Lỡ mang bầu khi ôn thi đại học
Đầu xuân 2004, có nhiều đợt rét muộn và rét hại. Nhiều đêm tôi phải để Nghĩa ngủ chung giường, chung chăn cho đỡ rét. Đây chính là điều sai lầm đáng tiếc, tai hại đối với tôi. Sau những lần đụng chạm của người khác giới vào da thịt, tôi không thể nào kiềm chế được mình…
Năm học 2002 – 2003, sau khi học xong chương trình lớp 12 và thi tốt nghiệp, tôi và Nghĩa (1) rủ nhau khăn gói lên đường về Hà Nội ôn thi vào đại học. Tôi và Nghĩa có nhiều điểm trùng hợp, tương đồng: Là bạn đồng học suốt 3 năm cuối phổ thông, là đồng hương.
Để tiện việc đi lại đến lò luyện thi, chúng tôi đã ở tạm chung phòng…
Trong năm học lớp 12, Nghĩa có nhiều mối liên hệ thân thiết với tôi, đã mấy lần đến gia đình tôi chơi thăm, quan tâm săn sóc tôi, mấy lần biên thư cho tôi, nhưng tôi vẫn im lặng.
Điều căn bản là hai chúng tôi đều có chung một mục đích ước mơ thi vào đại học, nói chung là trong năm cuối Nghĩa đã để lại trong tôi nhiều mối thiện cảm đầu đời.
Về Hà Nội, tôi và Nghĩa khác giới, nên phải thuê 2 phòng trọ khác nhau, nhưng chung một nhà. Tuy có tốn kém, nào là tiền nhà trọ, tiền học, tiền ăn… Bố mẹ tôi ở miền núi nghèo nên tiền hàng tháng gửi cho cũng có phần eo hẹp, nhưng cũng phải bấm bụng mà chi.
Tuy là đi ôn thi, nhưng chúng tôi được ở bên nhau nên rất vui. Cứ chiều thứ Bảy hoặc Chủ nhật, chúng tôi lại rủ nhau ra công viên, ra hồ ngắm cảnh hoặc những đêm trăng hai đứa chúng tôi sóng bước bên nhau trò chuyện rất thân mật.
Năm ấy, sau khi dự thi, Nghĩa đỗ đại học. Còn tôi hỏng thi vì thiếu 1,5 điểm. Mà tôi lại không ghi nguyện vọng 2 và 3 nên không được quyền làm đơn xét tuyển. Hơn nữa, tôi lại có một ý nghĩ ngây thơ rằng: Tôi muốn hai đứa được cùng nhau học một lớp, nếu đỗ, sau khi tốt nghiệp ra trường lại được điều về công tác một nơi.
Nhưng sự đời không chiều theo ý muốn. Tôi phải về quê nghỉ, để năm sau đi ôn thi tiếp. Chia tay nhau, tôi buồn vô hạn. Nghĩa ra sức an ủi, động viên, khuyến khích tôi như tiếp thêm cho tôi nguồn sức mạnh và niềm tin tưởng vào tương lai.
“Tâm cứ yên tâm về quê sống vui vẻ lạc quan, vô tư, tự ôn, sang năm lại về đây ôn tiếp, thi thế nào cũng đỗ. Có mình làm hậu thuẫn kia mà. Chúng mình lại được ở gần nhau, yên tâm chứ!”.
Video đang HOT
Tôi đành cắn răng về quê, trong lòng ngổn ngang mâu thuẫn, nuối tiếc và lo lắng.
Sau Tết năm 2004, tôi lại khăn gói lên đường đến chỗ Nghĩa đang trọ học. Gặp lại tôi, Nghĩa mừng lắm. Nghĩa giúp tôi tìm thuê nhà trọ, tìm cho tôi lò luyện thi chất lượng, với các thầy giáo dạy có tiếng. Nhưng đến đây thì xảy ra một điều mâu thuẫn: Được lò luyện thi như ý thì nhà trọ lại quá xa và ngược lại, việc đi lại không có phương tiện nên rất bất lợi.
Nghĩa bàn với tôi : “Hay là Tâm về ở tạm chung phòng trọ với mình rồi sẽ tìm sau”. Đang trong lúc khó khăn, lại chưa suy nghĩ thấu đáo, tôi đồng ý.
Những ngày đầu sống bên nhau, chúng tôi khá vui vẻ, thân mật nhưng cũng có nhiều bất tiện trong sinh hoạt, vệ sinh cá nhân. Song do sẵn có cảm tình với nhau, nên tôi cũng quen dần và cho qua.
Đầu xuân 2004, có nhiều đợt rét muộn và rét hại. Nhiều đêm tôi phải để Nghĩa ngủ chung giường, chung chăn cho đỡ rét. Đây chính là điều sai lầm đáng tiếc, tai hại đối với tôi.
