Lộ diện 10 học sinh trong ‘clip đánh hội đồng’
Phạm Tường Vi (17 tuổi, đã bỏ học) là người mặc áo kẻ đã trực tiếp đánh nữ sinh Quỳnh Anh trong clip gây bất bình dư luận. Theo công an Hà Nội, nhiều học sinh THPT Trần Nhân Tông cũng có mặt tại hiện trường, thậm chí còn quay clip./ Nhân chứng vụ nữ sinh bị đánh hội đồng lên tiếng
>> Cảnh sát vào cuộc điều tra clip nữ sinh bị đánh
Sáng nay Công an Hà Nội đã thông báo kết quả điều tra vụ “clip nữ sinh bị đánh hội đồng”. Nguyễn Quỳnh Anh (16 tuổi) học sinh THPT Trần Nhân Tông là người bị đánh; Vũ Ngọc Diệp (16 tuổi) học cùng trường là người có mâu thuẫn với Quỳnh Anh, dẫn tới đánh nhau; Phạm Tường Vi (17 tuổi) cựu học sinh THCS Tô Hoàng, người mặc áo kẻ đã đánh Quỳnh Anh.
Chu Minh Huyền (16 tuổi) THPT Trần Nhân Tông được xác định đã dùng điện thoại quay cảnh đánh nhau rồi gửi cho Mai Thùy Linh (16 tuổi) THPT Đoàn Kết để phát tán lên mạng. Ngoài ra, còn có thêm 5 học sinh nữa cũng có mặt tại hiện trường.
Nữ sinh bị đánh là học sinh THPT Trần Nhân Tông còn hung thủ là cựu học sinh THCS Tô Hoàng và nay đã bỏ học. Ảnh chụp từ clip.
Theo cơ quan điều tra, chiều 2/3, Quỳnh Anh và Diệp (cùng học lớp 10A13) có mâu thuẫn do dẫm vào chân nhau, dẫn đến có xô xát. Trưa 3/3 Diệp cùng bạn tên Huyền đến trường gọi điện thoại cho Quỳnh Anh hẹn chiều ra cổng trường nói chuyện…
15h thấy Quỳnh Anh ở gần cổng trường, Vi cùng một số người đã đưa nữ sinh này ra chùa Hai Bà Trưng rồi túm tóc, đánh. Bị một số người xung quanh can ngăn, cả nhóm dẫn Quỳnh Anh ra vườn hoa Pasteur tiếp tục đánh.
Trong lúc Vi đánh Quỳnh Anh, nhiều học sinh thản nhiên ngồi nhìn còn Huyền rút điện thoại ra quay. Tới khi có người dân nhìn thấy dọa sẽ gọi cảnh sát, cả nhóm mới bỏ chạy. Đến một quán nước trên phố Lý Thường Kiệt, Huyền gửi clip quay được sang điện thoại của Linh (con một cán bộ công an).
Về đến nhà, Linh copy đoạn clip quay cảnh đánh nhau ra máy tính rồi chat với Vi. Vi yêu cầu tung clip lên mạng, Linh làm theo. Chỉ trong một thời gian ngắn, đoạn clip đã có chừng 5.000 lượt người xem và nhiều bình luận lên án gay gắt. Đến 21h cùng ngày, Linh vội gỡ bỏ clip ra khỏi một trang web nhưng cảnh quay này đã được nhiều người lưu lại và tiếp tục phát tán lên những trang web khác.
Video đang HOT
Cho rằng đây là hành vi cố ý gây thương tích có tổ chức nhưng cơ quan điều tra xác định, các em này đang trong độ tuổi học trò nên sẽ đề nghị Sở GD&ĐT Hà Nội và trường có biện pháp xử lý theo hướng để các em sửa sai.
Trưa nay, trao đổi với VnExpress.net qua điện thoại, Hiệu trưởng THPT Trần Nhân Tông Nguyễn Thanh Sơn cho hay, do chưa nhận được văn bản của công an Hà Nội nên chưa thể trả lời cụ thể.
Lý giải việc trước đó cô hiệu phó và giáo viên chủ nhiệm đều khẳng định học sinh của trường không liên quan đến clip đánh nhau, ông Sơn cho hay: “Lúc đó Quỳnh Anh và Diệp đều chối, trường cũng không thể bắt các em thừa nhận. Còn nếu nói trường né trách nhiệm là không đúng”.
Còn Chánh văn phòng Sở GD&ĐT Hà Nội Nguyễn Hiệp Thống cho biết, sẽ yêu cầu hội đồng kỷ luật của trường THPT Trần Nhân Tông họp và đưa ra biện pháp xử lý để báo cáo Sở.
