Lo lắng không biết con của chồng hay đồng nghiệp
Không phải tôi lẳng lơ, mà hoàn toàn trong tình huống trớ trêu, ngoài ý muốn.
Không phải tôi lẳng lơ mà hoàn toàn trong tình huống trớ trêu ngoài ý muốn
Vợ chồng tôi mới cưới được 2 tháng, định kế hoạch nửa năm để hưởng cuộc sống của vợ chồng son. Nhưng bố mẹ giục ghê quá nên quyết định sinh con luôn.
Ngày biết tin tôi mang hai, hai vợ chồng như vỡ òa trong niềm hạnh phúc sắp được làm cha làm mẹ. Chồng tíu tít gọi điện khoe với tất cả bạn bè, người thân. Nhưng niềm vui chưa được bao lâu thì tôi lại dấy lên nỗi lo lắng. Không biết đứa bé trong bụng tôi có phải là con anh không, hay con của đồng nghiệp? Không phải tôi lẳng lơ, mà hoàn toàn trong tình huống trớ trêu, ngoài ý muốn.
Cách đây hơn 1 tháng, công ty tôi tổ chức kỷ niệm 15 năm thành lập công ty nên có mở tiệc vào buổi tối. Đúng vào hôm đó chồng tôi phải về quê gấp vì ông chú họ mới mất. Đáng ra 2 vợ chồng đi dự tiệc cùng nhau nhưng có việc đột xuất như vậy nên tôi phải đi 1 mình.
Hôm đó ai đi cũng có đôi có cặp, vì ai cũng rủ người yêu, chồng con đi cùng, chỉ có tôi và Long- đồng nghiệp nam làm cùng phòng là đi 1 mình. Anh chàng này nổi tiếng với tính trăng hoa. Đồng nghiệp nữ nào anh ta cũng trêu ghẹo, nói những lời ỡm ờ. Nghe nói anh ta trải qua nhiều mối tình rồi nhưng chưa có cuộc tình nào vào “chung kết” vì anh ta chưa có tư tưởng lập gia đình.
Hằng ngày trên công ty, dù biết tôi có chồng nhưng anh ta vẫn buông lời tán tỉnh, chọc ghẹo tôi. Tôi không thích những lời tán tỉnh của anh nên chỉ cười trừ hoặc xem như không nghe thấy.
Tan bữa tiệc, tôi thấy đầu óc mình như quay cuồng, đi không vững nữa. Tôi định gọi đứa em đến đón thì Long đề nghị đưa tôi về.
Tôi đi loạng choạng, bước không vững, không định hình nổi mình đang đi đâu nữa. Đến nửa đêm, tôi tỉnh dậy thì thấy Long nằm bên, tôi bừng tỉnh và bàng hoàng nhận ra mình đã lên giường cùng Long. Thì ra trong lúc tôi không biết gì, anh ta đã đưa tôi về nhà trọ của anh ta và lợi dụng tôi. Tôi nhục nhã ê chề khi biết mình bị cưỡng bức.
Video đang HOT
Thì ra trong lúc tôi không biết gì, anh ta đã đưa tôi về nhà trọ của anh ta và lợi dung
Tôi khóc tức tưởi vùng chạy khỏi nhà anh ta. Sau hôm ấy, chồng tôi về tôi không dám nói chuyện này cho anh biết. Tôi sợ anh nghĩ sai về tôi. Tôi tự bao biện cho mình rằng dù sao chuyện này cũng ngoài ý muốn, tôi vẫn một lòng một dạ với anh.
Thế nhưng đúng là cây muốn lặng mà gió chẳng đừng. Đáng ra sau buổi tối đáng xấu hổ ấy, Long phải biết ăn năn nhưng ngược lại, anh ta càng trơ tráo và buông những lời tán tỉnh tôi mạnh bạo hơn.
Anh ta thỉnh thoảng nhắn tin hoặc nói nhỏ với tôi những câu đại loại như: “Em là gái có chồng rồi nhưng cũng rất tuyệt đấy” hoặc: “Em mang lại cho anh cảm giác lạ, giờ anh vẫn thấy hạnh phúc”.
Tôi nghiêm túc đề nghị anh ta chấm dứt chuyện này và quên chuyện đáng hổ thẹn đó đi. Nhưng anh ta còn không buông tha cho tôi, còn nói thêm: “Anh nói thật mà, quả thực em rất tuyệt”.
Tôi giận tím mặt, luôn tránh mặt anh ta. Từ hôm đó tôi luôn trong nỗi lo sợ rằng với một kẻ đốn mạt như anh ta, kiểu gì cũng có ngày chồng tôi biết.
Tôi hoang mang khi không biết đứa con trong bụng mình là của anh hay của Long
Giống như trò đùa của số phận, giờ tôi lại mang bầu. Tôi không biết đứa con trong bụng tôi là con ai. Buổi tối hôm đó và ngày vợ chồng tôi gần gũi nhau lại gần nhau nên tôi không xác định được đứa con là con ai.
