Lo sợ cảnh sống chung với 2 chị chồng tương lai
Hai chị của anh đều đã lập gia đình và có con, các chị đều có nhà riêng nhưng lại sống chung với bố mẹ đẻ.
Ảnh minh họa
Em năm nay 25 tuổi, bạn trai em hơn em 4 tuổi, chúng em đã quen nhau 5 năm và sang năm chúng em dự tính tiến đến hôn nhân. Anh là người con trai rất chân thật, không lăng nhăng, biết yêu thương và chăm sóc em, ngay cả trong chuyện gẫn gũi anh ấy cũng chưa bao giờ đi quá giới hạn với em. Trong suốt 6 năm yêu nhau, anh ấy luôn cố gắng giữ gìn điều thiêng liêng ấy cho em.
Chuyện tình cảm của chúng em đều được cả hai bên gia đình ủng hộ, vì hai bên gia đình là bạn bè tốt lâu năm của nhau, đặc biệt là mẹ anh ngay từ đầu đã rất quý em, bác luôn mong sau này em có thể trở thành con dâu trong nhà. Hầu hết mọi việc trong chuyện tình cảm của em đều thuận lợi, nhưng em lại gặp vấn đề ở hai chị gái của anh, nhất là khi chúng em sắp tính đến chuyện hôn nhân, thì điều đó càng khiến em suy nghĩ và băn khoan rất nhiều.
Hai chị của anh cũng đã lớn tuổi, đều đã lập gia đình và có con, các chị đều có nhà riêng nhưng lại ít khi về nhà riêng sống mà lại sống chung với bố mẹ. Lý do em biết được từ anh ấy là do hai chị cưới chồng đều ở tỉnh, nên sau khi cưới vẫn muốn sống chung với bố mẹ đẻ để bố mẹ có thể giúp cho gia đình hai chị về nhiều mặt.
Những lần em qua nhà anh chơi, em đều cảm nhận sự hỗn độn trong gia đình anh, các cháu chơi với nhau thì đánh nhau, có lúc các chị còn cư xử nặng lời với chồng ngay trước mặt em. Nhà anh sống chung nhiều thế hệ nên hầu như các thành viên trong nhà đều không có sự tôn trọng và quý mến lẫn nhau. Trong khi gia đình em thì lại rất gia giáo, nên khi nhìn nhà anh hỗn độn như vậy em có phần lo sợ.
Video đang HOT
Bố mẹ em khi biết chuyện đều không hài lòng. Mẹ em thường nói “lấy chồng là lấy cả họ nhà chồng” nên mẹ rất băn khoan về việc sau này em về làm dâu gia đình anh. Bố mẹ em luôn sợ sau này em là con dâu, là người thấp nhất trong nhà lại sống chung với chị chồng, anh rể như thế thì dễ bị thiệt thòi. Thật sự khi dự tính tiến đến hôn nhân, em luôn mong sau này chỉ sống với cha mẹ anh và anh; em không muốn cả gia đình hai chị đều sống chung trong một nhà, trong khi hai chị đều đã có nhà riêng mà không về ở.
Việc sống chung như vậy em sợ ít nhiều rồi sẽ dẫn đến xung đột, cãi vã và nhiều vấn đề bất cập khác trong cuộc sống. Bố mẹ em khi sang chơi nhà anh và nhìn thấy như vậy, tỏ ý chưa muốn em lấy anh, dù bố mẹ em rất quý anh. Mẹ em đã nói chuyện với mẹ anh về vấn đề này, mẹ muốn gia đình anh cần giải quyết chuyện này, không thể cưới em về rồi cứ sống chung nhiều người như thế trong nhà.
Sau đó thì đúng thật là gia đình hai chị đều đã về nhà riêng sống, em qua nhà anh cũng cảm thấy thoải mái và nhẹ nhõm hơn nhiều. Nhưng được nửa tháng thì chuyện lại diễn biến khác. Các cháu của anh được hai chị cho học gần nhà ông, bà ngoại nên cứ trưa là cả bốn cháu lại về ăn cơm, ngủ nghỉ ở nhà bố mẹ anh. Đến chiều thì các anh, chị đi làm về lại ghé qua nhà ăn cơm tối và sinh hoạt đến 9 giờ tối mới về nhà riêng. Chuyện như vậy cứ tiếp diễn từ ngày này qua ngày khác.
Em biết chuyện nhưng không dám nói với bố mẹ em, nhưng giờ thì bố mẹ em cũng đã biết, bố mẹ nói gia đình hai chị làm như vậy thì cũng không khác gì với việc về nhà bố mẹ anh sống chung. Chừng nào nhà anh thu xếp được chuyện này thì bố mẹ em mới đồng ý cho năm tới chúng em tiến đến hôn nhân.
Về phần mình, anh cũng biết em không thích điều này. Em đã bày tỏ quan điểm của bản thân và nói cho anh hiểu những cảm giác lo sợ của em sau này. Em từng đề nghị anh là nếu gia đình hai chị muốn sống chung với bố mẹ thì hai đứa sau khi cưới sẽ dọn ra ngoài ở; nhưng anh lại nói em ích kỷ, coi trọng quá vấn đề. Gia đình hai chị sống chung như thế bao nhiêu năm trong nhà, anh đều thấy bình thường, tuy nhiều lúc có cãi vã nhưng anh ấy lại thấy sống như vậy đầm ấp hơn. Khi nghe quan điểm của anh về việc như vậy, em thật sự rất lo sợ, cứ mỗi lần chúng em nói đến chuyện này là cả hai lại tranh luận gay gắt.