Chiều 11/3, ngay khi có thông tin nữ sinh bị đánh trong clip học lớp 10A13 THPT Trần Nhân Tông, VnExpress.net đã tới làm việc với lãnh đạo trường và giáo viên chủ nhiệm. Sau khi kể lại việc tối 4/3 nhận được tin nhắn từ số máy lạ báo việc học sinh của lớp xô xát, cô chủ nhiệm lớp 10A13 Vũ Kim Văn cho hay, chiều hôm đó hai học sinh của lớp là Quỳnh Anh và Diệp có xô xát do “nhìn nhau không thiện cảm” nhưng hai em không liên quan gì đến clip đánh nhau đang gây xôn xao này. Thậm chí, khi được gọi xuống phòng giám hiệu, Quỳnh Anh và Diệp cũng khẳng định mình không có mặt trong clip này. Từ thông tin này, cô hiệu phó và giáo viên chủ nhiệm đã sớm cho rằng trường không liên quan, trong khi những thông tin từ chính diễn đàn của trường lại chỉ rõ nữ sinh bị đánh là Quỳnh Anh lớp 10A13.
Theo vnexpress
Ý trí vươn lên mạnh mẽ của những học sinh khiếm thị
Mong muốn trở thành một người phiên dịch, một kế toán hay một nhà đầu tư tài ba,... là dự định của những HS khiếm thị dù biết mình không được trọn vẹn. Nhưng ở những khiếm khuyết đấy luôn tràn đầy một ý trí vươn lên mạnh mẽ để được đứng vững trên đôi chân của mình.
Luôn nghĩ mọi người đều như mình cho đến ngày...
Cùng hơn 1.000 HS học chiều, Trường THPT Trần Nhân Tông (Hà Nội) có 5 HS khiếm thị là Cao Thị Yến, Phạm Thị Huế, Nguyễn Thanh An và Dương Thị Xuân, Dương Văn Sơn cùng ngồi học xen kẽ vào các lớp học của khối 10, 11.
Cao Thị Yến (sinh năm 1987) ở một miền quê nghèo Phủ Lý, Hà Nam. Mẹ của Yến - bà Trần Thị My cho biết, em bị bệnh bẩm sinh do ảnh hưởng của bố đi bộ đội trong vùng chất độc da cam. Nhưng do mất hết giấy tờ nên bố em không có chế độ gì và hiện nay còn bị bệnh tâm thần. Mẹ Yến giờ đây hàng ngày phải đi bòn mót, buôn bán lặt vặt để kiếm từng đồng lo cho gia đình và ăn học cho con.
"Thường xuyên phải vay chỗ nọ đập chỗ kia để gửi tiền cho con, khoảng hơn 1 triệu/tháng. Nhiều lúc thấy bải hoải, tôi bảo cháu nghỉ học nhưng cháu cứ đòi học tiếp", chị My tâm sự.
Yến kể, năm lên 3 tuổi em bị một trận ốm rồi không nhìn thấy gì nữa. Lúc đó còn quá nhỏ nên em không ý thức được việc đó và luôn nghĩ rằng, mọi người ai cũng đều như em. Đến tuổi đi học mẫu giáo, em vẫn đến trường bình thường.
"Cho đến một hôm, cô giáo tổ chức chơi trò chơi. Cô hô cả lớp cùng làm theo các hành động chim bay, cò bay gì đó và em cũng làm theo, nhưng khi cô bảo "bàn bay", cả lớp lại hô "bàn không bay". Em cứ đứng suy nghĩ mãi và tự hỏi "tại sao bàn lại không bay nhỉ?". Về nhà em vội vàng chạy vào hỏi mẹ thì hiểu ra rằng chỉ mình em bị như thế", Yến bùi ngùi nhớ lại.
Năm 1993, các bạn vào lớp 1, còn Yến vẫn chỉ quanh quẩn ở nhà. 2 năm sau em được đi học chữ nổi ở Nam Định trong một lớp tiền hòa nhập và đến năm 2001 xin vào thẳng lớp 3 Trường PTCS Nguyễn Đình Chiểu, Hà Nội.
Với Yến, bước chân vào cổng trường cấp 3 công lập là một niềm vui lớn vì đó là mơ ước, trong khi nhiều anh chị trước đó chỉ được học bổ túc.
May mắn hơn Yến, Phạm Thị Huế sinh ra vẫn nhìn thấy như bao bạn khác, cho đến năm học lớp 7 tự nhiên mắt dần mờ đi. Huế kể, năm 5 tuổi thì phát hiện là bệnh thoái hóa võng mạc. Bác sĩ bảo, nếu đi học thì chỉ 14-15 tuổi là không nhìn thấy gì, còn không học thì có thể kéo dài đến 19 tuổi. Rất vô tư, Huế trả lời, đằng nào cũng không nhìn thấy, kéo dài thêm vài năm cũng chẳng để làm gì nên đã quyết định đi học để có tri thức.
"Môn Toán đến lớp nghe cô giảng, có hình vẽ không hiểu nhưng em vẫn ngồi nghe và về nhà ngẫm nghĩ thêm chứ không bỏ luôn như trước đây. Thậm chí, em xem trước bài lý thuyết hoặc nhờ chị tả hình vẽ và đến lớp cô giảng sẽ hình dung thêm", Huế kể.
