Lo đám tang cho chồng, còn mẹ chồng vẫn cấy hết luống rau đến ngày sự thật sáng tỏ
Bà chẳng nói gì, vẫn khuôn mặt vô cảm đó nhìn chằm chằm vào mắt tôi và giật ngay lấy chiếc xô khiến tôi hết hồn.
Sau khi chồng tôi được thăng chức, gia đình tăng thêm thu nhập thế là vợ chồng tôi tậu được ngôi nhà mới rộng rãi và đẹp hơn. Nhưng không hiểu có phải do phong thủy ngôi nhà không tốt hay sao mà mới ở được chưa đầy một năm gia đình tôi xảy ra nhiều sự cố như vợ chồng nghi kị lẫn nhau, các con thì chểnh mảng chuyện học hành suốt ngày chỉ có nghiện game đến bố mẹ nói không nổi.
Nhưng sự việc xảy ra nặng nhất, kinh khủng nhất đó là cái chết của chồng tôi do tai nạn giao thông. Hôm đó do anh đi nhậu cùng với mấy người bạn, chẳng hiểu ăn uống kiểu gì mà say không về nổi nhưng anh vẫn ngang bướng cho mình là không say để rồi cả xe và người tan nát trên con đường vắng người.
Ngày chồng mất tôi cứ tỉnh rồi lại ngất. Tôi không còn đủ sức để đưa tiễn chồng đến cuối con đường mà nằm bệt ở giường phải có bác sĩ trực. Chồng chết tôi cảm tưởng như mình cũng đang chết một nửa, cứ nghĩ phần đời còn lại mất đi người trụ cột của gia đình tôi không còn niềm tin để sống nữa. Nhiều ngày sau khi chồng mất tôi như người mất hồn chẳng ăn uống cũng chẳng còn tâm trạng nào đi làm nữa.
Con dâu đau đớn là vậy mà mẹ chồng lại coi cái chết của chồng tôi bình thản như chưa có chuyện gì xảy ra. Sau 1 tuần ngày chồng mất, người hàng xóm sang chơi, bà ấy bảo:
- Tao chẳng hiểu mẹ chồng mày thế nào nữa. Hôm ấy vừa nghe tin chồng mày mất tao đã nước mắt ngắn nước mắt dài, bỏ dở công việc chạy sang xem thực hư thế nào. Đúng lúc sắp vào đến nhà mày thì thấy mẹ chồng đang cặm cụi trồng rau, tao thấy vậy báo tin cái chết của con trai bà ai ngờ bà nói câu mà tao nghe đau hết cả người: “người chết thì đã chết, luống rau còn sống thì ta phải cứu thôi”. Mọi người bảo mẹ chồng mày trồng hết mớ rau, tắm rửa rồi mới sang đám con trai mình. Họ lại còn thì thào nhau là “mẹ gì mà con chết không mất một giọt nước mắt, chẳng hiểu bà ta nghĩ gì nữa”.
Tôi không hiểu sao mẹ chồng lại vô cảm với cái chết của con trai mình như vậy (Ảnh minh họa)
Nghe xong những lời bà hàng xóm nói mà tôi tức lắm, trong khi con dâu đau như sát muối vào ruột thì mẹ chồng coi cái chết con của mình nhẹ như lông hồng không biết chồng tôi có phải là con bà ta nữa không đây. Ngay hôm đó tôi cố gượng dậy để sang xem bộ mặt vô cảm của người mẹ trước cái chết của con trai là như thế nào.
Trong khi tôi nằm liệt ở giường nhiều ngày liền không thể đứng dậy được sau cái chết của chồng tôi thì mẹ chồng vẫn bộ mặt tươi tỉnh đang chăm sóc vườn cây ăn quả của nhà bà. Không nhịn được nỗi bực tức tôi liền lao lại giật lấy chiếc xô nước mẹ chồng và quát vào mặt bà:
- Bà có phải là mẹ đẻ của chồng con không? Trong khi con dâu đau khổ không gượng nổi dậy để ăn một bát cháo vậy mà bà lại thư thái thảnh thơi ở đây mà tưới cây trồng rau. Con thực sự không hiểu nổi mẹ nữa rồi.
Video đang HOT
Bà chẳng nói gì, vẫn khuôn mặt vô cảm đó nhìn chằm chằm vào mắt tôi và giật ngay lấy chiếc xô khiến tôi hết hồn. Bà chẳng để tâm đến những lời nói của tôi mà vẫn cặm cụi với vườn cây của mình, nói một hồi bà không đáp lại tôi đành bó tay ra về mà trong lòng vẫn chưa giải quyết xong bức xúc.
Từ bữa đó tôi giận mẹ chồng quá không thèm sang chơi gì, để cho bà có thời gian suy nghĩ về thái độ thờ ơ trước cái chết của chồng tôi. Sau khi chồng chết một thời gian lòng tôi cũng nguôi ngoai dần và công việc đã cuốn tôi vào guồng quay quên hết buồn phiền.