Sau những lần đụng chạm của người khác giới vào da thịt, tôi không thể nào kiềm chế được mình. Và đời con gái của tôi đã chấm dứt vào một đêm.
Sau hơn 1 tháng, tôi thấy trong người khang khác, tôi lo lắng lắm. Tôi nói chuyện này với Nghĩa thì Nghĩa lại bảo : “Làm sao chuyện ấy xảy ra được? Vì Nghĩa đã nhiều lần kế hoạch hóa rồi”.
“Chỉ kế hoạch được một lần nhưng lần khác thì sao” – Tôi phản đối. Nghĩa im lặng, đăm chiêu. Đã mấy lần tôi rủ Nghĩa đến bệnh viện nhờ can thiệp nhưng Nghĩa lấy lý do bận học, cộng với tính nhút nhát của Nghĩa nên gần như Nghĩa ngầm từ chối tôi. Bụng tôi ngày càng to ra. Tôi lo lắng, dằn vặt và tự trách mình đã nhẹ dạ, cả tin để xảy ra nông nỗi này.
Mọi dự định của tôi bị đổ bể, mọi kế hoạch cho tương lai tan thành mây khói. Tôi đành ôm cái bụng ấy về quê và chắc rằng sẽ phải chịu mọi sự lườm nguýt, mọi tai tiếng của người đời, và phải chịu búa rìu của dư luận.
Dẫu biết vậy, nhưng tôi không có phương sách nào khác. Về nhà, đã hơn một lần tôi tìm đến một bệnh viện tư nhờ can thiệp, nhưng họ không làm được vì thai đã quá to.
Tôi đành để sinh vậy. Tôi có ý định “vượt cạn” một mình. Nhưng mẹ tôi, mặc dù tôi đã can ngăn, bà vẫn khăng khăng tìm đến nhà Nghĩa, để thông báo về việc tôi có thai, ngầm như khẳng định trách nhiệm của nhà trai đối với tôi.
Cũng may, mẹ Nghĩa là một giáo viên, một phụ nữ nhân hậu, đã đứng ra nhận trách nhiệm này. Bà bảo mẹ tôi cứ để tôi sinh cho mẹ tròn con vuông, bà sẽ hỏi lại thông tin từ con trai mình rồi sẽ đến đón cả hai mẹ con tôi về chăm sóc. Sau nữa là sửa cái lễ thông báo với bà con xóm làng.
Bây giờ tôi đã trở thành dâu con chính thức của gia đình nhà Nghĩa. Bà rất quý tôi và cả cháu đích tôn. Song tôi vẫn phân vân ước muốn một điều của cái thời con gái: Tôi vẫn muốn đi thi đại học để kiếm lấy một nghề. Song hoàn cảnh tôi đang nuôi con nhỏ mà Nghĩa đang tiếp tục học.
Vậy tôi phải làm thế nào để thực hiện nguyện vọng và ước mơ này. Rất mong Diễn đàn cho ý kiến giúp đỡ…
Thác Bà, 11/2006
Tên nhân vật đã được thay đổi.
Theo VNE
Ngã ngửa con gái hẹn hò với sếp của bố
Cả đời tôi chưa bao giờ nghĩ mình sẽ rơi vào tình trạng khó xử như bây giờ.
Tôi năm nay đã ngoài 40, có 2 đứa con gái, một đứa năm thứ 2 đại học, một đứa mới vào cấp 2. Cả đời tôi cố gắng phấn đấu vì vợ vì con, những mong cho vợ con có một cuộc sống tốt đẹp, no đủ.
Cách đây gần 1 năm, cơ quan tôi có sếp mới về. Sếp này vẫn còn trẻ, khoảng ngoài 35. Thật ra lúc đầu tôi cũng hơi có ác cảm với vị sếp này bởi phong cách làm việc rất khác với sếp cũ và đã li dị vợ. Nhưng qua quá trình làm việc, tiếp xúc, tôi dần thực sự khâm phục anh ta bởi tài năng, sự chín chắn, trưởng thành và sự quan tâm anh ta dành cho các nhân viên cấp dưới.
Tết vừa rồi, tôi có mời sếp về ăn cơm với gia đình tôi. Mọi chuyện cũng không có gì để nói nếu như cách đây mấy ngày, tôi không tình cờ phát hiện ra một việc mà tôi không bao giờ ngờ tới, đứa con gái đầu của tôi và sếp đang bí mật hẹn hò với nhau.