Giờ tôi vô cùng lo lắng, không biết nên làm như thế nào. Liệu tôi nói chuyện tôi bị cưỡng bức với chồng, chồng tôi có tin không hay chồng tôi lại nghĩ tôi lẳng lơ, cũng liếc mắt đưa tình với anh ta nên mới có chuyện đó xảy ra? Mà nếu giấu chồng tôi chuyện này, tôi sợ mình sẽ sống trong nỗi lo âu thấp thỏm 1 ngày chuyện bị bại lộ, lo sợ đứa con không phải của chồng.
Còn việc tự đi phá thai thì tôi không đủ can đảm làm chuyện ấy, nếu đi phá thì tôi ăn nói thế nào với chồng? Hay tôi đứng ra tố cáo Long có hành vi cưỡng bức tôi đến có con như bây giờ. Khi đó là tôi bị Long cưỡng bức. Lòng tôi giờ rối như tơ vò, không biết phải làm sao cho đúng.
Theo Afamily
Tôi gặp lại người cũ trong tình huống trớ trêu
Tôi đăng ký khám thai định kỳ ở một bệnh viện chuyên khoa. Ai chửa, đẻ cũng muốn vào bệnh viện này do có nhiều bác sĩ giỏi và trang thiết bị hiện đại.
Minh họa: Internet
Khi cái thai ở tháng thứ 3, đến khám lần đầu tiên tại bệnh viện này, tôi giật mình nhận ra Hùng và đã sống lại ký ức 10 năm trước. Hùng khi ấy là sinh viên năm cuối cùng trường đại học Y. Còn tôi lúc đó đang học năm thứ 2 trường ĐH Ngoại thương. Ngay phút đầu, Hùng đã gây cho tôi ấn tượng về một chàng trai thông minh, nhanh nhẹn, nói năng lưu loát và đặc biệt rất nhiệt tình với tôi. Anh ta nói nhà ở quận Tây Hồ.
Còn gia đình tôi ở một huyện miền núi tỉnh Thanh Hóa. Từ nhà tôi ra tới thành phố cũng phải tới gần 100km. Lúc đầu, tôi mặc cảm về thân phận nghèo khó của mình, còn anh ta, nghe nói có bố mẹ làm khá to, hình như là giám đốc ở một sở nào đó tại Hà Nội. Vậy nên tôi đã ngần ngại khi nhận lời yêu. Nhưng anh ta nói rằng do tôi xinh đẹp nên có giá trị hơn mọi yếu tố khác. Điều đó khiến tôi tự tin để lao vào tình yêu.
Lần đầu tiên yêu, tôi háo hức, hết mình. Hùng đã vẽ ra một tương lai khiến tôi rất tin và cảm thấy vô cùng hạnh phúc. Đó là một đám cưới linh đình sau khi tôi tốt nghiệp đại học. Anh ta nói rằng có ông bố sẽ lo được cho cả 2 chúng tôi làm việc ở những cơ quan như ý tại Hà Nội.
Mùa hè năm đầu tiên chúng tôi yêu nhau, Hùng đưa tôi lên nghỉ mát ở Tam Đảo. Tại đây, tôi đã trao cái quý giá nhất của một đời con gái cho anh. Tôi nhớ đó là những ngày "an toàn". Vậy mà sau đó tôi vẫn có thai.
Tôi vừa mừng, vừa lo vì khi ấy, mới chỉ vừa học xong năm thứ 2, còn 2 năm nữa mới ra trường. Việc học hành sẽ dở dang. Không biết ý Hùng thế nào chứ tôi muốn cứ cưới nhau rồi sinh con, học tiếp sau cũng được, thậm chí bỏ giữa chừng cũng chẳng sao. Với tôi, chồng con như ý, tổ ấm hạnh phúc mới quan trọng, là trên hết. Tôi chẳng mấy tha thiết với công danh, địa vị nếu ảnh hưởng đến hạnh phúc.
Tôi nghĩ Hùng cũng sẽ vui sướng khi biết tôi có thai. Nhưng thật lạ, lúc tôi báo tin qua điện thoại, anh ta rất hờ hững, chỉ hỏi vẻn vẹn một câu: "Em thử chính xác chưa?". Tôi nói đã thử 2 lần, đều cho kết quả giống nhau và trong người thấy mệt mỏi, luôn buồn nôn. Khi tôi hỏi : " Ý anh thế nào?" Tôi chờ đợi Hùng sẽ hẹn gặp để bàn bạc kỹ mọi việc, có thể thu xếp cưới sớm để đón đứa con ra đời.
Nhưng anh ta không hẹn gặp, chỉ nói: "- Theo anh, em nên xử lý đi, vì để sẽ trở ngại đến việc học hành, còn những 2 năm nữa mới tốt nghiệp". Tôi nói muốn xúc tiến đám cưới ngay để đẻ, vì hủy cái thai, nhất lại đứa con đầu lòng, có điều gì đó như là vô phúc. Nhưng Hùng vẫn không thay đổi: " - Vậy thì tùy em thôi. Còn cưới lúc này thì không thể được. Sắp tới anh phải đi thực tập, không thể...". Nói xong, Hùng chủ động ngắt máy trước.