Một ngày đang đi liên hoan công ty thì có tiếng điện thoại của mẹ chồng gọi, lúc đầu tôi tắt máy không nghe bởi lòng hận mẹ chồng vẫn đang sôi sục trong lòng. Nhưng tôi chợt sực nhớ là đã lâu rồi không đến thăm mẹ chồng biết đâu bà có việc gì thì sao, vậy là tôi vội vàng gọi lại nhưng bà không bắt máy linh cảm có điều chẳng lành tôi gọi lại nhưng bà không nghe. Sốt ruột quá tôi dừng cuộc vui vội vã phóng xe về nhà mẹ chồng.
Cửa ngoài vẫn đóng nhà chỉ có bóng điện nhỏ xíu đang sáng lập lè trong nhà như chờ tắt. Nhìn thấy mẹ chồng gầy sọp đi tôi hỏi:
- Sao dạo này mẹ gầy vậy, có tiền mẹ để làm gì mà không đắp vào thân cho béo tốt, đúng là mấy bà già lúc nào cũng chỉ biết thủ tiền vào người thôi, chẳng chịu lo cho bản thân gì cả.
(Ảnh minh họa)
Mẹ chồng thều thào đáp lại tôi:
- Mẹ biết con đang giận mẹ vì đã có thái độ không đúng trước cái chết của chồng con. Mẹ cũng chẳng còn sống được bao lâu nữa nên mẹ cũng phải nói để trước khi đi gặp những người thương yêu nhất được thanh thản. Ngày mẹ mới cưới được một tháng thì bố con mất, mẹ thương đứa con trong bụng nên không bỏ đi mà ở vậy nuôi con. Sau khi bố mất hai năm liền không một ngày nào là mẹ không khóc nhớ thường chồng chính vì vậy bây giờ lòng mẹ đã chai sạn lại không thể nặn ra được giọt nước mắt.
Khi nghe tin đứa con trai duy nhất lại bị chết trẻ mà lòng mẹ đau quặn không thể kìm được mẹ sợ lúc đó mà đến nhìn thấy thằng con chắc mẹ phát điên mất nên cố gắng gượng trồng những cây rau để cho quên khoảnh khắc đau buồn thứ hai của cuộc đời mẹ. Khi con đã hiểu được lòng mẹ thì đừng giận mẹ như những ngày qua nữa nhé. Hãy trả lời mẹ đi để mẹ ra đi được thanh thản.
- Mẹ ơi, con đã nghĩ sai về mẹ, con thật lòng xin lỗi mẹ, con không ngờ tình thương của mẹ dành cho chồng con còn lớn hơn cả những gì con đã nghĩ. Mẹ đừng đi hãy ở lại với mẹ con con, con hứa sẽ chăm sóc mẹ, sẽ không bao giờ để mặc mẹ lẻ loi như những năm qua nữa.
Đang nói hết nỗi lòng của mình thì tay mẹ rũ xuống rồi tuột khỏi bàn tay tôi. Mẹ đi rồi để lại cho tôi sự hối hận muộn màng. Giá mà lúc trước tôi gần gũi mẹ và hiểu mẹ hơn thì chẳng có chuyện mẹ chết trong cô độc thế này. Con ngàn lần xin lỗi mẹ. Các bạn ạ hãy yêu thương nhau lúc đang ở bên nhau chứ đừng để khi chia xa rồi mới nuối tiếc thì đã quá muộn.
Theo GĐVN
Chết điếng khi nhìn chồng lật tung cả bàn thờ trong đám tang ba tôi
Anh giơ tay định đấm anh trai tôi, miệng gào thét bảo anh tôi ngang bướng, con rể khóc cha vợ cũng không cho. Tôi đã đau lòng, chứng kiến cảnh chồng quậy tưng thì càng suy sụp hơn.
Khi yêu, chồng tôi thuộc típ người đàn ông lý tưởng. Anh không ăn nhậu, không la cà quán xá, không thuốc lá, bài bạc, gái gú. Nói chung, ai cũng cho là tôi may mắn mới lấy được người như anh. Chính tôi cũng cảm nhận như thế, nên yêu 4 tháng, tôi đã đồng ý làm vợ anh.
Cưới về rồi, tôi mới phát hiện ra điều tôi và mọi người suy nghĩ đúng là sai lầm. Sai lầm này không chỉ khiến tôi khổ mà còn làm đau cả gia đình tôi.
Chồng tôi không chỉ đi ăn nhậu mà còn kết bạn thân với &'ma men'. Ngày nào đi làm về, anh cũng phải đi lai rai với chiến hữu tới 8-9 giờ đêm mới về tới nhà. Thời gian đầu, tôi khóc lóc vật vã trước sự thay đổi như trở bàn tay của anh. Tôi tìm đủ mọi cách khuyên anh, đáp lại là những lần to tiếng, cãi vã.