Em rất yêu anh ấy và lúc nào cũng chỉ muốn tiến tới hôn nhân cùng anh, nhưng khi nghe chính anh nói lên quan điểm như vậy, em thật sự rất buồn. Là người con gái sắp sửa bước vào thời kỳ hôn nhân, đứng trước vấn đề này và nhận được những quan điểm trái chiều của bố mẹ và người yêu, em thật sự rất lo lắng và băn khoăn.
Liệu vấn đề em gặp phải có phải là vấn đề đáng lo ngại trong hôn nhân? Xin bạn đọc cho em lời khuyên, em cảm ơn rất nhiều.
Theo VNE
Yêu chồng nhưng vẫn thích ngoại tình
Không phải vì tôi là người đàn bà hư hỏng, lăng loàn hay là loại không ra gì, chỉ là tôi muốn mình được sống thực với đời sống của mình, muốn được làm người đàn bà thực sự.
Nhưng tôi yêu chồng và cũng chưa bao giờ nghĩ tới việc sẽ bỏ anh, chạy theo một người đàn ông khác.
Tôi yêu chồng, và đó là người đàn ông tôi chọn để sống trọn đời. Mối tình đầu đầy thơ mộng và cũng có một kết quả tốt đẹp là cuộc hôn nhân này. Nhưng, những ngày tháng làm vợ chồng, tôi mới biết, anh chính là người không thể nào khiến tôi cảm thấy vui vẻ, hạnh phúc. Vì anh không thể mang đến cho tôi những cảm xúc của một người đàn bà thực thụ.
Cái gì anh cũng quan tâm và chiều chuộng tôi, chỉ có một điều anh khó lòng đáp ứng được, đó là chuyện gối chăn. Hàng ngày anh đi làm về muộn, tôi về sớm và cơm nước. Ăn cơm xong anh chỉ lăn ra ngủ, có ngủ cùng vợ, vui vẻ với vợ thì cũng qua loa, để cho vợ chủ động, thích làm gì thì làm. Nhìn người chồng như khúc gỗ mà tôi chán nản vô cùng. Tưởng anh có bồ nhưng không, sau rất nhiều lần theo chân anh, tôi không thấy dấu hiệu gì của sự phản bội cả.
Có hôm anh về nhà trong tình trạng đầy men rượu, nghĩ còn có thể có phút giây mặn nồng, nhưng khi đó anh đã kiệt sức, chẳng thể nào gì được nữa. Nằm bên cạnh anh chỉ nghe ngáy ngáy, chẳng có hứng thú và tình cảm chút nào.
Cái gì anh cũng quan tâm và chiều chuộng tôi, chỉ có một điều anh khó lòng đáp ứng được, đó là chuyện gối chăn. (ảnh minh họa)
Dù yêu và thương anh phải vất vả làm việc, nhưng chuyện không được đáp ứng chăn gối gây cho tôi nhiều ức chế. Tôi cảm thấy mệt mỏi, chán nản và thật sự, thèm cảm giác được một người đàn ông vuốt ve và chiều chuộng biết bao.
Trước ánh mắt đầy cám dỗ của đồng nghiệp, tôi đã không cưỡng lại được. Và nhiều lần hẹn hò, chúng tôi đã ngoại tình lén lút. Tôi không còn biết mình đang làm gì nữa, vì thật sự người đàn ông ấy cho tôi những cảm xúc khác lạ mà trước giờ, khi ở bên chồng, tôi chưa hề có được.
Tôi đã ngã vào lòng người ta, cả hai đều hiểu, đây chỉ là mối quan hệ cặp bồ, không hơn không kém. Chúng tôi cùng thỏa mãn cho nhau những ham muốn cá nhân, và chỉ dừng lại ở đó, cũng không ai có ý định từ bỏ gia đình mình.
Tôi vẫn yêu thương và chăm sóc chồng. Với chuyện gối chăn không thể hòa hợp, cũng không thể cảm thấy thoải mái, tôi chỉ coi đó là khiếm khuyết của chồng mà thôi. Còn tôi không chê bai gì anh, vẫn yêu thương trọn vẹn, mong anh có thể cố gắng vun đắp cho gia đình.
Nếu có một ngày anh biết chuyện, hi vọng anh sẽ hiểu và thông cảm cho tôi!
Theo VNE
Sống ở Hà Nội, chắc cả đời đi thuê nhà Sau giờ tan tầm, tôi lập tức đứng dậy về mà không dám làm thêm gì cả. Vì chỉ cần muộn 5 phút thôi là đường đã đông nghịt, người đổ ra đường tràn lan. Ở Hà Nội tôi quá khổ rồi Mỗi lần nghĩ tới cuộc sống ở quê nhà yên ả, nhẹ nhàng, thanh tịnh, tôi lại thèm được cảm giác...