Lỡ ấn “vẫy tay” trên Facebook với người yêu cũ, cô gái đăng đàn “chữa ngượng” nhưng ai ngờ…
Không biết hắn sẽ nghĩ gì sau hành động lạ lùng ấy nhưng bản thân Thư thấy xấu hổ vô cùng. Cô ngồi đắn đo mãi không biết có nên nhắn thêm một tin giải thích. Nhưng…
Ruột gan Thư nóng như lửa đốt, không ngờ chỉ vì một cái lỡ tay mà cô tự hạ thấp bản thân mình thế này. Không biết hắn sẽ nghĩ gì, cái gã người yêu cũ tệ bạc đã bỏ Thư mà đi không một lý do chính đáng ấy. Nghĩ mà cô hận vô cùng.
Đã 2 năm kể từ ngày Trung “đá đít” Thư để bay đến nơi cách đây cả 2 nghìn km chỉ với 1 tin nhắn không chấp nhận nổi: “Xin lỗi em, anh đã yêu người khác”. Thư chưa kịp làm gì, hỏi han hay gặp mặt lần cuối để cô không phải dằn vặt bản thân bao năm thế này. Có một điều mà giờ Thư thật sự hối hận là cô đã không block Facebook của hắn. Vì sao ư? Vì Thư muốn chửi cho hắn ta một trận, kẻ tệ bạc đã mang ngọt ngào đến cho cô suốt thanh xuân nhưng lại chọn cách ra đi hèn hạ khi cô đã “già”.
Đáng tiếc là từ ngày hắn đi, Thư có vào trang cá nhân của hắn thường xuyên mà hắn chả có động tĩnh gì. Hắn cũng không khoe ảnh tình mới để Thư xem cô ta hơn cô ở điểm nào. Thời gian trôi qua, họ chẳng còn là gì của nhau cho đến cái lần gần đây… Thư đọc lại tin nhắn đã cũ vì quá nhớ Trung. Và rồi không hiểu lóng ngóng thế nào mà cô ấn vào biểu tượng “vẫy tay”.
Không biết hắn sẽ nghĩ gì sau hành động lạ lùng ấy nhưng bản thân Thư thấy xấu hổ vô cùng. Cô ngồi đắn đo mãi không biết có nên nhắn thêm một tin giải thích. Nhưng lý do gì đi chăng nữa thì sự thật vẫn là cô không vào phần nhắn tin với Trung thì cô lỡ tay thế nào được. Thế nên, càng nói sẽ càng chứng tỏ mình vẫn còn nặng lòng. Và sự tự trọng của Thư không cho phép cô làm điều đó. Thư đành nghĩ ra một cách.
“Mọi người ơi, Facebook mình bị hack, mọi người đừng nhắn tin cho mình hay bị kẻ gian lừa nhé”, Thư đăng vội dòng trạng thái và cô nghĩ chắc chắn hắn sẽ đọc, một lý do quá hợp lý.
Nhưng khổ nốt, đã trót “đâm lao lại phải theo lao”, Thư đành tự đổi tên Face giống như mình là nạn nhân thực sự, không dám tương tác với ai. Ngặt nỗi, từ sau lần ấy nỗi nhớ Trung cứ ùa về làm Thư không sao chịu nổi. Cô càng khóc, càng uất ức thì những kỉ niệm đẹp ngày yêu nhau cứ ùa về, bóp nghẹt trái tim Thư.
Thư vẫn tất bật với cuộc sống và công việc hàng ngày, vẫn cô đơn đi về lẻ bóng ở cái tuổi mà các cụ thường gọi là “bom nổ chậm”. Nhưng hôm nay, một sự việc bất ngờ đã xảy ra mà chính Thư cũng không tin nổi.
Ảnh minh họa
“Anh xin lỗi, 2 năm trước và cả những năm trước nữa anh chỉ là một thằng công nhân nghèo, chẳng thể mang lại hạnh phúc, đủ đầy cho em. Nhưng anh không dám đối diện, không dám nói chuyện thẳng thắn với em vì anh sợ em cũng đau như anh. Anh không thể ích kỉ để lỡ mất cả tuổi xuân của em. Và anh chọn cách ra đi với cái lý do mà anh tin chỉ có nó mới làm em căm ghét anh.
Video đang HOT
Anh tưởng thời gian ấy cũng đủ để em tìm cho mình một bến đỗ, anh chấp nhận an phận dù điều kiện của anh bây giờ đã tốt hơn xưa. Nhưng cho đến cái hôm em bị hack Face ấy thì anh mới biết mình cần phải làm gì”, Thư nhòe nước mắt khi đọc những tin nhắn của Trung. Lúc này cô chỉ ước anh xuất hiện trước mặt để cô thoải mái trút giận, đánh cho gã đàn ông vô tâm, vô tình kia một trận vì đã để cô ôm hận suốt bao lâu.
