Lo lắng trước thói quen ‘yêu đương’ kỳ lạ của vợ
Chưa cưới, Hạnh chỉ thích ‘yêu’ chớp nhoáng nên việc không cởi hết đồ là bình thường. Nhưng khi đã là vợ chồng mà cô ấy cứ nhất quyết làm thế thì tôi thấy lạ.
Tôi khẳng định mình không phải trai ngoan và tôi lấy Hạnh vì cũng biết cô ấy không phải gái ngoan truyền kỳ như người ta vẫn thích.
Bản thân tôi đã đi du học và làm việc ở nước ngoài khoảng 4 năm nữa mới về nước, nên việc quan hệ trước hôn nhân và có nhiều bạn tình với tôi không phải chuyện quá lạ lùng.
Tuy nhiên, tôi khẳng định là từ khi yêu Hạnh và kết hôn đến giờ, tôi không cho phép mình quan hệ theo cảm hứng như trước nữa. Thực sự ở tuổi gần 40 này tôi cũng mong có gia đình hạnh phúc và sớm có con cái như tất cả mọi người.
Nhưng thú thật là càng ngày Hạnh càng làm cho tôi bối rối với sở thích quan hệ khá kỳ lạ. Cô ấy chỉ có cảm hứng quan hệ khi mặc đầy đủ quần áo, kể cả giày. Tất nhiên, tôi biết nhiều người cũng sử dụng trang phục hay giầy cao gót để tạo cảm giác mới lạ khi đang quan hệ 3x nhưng với Hạnh, chỉ có làm như thế mới khiến cô ấy có hứng thú thì đó lại là hai việc hoàn toàn khác nhau.
Mới đầu, lúc chưa cưới nhau, Hạnh chỉ thích ‘yêu’ chớp nhoáng nên việc không cởi bỏ đồ trên người là chuyện đương nhiên. Nhưng sau này, khi đã đường hoàng là vợ chồng mà cô ấy cứ nhất quyết làm thế thì tôi thấy lạ vô cùng. Thậm chí, đôi lúc tôi đã tỏ thái độ vùng vằng nhưng Hạnh chỉ khóc và bỏ sang phòng riêng nằm. Đến nước này thì tôi cũng chịu, không biết lý do của cô ấy là gì.
Ảnh minh họa
Video đang HOT
Tôi có đi nhờ chuyên gia tư vấn tâm lý giúp đỡ, đó là một thác sĩ khá nổi tiếng về chuyện vợ chồng. Chị này đưa ra rất nhiều câu hỏi và tôi trả lời rất thật. Đầu tiên là vợ tôi có tự ti về cơ thể không? Tôi cũng trả lời là không, vì cô ấy còn tự hào nữa là khác. Phải nói qua để mọi người hiểu là vợ tôi có gương mặt đẹp và cơ thể khá hoàn hảo.
Cô ấy cao 1,65m, nặng 52kg, các vòng đẹp hơn người mẫu bikini ấy chứ. Duy chỉ có điều da cô ấy hơi ngăm ngăm chứ không được sáng. Nhưng tôi khẳng định là cô ấy và cả tôi đều không phải là người ham da trắng, chúng tôi đồng quan điểm là da nâu mới tuyệt nhất, vậy chẳng có lý do nào để cô ấy ăn mặc ‘kín như bưng’ chỉ vì mặc cảm với làn da ‘gái đảo’ của mình.
Thêm câu hỏi nữa là vợ tôi đã bao giờ ‘bị lạm dụng tình dục chưa?’. Chuyện này thì tôi không rõ nhưng cũng không bao giờ dám hỏi. Hay là cô ấy đã từng bị ai đó làm ‘chuyện đó’ ngoài ý muốn rồi đâm sợ hãi, luôn phải bọc mình vào thứ đồ gì đó để cảm thấy an toàn?
Dĩ nhiên, việc quan hệ vợ chồng của chúng tôi cũng khá đều đặn, vì cô ấy luôn mặc những bộ đồ khá thoải mái cho ‘chuyện ấy’ nhưng là đàn ông, tôi vẫn thích được chiêm ngưỡng vợ mình hoàn toàn.
Còn một việc nữa cũng khá quan trọng đó là chúng tôi đã kết hôn được hơn 1 năm nhưng vẫn chưa có tin mừng. Tôi biết việc quan hệ mà vẫn mặc đồ về mặt khoa học mà nói thì không gây cản trở cho chuyện có em bé nhưng rất có thể, nó khiến tâm lý tôi, hoặc vợ không thấy thoải mái và khó đạt được cảm hứng đủ để thăng hoa và sản sinh.