Đó là lần trao đổi, điện thoại cuối cùng. Sau lần ấy, Hùng không gặp lại, cũng chẳng một lần điện thoại cho tôi. Một vài lần sau đó, tôi chủ động gọi nhưng anh ta đã thay số khác. Tôi hoàn toàn nghĩ rằng Hùng đã "bỏ của chạy lấy người", không còn mảy may chút hy vọng nào. Và anh ta biệt vô âm tín cho đến tận vừa rồi, nghĩa là sau đúng 10 năm. Những người bạn biết mối tình của tôi đều tỏ ra hết sức phẫn nộ. Họ sẵn sàng tìm bằng được Hùng để bắt anh ta phải có trách nhiệm.
Nhưng nghĩ kẻ bất lương đã cố tình chối bỏ giọt máu của mình thì có bắt anh ta làm tròn bổn phận cũng chẳng để làm gì, bởi như vậy cũng không thể hạnh phúc, trước sau họ cũng sẽ lại phản bội mình. Vả lại, từ chỗ rất yêu, tôi đã chỉ còn thấy hận và khinh bỉ Hùng. Tôi ghê tởm loại đàn ông tráo trở, trắng trợn rũ bỏ trách nhiệm. Vì thế mà đã nói với các bạn không nên làm bất cứ điều gì. Kẻ ấy sẽ không thể gặp tốt đẹp trong cuộc sống. Ta tha bổng nhưng sẽ có lúc họ bị trừng trị. Gieo gió ắt gặt bão.
Khi cái thai bắt đầu nổi rõ, tôi đã chủ động xin nghỉ học. Biết về nhà sẽ bị bố mẹ mắng chửi thậm tệ, thậm chí đuổi đi vì các cụ rất nặng nề chuyện phụ nữ không chồng mà chửa, tôi đã sang gặp nhà sư chủ trì một chùa ở vùng ven Hà Nội. Tôi đã gặp sư, kể ngọn ngành tất cả. Đúng như mong muốn, tôi được sư che chở, đùm bọc. Sau đó, tôi sinh nở an toàn. Đến khi cháu bé lẫm chẫm biết đi, tôi quyết định bế con về Thanh Hóa gặp bố mẹ.
Tôi tin rằng thấy đứa cháu trai khôi ngô, khỏe mạnh, lại nghe tôi kể được nhà chùa che chở, bố mẹ tôi sẽ thương chứ không hắt hủi. Tôi đã đoán chính xác. Phút gặp lại con gái và nhìn thấy đứa cháu ngọai, bố mẹ tôi đều khóc và trách tôi sao có bố mẹ lại phải đi nhờ nơi cửa chùa. Và bây giờ đã là 10 năm sau. Tôi lại có thai. Chồng tôi là một người đàn ông rất tốt. Anh đã sẵn sàng cưu mang 2 mẹ con tôi, coi bé Ân như con đẻ (Tôi đặt tên cháu là Ân để ghi ơn sư thày đã che chở mình trong lúc hoạn nạn).
Giờ đây, tôi có cuộc sống hạnh phúc với công việc phù hợp. Lỡ dở đại học, sau đó tôi đã theo học một lớp kế toán để hôm nay làm việc trong công ty riêng của chồng tôi. Ở trên đời này, có 2 người tôi sẽ phải mang ơn suốt đời. Đó là nhà sư chủ trì ngôi chùa và chồng tôi. Giờ đây, cứ ngày nghỉ là 2 vợ chồng tôi lại đưa cu Ân sang thăm sư. Để tạ ơn, chồng tôi đã công đức cho chùa một khoản tiền đáng kể, nhưng sư thày chỉ nhận một ít gọi là tượng trưng.
Gặp lại Hùng tại bệnh viện này, tôi vô cùng băn khoăn khi thấy các chị em cho biết anh ta là bác sĩ mổ giỏi nhất ở đây. Ai cũng muốn anh ta mổ cho mình. Vậy đến ngày sinh, nhỡ Hùng mổ cho tôi thì sao? Tôi không muốn giáp mặt anh ta. Chắc chắn anh ta sẽ nhận ra tôi vì 10 năm đâu phải đã là quãng thời gian quá lâu. Tôi lại càng không muốn cu Ân nhìn thấy cha đẻ của nó mặc dù nó chẳng biết gì về người đàn ông bội bạc kia vì chắc chắn chồng tôi sẽ đưa Ân vào bệnh viện thăm mẹ, mà tôi lại không thể nói rõ sự thật. Tôi thực sự bối rối.
Phan Thu Huyền
Theo ANTĐ
10 mẫu phụ nữ đàn ông đừng bao giờ cưới Nếu cô ấy luôn mất hứng với mọi thứ một cách nhanh chóng và luôn tìm kiếm thứ mới để nhảy vào, bạn sẽ khó mà buộc cô ấy quan tâm đến hôn nhân của mình. ảnh minh họa Dưới đây là 10 kiểu phụ nữ bạn cần cân nhắc kỹ trước khi lấy làm vợ. 1. Cô gái cay nghiệt: Bạn biết...