Tiếng chuông cửa phá tan dòng suy nghĩ. Thư quệt vội nước mắt thì bỗng nhiên có số lạ gọi tới. Đầu dây bên kia vang lên tiếng nói quen thuộc: “Không cần lau mặt đâu, ra mở cửa cho anh đi, mưa quá”.
Thư không tin nổi vào những điều tai nghe, mắt thấy. Trước mặt cô là Trung bằng xương bằng thịt. Anh mỉm cười ôm cô vào lòng khi những giọt nước mắt Thư trực rơi. “Hacker chỉ nhắn tin nhờ mua thẻ điện thoại thôi, không vẫy tay và đi like dạo đâu đồ ngốc ạ!”, Trung tủm tỉm vuốt mái tóc dính nước mưa của Thư. Hóa ra có những cái “lỡ tay” lại làm nên cả một kì tích. Và cô tin người yêu nhau kiểu gì cũng sẽ quay về bên nhau.
Theo afamily.vn
Đàn bà dù yêu đến mấy thì cũng nên biết, đôi khi buông tay cũng là một hạnh phúc
Nắm được thì buông được. Đàn bà nhiều khi cũng cần phải hiểu, trái tim đàn ông vốn nhiều ngăn. Buông tay, chưa hẳn đã là không tốt...
Ảnh minh họa
Mấy tháng trước bạn tôi phát hiện chồng ngoại tình sau khi đọc được tin nhắn tình cảm từ một số lạ gửi đến điện thoại của chồng và xâu chuỗi lại một số biểu hiện nghi vấn. Suy sụp - đó là hai từ để diễn tả lại tinh thần bạn lúc đó.
Chồng là mối tình đầu, là người đàn ông đầu tiên và duy nhất cho đến thời điểm đó của bạn. Bao nhiều tình cảm, tin yêu dĩ nhiên bạn trao hết cho chồng. Tin nhiều khi bị phản bội càng đau, huống hồ gì với bạn, niềm tin không chỉ nhiều mà là tuyệt đối.
Bạn hỏi chồng, chồng quanh co giải thích chối tội. Bạn gọi điện cho số điện thoại lạ, không ngờ cô gái kia thẳng thắn thừa nhận là người yêu cũ của chồng, rằng họ vẫn còn yêu nhau, và cô ấy mới chính là người đến trước. Chồng bạn thì vẫn thế, nửa nạc nữa mỡ, không muốn bỏ vợ con nhưng xem ra cũng chưa dứt khoát được với người cũ.
Lúc đó, con bạn mới hai tháng tuổi. Bạn thì lại rất yêu chồng. Theo bản năng của người vợ, người mẹ, bạn cố gắng khuyên nhủ, khóc lóc, níu kéo chồng. Người ta sinh con thì mập lên, bạn thì tiều tụy đi trông thấy, thậm chí có đợt bạn còn suýt mất sữa vì quá buồn chán và căng thẳng.
Rồi một ngày bạn gọi cho tôi, bạn nói bạn suy nghĩ thông suốt rồi. Bạn quyết định đề nghị li hôn. Chồng bạn không đồng ý ly hôn nên bạn bảo ly thân để cho anh ấy thêm thời gian quyết định.
Chuyện chia tay bạn vẫn chưa vội thông báo cho hai bên gia đình. Bạn lấy lại tinh thần, cố gắng ăn uống, xác định mình phải khỏe để chăm con. Bạn không còn quan tâm gì đến chồng, không còn khóc lóc, không hỏi han, nói chung là mặc kệ.
Lạ là chồng bạn lúc trước thì hay kiếm cớ ra ngoài, dạo này lại hay về sớm, lại ra vẻ săn sóc vợ con. Rồi một đêm anh ta ôm vợ khóc, nói rằng anh ta biết mình sai rồi, tội lỗi quá nặng. Không phải là anh ta không yêu vợ thương con. Chỉ là đột ngột gặp lại người cũ, tình xưa sống dậy, trong lúc vợ đang ở cữ, bản năng đàn ông thôi thúc lại được tình cũ mời gọi nên sa ngã. Đến khi cảm thấy vợ không cần mình nữa mới hoảng hốt nhận ra mình cần vợ cần con chứ không cần thứ tình cảm tạm bợ qua đường ấy.
Thật ra thì đàn ông không khó hiểu. Vốn thường cái gì có nguy cơ sắp mất rồi ta mới biết rằng đó là thứ ta cần, ta quý trọng. Có những thứ nếu muốn giữ chặt thì phải biết tìm thời điểm hợp lý để buông.