Thực lòng, tôi yêu Hạnh và rất mong cùng cô ấy có những đứa trẻ đáng yêu nhưng với thể hiện bướng bỉnh của cô ấy hiện giờ thì tôi cũng hết cách…
Tôi đang nghĩ đến việc có thể mình và Hạnh sẽ phải ai đi đường nấy. Vì tôi không thể cả đời quan hệ với người phụ nữ như tủ quần áo di động được, còn Hạnh, có thể cũng vì tôi mà cô ấy không tìm được người đàn ông có sở thích bận đồ giống mình.
Nhưng chẳng lẽ, khi ra tòa thẩm phán hỏi lý do ly hôn lại bảo rằng ‘vì cô ấy không chịu cởi quần áo khi lên giường’, ai người ta sẽ tin tôi cơ chứ?
Đúng là tình thế tiến thoái lưỡng nan, tôi chẳng biết phải làm sao cho đúng nữa…
Theo Đất Việt
Những thói quen bào mòn hôn nhân
Với những cặp đôi mang đầy đủ các thói quen sau, hôn nhân hạnh phúc có thể sẽ được tính bằng tháng, bằng ngày chứ nói gì đến mơ ước "cho tới ngày đầu bạc răng long".
ảnh minh họa
Nói xấu sau lưng
Phụ nữ rất dễ rơi vào lỗi này khi những người xung quanh cũng có thói quen nói xấu. Giữa một đám phụ nữ hùa nhau kể tội chồng, bạn có thể thấy việc bàn tán "cậu tưởng chồng cậu thế đã là tệ à, chồng mình ấy..." là bình thường, nhưng thực tế, nói xấu bạn đời chứng tỏ bạn thiếu tôn trọng người ấy. Chưa kể, những suy nghĩ tiêu cực góp phần đẩy bạn đến chỉ trích, phê phán và bất mãn với bạn đời nhiều hơn.
So sánh vợ/chồng mình với vợ/chồng người
Chẳng có ai hội tụ được tất cả những đặc điểm mà chúng ta mong muốn. Bạn đời của bạn có thể được mặt này nhưng khuyết thiếu mặt kia, và "bạn đời của cô bạn thân của bạn" cũng thế. Đừng bao giờ so sánh. Nhớ rằng, "cỏ nhà bên luôn xanh hơn", ông chồng "cám" của bạn biết đâu lại là "vàng" trong mắt các cô gái khác thì sao.
Không chịu đặt mình vào địa vị đối phương
Phụ nữ, nhờ những khác biệt về thần kinh và sinh học, tỏ ra dễ thông cảm, thấu hiểu hơn rất nhiều. Đàn ông thì luôn gặp khó khăn trong kỹ năng "tiếp nhận ảnh hưởng", họ thiếu khả năng hiểu những kỳ vọng của nửa kia. Và khi đàn ông không đặt mình vào địa vị vợ để hiểu, thì hôn nhân có đến 81% thất bại, nghiên cứu từ viện nghiên cứu Gottman. Bởi thế, để có hôn nhân vững bền, cả đôi bên đều cần cố gắng đặt mình vào địa vị người kia.
Không biết khi nào thì nên ngừng tranh cãi
Một cuộc tranh cãi leo thang rất dễ dẫn bạn đến mất kiểm soát. Khi nhịp tim tăng đến hơn 100 nhịp/phút và bạn bắt đầu thấy mình la hét, khóc lóc, nói những lời đầu óc không tự chủ được thì đó chính xác là lúc nên dừng. Mọi lời nói sỉ nhục đối phương sau đó đều có sức sát thương ghê gớm và gây hậu quả về sau.
Luôn làm ra vẻ hạnh phúc
Ngay cả khi bạn cố gắng tỏ ra điềm tĩnh, các dấu hiệu cơ thể cũng sẽ phản bội bạn. Đừng cố khoác vẻ mặt cổ điển với nụ cười giả tạo và khuôn mặt cứng đờ, chỉ để tỏ ra mình hạnh phúc dù trong lòng không thấy thế. Thả lỏng, sống thật với cảm xúc của mình và tìm cách giải quyết nguyên nhân những cảm xúc tiêu cực mới là bí quyết đưa bạn đến hôn nhân vững bền.
Theo VNE
Mất chồng vì thói quen sống tầm gửi Đàn bà, dù chồng làm ra lắm tiền thì cũng phải có một công việc mà làm. Chí ít, để không phải rơi vào cảnh ngồi xó bếp, ai nói gì cũng dạ, ai bảo gì cũng vâng! Đó là bài học mà tôi rút ra... Phụ nữ ngoan hiền không có nghĩa là phụ thuộc. Rốt cục, tôi mất chồng vào tay...