Lo sợ con gái không chồng mà chửa, bố tôi ép nhà trai phải cưới, để rồi giờ đây tôi phải sống trong đau khổ
Cứ nghĩ cưới xong chồng sẽ đối xử tốt với mẹ con tôi, nào ngờ mọi chuyện còn thê thảm hơn.
Ngay khi biết công việc của tôi, bố mẹ Toàn tỏ vẻ không vui và có ý ghét bỏ. Có lẽ vì nghe bố mẹ gièm pha nhiều, cuối cùng Toàn chủ động nói lời chia tay với tôi. Dù còn nhiều tình cảm với bạn trai nhưng tôi có lòng tự trọng cao, người ta không cần mình nữa thì cũng chẳng dám níu kéo.
Chia tay bạn trai được hơn 1 tháng thì tôi choáng váng phát hiện bản thân có thai. Lúc đó tôi hoang mang, lo lắng tìm đến bạn trai hỏi ý kiến anh ấy. Không ngờ Toàn lạnh lùng nói mẹ anh đã giới thiệu cho mối khác, giữa chúng tôi không còn gì với nhau, thế nên phải bỏ cái thai.
Tôi không chịu bỏ thai mà đến gặp bố mẹ Toàn để cầu xin sự giúp đỡ. Nào ngờ gia đình bạn trai cũng cùng suy nghĩ với anh ấy và bác trai còn đưa tôi xấp tiền khuyên nên bỏ sớm.
Không còn sự lựa chọn khác, tôi gọi điện về cho bố mẹ nói hết sự thật và mong họ tha thứ cho tội lỗi tôi gây ra. Thật may bố mẹ không hắt hủi tôi mà tìm đến nhà Toàn để ép gia đình ấy chịu trách nhiệm.
Video đang HOT
Nào ngờ ngay trong đêm tân hôn chồng gây chuyện với vợ. (Ảnh minh họa)
Bố tôi tìm đến nhà Toàn làm lớn chuyện, vì sĩ diện gia đình, cuối cùng họ cũng chấp nhận tổ chức đám cưới đón mẹ con tôi về nhà.
Cứ nghĩ khi đã là vợ chồng thì tình cảm của chúng tôi sẽ được nối lại, nào ngờ ngay trong đêm tân hôn chồng gây chuyện với vợ.
Anh ấy bảo: “Mục đích của bố cô là muốn có 1 đám cưới đúng không? Gia đình tôi đã làm đúng yêu cầu, còn bây giờ thì cô tận hưởng hạnh phúc 1 mình đi. Sau này tôi không bao giờ chạm vào cô nữa. Cô muốn làm gì thì làm, gia đình tôi không quan tâm”.
Nói rồi anh mang gối qua phòng khác ngủ để mặc vợ nằm khóc cả đêm. Những ngày sau đó gia đình anh không ai nói chuyện với tôi, tôi chào hỏi không ai đáp lại. Trong bữa cơm mẹ chồng chia bát đũa cho mọi người trừ con dâu. Khi ăn mọi người nói chuyện rất vui vẻ nhưng không ai quan tâm tôi.
Tôi rất sợ cảm giác là người vô hình, cứ như thế này tôi trầm cảm và ảnh hưởng đến sức khỏe thai nhi mất thôi. Theo mọi người, tôi phải làm sao đây?
11 giờ đêm, chị dâu vào nhà tôi xin ngủ nhờ trong tình trạng thê thảm
Khuya rồi mà tiếng chuông cửa vẫn dồn dập, tôi lo lắng cùng chồng ra mở cửa xem có ai. Không ngờ, người đứng trước mặt chúng tôi lại là chị dâu.
Ảnh minh họa
Chị Trinh, chị dâu tôi, là người hiền lành, luôn nhường nhịn chồng. Chị ấy lúc nào cũng tâm niệm "một điều nhịn, chín điều lành" và hiếm khi cãi lại chồng. Mà tính anh trai tôi, tôi hiểu hơn ai hết, anh ấy ngang ngược, gia trưởng, chỉ thích làm theo ý mình. Sống với một người chồng như vậy, chắc chị Trinh cũng chẳng hạnh phúc hay dễ dàng gì.
Chị ấy làm cho công ty nước ngoài, lương cao nhưng thường phải tăng ca về khuya. Hồi mới cưới, chị về trễ quá nên gọi điện bảo chồng đến đón. Anh tôi lại đang cơn buồn ngủ nên không chịu đi, chị phải thuê taxi về. Cứ qua 10 giờ khuya, chị phải đợi một người đồng nghiệp tiện đường cùng về chung, nếu không chị cũng không dám về mà nghỉ lại ở phòng nhân viên của công ty, sáng về sớm. Vì muốn về tới nhà, phải đi qua một đoạn đường vắng vẻ không đèn điện, tính chị yếu đuối nên không bao giờ dám đi một mình. Mỗi lần gia đình tôi ăn cơm sum họp, bố mẹ và tôi đều khuyên anh trai nên đi đón vợ, để chị đi một mình vừa nguy hiểm vừa tội nghiệp. Anh ấy thờ ơ bảo nếu vợ không dám đi thì nghỉ việc, kiếm chỗ khác mà làm.
Tối qua, 11 giờ khuya rồi mà tiếng chuông cửa nhà tôi vang lên liên tục. Tôi và chồng ra mở cổng thì bất ngờ khi thấy chị dâu. Chị ấy đứng trước nhà, thấy tôi vừa mở cổng đã bật khóc nức nở. Chồng tôi dắt xe chị vào mới hay xe bị hỏng lốp, không đi được nữa.
Tôi lấy nước cho chị uống để lấy lại bình tĩnh. Chị kể đi được một đoạn thì xe hỏng, chị gọi điện nhờ chồng đến chở về nhưng anh ấy lằng nhằng mắng vợ phiền phức rồi tắt máy, kiên quyết không đến. Chị dắt bộ một mình, vừa tủi thân vừa sợ hãi, vừa đi vừa khóc. Nhưng nghĩ đến đoạn đường vắng, chị sợ nên đành rẽ hướng, đến nhà tôi xin ngủ nhờ một đêm.
Nghe chị nói mà tôi giận anh trai kinh khủng. Anh ấy lười biếng đã đành, sao còn không biết thương yêu, bảo vệ vợ? Nếu xảy ra chuyện gì bất trắc, anh ấy có hối hận cũng muộn quá rồi.
Bình tĩnh lại, chị dâu buồn bã bảo sau lần này đã không còn chút tình cảm với chồng nữa rồi. Chị nghĩ đến việc ly hôn. Tôi thương chị dâu thật lòng, cũng giận anh trai nhưng không muốn anh chị chia tay. Có cách nào để anh tôi biết thương vợ, chia sẻ và chịu đi đón vợ mỗi khi chị làm về khuya không? Mong cả nhà tư vấn.
Nỗi ân hận của người đàn ông đã ly hôn: Ngoại tình chỉ là giọt nước tràn ly khiến hôn nhân đổ vỡ Ngày đó tôi cứ nghĩ vợ sẽ không dám ly hôn, nhưng tôi đã nhầm! Tôi và vợ cũ sống bên nhau gần 20 năm. Thời gian đầu kinh tế khá khó khăn, nhưng dần dần cuộc sống cũng tốt lên. Tuy nhiên, có lẽ đàn ông khi có tiền trong tay lại dễ sinh ra đổ đốn, tôi dần trở thành một...