Mà nếu đã buông, thì đàn bà cũng nên nhớ những điều này để dễ dàng mà quyết định:
Đàn ông dành cho mình, không làm mình khóc
Đàn bà thà khóc để yêu, chứ không chia tay để thôi rơi nước mắt. Có nghĩa là họ bằng lòng tự chuốc đau lòng để ở bên một người nào đó. Nhưng đàn bà nên hiểu, đàn ông tốt không làm mình khóc. Đàn ông dành cho mình không khiến mình khổ đau một mình. Và họ cũng không để mình phải đánh đổi bất cứ điều gì vì họ. Ngược lại, đàn ông tệ không tiếc làm mình tổn thương. Đàn ông không dành cho mình khiến mình tự gánh vác mọi điều. Và họ càng không bao giờ khiến mình có thể hạnh phúc.
Đàn ông tốt và đàn ông dành cho mình mới đúng là đàn ông xứng đáng để mình hy sinh và đợi chờ. Đàn ông tệ, có thể yêu mình đó nhưng cũng sẽ yêu kẻ khác, sẽ bỏ rơi mình. Đàn ông không dành cho mình, mình yêu nhiều thật đó nhưng vốn dĩ họ không bao giờ thuộc về mình.
Và ở đàn ông tệ và không dành cho mình, muôn đời đàn bà không thể mong cầu. Đừng cố, tốn nước mắt, phí đau lòng, đến cùng vẫn là trắng tay.
Đàn ông làm mình khóc, không thể gửi gắm bất cứ điều gì
Đàn ông chỉ biết làm mình đau, vốn dĩ không đủ sức gánh bất cứ niềm tin hay hy vọng gì từ mình. Vì họ không đủ tốt, không đủ thương mình nên chỉ có thể nhận, không bao giờ có thể cho. Cầu mong bất cứ điều gì từ người đàn ông chỉ biết làm mình khóc là thứ niềm tin vô vọng nhất của đàn bà. Mình hy vọng, mình tự thất vọng. Mình tin tưởng, cũng tự mình đau lòng. Mình thương, cũng tự mình khổ sở.
Đàn bà thường nuôi quá nhiều hy vọng và lòng tin dành cho người đàn ông của mình. Rằng họ sẽ đổi thay, chỉ cần mình hy vọng và tin tưởng. Đàn bà lại quên, điều khó thay đổi nhất ở đời chính là biến đổi một kẻ không thương đủ thành một người yêu tròn đầy. Không thể, muôn đời cũng không thể.
Đàn ông tốt không thiếu, quan trọng là có buông được một gã tệ hay không
Đàn ông tử tế trên đời này không thiếu, đàn ông dành cho mình thực sẽ cũng vẫn tồn tại. Quan trọng là mình có đủ sức buông một gã tệ hay không. Mình có đủ lòng tin bỏ qua hết quá khứ để bắt đầu lại không. Hay mình có đủ bản lĩnh tự tìm lối đi mới cho mình hay không.
Quan trọng hơn hết, không phải là mình đã bị đối xử tệ thế nào, mình bất hạnh ra sao. Mà là mình phải làm gì để thoát khỏi cảnh này. Đừng nghĩ người đàn ông đó không cần mình, phải nghĩ mình cần một người đàn ông khác tốt hơn. Đừng nghĩ mình bị một gã tệ bạc bỏ rơi, phải rời đi để bỏ lại kẻ không tốt đẹp.
Đàn bà, có thể buông bỏ một kẻ không xứng đáng chính là đến gần hơn với người sau cùng dành cho mình. Đàn bà, hãy học buông tay, trước khi có thể nắm bắt bất cứ điều gì tốt đẹp khác.
Buông tay cũng là một loại hạnh phúc
Vốn không ai thích chia tay, nào ai muốn buông bỏ một người mình thương. Nhưng buông tay cũng là một loại hạnh phúc khi mình đã cận kề với bất hạnh quá lâu. Buông tay cũng là cách để gần hơn với những điều mình xứng đáng có được.
Vì vậy, đau khổ quá, buông tay đi! Đàn ông tệ quá, buông tay đi. Chồng không tốt mà, buông tay đi! Mình khóc quá nhiều rồi, cũng hãy buông tay đi! Đừng sợ, đừng ngần ngại. Vì biết đâu, ai đó ngoài kia lại phải đợi bạn lâu hơn khi bạn vẫn chưa thể bỏ lại quá khứ. Biết đâu bạn sẽ lỡ vài năm gặp người dành cho mình chỉ vì không thể buông tay kẻ tệ bạc. Thế thì có đáng không?
Theo Phunutoday
Người yêu cũ ly hôn vợ vừa cưới 13 ngày, tôi bị gắn mác hồ ly cướp chồng Bỗng nhiên tôi bị mọi người chửi rủa vì là người thứ ba xen vào cuộc đời vợ chồng họ. Những ngày đầu anh cưới vợ với tôi rất đỗi bình yên. Tôi luôn nghĩ, tôi không bao giờ níu kéo những gì đã tuột khỏi tầm với, chuyện tình yêu của tôi và anh đã qua đi và tôi không nghĩ gì...