Hôm đó tôi đang làm việc tại nhà thì laptop của tôi gặp trục trặc, tôi đành phải sang phòng con gái mượn máy của nó dùng tạm. Trong lúc sử dụng tôi vô tình nhìn thấy những bức ảnh thân mật giữa con gái và vị sếp đáng kính kia. Lúc đó tôi thật sự bị sốc. Tôi hoàn toàn không ngờ rằng chuyện này lại xảy ra. Con gái tôi thấy bố nhìn chằm chằm vào những bức ảnh, biết là không giấu được nữa, nó đành kể hết mọi chuyện.
Nó bảo rằng ngay từ lần đầu gặp mặt hôm sếp về nhà tôi ăn cơm, nó đã có cảm tình và quý mến. Sau lần đó, nó đã tìm mọi cách để có thể gặp, nói chuyện và tiếp xúc với sếp của tôi. Nghe nó kể, tôi mới giật mình nhớ lại. Thảo nào dạo đó, nó rất hay dò hỏi tôi về chuyện của ông sếp. Nào là sếp ở cơ quan như thế nào? Đối xử với nhân viên ra sao? Đã có vợ con chưa. Lúc đó tôi cũng vô tâm, không để ý, cứ nghĩ rằng do con gái quan tâm đến bố nên mới hỏi chuyện như vậy.
Con gái nói thẳng với tôi là nó thực sự yêu sếp của tôi và tính đến chuyện lâu dài (Ảnh minh họa)
Rồi nó còn bảo tôi tạo điều kiện cho nó đến cơ quan tôi thực tập dần. Tôi nghĩ làm quen dần với công việc sẽ rất tốt cho nó sau khi ra trường nên cũng đồng ý. Sếp tôi vẫn còn trẻ, lại có thời gian sống, làm việc ở nước ngoài nên có phong cách rất thoáng, rất thích những người năng động, linh hoạt. Vì thế khi tôi đề cập đến chuyện con gái muốn xin thực tập ở cơ quan, sếp liền đồng ý.
Hàng ngày, ngoài giờ học ở trường, con gái tôi đều đến cơ quan tôi, tập làm quen dần với công việc. Sếp tôi có vẻ rất quý con bé, tạo mọi điều kiện thuận lợi cho nó làm quen với công việc. Lúc đó tôi cũng không nghĩ gì nhiều, chỉ thấy tự hào về con gái. Ai mà ngờ...
Giờ ngồi nghĩ lại, quả thật sau đó một thời gian, vị sếp đáng kính của tôi có những biểu hiện rất lạ, thường tránh gặp mặt tôi, khi gặp lại có chút gì đó ngượng ngùng, bối rối, giống như người có chuyện rất muốn nói ra nhưng không biết nói thế nào. Tôi cũng thấy hơi lạ, nhưng rồi công việc cuốn tôi đi nên tôi cũng xao nhãng không để ý đến nữa.
Con gái tôi thì ngày càng vui vẻ, xinh tươi. Nhiều lúc thấy thế, tôi bật cười trêu hỏi: "Con gái bố đang phải lòng ai hay sao mà yêu đời thế". Nó chỉ đỏ bừng mặt, cười thẹn thùng. Tôi đoán đến 99,9% là nó đang yêu rồi, nhưng tôi hoàn toàn không ngờ được, đối tượng của đứa con gái quý báu lại là sếp ở cơ quan tôi.
Con gái nói thẳng với tôi là nó thực sự yêu sếp của tôi và tính đến chuyện lâu dài sau này. Cả hai cũng đã có mối quan hệ chăn gối. Còn tôi thì không muốn như vậy. Anh ta hơn tuổi con gái tôi rất nhiều, đã có một đời vợ, lại còn là sếp của tôi. Tôi biết tính con gái, đã quyết tâm làm cái gì là nó phải làm cho bằng được. Dù tôi có khuyên nó nên từ bỏ, chấm dứt mọi chuyện với anh ta thì nó cũng nhất quyết không đồng ý.
Hiện tại thì sếp của tôi đang đi công tác, một tuần nữa mới về. Kiểu gì tôi cũng phải đối mặt, nói chuyện rõ ràng về vấn đề này với anh ta. Nhưng tôi đang rất hoang mang, khó xử vì dù sao anh ta cũng là sếp của tôi. Tôi thực sự không biết phải giải quyết như thế nào cho trọn vẹn đôi đường đây?
Theo VNE
Chồng tôi và người tình đã bị quả báo Khi phan bôi tôi đi theo ngươi khac, anh đâu nghi minh co ngay nay... Tôi đa tưng la môt ngươi vơ hanh phuc. Chung tôi cươi nhau ngay khi hai đưa mơi ra trương. Ngay đo cach nay 18 năm. Khi đo cuôc sông con rât kho khăn. Tôi nhơ khi mang thai đưa con đâu, môt bưa trưa no, tôi đang...