Huế và Yến học rất khá tiếng Anh với điểm trung bình môn đạt đến 9 "phẩy" và mong ước thi vào ĐH để sau này có thể phiên dịch. Nhưng Huế cũng rất lo lắng vì không có điều kiện học thêm như các bạn khác. Mong mỏi sau này học xong sẽ có việc làm, nhưng Huế cũng trăn trở: "không phải ước mơ muốn làm gì mà làm được".
Còn Nguyễn Thanh An lo học hết cấp 3 không biết có trường ĐH nào nhận. Hiện nay, các em chỉ biết duy nhất Trường ĐH Sư phạm Hà Nội là nhận HS khiếm thị dự thi.
Sinh ra, An cũng sáng mắt như bao bạn khác nhưng từ năm 13 tuổi tự nhiên cứ mờ dần đi. Gia đình đã đưa em đi khám và mổ rất nhiều lần nhưng không cứu vãn được. Sau đó, để tiếp tục việc học, gia đình đã gửi An vào Trường Nguyễn Đình Chiểu. An tâm sự, rất thích học các môn tự nhiên và mơ ước trở thành một nhà đầu tư.
"Lúc nào em cũng lo lắng về khiếm khuyết của mình nhưng luôn tin là học được. Em đang học để thi khối A vào trường kinh tế", An chia sẻ.
Như quả thuốc nổ...
Hiệu trưởng Trường THPT Trần Nhân Tông, Hà Nội Trần Thanh Sơn cho biết, đầu năm học có ông bố dắt cậu con khiếm thị đến trường xin học. Tôi giật mình vì thấy ông này quá quen. Ngay lập tức, ông giới thiệu có con gái đã học ở đây. Tôi sững sờ và thấy xót xa khi nhớ lại hình bóng một người cha năm trước đã dắt cô con gái khiếm thị Dương Thị Xuân đến xin học và năm nay lại dắt cậu con trai Dương Văn Sơn cũng trong tình cảnh đó đến trường.
Cô Phan Hương, chủ nhiệm lớp 11A9 (lớp của Yến và Xuân) cho biết, từ đầu năm lớp 10, khi nhận chủ nhiệm lớp có 2 HS khiếm thị cô cũng rất lo lắng vì không biết sẽ dạy như thế nào. "Tôi đã hỏi các em học ở trường cũ như thế nào thì các em bảo cô cứ dạy. Từ đó, đã 3 học kỳ trôi qua, tôi lên lớp bình thường, chỉ cảm thấy mình phải nói nhiều hơn và để ý hơn để các em có thể hình dung được".
Em Xuân còn nhìn thấy lờ mờ nên không đang lo, chỉ mắc Yến là hoàn toàn không nhìn thấy gì. Khi kiểm tra, Yến sẽ làm bài bằng chữ brain sau đó nhờ bạn đọc lại kết quả cho cô nghe hoặc cô ngồi trực tiếp nghe cách trình bày và cho điểm, mất khoảng 20 phút/bài.
Cô Hương cũng cho biết, giáo viên không giúp được gì nhiều mà chủ yếu tự thân các em phải vận động, chỉ thỉnh thoảng hỏi xem các em có khó khăn gì hay cần cô giúp đỡ gì. Đối với HS khiếm thị, nhà trường miễn hoàn toàn các khoản thu. Ngay cả học thêm, cô Hương (dạy Toán) cũng nói rõ, các em thích và thấy cần thiết thì đi học mà không phải đóng góp.
Phạm Quỳnh Nga, lớp trưởng lớp 11A9 kể, thành tích HS giỏi của các chị khiến cả lớp phải nể phục. Thỉnh thoảng các bạn trong lớp cũng đến nhà 2 chị để giúp chép bài hoặc dắt đến trường. Thậm chí, các chị phải chép hẳn SGK bằng chữ brain.
Cô Trần Thu Hiền, giáo viên Vật lý, chủ nhiệm lớp 11A5 của Nguyễn Thanh An thì rất tự hào khi nhắc đến cậu HS khiếm thị của lớp rằng, đến cả mạch điện, An cũng tưởng tượng được và làm bài khá nhanh.
"5 cháu thì 3 cháu HS giỏi, 2 tiên tiến, lúc đầu tôi lo thầy cô sẽ kêu vất vả vì không có chế độ chính sách nào cả, nhưng thật may mắn, không có ai phàn nàn gì", ông Sơn cho biết.
Trong tất cả các đợt thi đua tôi đều thưởng riêng và dùng hình ảnh các em đứng nhận phần thưởng để làm một quả thuốc nổ kích vào HS bên dưới. Không phải đi đâu xa, lành lặn khỏe mạnh không có lý do gì lại kém các bạn.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Điều ước nhỏ của cô nữ sinh "làm mẹ" từ tuổi 15 Kiều Anh cúi đầu khi nói với tôi mong ước của mình: "Giờ đây em không dám ước mẹ có thể sống lại, em chỉ mong mệ và chị được mạnh khỏe, các em học giỏi, cả nhà luôn sum vầy bên nhau" - cô nữ sinh Trường THPT Gio Linh, Quảng Trị tâm sự. 5 tuổi, vừa làm cha vừa làm mẹ...