Một lần, tôi hỏi thẳng anh trong cơn bực tức: "Tại sao khi chưa lấy em, anh lại không nhậu nhẹt. Còn bây giờ thì..." . Anh trả lời thế này: "Khi đó còn cưa cẩm nó khác, tất nhiên phải giấu, còn giờ là vợ chồng rồi thì giấu diếm gì nữa. Sống được thì sống, không thì mang tiếng bỏ chồng ráng chịu". Tôi cứng họng trước lí do của chồng.
Từ đó, chồng tôi càng công khai hơn. Bạn bè chưa kịp rủ, anh đã mời mọc người ta trước. Đến mức, vợ của những người bạn đó tìm đến tận nhà tôi bảo tôi nói chồng đừng rủ chồng họ nữa. Tôi cũng đâu muốn, nhưng tôi không can được.
Ngày nào đi làm về, anh cũng phải đi lai rai với chiến hữu tới 8-9 giờ đêm mới về tới nhà. (Ảnh minh họa)
Có lần, một chị kia còn tới nhà quậy tưng bừng lên. Chị ấy chửi chồng tôi không có liêm sỉ, suốt ngày chỉ biết rủ rê người khác nhậu nhẹt, làm tan nát gia đình người ta. Chồng tôi nghe, bình thản nói: "Chồng cô, cô không giữ được thì trách gì tôi. Tôi rủ là quyền của tôi, nó đi là quyền của nó".
Sau đó, anh lại tiếp tục rủ như thể trêu tức chị vợ. Hiện tại, chị ấy đã đem 2 con về ngoại, ly thân anh chồng kia. Tôi thật điên đầu, không biết chồng mình thuộc "con giáp thứ mấy" khi ngang nhiên phá hỏng hạnh phúc người khác.
Chồng nhậu nhẹt quá nên tiền cũng chẳng đưa tôi. Hàng tháng, tôi quay cuồng với hàng trăm thứ tiền không tên. Cũng may chúng tôi chưa có con nên chi phí còn ít. Mà có lẽ, tôi cũng chẳng dám có con với người lúc nào cũng như &'ma men' là anh.
Đầu năm nay, ba tôi đổ bệnh, thường xuyên nằm viện. Tôi phải bán cả vàng cưới để lo cho ông. Nhưng ba vẫn không qua khỏi.
Ba tôi mất lúc 8 giờ đêm ở bệnh viện, tôi khóc cạn nước mắt vì thương ông. Nhưng lúc đó, chồng tôi vẫn đang bù khú với bạn bè ở quán nhậu. Tôi gọi hàng chục cuộc mà anh không bắt máy.
Khi đưa ba về rồi, gần cả tiếng sau chồng tôi mới về với trạng thái không thể xỉn hơn. Lúc đó, anh cả tôi đang lau người cho ba, chuẩn bị nhập quan. Chồng tôi nhào tới, giật ba, rồi ôm lấy ông mà khóc. Anh trai tôi thấy anh đầy mùi men nên bảo anh ra chỗ khác cho anh ấy tiếp tục lau cho ba.
Không biết chồng mình thuộc "con giáp thứ mấy" khi ngang nhiên phá hỏng hạnh phúc người khác. (Ảnh minh họa)
Vậy mà chồng tôi sừng sộ lên. Anh giơ tay định đấm anh trai tôi, miệng gào thét bảo anh tôi ngang bướng, con rể khóc cha vợ cũng không cho. Tôi đã đau lòng, chứng kiến cảnh chồng quậy tưng thì càng suy sụp hơn.
Không chỉ vậy, chồng tôi còn cản không cho mọi người bỏ ba vào quan tài. Anh cứ giằng cơ thể ba. Mọi người can ra, anh lại lảo đảo đi đến bàn thờ, chỉ lên hình ba tôi mà quát bằng giọng lè nhè:
"Sao ba nhìn con? Ba chưa trả tiền cho con thì sao mà chết được. Dậy, trả vàng trả tiền đây".
Nói rồi anh hất tung luôn bàn thờ xuống đất. Lúc đó, nếu mọi người không cản, có lẽ chồng tôi đã bị anh trai tôi đánh cho một trận bầm dập. Mẹ tôi đau lòng quá nên cũng ngất đi. Quậy cả tiếng đồng hồ, chồng tôi mệt quá mới chịu vào trong nhà ngủ. Nhìn ba, nhìn lại chồng, tôi vừa đau xót, vừa căm phẫn.
Hiện nay, tôi lấy cớ chịu tang ba nên ở bên nhà luôn không về. Tôi cũng đang có ý định nộp đơn ly hôn nhưng mẹ tôi không cho vì chúng tôi mới cưới có mấy tháng. Biết sống thế nào tiếp đây?
Theo Afamily
Bỏ nhà đi vì đã làm em trai chết đuối, sự thật sáng tỏ sau 10 năm Năm tôi lên lớp 7 thì mẹ tôi sinh em trai. Mọi việc trong gia đình tôi kể từ đó có rất nhiều thay đổi và cuộc sống của tôi đã hoàn toàn đảo lộn. Một lần, sợ cha mẹ trách tội vì làm em trai chết đuối... Tôi đã rời xa cha mẹ và ngôi làng nhỏ của mình suốt 10 năm...