tôi.
Tôi có nên lập gia đình để bố mẹ yên tâm hay đợi đến khi chín chắn hơn? Cách đây một tháng tôi nghĩ và đôi lúc lo sợ việc phải kết hôn khi mình chưa phải là cô gái đảm đang, khéo léo. Nhưng giờ tôi lại rất phân vân khi tình hình bệnh tật của bố một xấu đi. Tôi rất mong nhận được lời khuyên chân thành từ độc giả. Chân thành cảm ơn mọi người.
Theo Ngôi Sao
Biết mình mang thai thì bạn trai lại vừa có người mới
Anh hạnh phúc bên người mới, còn tôi hoang mang và lo sợ cho ngày tháng tương lai với cái thai trong bụng.
Ảnh minh họa
Ngày đó tôi đang rất buồn và nặng trĩu vì nhiều lo lắng về tương lai khi bản thân đã 32 tuổi, đang tìm việc sau khi kinh doanh riêng nho nhỏ bị thất bại. Anh và tôi cùng tìm gặp nhau trên trang kết bạn. Anh 34 tuổi, có một công việc bình thường. Chúng tôi chia sẻ với nhau tất cả về công việc, cuộc sống, về những lận đận đã trải qua và những mong ước về tương lai. Anh quan tâm, động viên mỗi ngày giúp tôi có niềm vui và niềm tin tiếp tục tìm việc.
Chúng tôi quyết định hẹn gặp nhau lần đầu tiên, một cuộc gặp gỡ khởi đầu cho mối quan hệ nghiêm túc. Rồi tôi cũng tìm được việc làm, tình cảm và niềm tin giúp hai đứa gần nhau hơn, chia sẻ tất cả, quan tâm và yêu thương. Tôi và anh đã rất hạnh phúc, chúng tôi đưa nhau về gặp cha mẹ hai bên và đều nhận được sự ủng hộ. Tình yêu cứ thế lớn lên, hạnh phúc cho đến một ngày anh bị mất việc, chúng tôi rất lo lắng. Anh buồn và xuống tinh thần. Tôi vẫn bên cạnh và cùng anh tìm việc làm. Thời gian đó thật áp lực vì anh cũng hơi khó tìm việc làm. Cuối cùng sau hai tháng anh được anh rể giới thiệu việc. Tôi rất vui mừng và tiếp tục nuôi dưỡng niềm tin và tình yêu với anh.
Công việc mới cũng không tốt lắm nhưng anh rất chịu khó bởi công việc vất vả. Tôi cảm thấy mình phải ở bên người đàn ông này, đồng cam cộng khổ cùng anh như ngày trước anh từng chia sẻ với tôi. Đây cũng là lúc anh sinh ra buồn bực, chán nản rồi ít quan tâm tôi, ít chia sẻ, ít lắng nghe. Đôi lúc anh nói mà không kiểm soát làm tôi rất tủi thân và buồn. Tôi hiểu mình cần phải thông cảm cho anh nhưng một lần, hai lần và nhiều lần như thế tôi trách, giận hờn anh, hai đứa hay cãi nhau. Anh thường lên Facebook nói chuyện với mọi người, rồi chọc giỡn với mấy em gái. Tôi thấy hết, vẫn nghĩ anh buồn nên nói chuyện cho vui.
Tôi nghĩ cho anh nhiều đến mức quên nghĩ cho bản thân lúc nào không hay. Khi giật mình thì số lần, số người anh nói chuyện trên Facebook nhiều hơn, vui vẻ hơn, chia sẻ hơn và quên mất tôi. Tôi nằm viện anh không quan tâm, anh bảo cần thời gian hai tháng để suy nghĩ về mối quan hệ với tôi. Tôi đồng ý nhưng thấy anh không dành thời gian suy nghĩ và vẫn tán tỉnh người này người nọ nên không đồng ý cho anh thời gian nữa. Lúc này anh muốn về thăm gia đình tôi và nói sẽ nói chuyện với gia đình anh về đám cưới.
Tôi tin anh vẫn còn yêu nên quyết định cứu lấy tình yêu này, giữ lấy anh trước khi quá muộn. Giữa tháng 9 tôi rủ anh đi chơi cùng công ty cho khuây khỏa nhưng anh bảo có hẹn công việc với khách hàng. chiều tôi về tới Sài Gòn gọi anh ra chơi tiếp với mọi người, anh cũng ra. Ngay hôm sau tôi đọc được tin nhắn yêu thương anh trò chuyện với người con gái khác, người đó tôi đã vài lần nói ẩn ý với anh. Anh giải thích chỉ chọc giỡn rồi xin lỗi và năn nỉ tôi bỏ qua. Tôi cũng tin anh.
Sau đúng một tuần tôi lại đọc được tin nhắn yêu thương giữa hai người đó, rất thất vọng và quyết định nói chuyện rõ ràng với anh. Anh không đối diện sự thật buộc tôi phải điện thoại cho cô gái đó. Sự thật được phơi bày, ngày anh không đi chơi cùng công ty tôi vì bận đi chơi với cô gái đó và đó là ngày anh chính thức nói lời yêu cô ấy. Tôi vẫn còn cho anh cơ hội để quay đầu nhưng anh không cần. Họ công khai tình cảm với nhau trên Facebook. Anh chở cô gái đó đến công ty tôi để lo công việc. Thật chua chát và như rơi xuống vực thẳm, tôi quyết định chấm dứt mối quan hệ này.
Trớ trêu thay trước khi đi chơi tôi đã có cảm nhận sự khác lạ trong cơ thể mình, có lần nhắn tin báo có chuyện vui muốn nói với anh nhưng anh lờ đi. Tôi cũng muốn có thêm thời gian chắc chắn hơn sẽ báo tin vui cho anh trong ngày sinh nhật anh sắp tới. Nhưng năm nay sinh nhật anh hạnh phúc bên người mới, còn tôi thật sự đang rất hoang mang và lo sợ cho ngày tháng tương lai nhưng không dám tâm sự với người thân quen. Tôi chưa bao giờ có ý định bỏ con và muốn một mình nuôi con khôn lớn. Có phải tôi khờ dại quá không mọi người?
Theo VNE
Yêu cô chị nhưng trót lên giường với cô em Tôi yêu cô chị nhưng lại trót lên giường với cô em. Giờ tôi không biết phải làm thế nào giữa một bên là người yêu, một bên là cô gái đã trao đời con gái cho mình. Phải mất gần 1 năm trời để tôi tán đổ Vân, một cô gái duyên dáng và nữ tính. Sự phúc hậu và cách nhường...